Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1977: Ta tới xem ngươi đây số Bá Tống

Chương 1977: Ta tới xem ngươi đây số Bá Tống
Tống Thư Hàng ngơ ngác há miệng ra.
Tô Thị A Thập Lục đặt ngang vỏ đao vào miệng hắn, Tống Thư Hàng đau đớn cắn chặt một cái, nước mắt tuôn như mưa.
Một bên khác, sau khi xác nhận sấm sét thiên phạt đã kết thúc thì Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối, Vũ Nhu Tử da đen cùng với Tạo Hóa Tiên Tử mới từ từ tới gần.
“Đây là nước mắt của Bá Tống Huyền Thánh bát phẩm, đáng giá lắm đấy.” Xích Tiêu kiếm tâm ma tiền bối thấy Tống Thư Hàng vẫn bình yên vô sự thì cũng thầm thở phào nhẹ nhõm. Để chúc mừng Tống Thư Hàng tìm được đường sống trong chỗ chết, nó chớp lấy cơ hội này để đâm chọt Tống Thư Hàng.
Nghe đâu nếu một người mà hưng phấn quá mức thì tốt nhất là nên bước lên tát cho kẻ đó vài bạt tai, như vậy có thể tránh cho người nọ vui mừng và hưng phấn quá độ mà lên cơn sốc chết.
Nó nhất định phải đâm chọt Tống Thư Hàng vài cái, tránh cho hắn vui quá mà bị sốc.
“Ư ư ư.” Miệng của Tống Thư Hàng cắn vỏ đao, phát ra tiếng nức nở đau đớn. Nếu như không phải bây giờ hắn không có tay thì chắc chắn sẽ quát một trăm phát Dưỡng Đao thuật với tốc độ siêu âm cho Xích Tiêu kiếm tiền bối.
“Xem ra lần này đau thật rồi.” Bạch long tỷ tỷ nói.
Cỗ cũng biết ít nhiều về ý chí có thể chịu đau đớn của vb, có thể làm hắn khóc tu tu thế này, xem ra cấp bậc đau đớn của lượt thiên phạt song long hí châu cuối cùng rất đáng sợ. Có khi ngay cả Trường Sinh Giả cũng không chịu nổi.
“Vô dụng thôi Xích Tiêu kiếm tiền bối ạ. Tống tiền bối không phải Huyền Thánh bát phẩm thật, nước mắt của hắn cũng không đáng giá lắm đâu.” Vũ Nhu Tử da đen nói: “Tống tiền bối, thân thể của ngươi mất rồi.”
Tống Thư Hàng lại khóc thảm thiết hơn.
“Tống ~ a ngốc ~” Tạo Hóa Tiên Tử khẽ nói, sau đó giơ hai tay ra hứng lấy dưới cổ của Tống Thư Hàng.
Giọng máu Thánh Nhân lơ lửng dưới cổ của Tống Thư Hàng.
Trước khi thiên phạt giáng xuống thì thánh huyết đã chuyển đến chỗ cổ của Tống Thư Hàng. Ngoài ra, bên dưới giọt thánh huyết này còn có một lớp chắn hình túi do sức mạnh của thánh huyết biến thành, bên trong chứa một vài thứ thuộc về “thân thể” của Tống Thư Hàng. Nhưng do đang bị sức mạnh thánh huyết bao phủ nên tạm thời không thể thấy rõ thứ được đưa ra cụ thể là gì.
Hai tay của Tạo Hóa Tiên Tử hất nhẹ lên một cái, giọt thánh huyết này lại hòa vào chỗ cổ của Tống Thư Hàng thêm lần nữa. Dùng giọt thánh huyết này để duy trì sinh cơ cho hắn.
Dù sao thì Tống Thư Hàng vẫn chưa đến cảnh giới nhỏ máu sống lại như các đại lão, không thể sống sót dựa vào một cái đầu như Sở các chủ được.
Tuy rằng sinh mệnh của Chân Quân lục phẩm rất cứng cỏi, nhưng nếu thân thể từ cổ trở xuống mà bị hủy diệt hoàn toàn, chỉ còn sót lại mỗi một cái đầu thì cũng không thể chịu được lâu.
Tô Thị A Thập Lục vươn tay ra, nhẹ nhàng lau nước mắt cho Tống Thư Hàng.
Tuy rằng chỉ còn lại một cái đầu, nhưng còn sống đã là tốt lắm rồi. Cho dù Tống Thư Hàng có thủ đoạn hồi sinh, nhưng mỗi lần hồi sinh đều có rất nhiều biến số.
Đại trận hồi sinh cũng vậy, pháp khí sống lại cũng thế, thật ra tất cả đều có xác suất thất bại.
Có thể không dùng tới thì tốt nhất là đừng nên dùng.
Hơn nữa pháp thuật hồi sinh cực kỳ quý giá. Lần này dùng xong thì không biết khi nào mới tìm thêm được một cái nữa. Đối với Tống Thư Hàng mà nói, nếu đỡ được cái nào thì hay cái ấy.
“Tiếp theo phải nghĩ cách giúp Tống Thư Hàng khôi phục thân thể trước cái đã.” Bạch long tỷ tỷ nói.
Vũ Nhu Tử da đen hỏi dò: “Tống tiền bối, Trình Lâm Tự Dũ Pháp kia ngươi tu luyện đến cảnh giới nào rồi?”
Hình như trong pháp thuật tự chữa trị được phát hiện ở di tích Trường Sinh Giả Trình Lâm kia có ẩn chứa trường sinh chi đạo của Trình Lâm. Sau khi tu luyện Trình Lâm Tự Dũ Pháp kia đến cảnh giới cao thâm thì có thể dễ dàng mọc lại tay chân sau khi bị đứt gãy.
“Trước đó không lâu thì có thể phối hợp với tăng phát thuật để làm cho tóc mọc ra nhanh hơn. Bây giờ thì miễn cưỡng cũng chỉ mọc ra được một chút thân thể thôi.” Tống Thư Hàng truyền âm trả lời, bây giờ hắn đang đau đến mức khó mà mở miệng nói chuyện được.
“Vào thế giới hạch tâm của ngươi đi.” Đúng lúc này, sợi tóc ngố của Sở các chủ trên đỉnh đầu Tống Thư Hàng lại lên tiếng.
Nếu như suối nguồn sự sống trong thế giới hạch tâm có hiệu quả với cô thì có lẽ cũng sẽ có hiệu quả với Tống Thư Hàng.
“Ta cũng đang định làm thế đây.” Tống Thư Hàng đáp: “Hằng Hỏa tiền bối, vậy tiếp theo ta phải quay về thế giới hạch tâm của mình một thời gian ngắn rồi. Nếu như có chuyện gì thì cứ gọi điện thoại đi nhé.
Hắn sẽ mở ra một khe hở trong thế giới hạch tâm để còn bắt sóng đinệ thoại.
“Thư Hàng tiểu hữu, lần này Nho gia đã nợ ngươi một nhân tình quá lớn, ta sẽ cố gắng hết sức mình, chuẩn bị một số linh thạch cho ngươi.” Hằng Hỏa tiền bối nói.
Tống Thư Hàng lập tức vui lên, đau đớn như nháy mắt đã biến mất không còn gì nữa.
“Không thành vấn đề, Hằng Hỏa tiền bối. Ta vốn là tục nhân nhất trên thế gian này, giữa chúng ta không cần phải khách sáo nhiều làm gì, linh thạch là đủ lắm rồi.” Tống Thư Hàng vừa há miệng ra thì vỏ đao bên trong lập tức rơi xuống.
Tô Thị A Thập Lục giơ tay đón lấy vỏ đao.
“Đau đau đau ~” Tống Thư Hàng lại hét thảm một tràng.
A Thập Lục dịu dàng đưa vỏ đao lại bên cạnh miệng hắn, Tống Thư Hàng há miệng cắn chặt lấy rồi lại nức nở một lúc.
Hằng Hỏa Chân Quân quay đầu đi chỗ khác, không đành lòng nhìn bộ dạng đau đớn như thế của Tống Thư Hàng tiểu hữu.
Hắn nhất định phải dốc hết sức, gom nhiều linh thạch nhất có thể mới được.
Nếu ít linh thạch quá thì hắn sẽ áy náy cả đời.
Sau đó, Tô Thị A Thập Lục, Bạch long tỷ tỷ, Vũ Nhu Tử da đen + Xích Tiêu kiếm mang theo đầu của Tống Thư Hàng bước vào thế giới hạch tâm.
Lần này Bạch Hạc không đi theo.
Bạch tiền bối biến mất nên nó không còn hứng thú với Tống Thư Hàng nữa.
Nên nó quyết định ở lại Nho gia giúp đỡ cho Hằng Hỏa đạo hữu.
Hai vị Chân Quân lơ lửng giữa không trung, im lặng nhìn mấy người Tống Thư Hàng biến mất.
Trong Tâm Ma động bên dưới.
m Ảnh Lãnh Chúa xoa cái cằm mà mình vừa biến ra.
Ừm, vốn còn sợ nghìn năm đệ nhất thánh Bá Tống đạo hữu là Huyền Thánh rởm, rất có thể sẽ không đền nổi cho cái m Ảnh Thánh Địa đã bị nứt te tua kia.
Bây giờ xem ra chắc là Bá Tống Huyền Thánh cũng có tiền lắm, ít nhất thì Nho gia đang chuẩn bị bỏ ra một số linh thạch lớn cho hắn.
Hôm nay Bá Tống đạo hữu mấy lần ngăn cơn sóng dữ, một tay cứu giúp Nho gia.
Đến lúc đó nếu Nho gia mà đưa ít linh thạch thì chẳng phải sẽ mất mặt lắm à?
Tính sơ qua, chỉ cần Nho gia không keo kiệt quá thì chắc chắn sẽ đủ để hắn sửa vòng tay m Ảnh Thánh Địa.
Nghĩ tới đây, tâm trạng của m Ảnh Lãnh Chúa lập tức tốt hẳn lên.
Nên hắn để lại một tờ giấy cho Tống Thư Hàng ở Tâm Ma động, sau đó thân thể dần lui về trong m Ảnh giới.
Trong thế giới hạch tâm.
Nhờ có sự quản lý của tiểu trợ lý hạch tâm, toàn bộ thế giới hạch tâm đều trở nên vô cùng ngăn nắp rõ ràng, phát triển vù vù.
Có thể nói, mỗi ngày thế giới hạch tâm đều có những thay đổi mới.
So với cảnh tượng mà Tô Thị A Thập Lục nhìn thấy trước kia thì đã đẹp hơn nhiều.
Nhưng bây giờ cô không có thời gian để thưởng thức những thay đổi ở thế giới hạch tâm.
Cô vươn tay ôm lấy đầu của Tống Thư Hàng, đi nhanh tới chỗ suối nguồn sự sống.
suối nguồn sự sống hiện nay được chia làm hai tầng cao thấp.
Bên trên là chỗ mắt suối, là nơi liên tục tuôn nước suối mới ra.
Bên dưới là cái ao nhỏ do nước suối tuôn ra tạo thành.
Đầu của Sở các chủ đang thổi bong bóng trong cái ao nhỏ này.
Tô Thị A Thập Lục đi tới bên cạnh ao, nhẹ nhàng đặt đầu của Tống Thư Hàng vào đó.
Cô buông tay ra.
Đầu của Tống Thư Hàng... thoắt cái đã chìm nghỉm xuống dưới đáy.
Tống Thư Hàng không có kinh nghiệm dùng đầu để bơi lội.
“Ha ha ha, thấy bộ dạng ngu si này của ngươi là ta đã thấy vui ngay, số Bá Tống.” Lúc này lại có một giọng nói vang lên bên cạnh ao.
Một con chuột hamster mặc áo kiếm sĩ, eo giắt trường kiếm tăm xỉa răng, hất trường bào vô cùng ngầu lòi nói: “Ta tới xem ngươi đây, số Bá Tống.”
“Ọc ọc ọc ọc ~” một đống bong bóng nổi lên từ dưới đáy nước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận