Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2868: Ta, bất hủ, đánh ta!

Chương 2868: Ta, bất hủ, đánh ta!
“Chẳng còn cách nào khác, đành gọi mỹ nhân rắn công đức để nặn cụm sáng kia ra một lần nữa thôi.” Tống Thư Hàng nghĩ thầm.
Hắn hơi chuyển động ý nghĩ, gọi hết vật trang sức, phân thân và tam thi ra, sau đó kể lại chuyện kim đan cá voi mập ngáo ngơ nuốt mất cụm sáng có thuộc tính bất hủ cho mỹ nhân rắn công đức nghe.
Vật trang sức, phân thân và tam thi hồi đáp.
Ác thi – Rốn Đen – Bá Ác hỏi: “Bản tôn, ngươi muốn @#%× Tiên Tử tách cụm sáng kia ra khỏi kim đan cá voi mập à?”
Tống Thư Hàng nghe xong thì sững ra, kinh ngạc nói: “Ngươi có thể gọi tên của @#%× Tiên Tử sao?”
Ác thi: “…”
Bản tôn, vì sao trọng điểm chú ý của ngươi lại là cái này?
“Bản tôn, nếu ngươi muốn @#%× Tiên Tử cạo vảy cá voi mập thì ta nghĩ là quá muộn rồi.” Bên cạnh, Thiện thi – husky – Bá Thiện của Tống Thư Hàng lên tiếng.
Ngay cả thiện thi cũng gọi được tên của mỹ nhân rắn công đức?
Tống Thư Hàng bắt đầu hoài nghi không biết có phải đầu lưỡi mình khiếm khuyết hay không.
“Cụm sáng bất hủ, mất rồi.” Tự ngã thi có cảm giác tồn tại bằng 0 nhắc nhở.
“Ừ. Ta biết.” Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời. Thực tế thì ngay khi hắn đang thuật lại chuyện kim đan cá voi mập nuốt cụm sáng cho mỹ nhân rắn công đức nghe, biến hóa này đã xảy ra.
Có lẽ kim đan cá voi mập sợ cụm sáng bị mỹ nhân rắn công đức nặn ra, cho nên mới liều mạng tiêu hóa cho hết chăng?
Tóm lại, Tống Thư Hàng đã tuyệt vọng.
Trong linh hồ bản mệnh.
Kim đan cá voi mập lặn xuống đáy hồ, bị cụm sáng bất hủ nó nuốt vào thể nội gây dị biến.
Cụm sáng đang ở trong trạng thái sắp ngưng tụ khúc xương bất hủ. Sau khi nó bị kim đan cá voi mập nuốt vào, quá trình ngưng tụ vẫn không dừng lại. Thậm chí nó còn biến cả kim đan cá voi mập thành một phần của bản thân.
Cụm sáng và kim đan cá voi mập mắt đầu dung hợp.
Trên kim đan, diễn đồ kim đan tinh lộ đồ và chín dấu long văn đều biến hóa.
Diễn đồ kim đan và long văn kim đan đồng loạt lấp lánh như được phát tiền lương.
Thời khắc được phát tiền lương chính là thời khắc ngời sáng nhất trong sinh mệnh!
Vốn dĩ kim đan cá voi mập đã không hề tầm thường, những dấu long văn to đùng tổ chảng trên mình nó đều là do Bạch tiền bối two dùng quyền hạn Thiên Đạo tạm thời tăng cường cho Tống Thư Hàng, bản thân chúng đã ẩn chứa khái niệm bất hủ.
Huống hồ nó đã từng vỡ thành nguyên anh rồi được hồi sinh nhờ thủ đoạn Long Phù chuyển sinh, có thuộc tính cùng nguồn gốc với lực lượng khúc xương bất hủ của Vân Tước Tử Tiên Tử.
Hai bên dung hợp không hề phát sinh phản ứng bài xích mà ngược lại, còn hoàn mỹ hệt như hai bánh răng được thiết kế tỉ mỉ.
“Đừng khóc, dũng cảm đứng lên, đối mặt đau thương.” @#%× Tiên Tử bước tới bên cạnh Tống Thư Hàng, vươn tay xoa đầu hắn rồi đọc lời thoại.
“Ăn kẹo không, Tống Tống?” Lưu Tinh Bạch bản chibi cũng lên tiếng an ủi.
“Cảm ơn, không cần đâu. Thực ra ta cũng không buồn rầu gì cả. Tiểu Tinh Tinh, đừng lái chủ đề theo Công Đức tiên tử. Đôi khi cô ấy chỉ đọc lời thoại cho vui mồm chứ không có thâm ý gì đâu.” Tống Thư Hàng nói.
Khi bọn họ đang nói chuyện thì quá trình dung hợp giữa kim đan cá voi mập và cụm sáng bất hủ trong thể nội đã hoàn thành.
Tốc độ dung hợp nhanh đến bất ngờ. Có lẽ kim đan cá voi mập thật sự sợ mỹ nhân rắn công đức bóc mất cụm sáng nó vừa nuốt xong nên mới liều mạng gắng sức đến vậy.
Kim đan cá voi mập sau khi hoàn thành dung hợp trở nên nặng hơn…
Kim đan cá voi mập muốn nổi lên từ linh hồ bản mệnh nhưng không sao nhúc nhích được. Trước kia nó còn có thể sử dụng thủ đoạn thổi phồng để thân thể mình phồng to rồi bay lên mặt nước… Nhưng bây giờ thân thể của kim đan cá voi mập không thể phình to ra được nữa. Mỗi mảnh vảy trên mình nó đều trở nên kiên cố bền chắc, không có lực lượng nào có thể phá hủy bọn chúng.
Đây chính là khái niệm bất hủ!
Sau khi dung hợp với cụm sáng kia, thân thể của kim đan cá voi mập chuyển hóa thành hình thái tương tự như khúc xương bất hủ của Vân Tước Tử Tiên Tử.
Ấn kí Long Phù chuyển sinh trên trán nó cũng tiến hóa. Ấn kí Long Phù chuyển sinh đã tiêu hao lực lượng hồi sinh lại một lần nữa tràn đầy năng lượng, có nghĩa là Tống Thư Hàng có thể mượn năng lượng của nó để hồi sinh bất cứ lúc nào.
“Quả nhiên, nó diễn hóa theo trạng thái khúc xương bất hủ của Vân Tước Tử Tiên Tử. Có điều hình như kim đan cá voi mập vẫn thiếu gì đó so với khúc xương bất hủ thì phải.” Tống Thư Hàng há miệng phun một cái, phun kim đan cá voi mập ra như yêu thú phun nội đan.
Kim đan của tu sĩ khác với nội đan của yêu thú. Kim đan của tu sĩ không thể tùy tiện phun ra nuốt vào. Bình thường chỉ khi tự bạo kim đan, tu sĩ mới có cơ hội dùng mắt thường để nhìn kim đan của chính mình.
Nhưng viên kim đan cá voi mập trong thể nội của Tống Thư Hàng không phải vật thường.
Những viên tiểu kim đan trong thể nội Tống Thư Hàng khá là bình thường, chỉ có kim đan cá voi mập là có thể bị phun ra như yêu đan, thậm chí còn khuyến mãi hiệu ứng cá voi phun nước!
Tống Thư Hàng há miệng phun một cái, kim đan cá voi mập phóng ra. Nó vẫy đuôi gữa hư không, linh lực tinh khiết hóa thánh suối phun, phóng lên từ lỗ mũi trên đầu nó.
[Ừm, đúng là còn thiếu một chút tinh túy so với khúc xương bất hủ. Bây giờ kim đan cá voi mập có trạng thái tương tự bất hủ, song lại thiếu khí thế của bất hủ thì phải?] Tống Thư Hàng xoa cằm đánh giá kim đan cá voi mập.
Đúng là kim đan cá voi mập đã chuyển hóa thành trạng thái bất hủ, nhưng bất hủ của nó cứ như hàng nhái. Bình thường, tu sĩ chỉ cần thấy được bất hủ thì ý thức sẽ chìm vào, không thể tự kiềm chế, cuối cùng rơi vào giấc ngủ say vĩnh viễn như Bất Diệt Chi Chủ. Nếu thực lực kém hơn mà nhìn thấy khái niệm về sự tồn tại của bất hủ, thì nhẹ cũng mù mắt, nặng thì thân tử đạo tiêu.
Pháp tắc bất hủ đâu phải chuyện đùa!
Nhưng kim đan cá voi mập lại bình dị gần gũi, chẳng hề phách lối chút nào.
Có thể khẳng định nó thiếu một chút gì đó so với khúc xương bất hủ, hoặc là còn chưa tiến hóa tới giai đoạn hoàn mỹ.
[Vì ta “chết” chưa đủ sao?] Một suy đoán hiện lên trong lòng Tống Thư Hàng.
May mà Tống Thư Hàng đã chủ động điều chỉnh tâm thái ngay từ đầu, hạ kì vọng của mình xuống rất thấp. Cho nên dù chỉ ngưng tụ ra khúc… cá voi bất hủ rởm thì hắn cũng không thất vọng, ngược lại còn cảm thấy mình vẫn hời.
Bất hủ rởm cũng là bất hủ mà!
Mà chỉ cần là bất hủ thì nhất định sẽ có một thuộc tính.
“Chính là ngươi, đi thôi, kim đan cá voi mập bất hủ!” Tống Thư Hàng túm kim đan cá voi mập như cầm gậy bóng chày, rồi nện nó vào chính giữa thiên kiếp cửu phẩm, nơi có hỏa lực mãnh liệt nhất.
Khai hỏa về phía ta đi, đừng thương tiếc ta chỉ vì kim đan của ta là bất hủ!
Có bản lĩnh thì phá giáp kim đan của ta đi!
Mau đến đây, đừng sợ!
Phì ~ phì ~ trong lỗ mũi của kim đan cá voi mập không ngừng phun suối nguồn sự sống linh lực, phối hợp khiêu khích thiên kiếp với Tống Thư Hàng.
Ầm ầm ~
Thiên kiếp cuối cùng – Tương Lai quả nhiên bị dẫn xuống. Vô số vũ khí thiên kiếp dồn hỏa lực vào kim đan cá voi mập, đủ loại công kích trút xuống mình nó như mưa, thề phải đánh nó thành tro bụi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận