Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2538: Lần sau ta tặng tụy cho cô được không?

Chương 2538: Lần sau ta tặng tụy cho cô được không?
“Làm tốt lắm.”
Tống Thư Hàng cầm lấy hạch tâm trong tay Tiểu Thải… Nó có hình dáng kích thước như kẹo bông gòn, nhìn có vẻ như là một vật chất vừa thơm vừa ngọt.
Hạch tâm của mỗi một con tà vọng đều có điểm khác nhau, cho dù là tà vọng cùng loại, hạch tâm của chúng cũng có hình thái khác biệt rất lớn. Tà vọng đúng là một thứ tùy hứng.
Lần này không cần Tống Thư Hàng nhắc nhở, khí linh tiểu tiên tử trên găng tay Nghịch Kình Võ Sĩ đã ra tay, đâm vào hạch tâm kẹo bông gòn kia.
Một lúc sau, một luồng thông tin hiện lên trong não hải Tống Thư Hàng. Mà cái giá phải trả khi giám định hạch tâm tà vọng đã được chiết khấu nhờ khí linh tiểu tiên tử. Đau đớn cực kỳ nhỏ bé, Tống Thư Hàng thậm chí còn không cảm nhận được.
[Hạch tâm của tà vọng oán khí thú hình: Một viên hạch tâm tà vọng bình thường, tuy nhiên dường như nó có liên hệ với một tà vọng cường đại hơn. Có lẽ ngươi có thể dùng nó để lần theo manh mối, tìm ra tà vọng cường đại sau lưng nó.]
“Thú vị đấy, ta thích nhất mấy chuyện lần theo manh mối thế này.”
Tống Thư Hàng cười ha ha, cất hạch tâm tà vọng kẹo bông gòn đi, đặt nó cùng chỗ với hạch tâm kim loại bất quy tắc có dấu vết nuôi dưỡng nhân tạo lần trước.
Đây đều là những hạch tâm khá đặc biệt, có khi sau này lại hữu dụng cũng nên.
Vũ Nhu Tử đứng bên cạnh cười hì hì kết thúc lần livestream đầu tiên của mình, lại nhập tin nhắn vào trong nhóm Cửu Châu số 2:
“Livestream kết thúc rồi, con tà vọng tiếp theo sẽ đến lượt ta ra tay. Đến lúc đó ta sẽ livestream cho các tiền bối biết ta cày tà vọng như thế nào ~ Các tiền bối trong nhóm nhớ theo dõi ta đấy nhé.”
Bắc Hà Tán Nhân mỉm cười đá:
“Vậy để ta nghiên cứu tính năng nạp tiền, đến lúc Vũ Nhu Tử ngươi cày tà vọng, ta sẽ donate cho ngươi.”
[Bạn sắt thép] Đậu Đậu:
“Ta xin tổng kết lần livestream lần này của Vũ Nhu Tử… Thiên Hà Tô thị có người kế tục, Thư Hàng có ngươi kết tục.”
“Tư chất của con tước yêu này rất tốt, rất có năng khiếu đao pháp.”
Tô thị A Thất gật đầu nói.
[Người đàn ông có sở thích cầu nguyện] Thất Sinh Phù Phủ Chủ:
“Nếu con tiểu tước yêu này mà là đệ tử của ta thì tốt bao nhiêu… Trong tay ta có nhiệm vụ ‘dạy ra một đao tu cường đại’ vẫn chưa hoàn thành đây.”
Hoàng Sơn Tôn Giả: “…”
Trong nhóm Cửu Châu số 1 không ai biết giới tính của đồng quái, cũng không ai biết trên quyển sổ cầu nguyện của Thất Sinh Phù Phủ Chủ rốt cuộc có bao nhiêu lời hứa chưa hoàn thành.


Ở phía bên kia.
Bọn người Tống Thư Hàng cày xong tà vọng bá vương khuyển lại ngựa không dừng vó chạy tới chỗ con tà vọng tiếp theo.
Theo thường lệ, đầu tiên Sở các chủ sẽ bố trí kết giới, phong ấn cả sào huyệt của tà vọng rồi mọi người mới cùng xông vào.
Vũ Nhu Tử tay cầm lợi kiếm, khởi động tính năng livestream rồi hứng trí bừng bừng xông tới chỗ con tà vọng trông như một con rắn tạo thành từ sương mù trong sào huyệt.
Thương Hải Thư Sinh và Diệu Thanh Đạo Cô đứng dẹp ra xa, quan sát Linh Điệp Tử Cổ Thánh đại chiến tà vọng.
Chiêu kiếm hoa lệ của Vũ Nhu Tử và pháp thuật như mộng ảo của Linh Điệp Đảo khiến cho Thương Hải Thư Sinh và Diệu Thanh Đạo Cô mở rộng tầm mắt.
Chiêu thức của Linh Điệp Đảo vừa đẹp vừa trí mạng, rất phù hợp với các tiên tử.
Có một số chiêu thức lại còn do Linh Điệp Tôn Giả sáng tạo riêng cho con gái, sức quyến rũ của Vũ Nhu Tử được nâng lên đến cực hạn, đến cả phận làm con gái như Diệu Thanh Đạo Cô cũng bị thu hút, không thể dời mắt đi được.
[Thế nên… Linh Điệp tiền bối là tiên tử đúng không?]
Cuồng Đao Tam Lãng không nhịn được gửi một bình luận lên màn hình livestream.
Nếu như là con trai, làm sao có thể nghiên cứu ra những pháp thuật tinh tế và kiếm thuật đẹp như thế được?
[Tam Lãng, rất có thể Linh Điệp tiền bối đang online xem livestream đấy.]
Bắc Hà Tán Nhân nhắc nhở… Cho dù Linh Điệp tiền bối đang bế quan, không thể xem livestream ngay lập tức. Nhưng đợi đến khi hắn xuất quan rồi chắc chắn sẽ nghĩ cách xem lại livestream của Vũ Nhu Tử.
[Không cần lo cho ta đâu Bắc Hà.]
Cuồng Đao Tam Lãng cười đắc ý:
[Gần đây ta không ở hiện thế, trong thời gian ngắn Linh Điệp tiền bối không tìm ra ta đâu.]
Bắc Hà Tán Nhân: “…”
[À mà Thư Hàng đang làm gì thế?”
Lệ Chi Tiên Tử đột nhiên hỏi.
Khi Vũ Nhu Tử vui vẻ cày tà vọng lại không thấy tung tích Tống Thư Hàng đâu cả.
[Giấy chứng nhận bạn tốt] Tuyết Lang Động Chủ:
[Vũ Nhu Tử mở livestream với góc nhìn thứ nhất của mình nên Thư Hàng không lọt vào ống kính cũng nên?]
Có lẽ là nghe thấy nghị luận của các tiền bối, ống kính của Vũ Nhu Tử chuyển đi, chiếu vào Tống Thư Hàng đang đứng ở một góc trong sào huyệt của tà vọng.
Lúc này Tống Thư Hàng và Tô thị A Thập Lục đang xếp hàng ngồi trong góc, vẻ mặt của cả hai đều nghiêm túc, lặng lẽ quan sát Vũ Nhu Tử cày tà vọng.
Sau khi hình ảnh lóe lên, góc nhìn của Vũ Nhu Tử và sự chú ý tiếp tục chuyển lên người tà vọng.


Sau khi ống kính của Vũ Nhu Tử rời đi, vẻ mặt nghiêm túc của Tống Thư Hàng tan vỡ.
Khi hắn và Vũ Nhu Tử ngồi gần nhau, chỉ cần hai người có chút tiếp xúc da thịt là có thể cảm ứng được nhịp tim của đối phương.
Hai trái tim giống nhau đập vững vàng với cùng một tần suất.
Tống Thư Hàng vô thức vươn tay ra, kéo thật mạnh cơ thể của bạch long tỷ tỷ, che lấy gương mặt nóng ran của mình.
Bạch long tỷ tỷ: “…”
Thình thịch thình thịch ~ nhịp tim của Tô thị A Thập Lục bắt đầu tăng tốc.
Trái tim trong lồng ngực của Tống Thư Hàng cũng tăng tần suất, bắt đầu nảy lên với tốc độ tương tự.
[A Thập Lục xấu hổ à?]
Tống Thư Hàng nhanh chóng suy đoán ra trạng thái của A Thập Lục.
Khi hai trái tim cộng hưởng với nhau… cảm xúc của Vũ Nhu Tử không còn là bí mật với Tống Thư Hàng nữa.
Ngoài ra, Tống Thư Hàng đã đoán ra trạng thái cơ thể của A Thập Lục rồi… Có vẻ như trái tim hắn để lại cho A Thập Lục cuối cùng cũng hữu dụng rồi.
Cảm giác này vô cùng kỳ diệu, không thể dùng ngôn ngữ để miêu tả được.
[Có lẽ lần sau, ta nên tặng thêm mấy món quà cho A Thập Lục nhỉ? Đến tim cũng tặng đi rồi, những cơ quan khác cũng không thể chịu thua được. Gan thận phổi… có nên tặng đủ bộ không nhỉ?]
Một suy nghĩ quái lại bỗng nhiên hiện lên trong não hải Tống Thư Hàng.
“Đợi đã, ta đang gì thứ quỷ gì vậy!”
Tống Thư Hàng lắc đầu lia lịa, đá suy nghĩ kỳ quái kia ra khỏi đầu.
Nào có ai mang những thứ này làm lễ vật để tặng cho tiên tử đâu chứ?
Hơn nữa nếu cả cơ thể A Thập Lục đổi thành nội tạng của hắn, vậy chẳng phải cô ấy sẽ biến thành Tống Thập Lục ư?
“Tâm của ngươi loạn rồi.”
Sợi tóc ngố của Sở các chủ ra vẻ cao thâm nói.
Cô cắm rễ trong đầu Tống Thư Hàng, cho dù không sử dụng thuật đọc tâm cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ vỏ não của Tống Thư Hàng tăng lên.
“Không, chỉ là trong đầu ta đột nhiên hiện lên một suy nghĩ kỳ quái thôi.”
Tống Thư Hàng đáp.
Hắn lặng lẽ vươn tay ra tóm lấy bàn tay của A Thập Lục, nói:
“A Thập Lục, lần sau ta tặng tụy cho cô nhé, được không?”
Bạch long tỷ tỷ: “???”
Sợi tóc ngố của Sở các chủ: “???”
“Đây là lời ngon tiếng ngọt à?”
Tô thị A Thập Lục nhỏ giọng hỏi.
Bạch long tỷ tỷ:
“Ta cảm thấy đây như phim kinh dị ấy.”
Tống Thư Hàng cười hề hề.
Mà khi hai người nắm lấy tay nhau… không ai phát hiện ra, linh quỷ tiên tử trên người Tống Thư Hàng lặng lẽ thông qua bàn tay giao nhau của cả hai mà tiến vào cơ thể Tô thị A Thập Lục, lẩn trong tim của cô.
Từ khi linh quỷ tiên tử đi theo ** Cư Sĩ tu luyện, sau khi thần công đại thành… nếu không chú ý, đến cả bạch long tỷ tỷ cũng không phát giác ra cô được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận