Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3002: Trợ giúp bên ngoài cần cho kế hoạch khóa chặt con mắt Thánh Nhân

Chương 3002: Trợ giúp bên ngoài cần cho kế hoạch khóa chặt con mắt Thánh Nhân
“Nói cách khác… quả nhiên chân thân của đại lão quả cầu béo lén vượt biên từ thế giới Hắc Long đến hiện thế bây giờ, sau đó lại chứng đạo đời thứ tám ư?” Bá Ác suy tư nói.
“Có lẽ có khả năng này, trừ việc từng ăn quả cầu Cổ U lúc trước ra, ta cũng không hiểu rõ đời thứ tám cho lắm. Có lẽ nó thật sự có thủ đoạn, vượt biên thành công.” Sau khi nữ sĩ lưới rồng suy nghĩ chốc lát lại bổ sung: “Nhưng ta còn có một suy đoán khác.”
Bá Ác suy nghĩ rồi lên tiếng: “Có liên quan đến “đời thứ tám” như nhau ư?”
“Không sai.” Nữ sĩ lưới rồng gật đầu nói: “Hai quả cầu, cùng xuất hiện ở vị trí đời thứ tám, thật sự quá trùng hợp. Cho nên, ta đang nghĩ, có phải mỗi khi đến đời thứ tám… đều sẽ có một quả cầu tương ứng sinh ra hay không?”
Bởi vì nếu như “quả cầu béo” trước mắt này thật sự là quả cầu lén vượt biên từ thế giới Hắc Long qua, vậy tại sao phải kẹt đến đời thứ tám mới chứng đạo?
Về mặt thời gian, nếu thật sự là quả cầu lén chạy qua, vậy hẳn chừng đời thứ hai, ba, bốn thì sẽ thành công chứng đạo mới đúng.
Cho nên… có phải mỗi khi đến Thiên Đạo đời thứ tám thì thiên địa sẽ sinh ra một “quả cầu” như thế?
Bá Ác cũng nghĩ đến điểm này.
“Cũng đúng, nếu như là quả cầu lén trốn qua thì chắc chắn sẽ tránh chứng Thiên Đạo đời thứ nhất. Thiên Đạo đời thứ nhất quá mức đặc thù, thân là kẻ vượt biên, nó nhất định không thể chạm đến. Cho nên, trên lý luận mà nói, hẳn là chọn một đời trong thứ hai, ba, bốn. Đậu má…” Lúc nói đến đây, miệng Bá Ác nhịn không được xé phong ấn văn minh.
Thiên Đạo đời thứ hai và đời thứ ba là thiếu niên ba mắt tiền bối và cha Cẩu Đản, khẳng định không có liên quan tới quả cầu.
Trong đời thứ tư và thứ năm, có một đời sở hữu bản thể là “Mặt trời màu đen nhánh”…
Lúc Bá Ác nghĩ tới đây, đột nhiên cảm thấy tê cả da đầu.
Hắn lập tức gửi suy đoán của mình cho bản thể và Đạo Tử tiền bối.
“Yên tâm đi, khả năng này không lớn.” Một lát sau, giọng Đạo Tử vang lên bên tai Bá Ác: “Lúc ta tiếp xúc với Mặt trời màu đen nhánh đã phát hiện nó hoàn toàn không biết quả cầu kim loại thể lỏng. Thậm chí nó nhầm ta thành Thiên Đạo cầu, thậm chí còn muốn dụ dỗ ta, mượn sức ta. Cho nên, hẳn là giữa hai bên không có liên hệ.”
Sau khi được Đạo Tử tiền bối trả lời, Bá Ác mới thở phào nhẹ nhõm.
“Chỉ là, không ngờ Thiên Đạo cầu lại đặc thù như vậy. Nếu như nó thật sự sinh ra tương ứng với Thiên Đạo đời thứ tám… Vậy tác dụng của nó là gì? Lúc thế giới đến Thiên Đạo đời thứ tám thì cần một quả cầu để hoàn thiện cái gì ư?” Đạo Tử nhíu mày.
Nữ sĩ lưới rồng: “Dùng để ăn chăng?”
Bá Ác: “…”
“Có lẽ thật sự là dùng để ăn.” Sau khi Đạo Tử trầm mặc một lát, thế mà lại đồng ý với ý kiến của nữ sĩ lưới rồng.
Dùng thân phận Thiên Đạo hiện tại của hắn nói ra lời này, hiển nhiên sẽ không bắn tên không đích.
“Chúng ta muốn Tống U U của Bá Tống đạo hữu cắn nuốt quả cầu chúa tể Cửu U, có lẽ là trùng hợp đi trên con đường chính xác.” Ý chí Đạo Tử lướt qua quả cầu béo đang tự bế, tâm tình vui vẻ +1.
Đồng thời, Đạo Tử lại vui vẻ gia cố thêm một tầng trên phong ấn của quả cầu béo tự bế.
Vì giúp Tống U U có thể sớm dung hợp với Cầu U U… cần đẩy nhanh kế hoạch “kế thừa thiên phú của Thánh Nhân”.
Đạo Tử phát hiện mình có chút không đợi được.
“Đúng rồi, Bá Tống đạo hữu… việc “làm thế nào dung hợp con mắt của thầy”, bên phía bọn ta đã có manh mối, nhưng cần một vị đạo hữu trợ giúp.” Giọng Đạo Tử vang lên.
Bá Ác nghi hoặc hỏi: “Ai?”
Ngay cả Đạo Tử tiền bối, Bạch tiền bối two, cha Cẩu Đản, nhiều đại lão như thế đồng loạt ra tay mà vẫn phải nhờ người ngoài giúp đỡ ư?
Người ngoài nào mà trâu bò như vậy?
“Thể Cửu U của Thiên Đạo đời thứ hai, tiền bối ba mắt.” Đạo Tử giải thích: “Đây là ý kiến mà Rồng Đốm tiền bối đề xuất, trong Chư Thiên Vạn Giới, nghiên cứu liên quan tới “tròng mắt” thì không ai có thể so được với Thiên Đạo thứ hai. Cho nên, muốn giải quyết vấn đề “dung hợp con mắt thầy, biến vật phẩm tiêu hao dùng một lần thành có thể sử dụng tuần hoàn” với tốc độ nhanh nhất, mời thể Cửu U Thiên Đạo thứ hai giúp chúng ta một tay là phương án đáng tin nhất.”
“Thì ra là thế, vậy ta báo cho Bá Thiện, vừa lúc hắn và bản ngã thi cùng đi đến chỗ thiếu niên ba mắt tiền bối tìm Ma Đế Ngạc, vừa hay có thể hỏi xem có mời thiếu niên ba mắt tiền bối rời núi được hay không.” Bá Ác gật đầu nói.

Trong tiểu thế giới phía sau Tán Tài Vương Tọa.
Khu vực “thí tiên lôi” nơi khảo hạch của thiếu niên ba mắt tiền bối.
Ma Đế Ngạc trưng ra vẻ tuyệt vọng.
Trạng thái lúc này của hắn có thể nói là thảm đến cực điểm.
Phong ấn của Thánh Nhân Nho Gia, lực lượng thế giới Ma Hải cắn trả, di chứng của công pháp bộc phát tạm thời, thương thế bị Bá Tống đánh… Vốn hắn chỉ còn thoi thóp, hiện tại còn phải chịu “thí tiên lôi” bổ xuống không ngừng.
Khổ quá rồi.
Mấy ngày qua, hắn vẫn luôn hồi tưởng lại cuộc đời mình.
Trước khi tấn chức Trường Sinh Giả, cuộc đời hắn gần như đều là hình thức quét ngang thiên hạ, dưới thực lực mạnh mẽ của hắn, tất cả chướng ngại vật đều bị nghiền nát.
Nhưng từ sau khi gặp Thánh Nhân Nho Gia và Bá Tống, cuộc đời hắn bèn một đường đâm thẳng xuống tựa như cổ phiếu vậy.
[Sao các ngươi đánh cược xong rồi mà không nhớ kéo tiền đặt cược là ta ra ngoài chứ?]
[Sắp chết rồi, thật sự sắp chết rồi.]
[Ta đường đường là Ma Đế Trường Sinh, cuối cùng phải chết trong thí tiên lôi trì ư? Nguyên nhân cái chết lại là vì hai con bạc cược đến đỏ mắt rồi quên tiền đặt cược ta đây?]
Lúc này, bất kể là ai, nếu tới cứu ta ra ngoài, ta nhất định sẽ đáp ứng một nguyện vọng của hắn!
Ngay lúc Ma Đế Ngạc tuyệt vọng đến cực điểm, có hai bóng dáng xuất hiện trước mặt hắn.
Một là Bá Tống diện mạo lương thiện; một là Bá Tống không hề có cảm giác tồn tại, chỉ chớp mắt sẽ bị lãng quên.
“Cổ pháp Trảm Tam Thi?” Ma Đế Ngạc sững sờ.
Hắn không ngờ tới Bá Tống lại còn chơi trò Trảm Tam Thi này.
“Muốn ra khỏi lôi trì này không?” Bá Thiện chấp hai tay, nét mặt từ bi nhìn Ma Đế Ngạc.
Ma Đế Ngạc: “…”
“Bản thể cần nghe ngươi giảng “áo nghĩa trường sinh pháp” một chút, nếu ngươi bằng lòng, ta có thể lập tức dẫn ngươi ra ngoài.” Bá Thiện nói.
“Ta còn có lựa chọn không?” Ma Đế Ngạc dùng hết toàn bộ sức lực nói.
“Ừm, có lẽ ngươi còn có lựa chọn khác.” Bản ngã thi Bá ? nói: “Bá Thiện, ta vừa nhận được tin tức từ Bá Ác. Chúng ta cần đi gặp thiếu niên ba mắt tiền bối… Sau đó, tiến hành ván cược cuối cùng với hắn.”
Sau khi thắng lợi là có thể nhờ thiếu niên ba mắt tiền bối ra tay trợ giúp nghiên cứu hạng mục “Nếu như dung hợp con mắt Thánh Nhân Nho Gia với kim đan cá voi mập bất hủ”.
Đây là vãn cược “Tán Tài Vương Tọa” cuối cùng.
Bá ? nói với Ma Đế Ngạc: “Ngươi còn có thể trở thành tiền đặt cược của bọn ta lần nữa.”
Ma Đế Ngạc: “? ? ?”
Đậu mè, các ngươi còn chơi nữa?
Có xong hay chưa?
“Nhận được.” Bá Thiện kéo Ma Đế Ngạc lên, cùng Bá ? rời khỏi lôi trì.
Trong tiểu thế giới Tán Tài Vương Tọa.
Thiếu niên ba mắt tiền bối mặc quần bơi, nằm trên bờ cát.
“Tiền bối… bọn ta tới tiến hành ván cược cuối cùng. Để bọn ta thay mặt bản thể được không?” Bá Thiện hô lên từ xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận