Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1634: Công chúa cuối cùng chôn vùi cùng Thái Dương thuyền.

Chương 1634: Công chúa cuối cùng chôn vùi cùng Thái Dương thuyền.
Rừng rậm Dadma, phân bộ lạc Long Huyết.
Sau khi thế giới hắc long xuất hiện mặt trời, vầng “mặt trời” này đã mọc lên lần thứ ba.
Thời gian trong thế giới hắc long cũng qua ba ngày.
Tống Thư Hàng rốt cuộc cũng từ từ mở mắt ra.
Hai mắt hắn tràn đầy tơ máu, vẻ mặt đầy mệt mỏi, nhiệt độ cơ thể cũng hơi thấp.
Hôn mê liên tục ba ngày rưỡi… đây là giấc ngủ dài nhất của Tống Thư Hàng.
“Ồ?” Giọng nói của Xích Tiêu Kiếm tiền bối vang lên ngay bên tai Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng vừa quay sang đã thấy Xích Tiêu Kiếm tiền bối đang nằm sấp bên cạnh gối hắn, dùng di động của hắn xem phim, thân kiếm thẳng tắp, chuôi gối lên gối đầu. Rõ ràng nó là một thanh kiếm nhưng khi nhìn trạng thái hiện tại của nó thì không hiểu sao Tống Thư Hàng lại liên tưởng tới tư thế nằm sấp.
“Tít tít tít.” Đúng lúc này, điện thoại của Tống Thư Hàng vang lên âm thanh báo pin yếu.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối linh hoạt xoay mình, chĩa mũi kiếm vào điện thoại.
Tách tách tách!
Trên mũi kiếm lóe lên dòng điện.
Vạch pin của điện thoại bay vọt lên, vèo cái đã đầy.
Đây là nạp điện thuật do Tam Lãng tiền bối sáng tạo ra!
Dù gì nó cũng là pháp thuật nhỏ mà nhất phẩm có thể học được, Xích Tiêu Kiếm tiền bối chỉ nhìn qua đã biết.
Sau khi sạc điện cho điện thoại xong, Xích Tiêu Kiếm tiền bối lại chuyển động thân kiếm, nằm sấp xuống xem phim tiếp.
Quá trình lưu loát như nước chảy mây trôi, rõ ràng đây không phải là lần đầu tiên Xích Tiêu Kiếm tiền bối sạc điện thoại như vậy.
Tống Thư Hàng: “…”
Có phải Xích Tiêu Kiếm tiền bối đang dần dần phát triển theo hướng phế kiếm rồi không?
“Cuối cùng cũng tỉnh rồi đấy à?” Xích Tiêu Kiếm tiền bối hỏi.
“Ừ, cuối cùng cũng tỉnh. Lần này ngủ hơi bị… lâu.” Tống Thư Hàng nâng tay phải lên dụi mắt.
Sau đó hắn yên lặng vận chuyển Tam Thập Tam Thú Tiên Thiên Nhất Khí công một vòng, lực lượng trong tám viên kim đan một chính bảy phụ trong cơ thể tỉnh lại, xua đi cảm giác mệt mỏi sau ba ngày rưỡi ngủ vùi.
Tơ máu vằn trên hai mắt vơi đi, nhiệt độ cơ thể cũng trở lại bình thường.
“Đối với ngươi mà nói thì đây không phải là chuyện xấu.” Xích Tiêu Kiếm tiền bối chậm rãi nói: “Ngủ liền ba ngày rưỡi, thêm thời gian trước đó ở thế giới hắc long, thời gian chờ của đồng vàng hồi sinh đã giảm đi hơn bốn ngày rồi.”
“Cũng phải.” Tống Thư Hàng gật đầu, đồng thời thận trọng rút cánh tay trái về. Lý m Trúc đang gối đầu lên tay trái của hắn ngủ say sưa.
Nhẹ nhàng đặt Lý m Trúc lên gối đầu, đắp chăn cho bé xong, Tống Thư Hàng ngồi dậy.
“Có gì xảy ra trong lúc ngươi hôn mê thế?” Xích Tiêu Kiếm tiền bối hỏi.
Dưới tình huống bình thường, Tống Thư Hàng cảnh giới ngũ phẩm, thể chất lục phẩm không nên hôn mê lâu như vậy mới đúng.
“Trong lúc hôn mê, ta hoàn thành một bức diễn đồ kim đan, bây giờ trong bảy viên tiểu kim đan của ta chỉ còn thiếu một bức diễn đồ kim đan nữa thôi.” Tống Thư Hàng cười nói.
Vẫn là Thánh thành không bao giờ thất thủ, thánh kiếm Chung Yên, thanh âm Thánh nhân đã tắt từ viễn cổ, Bích Thủy Các vô hạn, Sáng tạo và hủy diệt chi tinh và bức họa Thế giới được kết nối do mỹ nhân rắn công đức vẽ.
Bây giờ trong bảy viên tiểu kim đan, chỉ còn Cổ Vu thần huyết là chưa tiến hành diễn đồ.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối: “…”
Đúng là Thư Hàng tranh thủ từng giây trong chuyện này. Người khác hôn mê thì đều cố gắng khôi phục trạng thái thân thể, tranh thủ tỉnh lại từ trong cơn mê. Chỉ có Tống Thư Hàng mới nhân lúc hôn mê chạy đi vẽ diễn đồ kim đan.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối rất muốn tặng cho Tống Thư Hàng một nụ cười lễ pháp và phóng đãng, nhưng dù sao nó cũng là một thanh kiếm, không làm ra vẻ mặt đó được.
“Diễn đồ kim đan làm ta mất khá nhiều thời gian, trừ chuyện đó thì ta còn thu được một vài tin tức vụn vặt.” Tống Thư Hàng quay người xuống khỏi giường.
Lúc này hắn đang ở trong một tòa lầu bằng gỗ, mở cửa ra là ban công.
Tống Thư Hàng đi ra ban công, ngẩng đầu nhìn lên mặt trời đang lơ lửng trên bầu trời thế giới hắc long.
“Nó chính là ta.” Tống Thư Hàng chỉ vào mặt trời trên thế giới hắc long.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối: “…”
Trong cơn hôn mê, ngươi đã làm trò mèo gì thế hả?
Khi mặt trời mọc lên ở thế giới hắc long, Xích Tiêu Kiếm tiền bối đã cảm ứng được dao động năng lượng mãnh liệt.
Vầng “mặt trời” trên bầu trời kia là ánh sáng được tạo ra từ vụ nổ của một luồng năng lượng khổng lồ. Vụ nổ này không phải là một vụ nổ thông thường, mà là nổ có quy luật và dựa vào một trận pháp cỡ lớn nào đó. Sau khi nổ xong, chúng hóa thành mặt trời nhỏ, chiếu sáng và tỏa nhiệt.
Vì khoảng cách quá xa nên Xích Tiêu Kiếm tiền bối không đi tận nơi quan sát vầng mặt trời mới sinh này, bởi vậy cũng không rõ nguyên lý gì khiến chúng có thể tiếp tục thiêu đốt.
Áng chừng đơn giản ra thì năng lượng của mặt trời nhỏ này không thua kém gì một Kiếp Tiên cửu phẩm.
Mà muốn duy trì trạng thái mặt trời nhỏ kia thì mỗi giờ mỗi khắc nó đều tiêu hao một lượng năng lượng vô cùng lớn.
Thế mà bây giờ mặt trời nhỏ đã thiêu đốt liên tục ba ngày rồi.
“Hóa thân bọc thép của ta đang đảm nhiệm vị trí hạch tâm bên trong mặt trời nhỏ đó.” Tống Thư Hàng đau lòng nói.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối: “Hóa thân bọc thép của ngươi chẳng phải đã bị đám pháp chế không người điều khiển kia bắt rồi sao?”
“Đúng vậy, sau đó vì ta nhất thời nghĩ quẩn nên làm chuyện rồ dại, nên nó đã trở thành mặt trời nhỏ cùng với đám pháp khí không người điều khiển ấy rồi.” Tống Thư Hàng thở dài.
Hắn hướng ánh mắt nhìn thẳng vào vầng mặt trời nhỏ kia.
Ánh sáng của mặt trời nhỏ không làm bị thương mắt hắn.
Xuyên thấu qua ánh sáng nóng bỏng, Tống Thư Hàng có thể thấy ở nơi sâu thẳm trong hạch tâm của mặt tời, có hóa thân bọc thép hình thập tự đang xoay tròn.
“Mặt trời nhỏ này là thế nào đây?” Xích Tiêu Kiếm tiền bối hỏi.
“Ừm, là nghi thức công chúa cuối cùng của Tinh Quốc mai táng cùng Thái Dương thuyền.” Tống Thư Hàng đáp.
Trong ba ngày hôm mê, thông qua liên hệ với hóa thân bọc thép, Tống Thư Hàng đã thu được khá nhiều tin tức vụn vặt.
Sau khi chỉnh lý và tổng hợp lại, Tống Thư Hàng có thể hiểu đại khái đám pháp khí không người điều khiển kia là như thế nào.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối: “Chưa nghe thấy Tinh Quốc bao giờ.”
Dứt lời, nó mang điện thoại đến bên cạnh Tống Thư Hàng, đánh giá mặt trời trên không trung: “Nhưng Thái Dương thuyền thì từng xuất hiện trong thần thoại của chư thiên vạn giới. hóa thân bọc thép của ngươi bị cuốn vào tang lễ này rồi bị coi là tế phẩm à?”
“Không… bị coi là công chúa.” Tống Thư Hàng nói.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối quay chuôi kiếm ra nhìn Tống Thư Hàng: “Ngươi đùa ta đấy à, cái hóa thân bọc thép kia của ngươi thì giống công chúa chỗ nào?”
“Thế mới nói là ta nhất thời nghĩ quẩn nên làm chuyện rồ dại.” Tống Thư Hàng đáp.
Xích Tiêu Kiếm tiền bối: “Thôi được rồi, ta hiểu rồi, dù sao ngươi cũng lại gây ra chuyện lớn… bây giờ xử lý hóa thân bọc thép của ngươi thế nào? Có cần ta chém đôi mặt trời rồi lấy nó về cho ngươi không?”
Năng lượng trong cơ thể nó bây giờ vẫn còn khá dồi dào, tiêu hao lớn nhất chỉ có chiêu chặn đánh người phụ nữ được tạo thành từ hỏa diễm và dung nham lúc trước thôi.
Năng lượng còn lại phối hợp với Tống Thư Hàng thì có thể phá tan mặt trời nhỏ kia.
“Không, tạm thời không cần, cứ để nó ở trong mặt trời nhỏ đi. Dù sao thì… mặt trời này cũng chẳng duy trì được bao lâu.” Tống Thư Hàng hạ giọng nói.
Sứ mệnh cuối cùng của đám cá kì lạ đông nghìn nghịt trong tổ cá chính là nghênh đón công chúa của mình, sau đó biến thành Thái Dương thuyền, chở công chúa sang thế giới bên kia.
Theo những gì Tống Thư Hàng biết được qua những tin tức vụn vặt thì Thái Dương thuyền sẽ thiêu đốt hơn một trăm năm liền.
Nhưng trong tổ cá trống rỗng trên thế giới hắc long, năng lượng mà đàn cá thu được quá ít. Cùng lắm chỉ mười ngày nửa tháng sau là mặt trời kia sẽ bị đốt trụi không còn.

Ký ức mà Tống Thư Hàng thu được trong lúc hôn mê hơi lộn xộn.
Đầu tiên là “Tinh quốc”, chắc chắn là tổ quốc quê hương của công chúa và đàn cá sắt thép kì quái kia. Nhưng quốc gia này ở đâu? Đến từ nơi nào? Là thời đại nào? Chẳng có tin tức gì cả.
Nhìn từ thông tin về “công chúa cuối cùng”, chỉ có thể phán đoán là e rằng quốc gia này đã diệt vong rồi.
Nghi thức Thái Dương thuyền là một loại nghi thức mai táng của Tinh quốc, nhưng cũng là một thủ đoạn tìm đường sống trong chỗ chết.
“Khi thọ nguyên của công chúa sắp hết, cô ấy sẽ trở về”.
Sứ mệnh thứ hai của đàn cá sắt thép và tổ cá chính là nghênh đón công chúa trở về.
Sứ mệnh thứ nhất của chúng là xây dựng nên một tổ cá khổng lồ và không ngừng thu gom năng lượng. Trước khi công chúa quay về, chúng chỉ có một nhiệm vụ duy nhất là dốc toàn lực để thu thập năng lượng.
Mà sứ mệnh cuối cùng của chúng là hóa thành mặt trời cùng với công chúa của mình, biến thành Thái Dương thuyền.
Thái Dương thuyền sẽ vận chuyển năm trăm năm theo quỹ tích của thế giới.
Năm trăm năm sau, nếu công chúa có thể bước ra từ Thái Dương thuyền thì cô ấy sẽ khôi phục tuổi xuân và càng cường đại hơn.
Nếu công chúa không thể ra khỏi Thái Dương thuyền thì nó sẽ mang theo thân thể cô trôi vào vũ trụ, biến mất trong hư không.
Nghi thức này ngập tràn hơi khí tức thần bí cao xa.
Nhưng thực ra nó không phức tạp như vậy.
Dùng tư duy của tu sĩ để hiểu… thì là thọ nguyên của công chúa sắp hết, cho nên cô ta cần bế tử quan, sau đó dùng các nghi thức đặt thù để tiến hành đột phá.
Nghi thức Thái Dương thuyền hẳn là nghi thức được chế tạo ra nhằm giúp công chúa, hoặc là người của Tinh Quốc tăng cao xác suất đột phá thành công.
Nếu đột phá thành công thì đương nhiên thọ nguyên của công chúa sẽ tăng cao và thực lực thì tăng vọt.
Nếu đột phá thất bại… thì toi cơm.
Dựa vào quy mô và cường độ năng lượng trong nghi thức Thái Dương thuyền, có thể phỏng đoán cửa ải mà công chúa cần bế quan để đột phá hẳn là từ bát phẩm tấn thăng lên cửu phẩm, hoặc cũng có thể là từ cửu phẩm lên Trường Sinh đạo.
Trong tình huống bình thường thì kịch bản phải phát triển như vậy mới đúng.
Vị công chúa Tinh Quốc kia để lại hạt giống của Thái Dương thuyền ở đây làm đường lui tương lai cho mình.
Nếu có một ngày thọ nguyên sắp cạn, cô sẽ trở về đây, tiến hành nghi thức Thái Dương thuyền để bế tử quan.
Nhưng phát triển được nửa đường thì kịch bản gặp chuyện ngoài ý muốn.
Đám cá sắt thép kì lạ - hạt giống Thái Dương thuyền đã mất đi tư liệu của ‘công chúa’.
Dường như vị công chúa Tinh Quốc này đã bị xóa đi từ gốc rễ.
Trừ những manh mối ít ỏi như “tinh quốc, công chúa, tóc dài” thì không còn bất kì vật gì lưu lại nữa….
Bạn cần đăng nhập để bình luận