Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2758: Bàn tay nhỏ của đại đế cứng đờ

Chương 2758: Bàn tay nhỏ của đại đế cứng đờ
Khi nghĩ tới khả năng này, Tống Thư Hàng cảm thấy trái tim của mình ngừng đập, ảo giác hít thở không thông ập tới.
“À đúng rồi, trái tim còn chưa mọc lại… thảo nào không thấy đập.” Tống Thư Hàng nói.
Hắn hít một hơi thật sâu.
Trình Lâm Tự Dũ pháp + thiên tổng cương Thánh Viên Long Lực Thần Công kích hoạt. Hai môn thần công kết hợp với nhau, tăng thêm sợi sức mạnh bất hủ từ tiết điểm Kiếp Tiên Hư Không truyền tới, giúp trái tim lưu ly của hắn mọc lại trong nháy mắt và đập đầy mạnh mẽ.
Sau khi trái tim khôi phục, cảm giác lạnh thấu tim ban nãy đã biến mất.
“Có vẻ là ảo giác.” Tống Thư Hàng lẩm bẩm.
Đông Phương Đại Đế đang nện búa trên chiến xa Hà Long Thần Hành bên cạnh hơi cau mày. Trong một khoảnh khắc vừa rồi, dường như hắn cảm nhận được một sợi khí tức vô cùng kì lạ từ trên người Tống Thư Hàng. Đó là khí tức vượt qua tu sĩ, thậm chí còn vượt qua cả lực lượng của Trường Sinh Giả.
[Trái tim của Bá Tống có thể khôi phục trong nháy mắt là nhờ vào sợi khí tức này sao?] Đông Phương Đại Đế suy đoán, song không lên tiếng hỏi han.
Giới tu sĩ tôn trọng chuyện riêng tư, nếu không có mối quan hệ thân thiết với nhau thì nhiều vấn đề không nên dò hỏi.
Sau khi trái tim khôi phục, cảm giác lạnh thấu tim biến mất, Tống Thư Hàng tăng sức vận chuyển linh lực vào Thiên Hỏa lô để gia tăng uy lực cho thiên hỏa.
Đồng thời, hắn lại gửi tin cho Vũ Nhu Tử bản thể: “Vũ Nhu Tử, cô ghi nhớ cảm giác virus hủy diệt hằng tinh này nhé. Khi vào sâu trong mặt trời hư ảo, nếu… ta nói nếu, nếu cảm nhận được khí tức tương tự thì phải rút lui ngay, tuyệt đối không được kích hoạt nó.”
Nếu không, có khi cả Mộng giới đều đi đời nhà ma mất.
“Nhận tin nhé Tống tiền bối, ta sẽ chú ý điểm này.” Vũ Nhu Tử đáp lại rất nhanh.
Tống Thư Hàng gật đầu: “Nhớ giữ liên lạc.”
Có Xích Tiêu Kiếm tâm ma và Quy tiền bối ở bên hộ tống, Vũ Nhu Tử và Thông Nương có thể tránh khỏi tất cả những tai họa bình thường, cho nên Tống Thư Hàng không nghĩ nhiều nữa, tránh lập flag cho Vũ Nhu Tử.
Nhưng để cho chắc ăn, hắn vẫn khóa chặt vị trí của Thông Nương thông qua ấn kí đao gỗ. Thân là nhân viên số một của Công ty Bá Tống, lúc nào trên người Thông Nương cũng mang theo một thanh đao gỗ lạc ấn.
Tống Thư Hàng mở cửa dự phòng vào thế giới hạch tâm cho đao gỗ ấn kí ở chỗ Thông Nương. Một khi Vũ Nhu Tử gặp nguy hiểm, thế giới hạch tâm có thể mở ra ngay lập tức và hút các cô vào đó.
Thậm chí, lấy thanh đao gỗ này làm tọa độ, cả Tống Thư Hàng phân thân và bản thể đều có thể đến hiện trường trong tích tắc.

Ở phía đối diện.
Đông Phương Đại Đế cắt vật chất thần bí bằng động tác thành thạo rồi khảm cả nó và trái tim của Bá Tống vào chiến xa Hà Long Thần Hành.
Một lần thì lạ, hai lần thành quen.
Có mạch suy nghĩ hoàn chỉnh và thử nghiệm thành công trước đó, tốc độ thăng cấp pháp khí của Đông Phương Đại Đế càng lúc càng nhanh. Với tốc độ này, dù thăng cấp cả sáu mươi sáu món pháp khí cùng lúc cũng không mất nhiều thời gian cho lắm.
“Tốt ghê.” Tống Thư Hàng nhìn Đông Phương Đại Đế, nói một câu không đầu không đuôi.
Đông Phương Đại Đế: “???”
Cái gì tốt ghê?
“Luyện khí sư có thể thỏa sức vung búa nện pháp khí bản mệnh của người khác ầm ầm, thế mà chủ nhân của pháp khí còn phải nịnh bợ lấy lòng, thậm chí bỏ ra số lượng linh thạch và nguyên vật liệu vô cùng lớn. Cái nghề luyện khí sư này tốt ghê.” Tống Thư Hàng nói.
Đông Phương Đại Đế: “…”
Thằng ranh này, mạch não của mi lại thắt nơ bướm rồi đấy à?
Đông Phương Đại Đế vung búa lên cao. Có tin ta nện cho một búa, biến chiến xa Hà Long Thần Hành của ngươi thành chiến xa tôm hùm luôn không?
“Đông Phương Đại Đế tiền bối này, sau khi pháp khí tổ hợp tam thập tam thú của ta thăng cấp thành công, ta có thể đóng bộ để xâm nhập vào chỗ sâu của mặt trời không?” Tống Thư Hàng đột nhiên hỏi.
Chủ đề nhảy từ tầng một trăm trên mặt đất xuống tầng một trăm dưới hầm ngầm, chả đầu đuôi gì cả.
Đông Phương Đại Đế không theo kịp tốc độ não Tống Thư Hàng nảy số, cảm thấy nói chuyện với thằng nhóc này tốn sức quá đi thôi.
“Về lý mà nói, sau khi được ta tự tay thăng cấp thì pháp khí đã đạt cấp độ thần binh của Trường Sinh Giả. Bọn chúng đã được tôi luyện qua thiên hỏa, nhiệt độ của hằng tinh thông thường không thể hòa tan được.” Đông Phương Đại Đế tự tin đáp.
Pháp khí được hắn thăng cấp chỉ cần đạt cấp bậc cửu phẩm là đã có thể tản bộ một vòng trên hằng tinh và trở về hoàn chỉnh, nói chi đến thần binh của Trường Sinh Giả “non”.
Tống Thư Hàng xoa cằm nói: “Nói cách khác là có thể thực hiện được.”
Sau cảm giác ớn lạnh trong lòng từ cuộc đối thoại với Vũ Nhu Tử ban nãy, Tống Thư Hàng đã nghĩ đến điểm này. Khi trở lại hiện thế, hắn muốn tìm một hằng tinh để tham quan, xem các vị diện khác trong Chư Thiên Vạn Giới có bị nhiễm virus hay không.
“Pháp khí được ta thăng cấp nhất định có thể chịu được, nhưng thân thể ngươi có chịu được hay không thì ta không biết đâu nhé.” Đông Phương Đại Đế nhìn Tống Thư Hàng rồi nói: “Ta là luyện khí sư chứ không phải thầy dạy thể hình, không biết rõ về thân thể ngươi đâu.”
“Có lý, nhưng ta cảm thấy thân thể ta rất mạnh, chắc là chịu được.” Tống Thư Hàng nói.
Nếu không được thì hắn còn hình thái ngụy bất hủ cơ mà.
Với tính chất đặc thù của hình thái ngụy bất hủ, dù không có pháp khí bảo vệ, hắn vẫn có thể tản bộ trên mặt trời một vòng ngon xơi.
Hay đó… cứ thế mà làm.
Khi Tống Thư Hàng đang chuẩn bị kế hoạch lên mặt trời đi dạo thì một giọng nói kết nối với hắn và vang lên ngay bên tai hắn.
[Bản thể, sau khi giết chết Thiên Đế, ngươi lĩnh ngộ xong chưa?] Là giọng nói của Tống cầu béo.
Nó vẫn náu mình gần vị diện thế giới vụn vỡ này để bảo vệ nơi đây, tránh cho việc đốn ngộ của bản thể bị kẻ khác quấy rầy.
Nghe thấy giọng nói quen thuộc của đại lão quả cầu béo, Tống Thư Hàng giật nảy cả mình, suýt nữa thì chui vào thế giới hạch tâm chạy trốn theo bản năng. Đây là di chứng để lại sau khi hắn bị đại lão quả cầu béo đuổi giết khắp thế giới.
May mà hắn nhớ ra phân thân clone của đại lão quả cầu béo đã bị biến đổi thành dáng vẻ họ Tống rồi.
Nghĩ ngợi một lát, Tống Thư Hàng cố gắng trả lời với vẻ trấn tĩnh nhất: [Đốn ngộ của ta hơi khác với bình thường một chút, không cần lo lắng cho ta. Bây giờ mỗi giây mỗi phút ta đều ở trạng thái đốn ngộ cả.]
[Tốt quá rồi, vậy để ta đi tìm ngươi. Cuộc khiêu chiến trên sao Hỏa của ta hoàn thành rồi.] Tống cầu béo trả lời.
Chẳng hiểu tại sao, mới có một thời gian ngắn không gặp bản thể mà nó lại cảm thấy như đã không gặp lâu lắm rồi. Trong lòng nó có một khát vọng mãnh liệt thôi thúc nó đi gặp bản thể ngay lập tức.
Tống Thư Hàng: “???”
Bây giờ đến tìm ta á? Từ từ đã đại lão quả cầu béo! Ta còn chưa chuẩn bị tâm lý xong mà!
Nhưng muộn mất rồi.
Giữa hư không, một thông đạo không gian đột nhiên mở rộng.
Một “Tống Thư Hàng” toàn thân đen kịt được tạo ra từ kim loại lỏng bước ra từ thông đạo không gian.
Khi thấy bản thể khiến lòng mình nhung nhớ không thôi, nội tâm Tống cầu béo kích động quá, bèn từ bỏ lớp ngụy trang phân thân, không nhịn được mà để lộ thuộc tính thực sự của mình.
Khí thế và khí tức kì lạ nhất, độc ác nhất, tàn bạo nhất thế gian thuộc về chúa tể Cửu U tỏa ra từ trên người nó.
Đông Phương Đại Đế đang vung búa cứng đờ cả tay.
Đạ mấu… đây là cái quái gì?
Chúa tể Cửu U?
Bạn cần đăng nhập để bình luận