Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2911: Quả cầu kinh nghiệm phong phú

Chương 2911: Quả cầu kinh nghiệm phong phú
“Vừa hay bắt tên này lại, đợi hôm đón năm mới, đóng gói gửi tặng cho bản tôn, xem như quà mừng năm mới.”
Tống cầu béo thầm nghĩ.
Mấy ngày gần đây, virus hủy diệt hằng tinh này khiến cho bản tôn vô cùng đau đầu. Vì thế nếu nó có thể bắt được kẻ chủ mưu đứng đằng sau rải virus hủy diệt này, chắc chắn sẽ lập đại công.
Hơn nữa, như thế nó cũng có cớ để trở về gặp bản tôn.
Nghĩ tới đây, Tống cầu béo chỉ hận không thể lập tức ra tay, bắt lấy kẻ gieo rắc virus, sau đó mang nó đi gặp bản tôn.
Mỗi lần chia tay bản tôn, trong lòng nó bắt đầu tích lũy khao khát muốn “tìm thấy bản tôn”, càng về sau khao khát này lại càng tăng thêm.
Mà mỗi lần nó xác định được vị trí của bản tôn, tìm thấy bản tôn, khao khát được tích lũy này sẽ hóa thành cảm giác thành tựu, giống như khi chơi trốn tìm mà tìm thấy đối thủ vậy, khiến Tống cầu béo vô cùng vui vẻ.
[Nhưng mà, bây giờ mình phải thận trọng.]
Tống cầu béo bình tĩnh nói.
Hắn phải đợi kẻ chủ mưu sau màn chính thức tiến vào trong hằng tinh mặt trời rồi kích hoạt thủ đoạn khóa không gian mà nó thầm bố trí gần đó, khiến kẻ đó có mọc cánh cũng khó bay được… Sau đó nữa, tóm lấy đối phương!
Nó cần cố hết sức bắt sống đối phương, đóng gói lại rồi mang về… Đương nhiên, nếu như không thể khống chế được, vậy chỉ đành đánh chết. Dù sao tin rằng với thủ đoạn nghịch thiên của bản tôn, cho dù nó có mang thi thể về, bản tôn vẫn có thể lấy ra được rất nhiều thông tin quan trọng.
[Bình tĩnh, bình tĩnh, còn thiếu một chút nữa.]
Tống cầu béo thầm nghĩ trong lòng.
Cùng lúc đó, khao khát muốn tìm thấy bản tôn trong lòng nó cũng không ngừng tích lũy lại.
Nhưng bây giờ nó nhất định phải nhẫn nại.
Bởi vì khi khát vọng này càng bị áp chế, đến khi tìm thấy bản tôn cảm giác thành tựu sẽ càng mãnh liệt.
Tống cầu béo thu hết toàn bộ khí tức của mình lại, không ai có thể phát hiện ra nó.
Đồng thời, trong một thời cơ vô cùng thích hợp, Tống cầu béo ra tay âm thầm phá hoại thiên cơ gần hằng tinh mặt trời, khiến người khác không thể dùng bói quẻ, trực giác nguy hiểm, cảm giác dự báo để dự tính trước diễn biến sự việc ở khu vực này được!
Cường giả ở hiện thế đều có trực giác nguy hiểm rất mạnh, nếu như không làm loạn thiên cơ, nói không chừng kẻ chủ mưu sau màn sẽ cảm ứng ra được, từ đó sinh lòng cảnh giác.
Tống cầu béo rất có kinh nghiệm về mặt này.
Đây là một loại bản năng khắc sâu vào trong xương cốt của nó!
Mặc dù không có trí nhớ cụ thể nhưng nó cảm thấy chắc hẳn trước đây mình thường xuyên đấu trí đấu dũng với tồn tại cường đại nào đó, hai bên đều có thua có thắng.
Mà ký ức trong xương cốt này đã trở thành bản năng của Tống cầu béo, khiến nó tính kế kẻ địch dễ như trở bàn tay, kinh nghiệm phong phú.
Đặc biệt thủ đoạn làm loạn thiên cơ của nó vô cùng hiền hòa, giống như đang thuận thế khuấy động dòng nước vậy… Tống cầu béo tin rằng cho dù bản tôn là hóa thân chúa tể Cửu U nhưng nếu không chú ý thì cũng không thể phát giác được chuyện nó đã làm loạn thiên cơ!

Hiện thế, thành phố Văn Châu.
Sau khi triệu hoán hết đệ tử và con gái ra xong, Tống Thư Hàng cảm khái:
“Tiếc là thời gian hơi gấp, nếu không ta còn có thể đến thế giới hắc long một chuyến, bố trí thông đạo thí luyện… Ở đó ta còn có một đệ tử dự bị tên là Xích Đồng nữa.”
Xích Đồng khá là đặc biệt, trước khi cảnh giới của hắn chưa đạt đến mục tiêu, chưa tiến hành thí luyện, Tống Thư Hàng sẽ không đón hắn ra khỏi thế giới hắc long.
“Tịnh Y Chú!”
Trong lúc Tống Thư Hàng đang cảm khái, có một pháp thuật tịnh hóa quần áo được ném lên người hắn.
Tống Thư Hàng xoay đầu lại liền nhìn thấy Tiểu Lăng Tiêu đang cười hì hì với mình.
Thiên phú pháp thuật của bé con này mạnh đến kinh ngạc.
Hình như Bạch tiền bối bắt đầu thấy hứng thú, hắn ngồi bệt xuống cạnh bàn trà, lần lượt hướng dẫn Tiểu Lăng Tiểu đủ loại pháp thuật cơ bản… Dạy Tiểu Lăng Tiêu tiện hơn dạy Tống Thư Hàng nhiều, ít nhất không cần giản hóa pháp thuật thành phù văn.
Hơn nữa, Tiểu Lăng Tiêu cũng học rất nhanh.
Từ Tịnh Trần Chú lúc đầu cho đến Tịnh Y Chú phiên bản phân nhánh hiện giờ, tiếp đó Bạch tiền bối bắt đầu dạy lôi pháp cơ sở, Sung Điện thuật do Tam Lãng phát minh ra.
Bạch tiền bối chỉ cần giảng giải nguyên lý một chút, sau đó thực hành một lần, phân tích đạo ấn và khiếu môn vận chuyển linh lực, Tiểu Lăng Tiêu thầm tính toán vài lần là có thể học được pháp thuật đó luôn rồi.
Ví dụ như bây giờ…
“Tách tách tách ~”
Cô bé vươn tay ra vạch một đường, một tia điên hộ xẹt qua đầu ngón tay cô.
Sau đó cô vươn tay chạm lên điện thoại của ba Tống, nạp đầy pin cho điện thoại luôn.
Nếu như cứ tiếp tục như thế, Tống Thư Hàng còn chưa trở thành vạn pháp chi vương, nói không chừng nhóc con này lại còn ngồi lên vương tọa vạn pháp chi vương trước hắn một bước ấy chứ.
“Ai ya bé đáng yêu của ông, lợi hại thật đấy.”
Ba Tống vui mừng khích lệ… Đây chính là đặc quyền của cháu gái, bất luận cháu gái làm gì, cho dù chỉ là bò hai bước đều sẽ được cả nhà khen ngợi, huống chi là học được pháp thuật thực dụng như Sung Điện thuật thế này này.
“Chúc mừng ngươi nhé Thư Hàng, tuy rằng ngươi còn cách vạn pháp chi vương rất xa nhưng ngươi lại gần với cha của vạn pháp chi vương hơn một bước rồi.”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối vui vẻ nói.
Tống Thư Hàng: “…”
Hắn đặt tay lên người Xích Tiêu Kiếm tiền bối, tay phải trượt một cái tung một một trăm phát “câm mồm* Dưỡng Đao thuật”.
“Vậy chúng ta học vài pháp thuật khó một chút đi, ừm, học “Thiên Sư Lôi Pháp – Ngũ Lôi Oanh Đỉnh” nhé. Thư Hàng, ngươi mở thế giới hạch tâm ra nhé, ngũ lôi oanh đỉnh phát ra âm thanh qúa lớn, không tiện thể hiện ở hiện thế, chúng ta đến thế giới hạch tâm của ngươi để luyện tập.”
Bạch tiền bối nói.
Ngũ Lôi Oanh Đỉnh, đây là lôi pháp mà Bá Tống đại lão dựa vào cảnh giới, cố gắng cường hóa chống đỡ được đến mức ngũ lôi, là lôi pháp đáng để ghi nhớ.
“Được ~”
Tống Thư Hàng đáp.
Cuối cùng đã có cơ hội để hắn thể hiện tài năng rồi.
Thế giới hạch tâm khổng lồ chính là một trong những thứ mà hắn có thể khoe ra.
“Phải bố trí thế giới hạch tâm ở đâu?”
Bạch tiền bối hỏi.
Tống Thư Hàng chỉ vào bản thân, cố ý nói:
“Cứ đặt ở cửa phòng của ta đi.”
Dứt lời, Tống Thư Hàng vươn tay điểm lên không trung, lại mở thế giới hạch tâm ra lần nữa, lần này hắn bố trí một thông đạo tạm thời ổn định, lối vào trùng với mình.
Ba Tống tò mò ngó đầu qua nhìn.
“Ớ? Đây không phải bãi rác con nói lúc trước à?”
Ba Tống nói.
Tống Thư Hàng: “???”
Ba Tống nhanh chóng hiểu ra lúc nãy mình đã hiểu lầm:
“Hóa ra đây chính là thế giới hạch tâm của con à?”
Ông lại ngó qua, tò mò nhìn vào trong thế giới hạch tâm.
Trùng hợp là khi ba Tống ngó đầu qua, vừa hay nhìn thấy một vị tiên tử cao gầy cầm dao thái rau, hùng hổ hiện thân.
“Bá Tống, chuẩn bị xong nguyên liệu nấu ăn chưa?”
Biệt Tuyết Tiên Cơ hỏi.
Nể mặt bạch thánh, cô đồng ý chuẩn bị tiệc cho hoạt động đón Tết của nhóm Cửu Châu số 1… Nhưng cho tới bây giờ, Bá Tống vẫn chua cung cấp đủ nguyên liệu cho bữa tiệc.
“Cô muốn nguyên liệu gì?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Biệt Tuyết Tiên Cơ suy nghĩ một lát rồi đáp:
“Hay là làm long thú yến nhé? Lúc giao thừa làm thịt một con rồng để cúng nha?”
“Long thú? Phải giết rồng á? Có tàn nhẫn quá không?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Khi hắn nói tới “giết rồng”… đột nhiên trong không trung xuất hiện một vết nứt, một cái đầu rồng màu trắng chui từ đó ra.
Bạch long tỷ tỷ: “…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận