Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2626: Lần này thực sự không có bản thảo, mọi người nhìn mặt ta tạm đi nhé

Chương 2626: Lần này thực sự không có bản thảo, mọi người nhìn mặt ta tạm đi nhé
Trong màn hình hiển thánh, sức mạnh công đức khổng lồ vẫn không ngừng hạ xuống. Hai đợt sức mạnh công đức biến đại lão Bá Tống thành một vầng mặt trời công đức nhỏ chói mắt.
Đồng thời, bảy đại thánh ấn hiện lên quanh người Tống Thư Hàng, như bảy hành tinh xoay tròn quanh mặt trời Bá Tống theo quỹ đạo khác nhau dựa vào thứ tự sinh ra.
Bảy đại thánh ấn tượng trưng cho bảy luồng sức mạnh to lớn làm tôn lên uy nghiêm của đại lão Bá Tống!
Bá Tống Huyền Thánh, Bá Nho Huyền Ma, Bá Long Cổ Thánh, Bá Ma Thánh Quân, Bá Diệt Đạo Quân, Bá U Ma Thánh, và thánh hào Bá Đao lòi ra thông qua pháp tắc “vay trước trả sau”.
Người tu luyện trong chư thiên vạn giới nghĩ đại lão Bá Tống giảng pháp hết lần này đến lần khác, đè đầu pháp tắc nhân tiền hiển thánh xuống đất như con, trước sau hiển thánh bảy lần, mỗi lần chiếm một cái “đệ nhất”, đúng là thánh trong các thánh… Lẽ ra đạo hiệu “Bá Đao” này phải có thêm một cái tôn xưng là “nhất” nữa mới đúng.
Kết hợp lại, thánh hào thứ bảy của Tống Thư Hàng hẳn là… Bá Đao Thứ Nhất? Không đúng không đúng, gọi thế thì người ta sẽ nghĩ “Bá Đao” có cả một series… Cho nên có cần thêm một tôn xưng nữa vào đằng sau chữ “Nhất” không? Hoặc là thêm dòng họ vĩ đại của đại lão Bá Tống chẳng hạn?
[Mà họ của Bá Tống tiền bối là gì nhỉ? Họ Bá? Hay họ Tống? Hay là Trình Cẩu Đản?] Có người cất tiếng nghi ngờ.
[Ta nghĩ nhất định là họ Bá. Bảy Bá chẳng họ Bá thì họ gì?] Có người lập tức trả lời.
[Không không không, ta nghĩ là họ Tống. Ta nhớ trong một vài trường hợp công khai được đưa lên bản tin của Tu Chân giới, có một vị tiên tử chân siêu dài từng gọi đại lão Bá Tống là “Tống tiền bối” chứ không phải “Bá tiền bối”.] Lại có người nhanh chóng xen lời.
[Nhưng trước đó khi dùng tinh thần lực quét hình xăm mã QR của Bá Tống tiền bối, bọn ta mơ hồ cảm ứng được cái tên “Trình Cẩu Đản”. Cho nên ta nghĩ “họ Tống” có lẽ chỉ là tên giả của Bá Tống tiền bối ở thời đại này thôi. Tên thật của hắn chắc chắn là Trình Cẩu Đản!] Có người nhảy vào phản bác.
Đề tài tương tự được thảo luận ở khắp nơi trong chư thiên vạn giới, cuối cùng phản hồi đến trước mắt Tống Thư Hàng.
“Tống.” Tống Thư Hàng lên tiếng: “Đừng có tùy tiện đổi họ của ta, ta không có ý định ở rể nhà họ Bá. Tuy năm đó suýt nữa thì đã ở rể…”
Người tu luyện trong chư thiên vạn giới nghe Bá Tống tiền bối nói xong câu này thì đều sáng ngời hai mắt lên. Suýt nữa Bá Tống tiền bối đã ở rể nhà người ta á?
Tiếc rằng Tống Thư Hàng nói được một nửa thì phanh lại, không tiếp tục đề cập đến vấn đề này nữa.
[Bá Tống tiền bối là họ Tống… Thế thì phần tôn xưng đằng sau Bá Đao có thể thêm chữ Tống vào rồi. Bá Đao Nhất Tống!] Người tu luyện trong chư thiên vạn giới ở khắp nơi đều không hẹn mà cùng nghĩ như vậy.
Bá Đao Nhất Tống, nghe cứ như tên một loại đao pháp nào đó vậy. Bá Đao chém một nhát tống đi luôn?
[Không ổn không ổn, Bá Đao Nhất Tống nghe kỳ quái quá. Hay là đổi ngược lại chút đi? Bá Đao Tống Nhất?]
Tuy nghe Bá Đao Tống Nhất vẫn quai quái nhưng mà cũng hay hay, đọc lên lại rõ ràng trôi chảy. “Tống” là dòng họ của Bá Bá Tống này, “Nhất” là thể hiện các vị trí “thứ nhất” chí tôn của hắn này.
Tống Thư Hàng: “…”
Thông qua việc đọc bình luận của người tu luyện trong chư thiên vạn giới, Tống Thư Hàng nhìn thấy toàn bộ hành trình thánh hào Bá Đao của mình trôi dạt từ Bá Đao Thánh Quân đến Bá Đao Thánh Ma, cuối cùng biến thành Bá Đao Tống Nhất.
Giống như trong cõi u minh có một sức mạnh thần bí thúc đẩy toàn bộ người tu luyện trong chư thiên vạn giới, để họ suy ra đạo hiệu do đích thân Bạch tiền bối đặt cho hắn này.
Đây là sức mạnh của Bạch tiền bối sao?
“Bá Đao Tống Nhất, không ngờ lượn một vòng lớn rồi lại quay về với nó.” Tống Thư Hàng cười dịu dàng: “Cũng được, vậy thì lấy đạo hiệu Bá Đao Tống Nhất mà Bạch tiền bối đặt cho làm kết cục sau cùng, đặt dấu chấm hết cho bảy lần giảng pháp của ta đi.”
Người tu luyện trong chư thiên vạn giới + tà ma Cửu U: “…”
Tiền bối, ngài đừng có nói kiểu đấy nữa. “Lần cuối cùng” của ngài chẳng khác gì “ngày mai” cả. “Ngày mai” vĩnh viễn là “ngày mai”.
Trong không gian Huyền Thánh.
Tống Thư Hàng vươn tay điểm nhẹ lên bảy đại thánh ấn. Bảy thánh ấn này đại diện cho bảy lần kỳ ngộ khác nhau của hắn.
Mà giờ đây, tất cả đều đã kết thúc.
Tống Thư Hàng hơi động ý nghĩ, bảy đại thánh ấn được thu vào thể nội.
Bá Tống ấn đại diện cho Hiện Thế và Bá Nho ấn đại diện cho Cửu U, thành đôi.
Bá Long ấn đại diện cho thế giới Hắc Long và Bá U ấn đại diện cho Ma Hải thái cổ, thành đôi.
Bá Ma ấn đại diện cho Quá Khứ và Bá Đao ấn đại diện cho Tương Lai, thành đôi.
Cuối cùng, Bá Diệt đạo ấn đại diện cho Thiên Đạo sụp đổ có kích thước lớn nhất, FA.
Trong chư thiên vạn giới hiện tại, chỉ e chẳng thể tìm nổi biểu tượng nào có thể kết đôi với Bá Diệt đạo ấn…
Sau khi thu hồi bảy đại thánh ấn, Tống Thư Hàng cố gắng vượt qua sự uể oải của bản thân, nhờ mỹ nhân rắn công đức nâng mình ngồi thẳng dậy.
“E hèm, không ngờ ta lại gặp lại mọi người sớm thế. Lần Huyền Thánh giảng pháp thứ bảy này thực sự vượt ra ngoài dự liệu, hoàn toàn không nằm trong kế hoạch của ta, tóm lại trăm phần trăm là ngoài ý muốn. Ta nghĩ chắc các ngươi cũng bất ngờ lắm nhỉ?” Tống Thư Hàng nói.
Người tu luyện trong chư thiên vạn giới: “…”
Tiền bối, câu này ngươi nói ba lần rồi, có biết thế nào là quá tam ba bận không?!
“Vì lần giảng pháp thứ bảy này đến quá bất ngờ… cho nên ta chưa chuẩn bị bản thảo giảng pháp đâu. Đến cả cách biến tà vọng thành nguyên liệu nấu ăn ta cũng đã nói hết trong lần giảng pháp thứ sáu rồi. Sau sáu lần giảng pháp, trong túi ta thật sự chẳng còn gì cả.” Tống Thư Hàng nghiêm túc nói: “Vậy nên lần này ta chẳng có gì để giảng. Hay là mọi người ngắm cái mặt mo này của ta, chúng ta cùng ngồi với nhau cho hết thời gian của lần giảng pháp thứ bảy này nha?”
Ta, Bá Tống, không chuẩn bị bản thảo giảng pháp, rất là xấu hổ. Nhưng nể cái mặt nhẹ nhàng thanh thoát này của ta, các ngươi cho ta sĩ diện một tí để đỡ ngại đi!
Cổ của người tu luyện trong chư thiên vạn giới cứng còng.
Trong chư thiên vạn giới bây giờ, ai dám không nể mặt Bá Tống Huyền Thánh? Không nể mặt hắn, vạn nhất hắn ghi thù trong lòng rồi gây khó dễ cho ngươi trong lần giảng pháp tiếp theo thì làm sao?
Thế là tất cả người nghe giảng pháp trong khắp chư thiên vạn giới đều bằng lòng giữ cho Tống Thư Hàng một tí sĩ diện.
“À, còn chuyện này nữa, lần này không thể quên được.” Tống Thư Hàng hắng giọng rồi nói: “Chắc mọi người cũng có ấn tượng về Bạch Thánh Quân chứ hả? Ta thay Bạch tiền bối đứng ra thu mua hạch tâm tà vọng của các đạo hữu trong chư thiên vạn giới. Xin mọi người đừng ném hạch tâm của tà vọng đã bị xử lý thành nguyên liệu nấu ăn đi, Bạch tiền bối nhà chúng ta sẽ thu mua hết với số lượng lớn. Giá cả phải chăng, tuyệt đối không ép giá. Nếu mọi người muốn bán hạch tâm tà vọng thì có thể liên hệ với ta hoặc Hoàng Sơn Tôn Giả nhé.”
Khi Tống Thư Hàng đang quảng cáo cho Bạch tiền bối, đột nhiên Bạch tiền bối gửi tin nhắn riêng cho hắn: [Thư Hàng… bây giờ có bao nhiêu hạch tâm tà vọng? Ta mua ngay, phải thật nhiều!]
Bạn cần đăng nhập để bình luận