Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2387: Ta Không Còn Sức Hấp Dẫn Đối Với Đại Lão Quả Cầu Béo Nữa Ư?

Chương 2387: Ta Không Còn Sức Hấp Dẫn Đối Với Đại Lão Quả Cầu Béo Nữa Ư?
Sau đó thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng cũng chủ động thông đồng với mảnh vỡ tiểu thế giới nhân tạo giống như thực tại ảo chủ động thông đồng với gói dữ liệu.
Trong khắp tiểu thế giới, không có thứ gì Tống Thư Hàng không thể thông đồng.
Tống Thư Hàng hài lòng gật đầu sau đó lại ngồi xếp bằng, bày ra tư thế đả tọa.
“Các vị tiền bối, Vũ Nhu Tử da đen, Thông Nương, số hamster, nếu mọi người cảm thấy nhàm chán có thể vào thế giới hạch tâm nghỉ ngơi trước, lần này ta sẽ bế quan hơi lâu.” Tống Thư Hàng nhắm mặt lại, nói với các phụ kiện trên người.
Thế giới hạch tâm đã mở, mọi người có thể vào bất cứ lúc nào.
“Không vội, dù sao cửa vào thế giới hạch tâm ở ngay trên đỉnh đầu, bọn ta muốn vào lúc nào cũng được.” Xích Tiêu kiếm tâm ma nói. Hơn nữa nó dám cá “bế quan hơi lâu” của Tống Thư Hàng nhiều nhất là ba ngày hai đêm, không thể lâu hơn, lâu hơn nó sợ Tống Thư Hàng kiêu ngạo!
“Điệp Tống Bạch Hóa Hoàng Quái Lệ Lục Đậu Phượng.” Vũ Nhu Tử da đen bất lực phản bác. Tên của cô không phải Vũ Nhu Tử da đen, gần đây các vị tiền bối và mọi người quên mất tên thật của cô rồi.
“Ta bế quan với ngươi, gần đây ta muốn yên tĩnh.” Số hamster nói. Ở lại chỗ này xem tiết mục số Bá Tống có thể nổ tung bất cứ lúc nào thú vị hơn vào thế giới hạch tâm nhiều.
“Vậy mọi người cứ tùy ý.” Tống Thư Hàng phun ra một ngụm trọc khí, lại tiến vào trạng thái bế quan.
Thực tại ảo mở ra lần nữa nhưng lần này thực tại ảo chỉ bao trùm phạm vi một mét quanh thân Tống Thư Hàng.
Một lát sau...
Pho tượng Bạch chưa biết số 31 trên quỹ đạo đột nhiên nứt ra, số 31 làm động tác hất mái tóc dài thật ngầu, từ trong pho tượng bước ra, bước đi ưu nhã đến bên cạnh Tống Thư Hàng.
Sở tóc ngố, Xích Tiêu kiếm tâm ma và bia đá đạo hữu cảnh giác nhìn Bạch chưa biết.
“Không hổ là bản mẫu của chủ nhân ta, đẹp thật đấy.” Số hamster khen ngợi, lúc khen số 31 còn không quên nhắc đến Bạch.
“Ta cũng muốn để tóc dài như vậy.” Thông Nương nghiêm túc nói.
“Nếu Thông Nương Để tóc dài, không biết ngọn hành có ngon hơn không nhỉ?” Trong đầu Vũ Nhu Tử da đen chợt hiện lên một ý nghĩ như vậy nhưng cô không thể nói ra, sợ đâm xuyên tim Thông Nương.
Bạch chưa biết số 31 đi đến bên cạnh Tống Thư Hàng, lại vươn tay kéo Tống Thư Hàng đang ngồi xếp bằng dậy. Thân thể và hai tay của hắn xuyên qua thực tại ảo, tiếp xúc trực tiếp với thân thể của Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng đang bế quan giống như tượng gỗ, mặc hắn định đoạt, không hề có sức chống cự.
Sau một loạt thao tác của Bạch chưa biết số 31, Tống Thư Hàng lại bày ra tư thế đặc trưng của ngựa siêu diễn.
Sở tóc ngố: “...”
Xích Tiêu kiếm tâm ma: “...”
Bạch chưa biết số 31 đi vòng quanh Tống Thư Hàng trong thế đứng một chân, giương cánh bay cao một vòng, hài lòng gật đầu.
Sau đó hắn vỗ tay khe khẽ.
Có rất nhiều điểm sáng xuất hiện trong hư không, xuyên qua vòng quỹ đạo phong ấn, bắt đầu chui vào trong thực tại ảo của Tống Thư Hàng.
Những điểm sáng này là sinh linh trong tiểu thế giới nhân tạo, bao gồm cả người khổng lồ trí tuệ.
Mang đi những điểm sáng này, lại thêm gói dữ liệu hoàn chỉnh trong đầu Tống Thư Hàng đồng nghĩa với việc giao văn minh của cả tiểu thế giới vào tay Tống Thư Hàng.
“Tất cả quá khứ của thế giới này... giao cho ngươi đấy.” Bạch chưa biết mỉm cười.
Từ giờ trở đi tiểu thế giới nhân tạo này sẽ dần biến mất, cuối cùng không còn tồn tại nữa.
Dấu vệt mà nó từng để lại trên thế giới chính là gói dữ liệu khổng lồ kia. Quá khứ hoàn chỉnh này được Bạch chưa biết giao phó cho Tống Thư Hàng.
Toàn bộ người khổng lồ trong tiểu thế giới nhân tạo rơi vào luân hồi vô hạn, thật ra trước giờ cũng chỉ còn lại dữ liệu, bọn họ đã không còn tồn tại từ thời kỳ viễn cổ nữa rồi.
Sau đó Bạch chưa biết số 31 xoay người trở về quỹ đạo, lại biến thành một pho tượng.
**********
Hôm sau.
Xích Tiêu kiếm tâm ma thổn thức: “Thấy Tống Thư Hàng nghiêm túc bế quan cả ngày thế này, không biết sao ta lại hơi xúc động.”
“Xem ra hắn còn có thể bế quan thêm một quãng thời gian... Bình thường khi đạt được một kỳ ngộ to lớn như lấy được cả một tiểu thế giới nhân tạo thế này, bế quan mấy năm thậm chí mấy chục năm để tiêu hóa thu hoạch đều rất bình thường.” Bia đá đạo hữu nói.
Bây giờ bia đá đạo hữu cũng không dám mạnh miệng, sợ bị vả mặt.
“Ta cá Thư Hàng chỉ bế quan thêm hai ngày nữa là cùng, quá tam ba bận, hắn tuyệt đối không bế quan quá ba ngày.” Xích Tiêu kiếm tâm ma nói.
Vũ Nhu Tử da đen: “Tại sao cái gì cũng không thể quá ba?”
Số ba đúng là một con số rất kỳ diệu.
“Ta cá lần này ta có thể bế quan một tháng.” Lúc này, tiếng của Tống Thư Hàng đột nhiên vang lên.
Xích Tiêu kiếm tâm ma: “...”
Nó xoay chuôi kiếm nhìn về phía sau thì thấy được nguyên thần của Tống Thư Hàng xuất khiếu, nghiêm túc nói mớ.
“Thư Hàng à, muốn nói mớ thì hãy đi ngủ rồi nói nhé.” Xích Tiêu kiếm tâm ma thở dài, ta còn tưởng ít nhất ngươi có thể chống đỡ ba ngày hai đêm, kết quả ngươi mới chống đỡ một ngày đã chơi trò nguyên thần xuất khiếu rồi.
“Lần này lại có âm mưu gì nữa đây?” Sở tóc ngố các chủ hỏi.
“Lần này ta phải đi hiện thế một chuyến trước khi mảnh vỡ tiểu thế giới nhân tạo bị ta hấp thu hoàn toàn.” Tống Thư Hàng trả lời.
Sở tóc ngố các chủ: “Lý do là gì?”
“Bởi vì chúng ta phải đi đánh phân thân clone của đại lão quả cầu béo. Thủ đoạn có thể đối phó phân thân clone của đại lão quả cầu béo được nhắc đến trong quẻ bói của Bạch tiền bối đang ở ngay dưới chân chúng ta.” Nguyên thần của Tống Thư Hàng chỉ vào phong ấn dưới chân.
Phong ấn này tập hợp sức mạnh của ba mươi ba vị Bạch chưa biết, có thể phong ấn phân thân clone của đại lão quả cầu béo thành trứng!
Vậy nên phải nhân lúc mảnh vỡ tiểu thế giới nhân tạo vẫn chưa bị hấp thu hoàn toàn, đi gặp phân thân clone của đại lão quả cầu béo.
“Thân thể của ta phải tiếp tục ở lại đây, thế nên chỉ có thể để nguyên thần xuất khiếu đi dụ đại lão quả cầu béo clone.” Tống Thư Hàng giơ tay lên điểm nhẹ, hai bộ bản mệnh pháp khí tam thập tam thú bay ra, bảo vệ nguyên thần của Tống Thư Hàng.
“Nguyên thần xuất khiếu đi đối đầu với chúa tể Cửu U, nguy hiểm quá đấy.” Bia đá đạo hữu nhảy lên: “Mang ta theo đi.”
“Ta đã nạp đầy điện từ bản thể, có thể giúp ngươi một tay.” Nói xong, Sở tóc ngố các chủ cấy ghép lên trên đầu nguyên thần của Tống Thư Hàng. Thủ đoạn cấy ghép này của Sở các chủ đúng là tin vui đối với những người mắc bệnh rụng tóc.
...
Dùng thế giới hạch tâm làm cầu nói, nguyên thần của Tống Thư Hàng lấy một thanh đao gỗ thánh ấn làm tọa độ, xuất hiện ngay trong vũ trụ ở hiện thế.
Tiếp theo là chờ phân thân clone của đại lão quả cầu béo tập kích.
Tống Thư Hàng tin tưởng với khả năng nhẫn nại của đại lão quả cầu béo, phân thân clone của nó chắc chắn rất giỏi chịu cô đơn.
Trong mấy ngày hắn ở tiểu thế giới nhân tạo, chắc chắn đại lão quả cầu béo clone vẫn luôn xem bói tính toán vị trí của hắn.
Tống Thư Hàng rất tự tin về sức hấp dẫn của bản thân đối với đại lão quả cầu béo.
Sở tóc ngố, bia đá đạo hữu đều đã sẵn sàng chống lại công kích của phân thân clone của đại lão quả cầu béo.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút.
Mười phút, nửa tiếng, một tiếng, hai tiếng...
Chờ mãi mà đại lão quả cầu béo vẫn chưa xuất hiện.
Tống Thư Hàng: “???”
Chẳng lẽ ta không còn sức hấp dẫn đối với đại lão quả cầu béo nữa?
Bạn cần đăng nhập để bình luận