Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2984: Con mắt Thánh Nhân tiến hóa

Chương 2984: Con mắt Thánh Nhân tiến hóa
[Mau kéo ta lại đi, mau kéo ta lại, nếu không ta sẽ phải vào đấy!]
Tuy rằng bạch mã tiền bối không lên tiếng nhưng đôi mắt của nó giống như cửa sổ tâm hồn, là một đôi mắt biết nói.
Tống Thư Hàng: “…”
Nếu đã sợ rồi thì còn ra vẻ hiên ngang làm gì chứ?
Giúp đỡ mọi ngươi chính là gốc rễ của sự vui vẻ, nếu trong trường hợp đủ khả năng, Tống Thư Hàng sẽ không từ chối giúp người khác một tay.
Nhưng bây giờ đi kéo bạch mã tiền bối lại thì nguy hiểm lắm, vượt khỏi phạm vị “đủ khả năng” của Tống Thư Hàng rồi, nếu không cẩn thận chẳng những không thể giữ được bạch mã tiền bối mà mình cũng bị kéo theo luôn ấy chứ.
Hơn nữa thế giới luyện ngục rất nguy hiểm, trong đó có Mặt trời màu đen thuộc tính bất hủ, là tồn tại đặc biệt mà dù cho Đạo Tử tiền bối có sử dụng quyền hạn Thiên Đạo cũng không thể giết chết được.
Vì thế Tống Thư Hàng quay đầu đi một cách tàn nhẫn, coi như không nhìn thấy.
Thân là Thư Hàng nhát cáy, lần này hắn nhất định sẽ không vì con ngựa mê diễn kia tỏ ra đáng yêu mà thay đổi lập trường của mình… Lúc trước Bạch tiền bối đã đích thân dặn hắn đứng bên cạnh xem là được.
Ván này, hắn quyết định làm một khán giả nhỏ bé mà thôi.
Chỉ có như vậy hắn mới sống thọ, mới sống đến một trăm tuổi được!
Ngựa mê diễn: “…”
Hắn quay đi luôn rồi hả?
Hay lắm!
Không hổ là Bá Tống, phối hợp tốt lắm!
Như thế nó sẽ có lý do thoái thác rồi.
Vì thế, bạch mã tiền bối đang chuẩn bị bước vào thế giới luyện ngục đột nhiên xoay người lại, hiên ngang nhào về hướng Tống Thư Hàng, nhân cơ hội xuống đài.
Tống Thư Hàng: “!!!”
Bạch mã tiền bối, bậc thang của ngươi chứng quá nhỉ!
Dạo gần đây răng lợi của ta không tốt lắm, không muốn ăn bậc thang bằng đá đâu!
Khi thấy ngựa trắng định húc ngã Tống Thư Hàng, Bạch tiền bối đứng bên cạnh đột nhiên giơ tay ra vòng lấy cổ nó.
Trước khi ngựa trắng kịp phản ứng, Bạch tiền bối đã lật người nhảy lên lưng ngựa một cách thành thục lưu loát.
Hai mắt của Bạch tiền bối lúc này vẫn đang ở trong trạng thái thất thần, hình như còn chưa tỉnh hẳn.
Sau lưng hắn có một ngân hà pháp tắc đang xoay tròn… giống hệt như khi đại lão quả cầu béo thi triển nghịch chuyển thời gian vậy.
Hình như tất cả mọi thứ đều có liên quan đến trường sinh chi đạo của Bạch tiền bối thì phải?
Bạch hiện thế hai con ngươi không có tiêu cự kia cưỡi lên lưng ngựa trắng, vươn tay vỗ nhẹ lên cổ nó.
Ngựa trắng khựng lại… Lúc này nó và Tống Thư Hàng mặt đối mặt, cả hai chỉ cách nhau vài centimet.
Tống Thư Hàng có thể cảm nhận được hơi thở của ngựa trắng phun lên mặt hắn: “…”
Sau đó, ngựa trắng trợn mắt với hắn.
Trong khi Tống Thư Hàng ngơ ra, ngựa trắng cõng theo Bạch tiền bối đang thất thần trên lưng, đi về phía thế giới luyện ngục.
“Đợi đã, bạch mã tiền bối.”
Tống Thư Hàng gọi:
“Ta nghĩ đi nghĩ lại, chi bằng ta cũng vào cùng ngươi nhé!”
Nếu như Bạch tiền bối muốn đi theo ngựa trắng vào thế giới luyện ngục, vậy có phải thế giới luyện ngục mới là nơi an toàn nhất không?
Bạch mã tiền bối thở phì ra một cái… Sau đó nó tăng tốc, len vào thế giới luyện ngục.
Nhưng ngay khi nửa người của nó lọt vào bên trong, một thân ảnh đột nhiên hiện lên, bám theo sau ngựa trắng, đi theo nó vào trong tiểu thế giới luyện ngục.
Là Lão Bá Tống!
Lão Bá Tống vốn dùng cách “nhập mộng” để phụ thân lên Thiên Đạo Đạo Tử lúc này lại chuyển đối tượng nhập mộng, bám vào sau mông ngựa trắng, đi theo nó vào thế giới luyện ngục, biến mất không thấy bóng dáng.

Một lúc lâu sau khi ngựa trắng cõng theo Bạch hiện thế tiền bối + Lão Bá Tống đi vào trong tiểu thế giới luyện ngục.
Có khí tức giống như bất hủ bạo phát từ trong tiểu thế giới luyện ngục.
Nó khác hoàn toàn so với khí tức bất hủ trên người Mặt trời màu đen.
“Là Thiên Đạo Bạch.”
Tống Thư Hàng ngay lập tức nhận ra thân phận của khí tức bất hủ mới bạo phát này.
Thế nhưng so với khí tức bất hủ của Mặt trời màu đen, rõ ràng khí tức của Thiên Đạo Bạch có tử khí nặng nề hơn.
Thiên Đạo Bạch lấy tất cả các thành viên của “nhóm A Bạch” làm cơ sở, cộng thêm Thiên Đạo nhiệm kỳ 8.5 Đạo Tử giúp đỡ, hiện thân bằng cách thức giống như sau khi Bạch tiền bối bị dịch chuyển thời gian.
Thiên Đạo Bạch xuất hiện bằng cách thức này không phải là cơ thể Thiên Đạo thực sự, chỉ có thể coi là hình chiếu sức mạnh của Thiên Đạo.
Thế nhưng lần này nhờ sự giúp đỡ bên ngoài, sức mạnh của Thiên Đạo Bạch tiếp nối thời gian, kéo dài lâu hơn cách nghịch chuyển thời gian của quả cầu béo.
Trong tiểu thế giới luyện ngục.
Mặt trời màu đen vốn liên tục phát ra những tràng cười rẻ tiền lúc này lại không cười nổi.
Không ngờ sức mạnh Thiên Đạo Bạch đột nhiên xuất hiện đó lại có thể áp chế nó!
Nó đang ở thế hạ phong!
Không đánh lại được Thiên Đạo đương nhiệm thì cũng thôi, nhưng mà sức mạnh bất hủ không rõ lai lịch, không hoàn chỉnh, thậm chí còn nặng nề tử khí này mà cũng áp chế được nó ư?
Cho dù lúc trước nó bị Thiên Đạo Cầu tẩn cho một trận, sức mạnh bị vắt kiệt, chưa khôi phục trạng thái tốt nhất… nhưng đối phương cũng đang không hoàn chỉnh, vốn ngang sức ngang tài với nó.
Bị sức mạnh bất hủ kỳ lạ nặng nề tử khí này áp chế khiến cho Mặt trời màu đen hoài nghi cuộc sống.
Cùng với việc mặt trời màu đen bị áp chế một lần nữa, phong ấn của Bạch chưa biết số 1-33 hoàn thành bước cuối cùng.
Phong ấn khép lại, phong ấn thuật thức nối liền với nhau.
Tống Thư Hàng nhìn không gian luyện ngục, cảm thấy hơi căng thẳng, ngoài ra còn có chút băn khoăn… Bạch tiền bối tự hóa thành một phần của phong ấn, vậy sắp tới phải chứng đạo Thiên Đạo thứ chín như thế nào đây?
Hai “cá thể” khác nhau cùng chứng đạo, sao có thể thiếu mất Bạch tiền bối chứ?
[Thư Hàng, lấy con mắt của Thánh Nhân Nho Gia ra đây.]
Đúng lúc này, bên tai Tống Thư Hàng vang lên giọng nói của Bạch tiền bối two.
“Bây giờ ư?”
Tống Thư Hàng vươn tay ấn lên hốc mắt của mình… Nhưng Tạo Hóa Tiên Tử đi vắng, mỹ nhân rắn công đức cũng không có ở đây, hắn không thể móc mắt một cách lưu loát như lúc trước được.
[Nhanh lên, mang con mắt Thánh Nhân Nho Gia vào trong tiểu thế giới luyện ngục, không thể để lỡ thời cơ được.]
Bạch tiền bối two thúc giục.
Lúc trước hắn, Bạch hiện thế và Tống Thư Hàng từng thảo luận làm thế nào để biến con mắt Thánh Nhân Nho Gia từ đồ dùng một lần sang bảo vật nạp điện dùng nhiều lần.
Hạ cái giá “tiêu hao một trường sinh chi đạo + 1 con mắt Thánh Nhân Nho Gia” xuống mức thấp nhất.
Bây giờ cơ hội tới rồi!
“Để ta giúp ngươi.”
Thấy Tống Thư Hàng móc hồi lâu mà cũng không lấy được con mắt Thánh Nhân Nho Gia ra, Đạo Tử thở dài, vươn tay ấn lên mắt của Tống Thư Hàng, lấy hai đồng tử của Thánh Nhân ra.
Thuần thục thật!
Tống Thư Hàng cầm lấy hai mắt của Thánh Nhân Nho Gia, vung tay một cái, dùng niệm lực nâng đỡ chúng, gửi chúng vào trong trận pháp phong ấn.
Bạch chưa biết số 1-33 đã chuẩn bị sẵn sàng, đưa hai mắt Thánh Nhân vào trong thế giới luyện ngục.
[22 ngày.]
Lúc này, giọng nói của Bạch tiền bối two lại vang lên bên tai Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng:
“22 ngày nữa mắt của Thánh Nhân Nho Gia tiến hóa xong ư?”
“Không, là trận pháp phong ấn của chúng ta chỉ có thể chống đỡ được 22 ngày.”
Bạch tiền bối two đáp:
“Tốt nhất trong thời gian này, chúng ta phải tìm được cách giải quyết triệt để virus và tên kia.”
“Vậy Bạch tiền bối phải ở trong đó 22 ngày ư?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Nếu muốn giải quyết những vấn đề này, phương án đáng tin cậy nhất hiện giờ chính là chứng đạo Thiên Đạo thứ 9.
Nhưng Bạch tiền bối lại phải duy trì phong ấn.
Chẳng lẽ Bạch tiền bối thực sự phải vắng mặt khỏi “hai cá thể khác biệt đồng thời chứng đạo” ư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận