Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2874: Bá Tống, ta cầu xin ngươi một chuyện

Chương 2874: Bá Tống, ta cầu xin ngươi một chuyện
Thực ra Rùa tai ương khổng lồ tiểu tỷ tỷ không muốn gọi cha rùa tới, bởi vì cô cảm thấy bây giờ mình đã lên tới cảnh giới cửu phẩm, trở thành một cô rùa tai ương khổng lồ trưởng thành và đáng tin cậy rồi, không thể hơi một tí là gọi cha được.
Nhưng cô hoàn toàn không nhìn thấu cây Đế Diệt trụ mà Tống Thư Hàng vừa lấy ra, cũng không thể phán đoán được virus hủy diệt mặt trời kia có liên hệ gì với linh kiện bất hủ hay không.
Đã thế, Bạch tiên trưởng lại còn ngồi ngay bên cạnh, có vẻ tò mò lắm.
Để không khiến Bạch tiên trưởng thất vọng, Rùa tai ương khổng lồ tiểu tỷ tỷ quyết định gọi cha già nhà mình đến đây.
“Từ từ đã, nếu cha ngươi tới, có khi nào cũng cắn ta như ngươi ban nãy không?” Tống Thư Hàng đột nhiên nghĩ tới việc này, vội vàng nhắc nhở: “Để đề phòng chuyện này, trước khi gọi cha tới, ngươi hãy nói chuyện của ta cho hắn biết trước đã nhé.”
Tống Thư Hàng nhớ hình như cha của Rùa tai ương khổng lồ tiểu tỷ tỷ có sức chiến đấu cỡ Trường Sinh Giả. Với bộ nhá đầy sức mạnh của cha rùa, nói không chừng sẽ thực sự cắn nhừ xương cốt của hắn cũng nên, hắn không thể không đề phòng được.
“Muộn rồi, ta gọi cha ta tới đây rồi.” Rùa tai ương khổng lồ tiểu tỷ tỷ vừa nói vừa gửi tín hiệu đến cho cha rùa.
Tống Thư Hàng: “…”
Giả quá nhé! Rõ ràng ta thấy ngươi vừa mới gửi tín hiệu đi mà! Nơi này là Bá giới, là địa bàn của ta. Ngươi âm thầm gửi tín hiệu cho cha rùa làm sao mà gạt ta được?
“Con gái, có chuyện gì thế?” Trong hư không, cái đầu rồng to lớn của cha rùa hiện ra.
Ngay sau đó, nó nhìn thấy Tống Thư Hàng đang đứng đối diện với con gái mình.
Ta vừa ra đến nơi đã thấy Bá Tống gây hấn với con ta?
“Bá Tống! Không được gây sự với con gái ta!” Cha rùa cả giận quát lên, Quy Hống Pháo kinh điển bắt đầu ngưng tụ trong khoang miệng, khóa chặt vị trí của Bá Tống. Cha rùa không hề hạ miệng nương tình, Quy Hống Pháo ngưng tụ với uy lực tối đa.
“Hiểu lầm rồi ~ Đừng nã pháo ~ Lần này bọn ta đang thảo luận vấn đề hữu hảo với nhau mà!” Tống Thư Hàng vội vàng xua tay nói.
Cha rùa nhìn con gái mình.
“Cha, cha ngửi xem trong không khí ở đây có khí tức bất hủ không?” Rùa tai ương khổng lồ tiểu tỷ tỷ nói.
Cha rùa hơi ngừng lại, mắt vẫn ghim chặt Tống Thư Hàng.
Một lát sau, cha rùa dập tắt Quy Hống Pháo, nhìn hắn với ánh mắt kì dị: “Bá Tống đạo hữu, ngươi đã làm gì? Ngươi không gắn bộ phận của Vân Tước Tử lên người đấy chứ?”
“Ta không có sở thích biến thái ấy.” Tống Thư Hàng lắc đầu nói. Hắn có đưa một cái đầu của Vân Tước Tử Tiên Tử cho Sở các chủ two, nhưng chưa từng nghĩ đến việc gắn linh kiện của Vân Tước Tử Tiên Tử lên người mình.
Hắn cũng đâu có muốn bị rùa tai ương khổng lồ truy đuổi suốt ngày đêm.
“Thế… ngươi cướp khúc xương bất hủ của cô ấy hả?” Cha rùa nghiêm nghị nhìn Tống Thư Hàng, ánh mắt đanh lại.
Xem ra tộc rùa tai ương khổng lồ không chỉ phụ trách thu thập linh kiện của Vân Tước Tử Tiên Tử sau khi cô chết, mà còn ôm cả việc bảo vệ khúc xương bất hủ cho Vân Tước Tử Tiên Tử nữa.
“Yên tâm đi, bây giờ không ai cướp được khúc xương bất hủ của Vân Tước Tử Tiên Tử nữa đâu. Khi còn sống Thánh Nhân Nho Gia đã chuẩn bị từ lâu, khúc xương bất hủ của Vân Tước Tử Tiên Tử đang được hũ tro cốt của ngài ấy trông coi đấy.” Tống Thư Hàng trả lời.
“Thì ra là thế, Thánh Nhân ngầu lòi đã chuẩn bị từ trước rồi à? Thật sự là một người đàn ông cố chấp đáng sợ.” Cha rùa gật đầu nói.
Khi nói chuyện, toàn bộ thân thể to lớn của nó cũng hiện ra hoàn toàn.
Tuy Rùa tai ương khổng lồ tiểu tỷ tỷ đã rất to lớn, nhưng so với cha của cô thì vẫn còn xinh xắn đáng yêu chán.
Sau khi cha rùa chen thân vào hiện thế, hư không quanh nó bắt đầu sụp đổ, không gian bị bóp méo, hóa thành vô số những tầng không gian hỗn loạn.
Đây cũng là một trong số những nguyên nhân khiến những con rùa này bị gọi là rùa tai ương khổng lồ. Vì thiên phú Siêu Thời Không Mạn Bộ, nên mỗi khi chân thân của chúng đến hiện thế đều khiến không gian sụp đổ, bất cẩn một cái là gây tai họa cho hiện thế ngay. Rùa tai ương khổng lồ có thực lực càng cao thì không gian sụp đổ càng nghiêm trọng.
“Nếu khí tức bất hủ trên người ngươi không tới từ Vân Tước Tử Tiên Tử…” Cha rùa quan sát Tống Thư Hàng rồi đột nhiên nghĩ tới một khả năng: “Đừng nói là thằng nhóc ngươi đã ngưng tụ ra một thứ tương tự như khúc xương bất hủ nhé?”
“May mắn là đúng như thế đó.” Tống Thư Hàng cười đáp.”
“Má nó! Ngươi muốn tăng lượng công việc cho bọn ta à?” Cha rùa không nhịn được mà đứng thẳng lên, chắp tay van nài Tống Thư Hàng: “Bá Tống đạo hữu, ta phải cầu xin ngươi một chuyện.”
Tống Thư Hàng: “???”
Lúc này cha rùa cầu xin hắn, chắc không phải muốn lấy kim đan cá voi mập bất hủ đi làm chuyện gì chứ?
Nghĩ tới đây, hắn trả lời: “Ngươi nói trước đi, để ta xem ta có thể làm được hay không.”
“Ngươi nhất định có thể làm được.” Cha rùa nói lời thấm thía: “Sau lần gặp mặt trước đây, ta đã cố ý điều tra ngươi. Dù sao thì kẻ dám cà khịa thẳng mặt chúa tể Cửu U như ngươi nhất định sau này sẽ trở thành người có máu mặt trong Chư Thiên Vạn Giới. Sau khi điều tra thì ta cũng nắm được vài phần tính cách của ngươi.”
“Ha ha, ha ha.” Tống Thư Hàng được tâng bốc mà cũng thấy hơi nóng mặt.
“Ta biết với cái tính ấy thì ngươi không thể nào không tự tìm đường chết. Càng là kiểu người như ngươi thì càng không nhịn được dục vọng tự tìm đường chết của mình.” Cha rùa nói tiếp.
Tống Thư Hàng: “???”
Xin hỏi, ngươi đang khen ta sao? Đây là thái độ cầu xin người khác của ngươi sao?
“Cho nên, có được bảo bối như khúc xương bất hủ rồi, khi ngươi chết có thể chết sạch sẽ một chút, đừng để rơi vãi linh kiện nào được không? Nói thật, chỉ để dọn hậu quả cho Vân Tước Tử Tiên Tử mà cả tộc bọn ta đã vắt hết sức lực rồi, khó mà chia nhân lực ra để thu thập linh kiện thay ngươi được.” Cha rùa trầm giọng nói.
Tống Thư Hàng: “…”
Con rùa kia, ngươi nói tiếng người cho ta nghe giùm cái? Nếu không phải ta có chuyện muốn hỏi ngươi, có tin ta đập nát mai của ngươi ra không?
“Chết thế nào mới là sạch sẽ?” Bia đá đạo hữu bên cạnh nhân cơ hội hóng hớt.
Cha rùa nói: “Ý trên mặt chữ ấy.”
“Chết kiểu nghiền xương thành tro hả?” Cọng tóc ngố của Sở các chủ cũng góp vui.
Cha rùa bổ sung: “Tốt nhất là tro cũng đừng để lại, vạn nhất trong nắm trò tàn ấy còn dính khí tức bất hủ thì cũng khó dọn sạch lắm.”
“Cố lên Bá Tống đạo hữu, lần sau có chết thì hãy chết cho sạch, đừng để lại cả tàn tro! Tin tưởng bản thân đi, nhất định ngươi sẽ làm được!” Bia đá đạo hữu sung sướng nói, dòng chữ “Mộ của Bá Tống” trên thân nó lấp lánh điên cuồng.
Sau khi Bạch tiền bối two đổi dòng chữ trên thân thành bia văn, bia đá đạo hữu đã đổi tính… Nó không còn thích cà khịa các đại lão trontg Chư Thiên Vạn Giới cùng Tống Thư Hàng như trước đây nữa.
Tống Thư Hàng thở dài, dùng Tụ Lý Càn Khôn cất bia đá đạo hữu đi.
Sau đó hắn nâng Đế Diệt trụ lên, hỏi cha rùa: “Xin đạo hữu xem giúp ta, virus hủy diệt mặt trời bị phong ấn trong cây trụ này có phải được luyện chế từ linh kiện bất hủ hay không?”
Cha rùa nhận lấy cây trụ, sắc mặt nghiêm túc hẳn lên.
Nó duỗi móng vuốt, mơn trớn trên thân Đế Diệt trụ.
Năng lượng của Thiên Đế Tiên Tử và năng lượng của virus hủy diệt hằng tinh quấn quýt lấy nhau. Mà dưới pháp thuật của cha rùa, năng lượng của virus bị nhìn thấu và phân tích.
Một lát sau, cha rùa ngẩng đầu lên: “Đúng vậy, là tai họa do linh kiện mang khí tức bất hủ chế tạo ra. Song… vật liệu chế tạo ra thứ này không phải là linh kiện của Vân Tước Tử Tiên Tử.”
Nói cách khác, trừ Vân Tước Tử Tiên Tử và Bá Tống ở trước mặt, còn một nguồn khác tạo ra linh kiện có khí tức bất hủ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận