Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1432: Yêu Đan Nhảy Nhót, Còn Tươi Mới Lắm!

Chương 1432: Yêu Đan Nhảy Nhót, Còn Tươi Mới Lắm!
Trước người cá voi lớn là kiếm trận hóa thành cối xoay thịt, phía sau là Bạch tiền bối phiên bản thu nhỏ đang vác cây công đức.
Cá voi lớn bất hạnh liên tục kêu lên thảm thiết, nó liều mạng toan chạy thoát khỏi kiếm trận cối xoay thịt, nhưng nó vừa bạt mạng rút ra một chút thì lại bị Bạch tiền bối vung cây công đức đập bay ngược về, tiếp tục kêu thảm thiết.
Từ sau khi ngưng tụ ra cây công đức, Bạch tiền bối đối phó với sinh vật cỡ lớn càng thuận tay hơn.
“Gần như đã hiểu được về cấu tạo của loại thế giới huyễn thuật này rồi.” Bạch tiền bối dùng sức vung cây công đức, đập vào phần đuôi của cá voi, nện nó vào cối xoay thịt lần nữa.
“Lời này nghe quen thế nhỉ.” Tống Thư Hàng nói, hắn cảm thấy đã từng nghe Bạch tiền bối nói lời giống thế này ở đâu rồi thì phải.
Bạch tiền bối tiếp tục nói: “Dựa vào hiểu biết của ta đối với cấu tạo của loại thế giới huyễn thuật này, ta gần như có thể tạo ra một pháp thuật tương tự.”
[Phàm là pháp thuật bị ta tìm hiểu triệt để thì nửa phút là có thể tạo ra một cái tương tự!]
“Thế giới huyễn cảnh được dựng lại có hữu dụng không? Chẳng phải ảo ảnh chân thật của ngài chân thật hơn à?” Tống Thư Hàng nghi hoặc hỏi.
Bạch tiền bối xua tay, nói: “Không giống nhau chút nào cả. Con cá voi lớn này nắm giữ thế giới thận khí của Thận Long, có thể đọc được nguyện vọng tiềm ẩn trong lòng mỗi người, căn cứ vào ước muốn và khát vọng của họ mà tạo ra một thế giới mộng cảnh. Ngoài ra, quan trọng nhất là thông qua thế giới huyễn cảnh thận khí, cuối cùng có thể được nhận lại một loại năng lượng tên là ‘thận năng’. Ta cảm thấy khá hứng thú với cái này.”
Tống Thư Hàng lặng lẽ gật đầu.
Dù sao thì thứ có thể khiến Bạch tiền bối hứng thú cũng không phải thứ tốt bình thường. Thận năng này nhất định cũng có chỗ kỳ diệu của nó, cho nên mới có thể khiến tộc Thận Long dù đối mặt với nguy cơ bị tiêu hóa, cũng phải dệt ra từng thế giới mộng cảnh thận khí tốt đẹp cho mọi người, từ đó lấy được thận năng.
Cá voi lớn nghe vậy thì lại ra sức giãy giụa mạnh hơn.
Trong thế giới mà nó tạo nên này, nó có thể bật tool hack để sử dụng lực lượng không gian của Kiếp Tiên, có được năng lực tái sinh cực hạn, thế mà vẫn bị tu sĩ tên ‘Bạch’ này treo lên đánh tới tấp.
Nếu như tu sĩ tên Bạch này lại nắm giữ thế giới huyễn thuật thận khí thì hôm nay nó phải bỏ mạng thật rồi.
“Cấu tạo của huyễn thuật, đầu tiên chỉ cần mô phỏng là đủ rồi. Về phần chế tác hậu kỳ cho bản đồ mộng cảnh cũng cần tích lũy số liệu. Mấy thứ đó sau này ta có thể bổ khuyết dần. Kế đó lại bổ sung năng lượng vào hình thức ban đầu của pháp thuật… Ngươi xem, một ‘thế giới huyễn thuật’ đơn giản được tạo thành rồi này.” Bạch tiền bối cười ha ha nói.
Tay phải của hắn ấn lên hư không, thế giới sa mạc vốn do cá voi diễn hóa ra lại nhanh chóng tiến hành sửa đổi, biến thành ngôi nhà mà Dược Sư mua gần đại học Giang Nam.
Chỉ là ngôi nhà này đã được phóng đại gấp trăm nghìn lần.
Cá voi lớn cực kỳ hoảng sợ, nó chưa từng gặp phải đối thủ nào như vậy, chỉ trải nghiệm một lần đã nhìn thấu thế giới huyễn cảnh thận khí. Không chỉ như vậy, còn có thể trực tiếp sửa lại thế giới mà nó bố trí, đảo khách thành chủ.
Lúc này, cá voi lớn thật sự ngửi thấy mùi vị của cái chết.
“Có điều, thế giới này vẫn thiếu chút đồ.” Bạch tiền bối lên tiếng.
Bên dưới, Tống Thư Hàng vẫn bị hơn mười luồng kiếm khí đóng trên mặt đất chợt mở miệng hỏi: “Bạch tiền bối, còn thiếu thứ gì thế? Chẳng lẽ lại thiếu một vài khí quan trọng yếu để mô phỏng giống với pháp thuật siêu thời không mạn bộ của rùa tai ương khổng lồ lần trước ư?”
“Ừm, ta cảm thấy mình còn cần nghiên cứu kết cấu thân thể của Thận Long.” Bạch tiền bối nói.
Không biết con cá voi lớn trước mặt có được kỳ ngộ gì mà lại sở hữu thiên phú của Thận Long. Có điều con cá voi lớn này không có thân thể, vì vậy nó mới nghĩ đến con đường đoạt xá. Nếu nó đã không có thân thể, Bạch tiền bối muốn nghiên cứu nó cũng không nghiên cứu ra trò trống gì.
“Có lẽ ta nên đi bắt một con Thận Long.” Bạch tiền bối sờ cằm nói.
Cá voi lớn bị kiếm trận vây nhốt âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
“Đúng rồi Bạch tiền bối, trên người ta có một món đồ, biết đâu ngươi sẽ cần tới.” Tống Thư Hàng nói.
Dứt lời, hắn moi viên long châu của tộc trưởng Thận Long ra.
Hắn cứ cảm thấy sứ mệnh quan trọng nhất của mình khi tiến vào trong thế giới huyễn cảnh Thận Long của Bạch tiền bối chính là đưa viên long châu của tộc trưởng Thận Long này cho ngài ấy vậy.
“Đây là cái gì thế?” Bạch tiền bối ngoắc tay một cái, long châu của tộc trưởng Thận Long lập tức rơi vào tay hắn.
“Long châu, long châu của tộc trưởng Thận Long.” Tống Thư Hàng giới thiệu.
“Tộc trưởng? Số lượng Thận Long đến Thực Tiên yến lần này nhiều lắm à?” Bạch tiền bối tò mò hỏi.
Tống Thư Hàng gật đầu: “Giống với món ăn tên ‘Bách thú đại thiên tỷ’, Thận Long nhất tộc cũng đến cả đàn luôn.”
“Thì ra là thế, thảo nào toàn bộ đạo hữu trên Thực Tiên yến đều rơi vào mộng cảnh.” Bạch tiền bối nói, dứt lời hắn lại bóp nặn viên long châu của tộc trưởng Thận Long để nghiên cứu.
“Cửa!” Tống Thư Hàng đột nhiên nói. (môn -> [mén] -> manh -> moe)
Bạch tiền bối: “Cửa gì?”
“Ta đột nhiên nhớ tới lúc ta tiến vào thế giới huyễn thuật Thận Long của Bạch tiền bối là đẩy cửa mà vào. Có cảm xúc nên phát ra lời thôi.” Tống Thư Hàng nghiêm trang trả lời.
“À.” Bạch tiền bối gật đầu, tiếp tục nghiên cứu viên long châu.
Lúc này Bạch tiền bối vẫn trong bộ dáng của ‘Tiểu Bạch’, bóp một viên long châu trong suốt để nghiên cứu, thoạt nhìn tựa như chiếm được món đồ chơi yêu thích. Nếu để Bạch Hạc Chân Quân nhìn thấy hình ảnh này thì hắn nhất sẽ phun máu mà chết ấy nhỉ? Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
“Có thể thử xem sao, đúng dịp Lưu Tinh kiếm còn thiếu vật trang trí. Thư Hàng, bán viên long châu này cho ta nhé.” Bạch tiền bối nói.
Tống Thư Hàng xua tay: “Bạch tiền bối ngươi thích thì lấy đi, dù sao ta cũng không dùng được.”
“Thế ta nhận trước vậy.” Bạch tiền bối nói.
Hắn vẫy tay, Lưu Tinh kiếm ‘vèo’ một cái bay trở về.
Lúc này Lưu Tinh kiếm đã được Bạch tiền bối cải tiến.
Hàng rào chắn bảo hộ trên thân nó bị tháo xuống, có điều cũng không bỏ đi mà được Bạch tiền bối lắp thành một vỏ kiếm.
Bạch tiền bối nắm lấy Lưu Tinh kiếm, cắm vào trong vỏ kiếm đặc biệt. Sau đó, Lưu Tinh kiếm biến thành một chiếc ô.
Hàng rào bảo hộ xòe ra, biến thành trục khung của chiếc ô. Run tiếp một cái sẽ biến thành một rào chắn trong trạng thái khép kín. Run tiếp cái nữa sẽ biến thành kiếm gai tàn nhẫn. Bạch tiền bối lại lắp long châu Thận Long vào phần đỉnh của vỏ kiếm hình chiếc ô.
“Đẹp lắm.” Bạch tiền bối hài lòng nói.
Bên kia, sau khi không còn kiếm trận Lưu Tinh kiếm xoắn giết, cá voi lớn phóng lên cao, chạy về phương xa. Chỉ cần có thể kéo ra đủ khoảng cách với tu sĩ tên Bạch này thì nó có thể cưỡng chế thoát khỏi thế giới huyễn cảnh Thận Long.
“Ừa, lấy viên long châu này làm hạch tâm, quả nhiên có thể bù đắp thiếu sót của ta. Vậy làm lại lần nữa nào – thế giới huyễn cảnh Thận Long, phi kiếm đại mạo hiểm!” Bạch tiền bối bung dù ra, ném thật mạnh.
Lưu Tinh kiếm… Ờm, trạng thái bây giờ nên gọi là Lưu Tinh ô. Nó bay đến mái nhà, không ngừng phóng to ra.
Chiếc ô khổng lồ bao phủ thế giới thận khí bản gốc trong đó.
Thay trời đổi đất.
Tống Thư Hàng cảm thấy không gian xung quanh mình bị thay đổi, biến thành một thế giới mặt phẳng chỉ có phía trước phía sau, phía trên phía dưới.
Không khác trò Mario hắn chơi lúc bé là mấy.
Thế giới hắn đang ở chỉ có một con đường có thể đi…
Sau đó, khắp thế giới đều là phi kiếm phi hành, tốc độ cực nhanh, roẹt roẹt roẹt không ngừng bay tán loạn.
Cá voi lớn vốn đang phi hành phía trước lập tức bị vạn kiếm xuyên tâm, rơi xuống dưới.
“Quy tắc trò chơi, tìm kiếm phi kiếm ‘đi tới’ chính xác, cách đi tới là thông qua việc nhún nhảy. Có đôi khi phi kiếm sẽ quay đầu lại, nên nhớ chú ý phi kiếm có thể đổi hướng bất cứ lúc nào.” Bạch tiền bối nói.
“Đây không phải thế giới Thận Long, thế giới Thận Long là thế giới được sinh ra để thỏa mãn nguyện vọng của tu luyện giả!” Cá voi lớn mở miệng la lên.
“Đúng vậy, nó là thế giới được sinh ra để thỏa mãn nguyện vọng của tu luyện giả, có điều bây giờ nó phải hoàn thành nguyện vọng của ta chứ không phải nguyện vọng của ngươi.” Bạch tiền bối trả lời: “Đây là cơ hội chạy trốn duy nhất của ngươi… Dựa theo quy tắc trò chơi, ngươi chỉ cần chạy đi là có thể sống sót. Nếu như ngươi bị ta bắt lại thì chắc chắn sẽ chết.”
Bạch tiền bối vừa dứt lời, phi kiếm đầy màn hình bắt đầu chuyển động.
Phi kiếm hoặc trên hoặc dưới, hoặc trước hoặc sau, không ngừng bay lung tung.
Cá voi lớn cần phải tìm được phi kiếm ‘đang tiến về trước’, nhảy lên nó, đáp trên phi kiếm đi tới. Trong lúc đó nó cần cẩn thận tránh né đòn tấn công của phi kiếm đối diện… Hơn nữa, thi thoảng phi kiếm đang bay lại đột nhiên quay đầu, cho nên cần phải chú ý phi kiếm đổi hướng.
Đây đúng là một trò chơi hãm hại người chơi.
Tống Thư Hàng không tham gia trò chơi này, hắn nằm như xác chết ở điểm xuất phát, vẫn bị kiếm khí đóng trên mặt đất.
“Không thể thả ta ra trước à?” Tống Thư Hàng thở dài.
Đau lắm đó!
******
Mười phút sau.
Cá voi lớn bị chém thành mảnh nhỏ trong tiếng kêu gào thảm thiết kinh thiên động địa.
“Chết rồi ư?” Tống Thư Hàng hỏi.
“Ừ, ý chí đã bị ta chém chết rồi, chết đến không thể chết lại nữa.” Bạch tiền bối trả lời.
Dứt lời, hắn vung tay lên một cái.
Trong lúc thi thể cá voi lớn bị chém thành mảnh vụn thì có một viên đan hiện ra rồi rơi vào tay Bạch tiền bối.
Viên đan này như có sinh mệnh vậy, còn đang không ngừng nhảy lên.
“Đây là gì thế?” Tống Thư Hàng hỏi.
Bạch tiền bối tiện tay ném nó cho Tống Thư Hàng: “Một viên yêu đan, vẫn nhảy lên được chứng minh nó còn rất tươi mới. Nhục thân của con cá voi lớn này bị hủy, chỉ còn lại yêu đan, nên mới phải nghĩ đến con đường đoạt xá này. Tiếc là nó đã chọn sai mục tiêu rồi. Yêu đan này cho ngươi đấy, đúng lúc đền lại long châu ngươi đã đưa cho ta.”
“Ta lấy nó cũng vô dụng.” Tống Thư Hàng nói, yêu đan không ngừng nhảy lên trong tay hắn.
“Ngươi có thể tìm người chế tác thành ‘ngoại đan’, lúc ở cảnh giới ngũ phẩm cũng có thể có nhiều thêm một phần linh lực dự trữ cấp kim đan. Hoặc là luyện chế thành một loại ‘ngoại đan’ khác bán cho tu sĩ tứ phẩm không có hy vọng tấn cấp Linh Hoàng, có thể giúp bọn họ tấn chức cảnh giới ngụy kim đan.” Bạch tiền bối thuận miệng nói.
“Cứ cảm thấy làm vậy sẽ rất lãng phí, thiên phú của con cá voi lớn này rất mạnh, yêu đan của nó nhất định cũng không phải dạng vừa.” Tống Thư Hàng nhận lấy yêu đan, cất nó đi.
Chỉ chế tác thành ngoại đan thì lãng phí quá, hắn phải suy nghĩ xem viên yêu đan này có thể dùng vào cái khác hay không.
“Được rồi, tất cả kết thúc.” Bạch tiền bối vỗ tay một cái, toàn bộ không gian trò chơi phi kiếm bị thu nhỏ lại rồi biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận