Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1898: Thói quen đúng là một thứ đáng sợ

Chương 1898: Thói quen đúng là một thứ đáng sợ
Tống Thư Hàng thực hiện một loạt thao tác trên đĩa tròn, thuận lợi liên lạc được với Thanh Loan Tiên Tử.
Hai bên mở tính năng hình chiếu.
Thông qua hình chiếu, Tống Thư Hàng có thể nhìn thấy Thanh Loan Tiên Tử đang chuẩn bị sử dụng trận pháp truyền tống để giáng lâm xuống khu Giang Nam, Hoa Hạ.
Đi theo bên cạnh cô là đôi thiếu nữ cùng tham dự ‘Thực Tiên Yến’ lần trước, trong tay mỗi một thiếu nữ ôm theo một cái rương lớn… Cách màn hình, Tống Thư Hàng cũng vẫn ngửi thấy mùi của linh thạch.
“Bá Tống đạo hữu, bây giờ bọn ta sẽ xuất phát. Tọa độ hiện tại của ngươi là ở đâu?”
Thanh Loan Tiên Tử hỏi.
Tống Thư Hàng:
“Ta ở trong một tòa nhà dân cư gần đại học Giang Nam, tiên tử cứ giáng lâm thẳng xuống đại học Giang Nam đi, sau khi cảm ứng được khí tức của cô thì ta sẽ đến họp mặt các cô.”
“Được.”
Thanh Loan Tiên Tử gật đầu, khóe miệng của cô hé ra, dường như còn định nói gì đó.
Lúc này, giọng nam trầm kia lại truyền ra từ TV của Tống Thư Hàng:
“Tin tốt lành đối với những người không có khả năng mang thai, để mỗi gia đình đều hoàn chỉnh, chào mừng đến với bệnh viện XX…”
Tống Thư Hàng quay phắt đầu lại, vẫn là biểu tượng bệnh viện hình chữ thập, vẫn là quảng cáo và giọng nói quen thuộc ấy. Hắn lại nhìn lên ký hiệu kênh truyền hình góc trên màn hình, xác thực đã đổi kênh khác.
Cái định mệnh, quảng cáo bây giờ đều khoa trương thế à, đổi kênh khác rồi mà vẫn là quảng cáo của bệnh viện đó luôn ư?
Có tiền là giỏi thế à, có tiền là có thể thỏa sức quảng cáo tận mấy kênh liền à?
Tống Thư Hàng đổi thẳng sang kênh khác, lần này đổi sang kênh của tỉnh khác luôn… Có giỏi thì đặt quảng cáo ở kênh thứ ba của tính khác ta xem nào!
Tô thị A Thập Lục chôn mặt vào trong gối, bật cười khúc khích.
“Tin vui với những người không có khả năng mang thai?”
Trong hình chiếu, gương mặt của Thanh Loan Tiên Tử hơi đỏ lên, lập tức nghĩ tới điều gì đó.
A Lăng:
“Ánh… ánh nhìn mang thai ư?”
A Yên:
“Bá… Bá Tống mở bệnh viện ư?”
Trong chiếc đĩa kim loại lại phát ra những âm thanh hỗn loạn. Các tu sĩ thú giới tiễn Thanh Loan Tiên Tử nghe thấy tin Bá Tống Huyền Thánh mở bệnh viện thì hổ, sói, mèo, rắn đều run lẩy bẩy.
Tống Thư Hàng: “…”
Không phải ta, ta không làm thế, đừng vu oan cho ta, ta không mở bệnh viện ‘chữa vô sinh’ đâu!
Hơn nữa thuật giám định cường giả của ta không thể khiến người ta sinh ra một đứa trẻ thật sự. Nếu như sinh được con thật thì chư thiên vạn giới đã bùng nổ dân số từ lâu rồi biết không hả?
“Mọi người đừng hiểu lầm, vừa nãy chỉ là một quảng cáo trên TV thôi.”
Tống Thư Hàng lên tiếng:
“Hơn nữa, ta không mở bệnh viện.”
“Nhưng mà Thư Hàng ngươi rất hợp để mở một bệnh viện thế này đó.”
Xích Tiêu Kiếm tâm ma đột nhiên nũng nịu nói.
Tống Thư Hàng không thèm quay đầu lại, trở tay cho nó một phát ‘Dưỡng Đao Thuật’.
“A ~ ya ~ đã quá đi ~”
Tiếng kêu của Xích Tiêu Kiếm tâm ma truyền tới thú giới thông qua đĩa tròn kim loại.
Gương mặt của A Lăng và A Yên đứng sau lưng Thanh Loan Tiên Tử biến sắc, nhìn Tống Thư Hàng bằng ánh mắt phức tạp.
Tống Thư Hàng: “…”
Có lúc giọng nói loli của Xích Tiêu Kiếm tâm ma đúng là phiền phức. Không thể tùy tiện thi triển ‘Dưỡng Đao Thuật’ cho Xích Tiêu Kiếm tâm ma tiền bối nữa, nếu không sớm muộn gì cũng xảy ra vấn đề.
“Bá Tống đạo hữu, bọn ta sắp tới rồi.”
Thanh Loan Tiên Tử mỉm cười, cắt đứt liên lạc.
Hình chiếu trên đĩa tròn kim loại biến mất.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn trời:
“Thập Lục, cô nói xem có phải anh danh cả đời của ta đã bị hủy rồi không?”
“Chắc chắn là không đâu, ta có thể đảm bảo đấy.”
Tô thị A Thập Lục tựa mặt lên gối, cười hì hì nhìn Tống Thư Hàng.
Bạch Long tỷ tỷ bổ sung:
“Bởi vì ngươi làm gì có anh danh cả đời, một thứ không tồn tại thì không có chuyện hủy hay không.”
“Chơi luôn cả Ỷ Thiên Đồ Long đâm tim Đao luôn hả chị hai ơi.”
Tống Thư Hàng cất đĩa kim loại tròn đi.
Sau đó hắn đứng dậy:
“Thập Lục, chúng ta đi dạo quanh đại học Giang Nam một lúc, đợi Thanh Loan Tiên Tử vượt thế giới tới đây luôn.”
“Được.”
A Thập Lục đặt gối sang một bên, nhẹ nhàng nhảy xuống khỏi sô pha.
“Bạch tiền bối, Hằng Hỏa tiền bối, bọn ta ra ngoài một lát, chắc là sẽ về nhanh thôi.”
Tống Thư Hàng nói vọng lên trên tầng.
“Mang chút hoa quả và đồ ăn vặt về cho ta nhé.”
Giọng nói của Bạch tiền bối phân thân vang lên.
“Vậy ta minh tưởng một lát, ở nhà đợi các ngươi.”
Hằng Hỏa Chân Quân cười nói.
“Không thành vấn đề.”
Tống Thư Hàng mở cửa sổ ra, nhảy ‘vù’ từ cửa sổ xuống dưới.
Tô thị A Thập Lục: “…”
Thế này là không đi con đường bình thường à?
Cô nhìn lại chính mình, cũng may hôm nay cô mặc quần lửng.
Vì thế cô cũng nhảy theo ra khỏi sổ ra, nhẹ nhàng đáp xuống bồn hoa, mũi chân của cô điểm lên cành lá của các cây non trong bồn hoa, đứng trên lá cây.
Lúc đặt chân xuống, A Thập Lục chợt nghe thấy Xích Tiêu Kiếm tâm ma đang nhắc nhở Tống Thư Hàng:
“Ta thấy lần sau ngươi vẫn nên đi ra bằng cửa chính đi. Nhảy cửa sổ nhiều lần là thành nghiện đấy. Ngộ nhỡ một ngày nào đó, ngươi được nghỉ về nhà với cha mẹ, đột nhiên lại nhảy ra khỏi cửa sổ…”
“Sơ ý một cái là thành thói quen luôn, thói quen đúng là một thứ đáng sợ.”
Tống Thư Hàng cảm khái.
Nếu như Xích Tiêu Kiếm tiền bối không nhắc nhở thì hắn cũng không chú ý tới chuyện mình đã quen với chuyện nhảy từ cửa sổ ra ngoài.
“Thực ra ta thấy ngươi có thể để cho bác trai, bác gái làm quen với cuộc sống tu chấn thông qua một số sinh hoạt thường ngày, lặng lẽ khiến họ biết được một số thông tin về tu sĩ. Như thế thì sau này khi ngươi quyết định ngả bài với họ thì họ cũng dễ chấp nhận hơn.”
Tô thị A Thập Lục lấy một đôi sandal ra rồi đi vào, tiếp đó nhẹ nhàng nhảy từ trên cây xuống.
Tống Thư Hàng nghe thế thì gật đầu trầm tư.
“Thực ra trước kia ngươi cũng đã làm rồi đấy thôi.”
Tô thị A Thập Lục khom lưng, buộc dây sandal:
“Trước đây ngươi tặng linh mễ, còn có nước suối nguồn sự sống trong thế giới hạch tâm cho người nhà, khiến cha mẹ ngươi trẻ ra, thực ra những chuyện này đều có thể coi đang cho họ làm quen với nó rồi.”
Xích Tiêu Kiếm tâm ma bổ sung:
“Tiếp theo ngươi có thể tăng cấp độ, để người nhà có nhiều cơ hội tiếp xúc với các vật phẩm của tu chân giới hơn. Đến lúc em trai hoặc em gái của ngươi ra đời rồi lại ngả bài về chuyện ‘tu sĩ’ với họ, như thế sẽ êm xuôi trót lọt ngay ấy mà.”
“Ừm, ý kiến hay.”
Tống Thư Hàng gật đầu đáp…Tuy rằng hiện giờ hắn không ở chung với cha mẹ nhiều, thế nhưng đệ tử Tiểu Thải của hắn vẫn luôn âm thầm ở bên cạnh họ. Thông qua Tiểu Thải, hắn có thể để cho cha mẹ tiếp xúc với một số vật phẩm của tu sĩ.
Mặt khác… ý thức của Tống Thư Hàng chiếu ra hình ảnh một cái hố đá trong thế giới hạch tâm. Trong này chứa thiên trì thạch nhũ lấy được từ ‘thế giới hắc long’. Thiên trì thạch nhũ này sở hữu năng lực ‘hóa hình’, hiệu quả tương đương với Hóa Hình Đan, có tác dụng khiến yêu tu hóa hình trước ngũ phẩm.
“Lát nữa ta sẽ liên lạc với Tiểu Thải.”
Tống Thư Hàng nói, thuận tiện có thể Tiểu Thải uống một chút thạch nhũ để cô ấy hóa hình sớm hơn, có tác dụng nâng cao và hỗ trọ việc tu luyện.
Đại học Giang Nam.
Tống Thư Hàng đi cùng với Tô thị A Thập Lục, trên người họ đều được phủ lên một tầng hiệu ứng huyễn thuật.
Hai người đi dạo trong đại học Giang Nam một vòng, sau đó lặng lẽ đi tới ký túc xá của Tống Thư Hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận