Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2472: Kỹ xảo nhỏ tăng độ làm màu

Chương 2472: Kỹ xảo nhỏ tăng độ làm màu
Ngay lúc Côn Vương chuẩn bị chuyên tâm nghiên cứu phần mềm chat Tu Chân để tháo nó ra khỏi người mình hoặc là túm được chỗ hở quản chế ngược lại Bá Tống, nó lại không chú ý tới có một bóng mờ đang lặng lẽ đến gần nó.
Nồi bị Bá Tống ném tới không phải là nồi không dính, cũng không dễ dứt bỏ như vậy!
Cho dù Côn Vương lập tức sử dụng chuyển dời vị diện không gian, từ trái đất hiện thế chuyển dời đến Vân giới, nhưng nó vẫn không thoát khỏi định vị của cái nồi kia.
Bóng mờ nọ lén lén lút lút, lặng lẽ tới gần Côn Vương.
Mà Côn Vương lại hoàn toàn không cảm ứng được việc đối phương tiếp cận!
Phải biết rằng Côn Vương chính là Trường Sinh Giả hàng thật giá thật, đại lão đứng trên Tống Thư Hàng, là tồn tại được xưng là ‘Côn Vương tiền bối’.
Dù đạo trường sinh của nó không am hiểu loại hình chiến đấu, nhưng mỗi một tồn tại bước ra trường sinh chi đạo đều có tư chất ngút trời, tuyệt đối chẳng thể nào yếu được.
“Vèo!” Sau khi bóng mờ kia tiếp cận đến khoảng cách nhất định thì đột nhiên bộc phát. Thân hình nó hóa thành một màn nước đầy trời, bao phủ lên Côn Vương to lớn!
Trong màn nước đầy trời kia, không gian bị phong tỏa, linh lực bị rút ra.
Đến tận khi màn nước phủ xuống, Côn Vương mới phản ứng lại!
Nó không ngờ tới ấy thế mà bản thân lại bị kẻ khác lén lút tới gần đến vậy!
“Thiên Bằng Độn Pháp!” Trong lúc nguy cấp, Côn Vương nhanh chóng chuyển đổi hình thái, hóa côn thành bằng thi triển độn pháp, sát sao né được một kích đánh lén này.
Ầm!!
Sau lưng, màn nước kia phủ xuống, trực tiếp nuốt trọn cả vị trí Côn Vương nán lại trước đó, mặt đất bị cắn nuốt thành một hố sâu.
Lần đầu tiên Côn Vương gặp phải một con quái vật có khẩu vị còn tốt hơn mình.
“Bá Tống, tìm được ngươi rồi.” Quái vật màn nước kia phát ra âm thanh quái dị.
“Ngươi mù à? Ta giống Bá Tống chỗ nào hả?” Côn Vương tức giận nói.
“Đừng tưởng rằng ngươi béo lên thì ta sẽ không nhận ra ngươi. Bá Tống.” Quái vật màn nước lạnh lùng nói.
Côn Vương: “! ! !”
Béo?
“Đừng tưởng rằng ta sợ ngươi.” Côn Vương xoay người lại, không chạy trốn nữa.
Dù giữa các Trường Sinh Giả có sự phân chia mạnh yếu.
Nhưng trừ khi mạnh như Thánh Nhân Nho gia, cao hơn Trường Sinh Giả bình thường nửa cảnh giới… Nếu không, giữa các Trường Sinh Giả cũng không đến mức ai sợ ai!
Lại một trận chiến Trường Sinh Giả cấp bậc đỉnh phong được mở màn.
Sau khi Thiên Đạo sụp đổ, tất cả Kiếp Tiên, Trường Sinh Giả đều không tị hiềm nữa, có thể yên tâm lớn mật mà toàn lực ra tay.
Đây cũng là tiết tấu khiến thế giới đại loạn.


Bên kia.
Bạch Vân thư viện Nho gia.
Dưới sự hướng dẫn của vị Kiếp Tiên ôn tồn lễ độ kia, đám người Tống Thư Hàng được dẫn đến thế giới Kim Liên của Nho gia.
“Lại nói, ta vẫn chưa biết đạo hiệu của các vị tiền bối.” Tống Thư Hàng đột nhiên nghĩ đến việc này bèn lên tiếng.
Lần trước sau khi bốn vị Kiếp Tiên Nho gia sống lại, lại có được nhãn cầu phòng đôi của Tống Thư Hàng thì lập tức cáo biệt rời đi. Từ đầu tới đuôi, Tống Thư Hàng đều chưa từng hỏi tên bọn họ.
Cho tới bây giờ, Tống Thư Hàng đều nhận mặt mười ba Kiếp Tiên.
Một vị ôn tồn lễ độ, một vị khí chất thần thái phấn chấn, một vị dáng vẻ mọt sách, một vị trong trẻo tuấn dật. Lại thêm thư sinh thủy tinh mượn linh quỷ của Tống Thư Hàng không trả từ rất lâu trước đây, cùng với thư sinh tiêu sái ‘Uyên Tử’ phía sau, người duy nhất hắn biết đạo hiệu.
Trừ đó ra, hình như còn có một thư sinh lôi thôi lếch thếch…
Mười ba Kiếp Tiên Nho gia, Tống Thư Hàng đã gặp được phân nửa.
“Bá Tống đạo hữu, chúng ta vẫn nên luận giao ngang hàng đi. Hai chữ tiền bối, bọn ta tuyệt đối không dám nhận đâu.” Vị Kiếp Tiên trong trẻo tuấn dật kia xua tay lia lịa.
Tống Thư Hàng trưng ra vẻ mặt nghi hoặc: “? ? ?”
Phía sau, Côn Vương ở sâu trong ý thức Uyên Tử nghe vậy, trong lòng khẽ động. Phản ứng của Kiếp Tiên Nho gia đối với Bá Tống lại quái dị như vậy, điều này lại càng chứng thực suy đoán của nó.
Bá Tống Huyền Thánh rất có thể là Thánh Nhân chuyển thế. Nếu không, dựa vào cái gì mà mấy vị Kiếp Tiên Nho gia đối xử với hắn đặc biệt như thế chứ?
Ngoài ra… từ sau khi tiến vào thế giới Kim Liên của Nho gia, liên hệ giữa tia ý thức này và bản thể của Côn Vương đã bị cắt đứt. Lúc này rớt mạng nên nó chỉ có thể tay làm hàm nhai. Thậm chí nó còn không biết chuyện bản thể của mình bị một con quái vật màn nước quấn lấy.
“Bá Tống đạo hữu cứ trực tiếp gọi đạo hiệu của bọn ta là được.” Kiếp Tiên ôn tồn lễ độ chỉ vào bản thân nói: “Ta là…”
“Nhị ngốc ngốc!” Tạo Hóa Tiên Tử ở bên cạnh hô lên.
Kiếp Tiên ôn tồn lễ độ: “…”
“Thì ra là Ôn Tử đạo hữu.” Tống Thư Hàng gật đầu nói, người cũng như tên, Ôn Tử sư huynh ôn nhã hữu lễ, là tư thái trong mơ của Tống Thư Hàng.
Lúc này, bên cạnh, vị Kiếp Tiên tuấn tú thoát tục kia họ nhẹ một tiếng nói: “Khụ, ta là…”
“Tam ngốc ngốc!” Tạo Hóa Tiên Tử cướp lời.
Kiếp Tiên trong trẻo tuấn dật: “…”
“Thì ra là Nhan Tử đạo hữu.” Tống Thư Hàng phiên dịch, hắn có ấn tượng rất sâu với vị Kiếp Tiên trong trẻo tuấn dật này. Trước đây lần đầu tiên gặp mặt, chính vị Kiếp Tiên trong trẻo tuấn dật này vừa nghe sợi tóc ngố Sở các chủ lên tiếng đã kinh hãi hô lên ‘tóc ngố thành tinh’, sau đó bị sợi tóc ngố Sở các chủ xâu thành chuỗi.
Không ngờ vị này lại là tam ngốc ngốc… quả nhiên, mang số ba đều không phải hạng phàm tục!
“Ta là thất ngốc ngốc.” Kiếp Tiên mọt sách trưng ra vẻ tuyệt vọng, tự giới thiệu mình.
Sau khi nói xong, hắn bình tĩnh đứng tại chỗ, chờ Tống Thư Hàng tự mình lĩnh ngộ đạo hiệu và nói ra tên hắn.
Tống Thư Hàng đần thối mặt ra.
Kiếp Tiên mọt sách nhìn Tống Thư Hàng với mong đợi, gương mặt tuấn tú dường như biết nói: nào, mau nói tên của ta ra đi!
Tạo Hóa Tiên Tử xoay đầu nhìn Tống Thư Hàng, sau đó hô: “Ừm, thất ngốc ngốc.”
“À à à, thì ra là Trì Tử đạo hữu.” Tống Thư Hàng lộ ra nụ cười xán lạn.
Kiếp Tiên mọt sách Trì Tử trầm mặc chốc lát rồi nói: “Đều là từ ‘thất ngốc ngốc’ này, vì sao ta nói ngươi nghe không hiểu mà sư muội nói là ngươi hiểu được ngay thế? Nguyên lý là gì?”
Tống Thư Hàng: “…”
Ta cũng không biết, dù sao Tạo Hóa Tiên Tử vừa mở miệng là ta có thể ngầm hiểu ngay.
“Có thể là giữa ta và Trì Tử sư huynh không đủ ăn ý chăng?” Tống Thư Hàng thử trả lời.
Sau khi Kiếp Tiên mọt sách suy nghĩ một chút thì nói: “Vậy chúng ta nghĩ biện pháp tăng điểm ăn ý giữa đôi bên nhé?”
“Vẫn là… không cần đâu.” Tống Thư Hàng xin miễn.
Giữa hắn và Trì Từ sư huynh thụ thụ bất thân.
“Cuối cùng là ta.” Vị Kiếp Tiên thần thái phấn chấn cười nói, hắn nói xong rồi chờ sư muội giới thiệu giúp hắn.
“Thập nhất ngốc ngốc.” Tạo Hóa Tiên Tử giới thiệu.
“Ngọc Tử đạo hữu, ta nhớ rồi.” Tống Thư Hàng gật đầu nói.
Ôn Tử, Nhan Tử, Trì Tử, Ngọc Tử, còn có Uyên Tử.
Dường như đạo hiệu giữa các Kiếp Tiên Nho gia đều là sản phẩm có quy cách?
[Một vài phương pháp sử dụng của ngôn ngữ viễn cổ có chút khác biệt với hiện tại. Kỳ thực ngươi có thể đọc ngược đạo hiệu của mấy vị Kiếp Tiên Nho gia này lại. Nhưng dù sao ý nghĩa cũng không khác mấy.] Lúc này, sợi tóc ngố Sở các chủ âm thầm nhắc nhở.
“Đọc ngược lại? Tử Ôn, Tử Nhan, Tử Trì, Tử Ngọc còn có Tử Uyên… Ầy, thế này là lập tức tăng độ làm màu ngay!” Tống Thư Hàng kinh ngạc nói.
Cùng một đạo hiệu, có đôi khi đổi trật tự một chút là lại có cảm giác không ngờ.
Vậy nếu đổi trật tự thánh hào của hắn… có phải Tống Bá nghe rất bùi tai không?
“Ây, thôi quên đi.” Tống Thư Hàng lắc đầu.


Mặc khác, cùng lúc giao lưu với Kiếp Tiên Nho gia, Tống Thư Hàng nhất tâm nhị dụng, một bộ phận ý thức kết nối với nữ sĩ lưới rồng, trưng cầu ý kiến của cô: “Nữ sĩ lưới rồng, có thể lần ngược ra tin tức liên quan tới kẻ bói về ta từ xa vừa rồi không?”
“1. Số Bá Tống, xin gọi ta là nữ sĩ quả cầu béo.” Nữ sĩ lưới rồng nhắc nhở: “2. Tin tức đã xác định, đối chiếu với lịch sử ghi chép, số liệu của kẻ công kích từ xa là [cầu di vật Thiên Đạo].”
“Cầu di vật Thiên Đạo? Không phải nó đã bị ta và Bạch tiền bối two phong ấn rồi à?” Tống Thư Hàng sửng sốt.
Hắn tự tay dùng cột phong ấn, phong ấn lại phần lớn ‘cầu di vật Thiên Đạo’, hiện tại còn để lại trong hang ổ của Bạch tiền bối two.
Chẳng lẽ cầu di vật Thiên Đạo đã chạy ra ngoài rồi ư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận