Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2470: Có kẻ đang bói về ta từ xa? Đợi ta liên hệ Côn Vương tiền bối đã!

Chương 2470: Có kẻ đang bói về ta từ xa? Đợi ta liên hệ Côn Vương tiền bối đã!
Phải biết rằng hai con mắt trái này vô cùng đặc thù, là sau khi hắn bị thiên phạt đánh đến chỉ còn lại cái đầu, dùng tổng cương Thánh Viên Long Lực Thần Công để mọc ra nhục thân thì… bị Tạo Hóa Tiên Tử móc xuống làm con mắt dự bị.
Trong hai con mắt trái này tràn đầy lực lượng trùng sinh và khí tức sinh mệnh cường đại, hoàn toàn khác biệt với con mắt của Tống Thư Hàng ở trạng thái bình thường.
Muốn móc ra con mắt giống vậy, trừ khi lại dẫn thiên phạt xuống, oanh tạc Tống Thư Hàng đến mất thân thể, toàn bộ quá trình tuần hoàn lại một lần mới có thể móc ra tròng mắt lưu ly có chức năng đặc thù giống vậy!
Quá trình này, thiếu bất kỳ một phân đoạn nào cũng đều sẽ xuất hiện sai lầm.
“Thật ra phòng tiêu chuẩn hai người cũng rất tốt, Xích Tiêu kiếm đạo hữu không cần lo lắng cho bọn ta. Thật ra có thể dựa vào con mắt của Bá Tống đạo hữu để bọn ta kéo dài thời gian tồn tại đến hôm nay, bọn ta đã rất thỏa mãn rồi.” Vị Kiếp Tiên ôn tồn lễ độ trong bốn Kiếp Tiên Nho gia mỉm cười nói: “Hoan nghênh đến Nho gia, mời vào trong nói chuyện.”
“Chỗ như Nho gia, ta làm sao có thể đi vào được!” Xích Tiêu kiếm tâm ma dùng giọng điệu cứng rắn nhất để nói lời kinh sợ nhất.
Trong lúc nói chuyện, từ sau lưng Tống Thư Hàng đột nhiên thò ra một bàn tay công đức nho nhỏ, bắt lấy Xích Tiêu kiếm tâm ma rồi kéo nó vào trong một chiếc kén lớn.
“Ể? A? Chờ chút ~ đừng vậy mà, @#%× Tiên Tử!” Xích Tiêu kiếm tâm ma hét lên.
Chốc lát sau, nó đã bị kéo vào trong kén lớn của mỹ nhân rắn công đức.
Ngay sau đó đám người lờ mờ nghe được một tiếng ‘ực’, cùng với tiếng than tuyệt vọng của Xích Tiêu kiếm tâm ma.
Chẳng ai ngờ rằng lúc mỹ nhân rắn công đức đang trong trạng thái kết kén tiến hóa lại vẫn có thể thò tay ra, tiện thể biểu diễn một màn nuốt kiếm.
Tống Thư Hàng: “…”
“Uyên Tử sư đệ!” Lúc này, ba vị Kiếp Tiên Nho gia khác vây quanh bên cạnh Uyên Tử và Tạo Hóa Tiên Tử, vẻ mặt mừng rỡ vỗ thân thể Uyên Tử.
Côn Vương ở nơi sâu trong ý thức Uyên Tử chỉ càng thu mình lại, không dám để lộ chút dấu vết nào.
“Y la ~ sách ~ tây ~ đa ~” Bên cạnh, Tạo Hóa Tiên Tử có vẻ rất vui, hô lên với ba vị sư huynh.
Sự xuất hiện của Uyên Tử, bốn vị sư huynh mượn nhãn cầu của Tống Thư Hàng sống sót tới hôm nay, những chuyện này đều làm Tạo Hóa Tiên Tử cảm thấy vui vẻ.
Kiếp Tiên mọt sách, Kiếp Tiên trong trẻo tuấn dật, Kiếp Tiên thần thái phấn chấn đều đần mặt ra.
“Cần phiên dịch không?” Tống Thư Hàng quay qua hỏi.
Thông Nương vội vàng bổ sung: “Loại có thu phí nhé.”
“Đừng nói leo, sao ta có thể thu phí phiên dịch chứ.” Tống Thư Hàng vội che miệng nhỏ của Thông Nương lại.
“Thu phí phiên dịch, nên vậy, nên vậy.” Kiếp Tiên ôn tồn lễ độ mỉm cười, hắn lật tay lấy ra một viên linh thạch cửu phẩm óng ánh nhét vào tay Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng: “…”
Vì sao lại có loại cảm giác ta và Thông Nương đang hát đôi với nhau thế nhỉ?
“Tiền bối, Thông Nương chỉ đang nói đùa thôi.” Tống Thư Hàng lật tay kiên định nhét viên linh thạch cửu phẩm này về: “Ta cũng không thiếu… linh… thạch.”
Nếu như Tống Thư Hàng có được cái mũi của Pinocchio, lúc này vị Kiếp Tiên ôn tồn lễ độ trước mặt tuyệt đối đã bị đâm xuyên tim đi đời nhà ma rồi.
Lời nói dối này, Tống Thư Hàng đã dùng ý chí toàn thân mình mới nặn nó ra khỏi miệng được đấy.
Nói dối xong hắn lập tức cảm thấy đâm tim.
Hắn trở nên tàn nhẫn, muốn mình tự đâm mình.
“Bá Tống đạo hữu không cần khách khí, bọn ta đều biết ngươi thiếu linh thạch mà.” Kiếp Tiên ôn tồn lễ độ mỉm cười nói.
Tống Thư Hàng: “…”
“Xem ra toàn bộ Nho gia đều biết chuyện ngươi nghèo. Hiện tại Nho gia đang trăm phương ngàn kế muốn nhét linh thạch cho ngươi.” Sợi tóc ngố Sở các chủ trên đỉnh đầu nói trắng ra.
Cô ở ngoài cuộc nên tỉnh táo, nhìn ra Nho gia đang nghĩ mọi biện pháp nhét linh thạch cho Tống Thư Hàng. Kế tiếp, nếu có cơ hội hoặc lấy cớ, các đại lão Nho gia khẳng định sẽ còn tìm cơ hội không ngừng tặng linh thạch cho Tống Thư Hàng.
“Ha ha.” Kiếp Tiên ôn tồn lễ độ bèn cười khan, hắn không phải tuýp người có kỹ năng diễn xuất nên dễ dàng bị vị sợi tóc ngố tiên tử này nhìn thấu.
Ngưng cười, hắn cưỡng ép nhét linh thạch cửu phẩm vào trong tay Tống Thư Hàng rồi nói: “Nhận đi, Bá Tống đạo hữu. Đừng đẩy vể nữa, bằng không ngươi đẩy ta nhét, hôm nay chúng ta sẽ tốn cả ngày ở cửa Bạch Vân thư viện, đừng mong đi vào.”
“Mặt khác, vừa rồi sư muội nói gì vậy? Làm phiền Bá Tống đạo hữu phiên dịch một hai giúp bọn ta.” Kiếp Tiên ôn tồn lễ độ bổ sung.
“Vừa rồi Tạo Hóa Tiên Tử đang giới thiệu trạng thái của Uyên Tử cho các ngươi, cô ấy vừa mới nói: trong đại kiếp Nho gia lần trước, Uyên Tử bị trọng thương, hiện tại đang trong trạng thái người thực vật hành động dựa vào bản năng. Nhưng mà hành động vẫn tồn tại một chút bản năng, biết giúp cô ấy chiến đấu, biết giao Nho điển bị phong ấn cho cô ấy. Cho nên cô ấy đưa Uyên Tử đến Nho gia, hy vọng mấy vị sư huynh có thể giúp Uyên Tử, để xem có thể khôi phục thần hồn giúp hắn không?” Tống Thư Hàng phiên dịch.
“Tạo Hóa Tiên Tử? Ồ, đạo hiệu mới của sư muội à?” Kiếp Tiên ôn tồn lễ độ cười nói với Tạo Hóa Tiên Tử.
“Trong mấy từ vừa rồi của sư muội lại bao hàm nhiều tin tức như vậy ư?” Kiếp Tiên mọt sách đần mặt ra.
“Vì sao Bá Tống đạo hữu có thể nghe hiểu chứ?” Kiếp Tiên thần thái phấn chấn dùng ánh mắt quỷ dị nhìn Tống Thư Hàng. Rốt cuộc giữa Bá Tống Huyền Thánh và sư muội bọn họ đã xảy ra chuyện gì? Sao hai người có thể ăn ý đến mức này chứ?
“Sư huynh ~ ngốc ngốc ngốc ngốc ~” Tạo Hóa Tiên Tử lại nói.
“Câu này bọn ta có thể nghe hiểu.” Kiếp Tiên trong trẻo tuấn dật cười khổ nói, hắn vươn tay sờ Tạo Hóa Tiên Tử: “Việc này không liên quan tới ngốc, muội không thể nói chuyện bình thường được ư?”
“À thì mà là, vừa rồi Tiên Tử có ý là: Nho điển ở trên tay cô ấy, nhưng Nho điển vẫn còn bị phong ấn, cần thời gian rất dài để giải phong ấn. Hơn nữa, sau khi giải phong ấn, Nho điển cũng sẽ không giao về Nho gia lập tức, cô ấy còn có chỗ quan trọng cần dùng.” Tống Thư Hàng phiên dịch.
Kiếp Tiên trong trẻo tuấn dật: “…”
Gì cơ?
Trong một chuỗi ‘ngốc ngốc ngốc’ vừa rồi có nhiều ý nghĩa như vậy à?
“Chuyện Nho điển cứ giao cho sư muội xử lý, bọn huynh sẽ không can thiệp.” Lúc này, Kiếp Tiên ôn tồn lễ độ mỉm cười, lại nói với Tống Thư Hàng: “Ngoài ra, Bá Tống đạo hữu. Khi nào ngươi định đem Nho điển đến Nho gia, bọn ta nhất định sẽ chuẩn bị nhiều linh thạch hơn, bảo đảm sẽ không để ngươi chịu thiệt, xin yên tâm. Cũng không cần lo lắng vấn đề linh thạch của Nho gia, từ sau khi thế giới Kim Liên mở ra, nhu cầu đối với linh thạch của Nho gia cũng giảm mạnh. Hiện tại tốc độ kiếm linh thạch của bọn ta đã vượt xa tốc độ tiêu hao linh thạch rồi.”
Nho gia có tiền, vô cùng có tiền, hơn nữa sẽ càng ngày càng có tiền!
Tống Thư Hàng dở khóc dở cười… Muốn cười, nhưng đột nhiên lại hâm mộ đến muốn khóc.
“Đi nào, Bá Tống đạo hữu. Chúng ta đừng đứng ở cửa nữa, mời vào.” Kiếp Tiên ôn tồn lễ độ mỉm cười dẫn đường cho đám người Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng xoay người, dắt Tô Thị A Thập Lục và Vũ Nhu Tử vước vào Bạch Vân thư viện Nho gia. Lúc này A Thập Lục và Vũ Nhu Tử đang xem tiếp sóng Huyền Thánh giảng pháp của hắn. Qua không bao lâu, đoán chừng các cô sẽ rơi vào trong ‘vòng lặp vô hạn’, hắn phải kéo các cô di để phòng bất trắc.
Chỗ lối vào Bạch Vân thư viện có một tầng kết giới.
Trong nháy mắt khi thân thể Tống Thư Hàng vừa xen vào kết giới, đột nhiên ‘báo động virus’ vang lên trong đầu: có người đang bói về hắn từ xa!
Hơn nữa còn bói về hắn dưới tình huống hắn đang đeo mặt nạ che giấu thiên cơ.
Nói cách khác, lai lịch của đối phương không nhỏ!
“Ha, lúc này lại đến phiên sổ đen số 2 của ta ra sân rồi.” Tống Thư Hàng nhẹ giọng nói.
Phía sau…
Côn Vương ở nơi sâu trong ý thức Uyên Tử: “? ? ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận