Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2891: Ngươi mới là tiền bối!

Chương 2891: Ngươi mới là tiền bối!
Không có biện pháp, lúc Cuồng Đao Tam Lãng tiền bối muốn mượn sách của hắn, trong đầu Tống Thư Hàng chỉ có thể nghĩ đến những quyển sách không thuộc về tu chân giới kia.
[Tri âm _ Virus gây bệnh] Cuồng Đao Tứ Lãng: “Nho Điển.”
“Ta có thứ đồ chơi này à?” Tống Thư Hàng sửng sốt mấy giây.
Chốc lát sau hắn đột nhiên nhớ ra.
Ta thật sự có thứ đồ chơi như thế!
Hắn nhớ tới pháp khí Thánh Nhân Nho gia bị Thiên Đạo Cầu khóa kín trong trụ phong ấn – Nho Điển!
Về phần vị trí cất giấu Nho Điển, là do lúc trước hắn thắng được thông qua nghi thức đánh cược với đại lão quả cầu béo phân thân acc nhỏ!
“Tam Lãng tiền bối, hiện tại Nho Điển quả thật ở trong tay ta, nhưng nó vẫn còn ở trong trụ phong ấn, vẫn chưa cởi bỏ. Ta còn cần chút thời gian cởi bỏ phong ấn… Ngoài ra, kỳ thực Nho Điển không phải đồ của ta, nó là bảo vật Nho gia.” Tống Thư Hàng trả lời.
“Yên tâm đi, phương diện Nho gia, ta có thể nhờ Vân Tước Tử tiền bối đánh tiếng với Nho gia, tin rằng Nho gia sẽ bằng lòng cho cô ấy phần mặt mũi này, mượn Nho Điển một chút. Về phần phong ấn, Thư Hàng tiểu hữu ngươi có thể nhanh chóng giải phong hay không?” Cuồng Đao Tam Lãng trả lời: “Xin ngươi đấy ~”
“Tam Lãng tiền bối ngươi cũng nói đến cỡ này rồi, bên này ta cũng sẽ tận lực.” Tống Thư Hàng đáp: “Đúng rồi, hiện tại bọn ta đang ở Mộng giới, Tam Lãng tiền bối ngươi cho ta tọa độ, ta kéo ngươi qua nhé?”
“Không cần, ta cũng ở phụ cận. Ta qua tìm ngươi nhanh thôi… Vừa hay, ta cũng muốn gặp ngươi.” Cuồng Đao Tam Lãng nói.
“Được ~ Tam Lãng tiền bối sau khi ngươi đến Mộng giới thì đi thẳng đến tọa độ của Vân Tước Tử tiền bối. Ta sẽ tụ họp với ngươi.” Tống Thư Hàng nói.
Sau khi kết thúc trò chuyện với Tam Lãng tiền bối, Tống Thư Hàng lên tiếng: “Tạo Hóa Tiên Tử, có chuyện muốn thương lượng với cô một chút.”
Tạo Hóa Tiên Tử hiện lên: “A ngốc?”
“Là thế này, có tiền bối muốn mượn ta quyển sách.” Tống Thư Hàng chuyển động ý nghĩ, cuốn lấy cây trụ phong ấn kia từ thế giới hạch tâm ra,
Tạo Hóa Tiên Tử: “Ê a la ~ a Tống?”
“Ừm, là Tam Lãng tiền bối, hắn muốn mượn Nho Điển.” Tống Thư Hàng trả lời.
Tạo Hóa Tiên Tử: “! ! !”
Cô chui ra khỏi cơ thể Tống Thư Hàng, ôm lấy trụ phong ấn, lắc đầu thật mạnh.
“Tam Lãng tiền bối nói hắn bằng lòng thông qua Vân Tước Tử tiên tử để mượn sách của Nho gia. Cho nên ta muốn hỏi thăm ý kiến của cô. Dù sao, quyển Nho Điển này là của Nho gia các cô.” Tống Thư Hàng giải thích.
Nếu như Tạo Hóa Tiên Tử không bằng lòng, vậy hắn cũng chỉ đành từ chối Cuồng Đao Tam Lãng tiền bối.
Sau khi nghe đến Vân Tước Tử, Tạo Hóa Tiên Tử cau mày suy tư.
Dường như cô có vẻ rất xoắn xuýt.
Sau một lúc lâu, cô tuột xuống trụ phong ấn, dựng thẳng một ngón tay với Tống Thư Hàng, sau khi suy nghĩ chốc lát, cô lại tăng thêm hai ngón tay.
“Ba ngày ư? Ta sẽ dặn dò Cuồng Đao Tam Lãng tiền bối.” Tống Thư Hàng gật đầu nói: “Ta thay mặt Tam Lãng tiền bối cảm ơn cô, Tạo Hóa Tiên Tử.”
“Lãng ngốc ~” Tạo Hóa Tiên Tử ngẩng đầu lên.
“Ha ha ha.” Tống Thư Hàng cười, mái tóc trên đầu lại ngưng tụ ra càng nhiều “bàn tay bím tóc”, rơi trên trụ phong ấn Nho Điển.
Trong chốc lát, hào quang Dưỡng Đao thuật bùng sáng lên.
Theo sự đề thăng của thực lực cảnh giới, bí pháp “biện đao cửu trảm” của Bá Tống trở nên càng thêm mạnh mẽ, tương tự, bí pháp “tình yêu giá rẻ” cũng càng trở nên khủng bố!
Mỗi một giây đều có mấy nghìn phát Dưỡng Đao thuật đồng thời rơi trên trụ phong ấn.
Trên trụ phong ấn nhanh chóng nhuộm một tầng hào quang thần khí bảy màu.
Đổi lại là Tống Thư Hàng trước kia, ít nhất phải một ngày một đêm mới có thể mở trụ phong ấn này ra. Nhưng hiện tại, trong mấy phút ngắn ngủi, trụ phong ấn này đã bắt đầu không kiên trì nổi.
Tối đa mười phút… trụ phong ấn có thể phong ấn chúa tể Cửu U bèn biến thành diện mạo của Tống Thư Hàng.
“Làm phiền mở giúp khung cửa sổ nho nhỏ.” Tống Thư Hàng nói với trụ phong ấn.
Trong lúc nói chuyện, lại là một trăm phát Dưỡng Đao thuật rơi xuống.
Trên trụ phong ấn bảy màu, một chỗ hở lớn cỡ quyển sách từ từ mở ra.
Bàn tay bím tóc của Tống Thư Hàng thò vào, dễ dàng lấy pháp khí Nho Điển của Thánh Nhân Nho gia ra ngoài.
“Cảm ơn.” Tống Thư Hàng nói, sau đó hắn đưa trụ phong ấn vào thế giới hạch tâm lần nữa. Vận dụng tốt thứ này thì có thể hố tồn tại cấp chúa tể Cửu U!
Sau khi vừa lấy Nho Điển ra, chính khí cuồn cuộn khuếch tán từ pháp khí, tựa như một lĩnh vực bao trùm phương viên vạn dặm.
Một vài tà ma Cửu U trong Mộng giới phát ra tiếng kêu “xi xi”, bị chính khí áp chế, không cách nào động đậy.
Trong lĩnh vực này, chỉ có da đen Tử đặc thù là có thể tự nhiên hành động.
Tạo Hóa Tiên Tử duỗi tay nhận lấy Nho Điển từ trong tay Tống Thư Hàng, đầu ngón tay tỉ mỉ vuốt ve trên sách.
Nét mặt cô tràn đầy vẻ hoài niệm.
Xem vật nhớ tình, hẳn là cô đang nhớ tới Thánh Nhân Nho gia.
“Hi ~ Thư Hàng, ta tới rồi.” Trên bầu trời vang lên giọng của Cuồng Đao Tam Lãng tiền bối.
Cuồng Đao Tam Lãng ngầu lòi thu đao, hạ xuống trước mặt Tống Thư Hàng.
“Tam Lãng tiền bối, đã lâu không gặp.” Hiện tại Tống Thư Hàng đang tế luyện Cửu Tu Phượng Hoàng đao, động tác không thể quá lớn.
“Đã lâu không gặp, Thư Hàng. Gần đây ngươi chết mấy lần?” Cuồng Đao Tam Lãng hỏi.
Tống Thư Hàng: “! ! !”
Tam Lãng tiền bối, ngươi đang nói tiếng người ư?
Tống Thư Hàng lập tức quay đầu nói với Tạo Hóa Tiên Tử: “Tạo Hóa Tiên Tử, chúng ta không cho mượn nữa, mau thu hồi Nho Điển!”
“Sao lại không khống chế được cái miệng này của mình nhỉ.” Cuồng Đao Tam Lãng thởi dài nói: “Xin lỗi, Thư Hàng. Là Lãng mỗ ta sai rồi!”
“Vậy còn tạm được.” Tống Thư Hàng nháy mắt ra dấu.
Tạo Hóa Tiên Tử lưu luyến không rời giao Nho Điển cho Tam Lãng: “Tam ngốc ngốc ~”
“Ba ngày ư? Đủ rồi.” Cuồng Đao Tam Lãng mỉm cười nói.
Vũ Nhu Tử da đen: “! ! !”
Bia đá đạo hữu: “! ! !”
Cọng tóc ngố của Sở các chủ: “! ! !”
Trừ Tống Thư Hàng ra, thế mà Cuồng Đao Tam Lãng cũng có thể nghe hiểu ngôn ngữ đặc thù của Tạo Hóa Tiên Tử?
Chẳng lẽ… đây chính là ám hiệu đặc thù của giới tìm đường chết ư? Chỉ có người có trị số tìm chết đạt đến cảnh giới nhất định mới có thể lĩnh ngộ?
“Tam Lãng tiền bối, ngươi muốn mượn Nho Điển làm gì? Cần giúp đỡ không?” Tống Thư Hàng hỏi.
Cuồng Đao Tam Lãng nhận lấy Nho Điển, nói: “Mượn quyển Nho Điển này, chủ yếu là vì giúp một vị cố nhân một vấn đề nhỏ. Chính ta có thể xử lý, Thư Hàng ngươi không cần lo lắng. Việc này, cảm ơn ngươi.”
“Sắp qua năm mới rồi, Tam Lãng tiền bối lúc qua năm ngươi nhớ phát cho ta một bao lì xì to là được.” Tống Thư Hàng nhắc nhở. Lễ mừng năm mới đầu tiên trong nhóm Cửu Châu số 1, tên newbie quá thời hạn như hắn vẫn hy vọng có thể nhận được vài bao lì xì năm mới.
“Ngươi có biết xấu hổ không? Ngươi đường đường một Kiếp Tiên, năm mới không phát bao lì xì cho bọn ta cũng thôi đi, trái lại còn muốn đòi lì xì của ta?” Cuồng Đao Tam Lãng nói lại nói, rồi bắt đầu trở nên bi thương.
“Nhưng ngươi là tiền bối mà.” Tống Thư Hàng còn muốn tranh thủ cho mình một chút.
“Tống tiền bối, ngươi mới là tiền bối của Tam Lãng ta.” Cuồng Đao Tam Lãng ôm quyền với Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng: “…”
Vì một bao lì xì, đến nông nỗi này ư?
Cuồng Đao Tam Lãng duỗi tay, dùng một loại thủ pháp lật sách tao nhã, nhẹ nhàng lật Nho Điển, sau đó vẫy tay nói: “Tống tiền bối, gặp lại sau.”
Bên cạnh.
Tạo Hóa Tiên Tử lẳng lặng nhìn tư thế lật sách của Cuồng Đao Tam Lãng, lại quay đầu nhìn Tống Thư Hàng, đột nhiên bắt đầu trầm mặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận