Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2543: Nồi Vương Tông

Chương 2543: Nồi Vương Tông
Vũ Nhu Tử rất thích tà vọng không giống bình thường, như vậy thì cày mới vui.
Nhưng một đường cày quái, tà vọng mỗi lần cày được đều khá đặc thù, thế thì đúng là lạ.
Tà vọng biến dị cũng không phải rau cải trắng, hơn nữa bọn họ chỉ cày vài con tà vọng ở một khu vực nhỏ trong thành phố Văn Châu, tại sao lại liên tục gặp được tà vọng biến dị chứ?
Bạch tiền bối lại không đi cùng mọi người.
Cho nên Vũ Nhu Tử cảm thấy chuyện này nhất định ẩn giấu bí mật gì đó!
Mọi chuyện ngày càng thú vị hơn.
Vũ Nhu Tử vui vẻ vẫy tay với Tống Thư Hàng. Quả nhiên các tiền bối trong nhóm nói không sai, Tống tiền bối có thể chất đặc thù, nếu như nói Tô Thị A Thập Lục có thể chất bị ép tường, vậy Tống tiền bối nhất định có được thể chất chủ động hút họa và gánh họa.
Tống *có phúc mọi người hưởng, có họa để ta gánh* Thư Hàng.
Chính bởi vì thể chất đặc thù này, cho nên nếu như xung quanh có tai họa gì sắp xảy ra, dưới ảnh hưởng của thể chất đặc thù đó, Tống tiền bối sẽ chủ động đến gánh tai họa.
Mà lúc Tống tiền bối gánh tai họa nhất định sẽ gặp được rất nhiều chuyện thú vị.
Đây là một đẳng thức.
“Tốt quá đi.” Vũ Nhu Tử nói với vẻ hâm mộ, cô cũng rất muốn sở hữu thể chất như của Tống tiền bối. Nếu như cô có được thể chất cảm ứng tai họa, hấp dẫn tai họa giống Tống tiền bối thì cuộc đời nhất định tràn đầy niềm vui thú ở khắp muôn nơi.
Tống Thư Hàng: “? ? ?”
Tại sao ta lại có cảm giác Vũ Nhu Tử đang dùng một loại ánh mắt quỷ dị nhìn mình nhỉ?
Thông Nương chui ra khỏi túi Tống Thư Hàng, tò mò hỏi: “Con tà vọng này có gì đặc thù thế?”
“Lúc ta dùng Táng Quang m kiếm pháp nhằm vào con tà vọng này, trước sau tổng cộng chém hết chín đường ‘sinh cơ’ của nó. Cũng chính vì vậy, năng lượng mà Táng Quang m kiếm thuật tiêu hao mới vượt quá dự toán của ta và Xích Tiêu kiếm tiền bối.” Vũ Nhu Tử lắc Xích Tiêu kiếm tâm ma mềm oặt như mì sợi trong tay rồi đáp.
“Chém chín đường sinh cơ của nó? Nói cách khác… nó đã hồi sinh tám lần?” Tống Thư Hàng hỏi.
Vậy thì lợi hại thật, hồi sinh trong nháy mắt bất kể mọi giá, ngay cả đồng vàng hồi sinh cũng không làm được…
Đáng tiếc con tà vọng này gặp phải Táng Quang m kiếm pháp ngang ngược không nói lý lẽ của Vũ Nhu Tử, hồi sinh tám lần trong nháy mắt, nhưng cũng ngủm củ tỏi trong nháy mắt.
Sự thật chứng minh, có đôi khi hồi sinh nhanh cũng không phải chuyện tốt. Hồi sinh càng nhanh thì chết cũng càng nhanh.
Phải ghi nhớ điểm này, lấy đó làm gương.
Vũ Nhu Tử lắc đầu, nói: “Ta cảm thấy nó không giống hồi sinh tám lần… Nó giống như có được chín đường sinh cơ với cá thể khác biệt, các đường sinh cơ tồn tại đồng thời. Cho nên ta mới chém được chín đường sinh cơ của nó trong nháy mắt.”
“Chín đường sinh cơ khác biệt, tồn tại đồng thời, rồi lại gắn bó với nhau ư? Mèo yêu chín mạng à?” Tống Thư Hàng vô ý thức lên tiếng.
Sợi tóc ngố Sở các chủ kéo nhúm tóc của Tống Thư Hàng thành dấu '×': “Không đúng, hẳn là hình thức tồn tại giống như rắn chín đầu vậy. Mỗi một đầu đều là một sinh cơ hoàn chỉnh, dù giết chết một đầu nào trong đó thì tám đầu khác vẫn tràn ngập sinh cơ như cũ.”
Bạch long tỷ tỷ: “Nói cách khác, kỳ thật con tà vọng ở chỗ này chỉ là một đầu trong ‘chín đầu sinh cơ’, tám đầu sinh cơ còn lại có thể đang ẩn nấp ở khu vực khác?”
“Đúng đúng, chính là như vậy.” Vũ Nhu Tử gật đầu nói.
Cô lần theo đường dây mối nhợ, một kiếm Táng Quang m hạ xuống, trực tiếp chém đứt toàn bộ một đầu sinh cơ tại nơi này và tám đầu sinh cơ ở khu vực khác.
“Đại đạo thời gian, không thể trêu vào, không thể trêu vào.” Tống Thư Hàng nói liên tục.
Cuối cùng hắn cũng hiểu được ý nghĩa trong lời nói của bạch long tỷ tỷ.
Hắn cảm thấy sau này mình gặp lại Thiên Đế thì thái độ phải tốt hơn một chút, không thể vì Thiên Đế cứ luôn giả đáng yêu ‘đà đá đa’ mà xem nhẹ điểm đáng sợ của cô.
Lỡ như chọc giận Thiên Đế, đối phương tế ra sát chiêu ‘thời gian chi đạo’ thật sự, hắn có nhiều đường hồi sinh hơn nữa cũng vô dụng.
“Tà vọng được nuôi cũng có năng lực dung hợp, tà vọng có tổ chức có thể cộng hưởng ‘thực tại ảo’, lại thêm tà vọng có chín đầu sinh cơ phân tán khắp nơi… từ khi nào mà đi đâu cũng gặp được tà vọng biến dị thế này?” Bạch long tỷ tỷ cau mày.
Thời đại thiên địa hỗn loạn, tà vọng bộc phát thì cô cũng trải qua vài lần.
Mặc dù trước kia cũng có tà vọng biến dị được sinh ra, nhưng mật độ tuyệt đối không cao như thế này mới đúng.
“Cho nên, ta hoài nghi đằng sau có người đang cố gắng sắp đặt.” Vũ Nhu Tử giơ tay phát biểu suy nghĩ của mình: “Đã có dấu vết của nuôi tà vọng nhân tạo, vậy có phải có người cố ý tập trung tà vọng biến dị lại, sau đó âm thầm lợi dụng chúng nó để đạt thành âm mưu nào đó hay không?”
“Vũ Nhu Tử cô và ta có chung suy nghĩ đấy.” Tống Thư Hàng cười khà khà.
Tô Thị A Thập Lục suy nghĩ một lúc rồi nói: “Vậy chúng ta đánh một vài con tà vọng ở gần đây, để xem trong đó có tà vọng biến dị nữa hay không. Cũng đánh dấu vị trí của chúng nó lại để tiến hành thống kê. Chỉ cần nắm giữ số liệu thực thì chúng ta có thể suy ra rốt cuộc có phải có người âm thầm bày bố hay không.”
“Trước tiên cứ móc hạch tâm tà vọng ra rồi nói.” Tống Thư Hàng gật đầu đáp.
Đồng thời, hắn đưa tay phải ra.
Đầu ngón tay của găng tay Nghịch Kình mở ra.
“Ô ô ô ~” Khí linh tiểu tiên tử ngồi quỳ trên mu bàn tay, bày ra động tác cúi chào.
Ngón tay Tống Thư Hàng đặt trên thân thể không lành lặn của tà vọng.
Kích hoạt bí pháp giám định.
“Ta cần tin tức liên quan tới lai lịch của con tà vọng này, nó bị người ta thả ra hay là tự nhiên sinh ra?” Tống Thư Hàng nói thầm trong lòng.
Theo độ thuần thục của bí pháp giám định ngày càng cao, Tống Thư Hàng nắm giữ bí pháp này tinh thâm hơn rất nhiều. Không còn là kiểu hoàn toàn không thể khống chế như trước đây, mà đã có thể tiến hành một vài thao tác nhỏ.
Thanh toán cái giá cho giám định, đầu ngón tay Tống Thư Hàng xuất hiện một vết thương thật sâu, một giọt máu tươi tràn ra.
Nhưng không đợi giọt máu tươi này nhỏ xuống, khí linh tiểu tiên tử đã lăn mình vọt đến đầu ngón tay Tống Thư Hàng, cắn lên đầu ngón tay hắn một cái. Thân thể cô treo trên ngón tay Tống Thư Hàng, nuốt giọt máu tươi này vào bụng.
Tự sản xuất tự tiêu thụ.
Tuyệt đối không lãng phí một giọt máu tươi nào.
Đồng thời, tin tức từ bí pháp giám định cũng hiện lên trong đầu Tống Thư Hàng.
[Tà vọng biến dị chưa biết: tà vọng dị dạng có được chín đường sinh cơ, tám đường sinh cơ còn lại của nó phân tán ở các nơi trên trái đất, hiện thế, giờ đã bị chém giết toàn bộ. Đây là một con tà vọng tự nhiên sinh ra, sau khi ngoài ý muốn thôn phệ một đệ tử Ma tông đến đây tiêu diệt nó nên mới sinh ra dị biến.]
Tống Thư Hàng: “Ể? Sau khi cắn nuốt một đệ tử Ma tông đến chém giết nó thì sinh ra dị biến ư?”
Nhìn từ ngoài mặt của tin tức thì hình như đây là một chuyện ngoài ý muốn.
Tống Thư Hàng kể lại tin tức này cho mọi người nghe.
Sau đó, hắn nhìn về phía Thương Hải Thư Sinh: “Trước khi phát hiện tà vọng nơi này, có ghi chép nào cho thấy đệ tử Ma tông đến đây diệt trừ tà vọng không?”
Thương Hải Thư Sinh lắc đầu: “Có thể trước khi bọn ta phát hiện ra tà vọng này thì đệ tử Ma tông kia đã hy sinh.”
“Thư Hàng, có phải âm mưu của Vô Cực Ma Tông không?” Tô Thị A Thập Lục nói.
Bia đá đạo hữu: “Đây chắc là sự cố bất ngờ đấy, dù là Vô Cực Ma Tông… Nếu như dùng đệ tử mà tông môn vất vả bồi dưỡng để chăn nuôi tà vọng thì cái giá phải trả này cũng quá lớn rồi.”
Đệ tử không phải rau cải trắng, dù là Ma tông cũng không thể để mất đệ tử của mình như thế, trừ khi trong đầu cao tầng của Ma tông này bị người ta cắm gậy khuấy phân vào.
Lúc Tống Thư Hàng nghe đến đó, đột nhiên nhớ tới một việc: “Lại nói, trước đó không lâu có phải Vô Cực Ma Tông từng tổ chức một hoạt động tuyển nhận đệ tử tán tu rất lớn không nhỉ?”
“Đúng là có một buổi lễ long trọng như thế.” Vũ Nhu Tử gật đầu nói.
Tô Thị A Thập Lục: “Thư Hàng ngươi hoài nghi Vô Cực Ma Tông tuyển nhận một nhóm lớn tán tu, sau đó dùng những tán tu này để nuôi tà vọng à?”
“Tạm thời thì đây vẫn chỉ là suy đoán thôi.” Tống Thư Hàng nói.
Hắn và Vô Cực Ma Tông có thù oán… Cho nên, bất kể là tội gì, hắn đều đổ lên đầu Vô Cực Ma Tông theo bản năng, đó là phương thức tư duy rất bình thường.
Hiện nay chỉ cần là tội có liên quan đến tà vọng thì hắn đều nghĩ đến Vô Cực Ma Tông trước tiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận