Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2204: Thật bất công với tu sĩ luyện thể bình thường

Chương 2204: Thật bất công với tu sĩ luyện thể bình thường
Chất lỏng màu xám bao bọc Cuồng Đao Tam Lãng và rương đá của Bạch tiền bối tăng nhanh tốc độ di chuyển sau khi ra khỏi Tỏa Tiên Ngục.
Tuy hình thể của Cuồng Đao Tam Lãng đã thu nhỏ lại chỉ bằng cái móng tay, nhưng khi hắn tăng tốc chạy nhanh thì gió cũng không đuổi kịp. Dù sao thì thực lực Kim Đan Linh Hoàng ngũ phẩm vẫn còn ở đó mà.
Từ khe hở của rương đá, cọng tóc ngố của Sở các chủ lại nhú ra, kéo dài ra ngoài chất lỏng màu xám để quan sát tình hình bên ngoài.
“Ồ? Hình như các thành viên của Thiên Đình viễn cổ gặp phiền toái rồi, bọn họ đang giao chiến với kẻ khác, thỏa nào chúng ta đánh nổ Tỏa Tiên Ngục để trốn ra mà lại chỉ có mỗi con Kỳ Lân thú kia canh gác.” Sở các chủ nói.
Thần thức của Sở các chủ lặng lẽ đảo qua khu vực gần đó, phát hiện ra các thành viên của Thiên Đình viễn cổ đang giao chiến với thế lực khác.
Thế lực ngoại lai xâm nhập vào hang ổ của thành viên Thiên Đình, đến cả Phượng Nghi Cầm Chủ có thực lực Trường Sinh Giả cũng bị cuộc đột kích này cản chân.
Trong những kẻ xâm nhập cũng có Trường Sinh Giả sao? Hay bọn chúng có thủ đoạn khác để kềm chế Phượng Nghi Cầm Chủ?
Đồng thời, Sở các chủ dùng pháp thuật hình chiếu, chiếu những gì thần thức của mình cảm ứng được lên không gian tụ lý càn khôn.
“Xem ra hôm nay chúng ta rất may mắn.” Tô Thị A Thập Lục nói.
Nếu không phải thế lực ngoại lai kia chọn đúng hôm nay để đánh lén hang ổ của thành viên Thiên Đình viễn cổ thì bọn họ sẽ không dễ dàng trốn thoát Tỏa Tiên Ngục như vậy.
Thiên thời địa lợi hoàn hảo hơn cả kịch bản viết sẵn.
“Hôm nay chúng ta có Bạch tiền bối, được Bạch khí độ, đương nhiên là may mắn rồi.” Vũ Nhu Tử da đen chui ra khỏi cái bóng của Tống Thư Hàng, nhìn chằm chằm hình ảnh được Sở các chủ chiếu ra.
Tình hình chiến đấu trong mảnh vỡ Thiên Đình đang cực kì ác liệt.
Kẻ xâm nhập và thành viên Thiên Đình đều đồng loại thi triển thần thông, giết chóc lẫn nhau.
Máu tươi tung tóe, chân đứt tay gãy, pháp khí vỡ vụn, phi kiếm gãy rời không ngừng rơi từ không trung xuống.
“Trước mắt không có dao động năng lượng khi Kiếp Tiên cửu phẩm giao chiến, xem ra Kiếp Tiên cửu phẩm đã chuyển chiến trường sang nơi khác rồi.” Sở các chủ vừa chiếu hình vừa giảng giải về chiến trường. Giọng nói lười biếng khi giảng bài trở nên cực kì hấp dẫn.
“Dù sao nơi này cũng là bí cảnh được tạo dựng nên từ mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ, có ý nghĩa rất đặc biệt với thành viên của Thiên Đình viễn cổ. Kiếp Tiên cửu phẩm nhất định phải nghĩ cách di chuyển đi nơi khác, để tránh gây tổn thương gián tiếp cho mảnh vỡ Thiên Đình. Không chỉ Kiếp Tiên cửu phẩm đâu, chiến trường của bát phẩm cũng phải chuyển đi.” Bạch long tỷ tỷ nói khẽ.
“Đúng vậy. Mặt khác, bây giờ trong thế giới của Thiên Đình viễn cổ cón có hai Kiếp Tiên cửu phẩm tọa trấn ở một bơi bí mật nhưng không ra tay, cộng thêm Kỳ Lân thú vừa ra khỏi Tỏa Tiên Ngục, chiến cuộc tổng thể vẫn tương đối ổn.” Sở các chủ lia ống kính qua hang ổ trong mảnh vỡ Thiên Đình viễn cổ.
Một vị là một người đàn ông đầu trọc, hai tay ôm ngực.
Một vị khác là một cô gái có rắn quấn bên hông, dùng quạt che nửa khuôn mặt nhỏ, trong đôi mắt ngập tràn vẻ cảnh giác.
Hai vị này là Kiếp Tiên phụ trách trấn thủ.
Người đàn ông đầu trọc là Kiếp Tiên thật, còn cô gái thì nắm giữ pháp khí Kiếp Tiên đỉnh tiêm. Với cảnh giới Huyền Thánh bát phẩm của mình, cô ta có thể bộc phát sức phá hoại gần bằng Kiếp Tiên trong thời gian ngắn.
“Các thành viên của Thiên Đình viễn cổ đang ẩn nấp trong Thú giới cũng có thể nhanh chóng chạy về hang ổ. Cuộc chiến càng kéo dài thì càng có lợi cho phe Thiên Đình.” Bạch long tỷ tỷ bình thản nói.
“Kiếp Tiên và Huyền Thánh di chuyển đến nơi khác để chiến đấu rồi sao?”
Nghe vậy, Vũ Nhu Tử da đen chợt thấy tiếc nuối. Ban đầu cô còn định quan sát Kiếp Tiên và Huyền Thánh chính thống chiến đấu ra sao cho thật nghiêm túc, để mở mang tầm mắt và tích lũy kinh nghiệm mà.
Hiếm lắm mới có cơ hỗ xem cao thủ quyết đấu qua livestream của Sở các chủ, xem livestream thì không sợ không chịu nổi áp bách trong trận chiến của các Kiếp Tiên.
Đáng tiếc…
“Đừng nản lòng. Tuy không được xem Huyền Thánh chiến đấu, nhưng trên bầu trời cũng có mấy vị Tôn Giả chiến đấu đặc sắc lắm. Ví dụ như chỗ này, hai vị Tôn Giả đều là cường giả thể tu, giáp lá cà với nhau, đánh quyền nào là đau quyền đấy, trông cực kì dũng mãnh, chỉ xem thôi mà đã thấy nhiệt huyết sôi trào rồi.” Sở các chủ nói rồi chuyển ống kinh sang một góc khác trên bầu trời.
Tuy trong số các thành viên sót lại của Thiên Đình viễn cổ có mấy vị cường giả Kiếp Tiên và Huyền Thánh, nhưng Tôn Giả thất phẩm thì lại khá ít.
Sở dĩ tình trạng số lượng Kiếp Tiên và Huyền Thánh nhiều hơn Tôn Giả diễn ra là bởi vì Kiếp Tiên và Huyền Thánh sống lâu hơn!
Có mấy vị Kiếp Tiên trong đó đã sống suốt từ thời Viễn Cổ cho đến tận bây giờ!
Tôn Giả thất phẩm thì phần lớn là hậu duệ hoặc đệ tử, truyền nhân của thành viên Thiên Đình năm đó, cơ bản mới tấn thăng trong vài ngàn năm trở lại đây.
Nên so ra thì số lượng Tôn Giả còn ít hơn Kiếp Tiên và Huyền Thánh.
Trong hình chiếu của Sở các chủ, hai vị Tôn Giả toàn thân đầy cơ bắp, cánh tay còn to hơn eo của Vũ Nhu Tử đang điền cuồng tẩn nhau.
Phong cách hùng hổ tới cực điểm.
“Không ngờ Sở đạo hữu lại thích mẫu đàn ông thế này.” Bạch long tỷ tỷ bật cười: “Đã vậy, vì sao cô lại xem trọng tên Tống Đầu Gỗ lẻo khoẻo kia chứ?”
Cọng tóc ngố của Sở các chủ kết thành cái nơ con bướm đầy khiêu khích, chỉ cười không nói. Ai bảo Tống Đầu Gỗ bây giờ vẫn là tên lẻo khoẻo? Phong cách của hắn bây giờ mạnh mẽ lắm nhé, đánh Kiếp Tiên cửu phẩm mà còn dám vung nắm đấm lên giáp lá cà trực diện kia kìa.
Trong trí nhớ của cô, bóng dáng vàng kim như kim cang của hắn khi cứu cô ra khỏi Sinh Tử Song Thụ hào hùng đến cực điểm!
Sau sự kiện ấy, cô mới có hứng thú với tu sĩ thuần luyện thể như vậy.
Tin tức của Bạch Long đạo hữu lạc hậu rồi, ván này cô thắng!
Rầm rầm rầm ~
Trong hình chiếu, khi hai tu sĩ luyện thể lao vào tẩn nhau thục mạng, mỗi cú đấm, mỗi đòn giáng đều vang lên tiếng sấm ầm ầm.
“Sở tiền bối, bạch long tỷ tỷ, hai vị tu sĩ thất phẩm này mà so với Tống tiền bối thì sao? Không tính pháp thuật và những cái khác, chỉ xét cường độ thân thể và khả năng đánh giáp lá cà thôi ấy.” Vũ Nhu Tử da đen đột nhiên hỏi.
Cô nhớ Tống tiền bối cũng là tu sĩ luyện thể mà.
Bạch long tỷ tỷ: “…”
Sở các chủ: “…”
Một lúc lâu sau, Sở các chủ mới thốt lời thấm thía: “Vũ Nhu Tử, đừng lấy cái tên mặt dày đến mức thiên phạt còn đánh không thủng ấy ra so sánh với tu sĩ bình thường, so thế không công bằng.”
Khi cô nói chuyện, hai tu sĩ luyện thể trên không trung tâm hữu linh tê, đồng thời vung quyền đấm thẳng vào mặt đối phương.
Đấm thẳng vào mặt từ chính diện!
Cả hai đều không hề né tránh.
Nắm đấm hai bên như lún sâu vào mặt đối phương, cả mắt, mũi, miệng… như đều bị đấm ngập vào đầu.
Máu tươi tung tóe!
Răng Tôn Giả rụng giữa không trung.
Bạch long tỷ tỷ vung tay nói: “Ví dụ như quyền này. Nếu bọn họ đánh với Tống Thư Hàng thì chắc chắn là mặt của nó sẽ không bị lõm vào như thế đâu. Ngược lại, quả đấm của bọn họ có khi còn bị lực phản chấn làm bị thương ấy.”
“Bạch long tỷ tỷ, đừng bỉ bôi Thư Hàng như vậy mà.” Tô Thị A Thập Lục kéo nhẹ tay bạch long tỷ tỷ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận