Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1084: Đã Là Thói Xấu Thì Không Thể Nuông Chiều

Chương 1084: Đã Là Thói Xấu Thì Không Thể Nuông Chiều
Nếu như bây giờ tăng mạnh uy lực ma kiếp, vậy chẳng phải nó sẽ có loại cảm giác ‘bị uy hiếp rồi thỏa hiệp’ hay sao?
Quả cầu kim loại thể lỏng rất không thích loại cảm giác này.
Thế nhưng… nếu như nó không tăng mạnh uy lực ma kiếp thì cứ luôn cảm thấy vị bị ô nhiễm này sẽ thiêu thân trong ma kiếp mất.
Quả cầu kim loại thể lỏng rơi vào trầm tư.
Nó suy tư chốc lát, sau đó quyết định tiếp tục làm theo kịch bản của mình.
Nơi này chính là thế giới ma kiếp, chẳng lẽ vị bị ô nhiễm này còn có thể làm nên trò trống gì sao?
Ma kiếp này, cô muốn độ cũng phải độ, không muốn độ cũng phải độ hết cho ta.
Về phần không muốn độ kiếp mà muốn rời khỏi đây ư?
Đừng có mà mơ!
Nếu đã tiến vào không gian ma kiếp thì không có khả năng bỏ dở giữa chừng. Hoặc là Cửu U hiển thành, hoặc là độ kiếp thất bại mà chết. Thật sự cho rằng đây là vườn rau nhà mình, muốn vào là vào, muốn ra là ra ư?
Dù sao uy lực ma kiếp cứ vậy thôi, sẽ không tăng lên nữa, cũng sẽ không thay đổi. Cô thích cũng phải chịu, không thích cũng phải nhịn. Ngoan ngoãn chờ đợt ma kiếp với [uy lực cố định, tốc độ cố định] này đánh xuống hết rồi Cửu U hiển thánh đi.
Quả cầu kim loại thể lỏng thầm nghĩ trong lòng.
Trừ khi đầu óc của người bị ô nhiễm này hư mất, từ bỏ việc chống cự, nằm thẳng cẳng cho thiên lôi ma kiếp bổ xuống điên cuồng, tự tìm đường chết.
Thế nhưng, bất kể là tu luyện giả trong chư thiên vạn giới hay là tà ma Cửu U, sở dĩ tu luyện cực khổ đều nhằm mục đích chứng đạo trường sinh, làm sao lại có ai nằm thẳng cẳng cho kiếp lôi bổ xuống điên cuồng cơ chứ? Phải biết rằng, một khi bị kiếp lôi đánh chết thì kết cục sẽ là thân thể và tinh thần đều bị tiêu diệt.
Ngay lúc quả cầu kim loại thể lỏng nghĩ như vậy…
Dưới ma kiếp, Vân Tước Tử duỗi tay hất mái tóc dài của mình một cái. Tiếp đó, cô tản đi huyền băng bên cạnh mình, dù là dùng để phòng ngự hay tấn công, cô đều tản đi sạch sẽ.
Sau đó cô lại cởi pháp bào trên người mình ra, cất vào trong, chỉ để lại y phục bình thường bên trong. Chính là cái loại mà người bình thường có thể mua được trong shop quần áo, không chứa một tia pháp lực nào cả.
Tiếp đó, Vân Tước Tử nằm xuống ngay tại chỗ, không phòng bị, không né, không tránh, cứ vậy mà chờ ma lôi trên bầu trời đánh lên người cô.
Quả cầu kim loại thể lỏng:
“...”
Đậu móa, đầu óc bà cô này có bệnh à?
Ầm ầm ầm ~~
Trong hư không, ma lôi màu tím đen giáng xuống người Vân Tước Tử đã tán đi hết tất cả phòng ngự.
“A a a ~~”
Vân Tước Tử phát ra tiếng kêu êm tai.
Nói thế nào cũng là ma kiếp thất phẩm tấn cấp bát phẩm, dù là uy lực bị quả cầu kim loại thể lỏng tận lực giảm thấp xuống, nhưng nó vẫn còn cường độ công kích cấp bậc thất phẩm trung đẳng. Lại thêm thuộc tính đặc thù của ma kiếp sẽ làm tăng tổn thương đối với sinh vật Cửu U, cũng gia tăng uy lực công kích đối với Vân Tước Tử bị ô nhiễm.
Một đợt ma kiếp qua đi, thân thể Vân Tước Tử bị đánh đến không ngừng co quắp, dòng điện tán loạn trong cơ thể cô, lại thêm ma hỏa xâm nhập thân thể, đốt cháy nội tạng của cô. Trừ điều đó ra, lực lượng tâm ma còn có thể dẫn linh hồn của Vân Tước Tử vào trong huyễn cảnh tàn khốc rồi tiến hành tra tấn.
“A a a a, đau đau đau đau.”
Vân Tước Tử vừa la lên thảm thiết vừa thò tay vào trong túi moi ra chiếc di động đặc chế kia của mình. Cô thừa dịp thời gian trống trước khi đợt ma kiếp tiếp theo phủ xuống mà điều chính góc độ cho tốt, sau đó tự chụp cho mình vài tấm.
Hình ảnh mỹ nhân gặp nạn như vậy, không chụp lại thì đáng tiếc lắm đúng không?
Nói không chừng về sau còn có thể dùng nó để trêu chọc Tam Lãng đạo hữu cũng nên.
Ầm ầm ầm ~~ lại một đợt kiếp lôi giáng xuống.
Vân Tước Tử nhanh chóng cất điện thoại của mình đi, tiếp tục lặng lẽ nằm xuống, cắn chặt răng, nhận lấy kiếp lôi màu tím đen đang bổ xuống điên cuồng.
Quả cầu kim loại thể lỏng:
“...”
Rốt cuộc bà cô này có ý gì? Có ý gì? Có ý gì hả!
Đây là tự tìm đường chết đúng không?
Chưa từng thấy ai chơi chiêu dở hơi, bởi vì loại lý do hết sức tệ hại như [thiên kiếp không thú vị, không muốn độ nữa] mà trực tiếp từ bỏ chống cự, nằm thẳng cẳng cho thiên kiếp bổ xuống điên cuồng, bày ra dáng vẻ vô lại ‘không muốn sống nữa’.
Đây là đang tìm chết mà!
Kẻ như vậy rốt cuộc làm sao mà sống được đến bây giờ hả? Mà còn tu luyện đến cảnh giới Tôn Giả thất phẩm nữa chứ?
[Chờ chút, chẳng lẽ cô ta đã nhận ra sự tồn tại của mình? Cố ý muốn thử thăm dò mình?] Quả cầu kim loại thể lỏng đột nhiên nghĩ đến một khả năng.
Nhưng ngay lập tức, nó phủ định khả năng này đi.
Từ đầu đến cuối bà cô này đều không nhận ra bất kỳ thứ gì, hơn nữa hình thức mà nó buông xuống thế giới ma kiếp là mới nghiên cứu ra được, ngoại trừ lão đối thủ Bạch của nó ra, tuyệt đối không có khả năng bị người khác phát hiện ra sự tồn tại của nó.
Ầm ầm ầm ~
Ma kiếp trong hư không vẫn thong thả như trước, giáng xuống một cách mạnh mẽ, nổ bùm trên người Vân Tước Tử.
Vân Tước Tử bị bổ cho thương tích đầy mình, mái tóc dài màu xanh lam đã có dấu hiệu cháy sém.
Trên đường, thậm chí còn có một đợt ma hỏa đi theo ma kiếp mà đến, Vân Tước Tử bị trực tiếp nổ cho hôn mê luôn…
Nhưng ngay cả như vậy, Vân Tước Tử vẫn không tiến hành chống cự như trước.
Cô cứ cuộn mình lại, nằm trên mặt đất, không phản kháng, không phòng ngự, không tấn công, không tránh né, không tự khôi phục, hoàn toàn từ bỏ trị liệu.
Tiếp tục như vậy nữa, kết cục của cô chỉ có một, đó chính là chết!
[Không phải là bà cô này thật sự muốn tìm chết đấy chứ?] Trong lòng quả cầu kim loại thể lỏng bực bội khó tả.
Bà cô này có quan hệ đến đại kế của nó. Nếu như cô ta chết mất, muốn tìm được một người bị ô nhiễm thích hợp nữa thì không biết phải ngày tháng năm nào đây.
Mà giờ nó rất thiếu thời gian. Trạng thái của vị đối ứng với nó kia càng ngày càng hỏng bét, không có nhiều thời gian để lãng phí như vậy.
Làm sao bây giờ?
Chẳng lẽ thật sự phải thỏa hiệp, tăng uy lực ma kiếp lên một chút, tăng đến mức độ mà người bị ô nhiễm hài lòng ư? Để cho cô ta có động lực đứng lên nghiêm túc độ kiếp lần nữa ư?
Quả cầu kim loại thể lỏng nghiêm túc trầm tư chốc lát …
Hứ, đừng có mơ.
Thói xấu của mọi người từ đâu mà ra? Đều là do nuông chiều mà ra!
Nó tuyệt đối không nuông chiều thói xấu của bà cô kia.
[Ta thà rằng lại giảm uy lực của thiên kiếp xuống chút nữa, nén đến mức độ bổ cỡ nào cũng không bổ chết được người bị ô nhiễm, để cô ta thuận lợi hoàn thành việc độ kiếp.] Quả cầu kim loại thể lỏng thầm nghĩ trong lòng.
Không phải cô muốn nằm đó cho ma kiếp đánh chết sao? Vậy ta để cô nằm chịu bị bổ cho đến bát phẩm!
Vậy là, quả cầu kim loại thể lỏng lại vận dụng quyền hạn chúa tể Cửu U của mình để tiến hành sửa đổi ma kiếp của Vân Tước Tử lần nữa.
Thiên kiếp thất phẩm tấn cấp bát phẩm cũng có uy lực thấp nhất. Dù là quả cầu kim loại thể lỏng đi chăng nữa thì lúc sửa đổi thiên kiếp cũng không có khả năng trực tiếp giảm uy lực thiên kiếp thành cấp bậc tam, tứ phẩm.
Nó ra tay điều chỉnh uy lực thiên kiếp của Vân Tước Tử đến trình độ thất phẩm sơ đẳng.
Với Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử có thực lực cùng thể chất thất phẩm đỉnh phong mà nói thì ma kiếp loại trình độ này không thể gây chết người được nữa, tối đa là bị bổ cho sống dở chết dở mà thôi.
Chỉ cần không chết, chỉ cần có thể thuận lợi khiến bà cô này tấn cấp thì không thành vấn đề.
Quả cầu kim loại thể lỏng rất hài lòng.


Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử vốn đang cuộn mình lại hi hí mắt ra, mờ mịt nhìn về phía bầu trời.
Dường như uy lực ma kiếp lại giảm xuống một ít thì phải? Trước đó khi ma kiếp đánh lên người còn có cảm giác đau đớn dữ dội. Nhưng giờ khi ma kiếp bổ xuống, cảm giác đau đớn lại giảm đi hơn phân nửa.
“Làm cái quần gì vậy, vì sao uy lực của thiên kiếp lại càng ngày càng nhỏ thế này? Chẳng lẽ là do mình bị bổ đến quen luôn rồi ư?”
Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử bò dậy, lúc này quần áo trên người cô đã te tua tơi tả, dù sao cũng là quần áo của người bình thường, hơn nữa cô lại hoàn toàn từ bỏ chống cự cùng phòng ngự, đám quần áo này đương nhiên không cách nào duy trì dáng vẻ hoàn chỉnh dưới ma kiếp.
Ầm ầm ầm ~~
Lúc ma kiếp rơi xuống người Vân Tước Tử, cô tỉ mỉ cảm ứng một chút.
Vân Tước Tử:
“...”
Uy lực thật sự giảm xuống, vốn ma kiếp có uy lực thất phẩm trung đẳng, giờ tối đa chỉ còn thất phẩm sơ đẳng.
Loại đòn tấn công gà bệnh này, dù cô từ bỏ tất cả phòng ngự + thân thể bị thương nặng thì cũng không chết được.
“Hối hận quá đi.”
Vân Tước Tử lẩm bẩm.
Rõ ràng thiên kiếp ngoài hiện thế tuyệt vời như vậy, sao cô lại não rút thế không biết, tới đây độ cái ma kiếp gà bệnh này, không thú vị gì hết.
Cô cứ ngồi xếp bằng như vậy, một tay chống cằm hứng lấy sự đánh phá của ma kiếp.
Ma kiếp mà ngay cả phòng ngự cũng không cần, còn độ khỉ khô gì nữa?
“Cứ như vậy thì dù tấn chức bát phẩm cũng không có ý nghĩa gì.”
Vân Tước Tử thở dài một cách yếu ớt.
Trong nhóm Cửu Châu số 1, khi các đạo hữu Tôn Giả khác độ kiếp đều là thiên kiếp đạn đạo, xe tăng hạng nặng, thiên kiếp bom nguyên tử, thiên kiếp bom nhiệt hạch, đợt sau kích thích hơn đợt trước, đợt sau càng tiếp cận tử vong hơn đợt trước.
Chờ sau khi những đạo hữu kia độ kiếp thành công rồi chia sẻ kinh nghiệm độ kiếp thất phẩm tấn cấp bát phẩm, vừa kích thích lại vừa có kinh nghiệm thực tiễn.
Còn cô thì sao?
Ngay cả phòng ngự cô cũng cởi sạch, ngồi đây phơi khô như cá mặn là thành bát phẩm rồi.
Đến lúc đó cô phải làm sao truyền thụ kinh nghiệm cho vãn bối đây?
Cũng không thể bảo bọn hậu bối tìm chết như cô mà cởi sạch phòng ngự, ngồi đó phơi khô như cá mặn rồi độ kiếp được đúng không?
Vân Tước Tử thấy mệt tim hết sức.
Cô ngẩng đầu nhìn về phía kiếp vân gà bệnh trên đỉnh đầu.
Chẳng lẽ thật sự không có cách nào khiến thiên kiếp mạnh lên chút hay sao?
Chờ chút, đúng rồi!
Mình có thể khiến uy lực ma kiếp trở nên mạnh mẽ hơn chút mà!
Tự mình làm lụng, cơm no áo ấm.
[Bàn về cách làm thế nào khiến uy lực thiên kiếp trở nên càng mạnh mẽ hơn, càng bá đạo hơn!]
Có một biện pháp đơn giản nhất, biện pháp mà bất kể tu luyện giả thuộc hệ thống nào cũng đều biết cả. Đó chính là vài vị đạo hữu cùng nhau độ kiếp, đến lúc đó thiên kiếp sẽ không đơn giản là 1 + 1 nữa.
Thế nhưng vấn đề lại tới nữa rồi.
Độ kiếp thất phẩm tấn cấp bát phẩm là bị kéo vào trong một tiểu thế giới độc lập. Trong cả thế giới ma kiếp chỉ có một mình Vân Tước Tử mà thôi.
Cô phải tìm đâu ra một ‘đạo hữu’ cùng cô độ kiếp đây?
Ừm, có thật nha.
Đầu tiên, hai tay Vân Tước Tử hợp lại, vẽ ra một trận pháp phòng ngự hình cầu.
Sau đó, cô duỗi tay ra đặt bàn tay vào trong trận pháp phòng ngự rồi lấy từ trong không gian của mình ra một mẩu giấy rách bị phong ấn.
“Này, này ~~ là Ngân Phiếu à? Có thể nghe thiếp thân nói không?”
Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử la lên với mẩu giấy rách kia.
Khoảng chừng mười mấy hơn thở sau.
Mẩu giấy rách kia giật giật:
“Đậu móa, cái gì thế này? Vì sao ta lại nhìn thấy cô? Đây là chỗ nào thế hả?”
“Nơi này là thế giới ma kiếp.”
Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử cười ha ha nói:
“Ngân Phiếu đạo hữu, có hứng thú cùng thiếp thân độ kiếp chung không?”
“Chờ đã, tại sao ta lại xuất hiện ở chỗ này? Vân Tước Tử, cô đã làm gì ta thế hả?”
Mẩu giấy rách kia hoảng sợ nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận