Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1900: Rốt cuộc hôm nay cũng thoát nghèo rồi

Chương 1900: Rốt cuộc hôm nay cũng thoát nghèo rồi
Bởi vì trạng thái hiện giờ của thú giới rất tệ, thời gian cấp bách nên Thanh Loan Tiên Tử và Tống Thư Hàng không lãng phí thời gian. Thanh Loan Tiên Tử dẫn hai thiếu nữ đáp xuống chiến xa Hà Long Thần Hành của Tống Thư Hàng.
Hai bên bắt đầu giao dịch.
Tống Thư Hàng lấy chiếc rương nhỏ mà Bạch tiền bối two giao cho hắn ra, đưa cho Thanh Loan Tiên Tử:
“Tiên tử, trong này có phương án giải quyết ‘tà năng Cửu U lây nhiễm’ ở thú giới và phối phương của một loại dược thủy. Hiện dược thủy này vẫn chưa thể trị tận gốc lây nhiễm tà năng Cửu U, chỉ có tác dụng áp chế, giảm bớt bệnh trạng, sử dụng kết hợp với phương án trong này sẽ có hiệu quả tốt hơn. Các cô cứ dùng tạm trước, một thời gian nữa sẽ có phối phương của dược thủy 2.0. Phối phương vừa có thì ta sẽ liên lạc với tiên tử ngay.”
“Cảm ơn Bá Tống đạo hữu.”
Thanh Loan Tiên Tử cẩn thận nhận lấy chiếc rương, mở nó ra. Trong rương có dược thủy và hai quyển sổ. Một là phối phương của dược thủy, quyển còn lại là phương án giảm lây nhiễm.
Khi ngón tay chạm vào dược thủy, cô cảm nhận được trong đó có một sức mạnh bá đạo, trực tiếp áp chế ‘tà năng Cửu U’.
Điều càng khiến cô cảm thấy kinh ngạc là dường như chữ viết trên hai quyển sổ đang bùng cháy. Những chữ viết đó cứ như mặt trời vĩnh hằng trên bầu trời vậy.
Hai quyển sổ này là do một vị Trường Sinh Giả đích thân viết. Chỉ riêng hai quyển sổ này đã là chí bảo quý giá rồi.
Vì chuyện của thú giới, Bá Tống đạo hữu đã mời hẳn một vị Trường Sinh Giả ra tay giúp đỡ.
n tình này còn nặng hơn tưởng tượng của cô.
“Cảm ơn.”
Cô đỏ mặt, nói cảm ơn một lần nữa.
“Đừng khách sáo, chúng ta đều có cái mình muốn mà.”
Tống Thư Hàng cười ha ha đáp.
Thanh Loan Tiên Tử mỉm cười, nhẹ nhàng cho chiếc rương vào trong pháp khí không gian.
Sau đó cô lấy một quyển trục từ trong người ra, đưa cho Tống Thư Hàng:
“Đây là ‘Thánh Viên Long Lực Thần Công’ có thể tu luyện đến cửu phẩm, về phần khâu cuối cùng trong thần công, đợi lần sau lúc thánh sơn sắp mở thì ta sẽ liên hệ với Bá Tống đạo hữu. Đến lúc đó Bá Tống đạo hữu nhớ chuẩn bị kỹ, đi tới thánh sơn lĩnh ngộ.”
“Làm phiền tiên tử rồi.”
Tống Thư Hàng vươn tay nhận lấy quyển trục.
Tô thị A Thập Lục bên cạnh liếc ngực Thanh Loan Tiên Tử một cái… Quyển trục to như thế mà cũng móc ra từ đấy được, trụ cột thân thể của sinh linh thú giới mạnh hơn nhân loại nhiều. Trong trường hợp cùng tu vi cảnh giới, thể chất của các sinh linh thú giới cho tu sĩ nhân loại ở Trái Đất hít khói.
Cả hai thiếu nữ phía sau nữa, rõ ràng tuổi tác không lớn nhưng ngực đã to bằng Vũ Nhu Tử rồi, đúng là khiến người ta hâm mộ mà.
“Đây là một món quà mà bọn ta chuẩn bị cho Bá Tống đạo hữu.”
Thanh Loan Tiên Tử lấy chiếc rương từ chỗ thiếu nữ A Yên, đưa cho Tống Thư Hàng:
“Bởi vì đạo hữu đã từng nói càng tục càng tốt, vì thế ta thấy thứ này rất thích hợp. Bá Tống đạo hữu xem xem có hợp ý mình không.”
“Ta vốn là một người bình thường, thứ ta theo đuổi cũng là tục vật, càng tục càng hợp khẩu vị của ta.”
Tống Thư Hàng cười ha ha, nhận lấy chiếc rương rồi mở ra.
A Thập Lục cũng ngó đầu qua nhìn.
Sau đó cô liền nhìn thấy một rương đầy đan dược, viên nào cũng giống như hạt đậu. Hơn nữa chiếc rương này còn có hiệu quả ‘pháp khí càn khôn’, nếu đổ ra, đan dược trong rương có thể chất đầy một gian phòng năm mét vuông!
Mỗi ngày ăn một viên thì phải ăn hết bao nhiêu năm đây?
[Không phải linh thạch.]
Tô thị A Thập Lục che miệng mỉm cười.
“Đây là ‘Long Viên Đan’ dùng để phối hợp tu luyện với ‘Thánh Viên Long Lực Thần Công’, trước khi tu luyện thần công hãy uống vài viên, hiệu quả tu luyện sẽ tăng lên rất nhiều. Còn nữa, trước khi chiến đấu uống một viên ‘Long Viên Đan’, lúc thi triển ‘Thánh Viên Long Lực Thần Công’ sẽ đạt được hiệu quả bạo phát. Đan dược này có thể dễ dàng tìm được ở thú giới, nhưng nghĩ tới chuyện Bá Tống đạo hữu không phải là người của thú giới nên có lẽ tục vật này sẽ thích hợp với đạo hữu.”
Thanh Loan Tiên Tử mỉm cười giới thiệu.
“Đồ tốt.”
Tống Thư Hàng vui vẻ nhận lấy chiếc rương.
Tuy rằng không phải linh thạch nhưng đan dược trong chiếc rương này còn khiến hắn hài lòng hơn.
“Bá Tống đạo hữu hài lòng là được rồi.”
Thanh Loan Tiên Tử nói… Thực ra tìm được thứ vừa là tục vật, vừa khiến cho Bá Tống đạo hữu hài lòng còn đau đầu hơn cả chuẩn bị một bảo vật.
Cô xoay người lại, lấy một chiếc rương nữa từ A Lăng, đưa cho Tống Thư Hàng:
“Đây là món quà thứ hai mà bọn ta chuẩn bị cho Bá Tống đạo hữu.”
Lần này sẽ là gì đây?
Tống Thư Hàng nhận lấy chiếc rương, mở nó ra.
Trong khoảnh khắc khi chiếc rương được mở ra, vật trong rương phản chiếu ánh sáng mặt trời, tỏa ra ánh sáng rực rỡ. Vật này ẩn chứa linh khí tinh khiết và ánh sáng như đá quý.
Là linh thạch!!
Tống Thư Hàng vô cùng vui mừng.
Rốt cuộc hôm nay thoát nghèo rồi.
Bắt đầu từ bây giờ, Tống *Không xu dính túi. Ví tiền còn sạch hơn cả mặt* Thư Hàng sẽ trở thành quá khứ. Bây giờ hãy gọi ta là ‘Tống *Có một rương linh thạch* Thư Hàng’.
“Đây là bảo vật đặc biệt của thú giới chúng ta, hạt giống quả bảo thạch. “
Lúc này, giọng nói của Thanh Loan Tiên Tử vang lên.
Cái gì cơ?
Hạt giống á?
Không phải là linh thạch à?
Tống Thư Hàng đần mặt ra.
A Thập Lục cố nén cười, dù sao cũng đang ở trước mặt người ngoài, phải giữ thể diện cho Tống Thư Hàng, không thể đâm chọc được.
“Qủa bảo thạch là một loại tiên quả ngon, dễ phát triển, có sức đề kháng mạnh với những loại côn trùng lạ, chỉ cần ở nơi linh khí dồi dào, nó có thể lớn lên rất nhanh. Linh khí càng nhiều, nó càng sinh trưởng nhanh. Nếu như trồng nó ở linh tuyền, nó có thể nảy mầm, lớn lên, kết quả chỉ trong vài hơi thở. Qủa của nó có một loạt tác dụng như kéo dài tuổi thọ, tăng cường tu vi, khôi phục linh khí, ăn ngon lắm. Ngoại trừ thịt quả, đến hạt cũng có thể ăn. Sau khi Biệt Tuyết Tiên Cơ tiếp xúc với bọn ta thì đã mua một lô về. Ta nghĩ thứ này rất phù hợp với Bá Tống đạo hữu.”
Thanh Loan Tiên Tử nhẹ giọng giải thích.
Tống Thư Hàng giơ hạt giống quả bảo thạch lên, thứ này nhìn y như linh thạch vậy. Hơn nữa hình như linh khí ẩn chứa bên trong cũng có thể hấp thu trực tiếp được luôn.
Thanh Loan Tiên Tử nhìn mặt mà đoán được suy nghĩ của Tống Thư Hàng, cô bổ sung:
“Hạt giống quả bảo thạch được tạo ra nhờ nuôi dưỡng các hạt đã qua tuyển chọn. Mỗi một hạt giống quả bảo thạch đều đẹp như linh thạch. Trên thực tế chúng giống như linh thạch, các tu sĩ có thể hút linh lực trong nó trực tiếp để sử dụng. Đương nhiên, phương pháp sử dụng này phí của trời lắm.”
“Đồ tốt.”
Tống Thư Hàng cười ha ha, cất rương hạt giống ‘quả bảo thạch’ đi.
Đúng lúc có thể trồng thứ này trong thế giới hạch tâm.
“Cuối cùng vẫn còn một phần quà nữa.”
Thanh Loan Tiên Tử vươn tay nhẹ nhàng vuốt lên mái tóc của mình, sau đó có tám đốm sáng to cỡ ong mật xuất hiện trong lòng bàn tay cô.
“Đây là gì thế?”
Tống Thư Hàng tò mò hỏi.
“Đây là tiểu yêu thú bầu bạn với thanh loan nhất mạch của bọn ta, thường chúng ta gọi họ là [?]. Bọn họ có thể giúp đỡ Bá Tống đạo hữu trồng quả bảo thạch, chăm sóc cho cây lớn lên. Hơn nữa khi cây bảo thạch nở hoa cũng cần bọn họ phát tán phấn hoa. Ngoài ra, nếu như chỗ Bá Tống đạo hữu trồng quả bảo thạch có nhiều loài hoa hoặc cây ăn quả khác, bọn họ có thể thu thập mật hoa giống như ong mật.”
Thanh Loan Tiên Tử đỏ mặt giải thích.
“Hay quá.”
Tống Thư Hàng cười nhận lấy tám đốm sáng… Đây đúng là thứ hắn đang cần gấp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận