Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1845: Phiếu giao dịch

Chương 1845: Phiếu giao dịch
Thiên Cương chính là bảo vật mà các tu sĩ lục phẩm thông thường cần sử dụng để tấn thăng các tiểu cảnh giới trong cảnh giới Chân Quân.
Sau khi tiến vào cảnh giới lục phẩm, tu sĩ còn cần vượt qua vài tiểu cảnh giới… Kim đan hóa hồ, mệnh luân trên hồ, thập trọng thiên sau mệnh luân, hóa liên, sen nở thành Nguyên Anh.
Trong đó thập trọng thiên sau mệnh luân là một bước vô cùng quan trọng của tu sĩ lục phẩm. Có thể bước lên tầng trời thứ mấy cũng ảnh hưởng đến việc tu sĩ có thể đi bao xa trên con đường này, cũng có liên quan đến chuyện tu sĩ xây dựng cơ sở sâu thế nào lúc ở ngũ phẩm.
Mà ‘Thiên Cương’ đúng là bảo vật hỗ trợ tu luyện ‘mệnh luân trên hồ’ và ‘thập trọng thiên sau mệnh luân’. Thiên Cương trung phẩm trở lên đã có thể khiến nhiều thế lực lớn và đại tông môn chú ý.
‘Thiên Cương’ trong tay Tống Thư Hàng chính là Thiên Cương hắn cướp được trước khi Tán Tài Vương Tọa bắt đầu. Theo như tính toán của các vị tiền bối trong nhóm, nó chắc hẳn là Thiên Cương thượng phẩm, thậm chí có khi đẳng cấp còn cao hơn nữa. Vì dù sao Thiên Nhân ít nhất phải là Kiếp Tiên cửu phẩm kia còn phải vượt không gian để tới cướp lấy Thiên Cương này cơ mà.
Mà bây giờ, Thiên Cương lại bị Tạo Hóa Pháp Vương tiện tay ném vào trong thùng cùng với đồng sợi lôi kiếp nhị phẩm lên tam phẩm.
Đợi sau khi tất cả ‘thiên kiếp’ trên mặt đất đều bị vứt vào trong thùng, Dược Sư đạp lên hư không, liên tục móc đan dịch từ trên người ra rồi đổ vào trong thùng lớn.
“Đan dịch này thật sự có tác dụng với ‘thiên kiếp’ ư?”
Giang Tử Yên đứng bên cạnh Dược Sư nhìn vào thùng, nghi hoặc nói.
“Ai mà biết được.”
Dược Sư đáp.
Tửu lượng của Dược Sư không cao lắm, đến đứng cũng không vững, cần Giang Tử Yên dìu. Nhưng đầu óc của hắn lại rất tỉnh táo. Hơn nữa cho dù không đứng nổi thì hai tay của hắn lại vững như thái sơn, gần như không có sai sót gì. Đối với Dược Sư, hai tay ổn định và phát huy vững vàng chính là cam đoan cho nghề nghiệp.
“Nhưng nếu như có thể làm ra ‘thiên kiếp kho tàu’ thật thì ta thấy rất thú vị đấy chứ.”
Dược Sư cười ha ha nói.
“Ừ.”
Giang Tử Yên nhẹ giọng đáp.
Sau khi Dược Sư đổ đan dịch xong thì lại đột nhiên thấy hoảng hốt, đầu óc choáng váng.
Giang Tử Yên thuận thế đỡ lấy Dược Sư từ phía sau;
“Ngươi uống nhiều rồi, ta đỡ ngươi đi nghỉ một chút nhé. Ngủ một lúc thì chắc sẽ đỡ hơn.”
“Đợi chút đã, Thư Hàng tiểu hữu, có chỗ nào cần đến ta nữa không?”
Đầu óc của Dược Sư vẫn còn rất tỉnh táo.
Tống Thư Hàng nhớ lại các bước trong công thức ‘thiên kiếp kho tàu’ rồi đáp:
“Tạm thời không cần Dược Sư tiền bối giúp đỡ nữa, đợi ta hoàn thành ba mươi sáu bước thì lại nhờ tiền bối ra tay giúp đỡ sau.”
“Vậy ta đi nghỉ một lát nhé.”
Dược Sư dứt lời thì tựa lưng vào người Giang Tử Yên.
Chính là bởi vì đầu óc vẫn đang tỉnh táo nên Dược Sư biết rõ, bây giờ chính là cơ hội cho mình mượn rượu phát huy.
Cha mẹ của hắn không có năng khiếu tu luyện, cũng đã bỏ lỡ độ tuổi tu luyện tốt nhất, khó mà tiến xa trên con đường tu hành được. Nhờ vào đan được kéo dài tuổi thọ mà Dược Sư chế tạo ra nên họ mới có thể sống đến ngày hôm nay.
Cho nên đã đến lúc tạo ra một sinh mệnh cho ông bà vui vẻ khi còn khỏe mạnh rồi.
Tuy rằng hai người chưa từng đề cập đến chuyện này trước mặt hắn, nhưng trong lòng Dược Sư vẫn biết được điều này.
Cơ thể nhỏ nhắn xinh xắn của Giang Tử Yên đỡ lấy Dược Sư, cô nhếch môi cười, vươn tay ra ôm lấy hắn kiểu công chúa, bế Dược Sư rời khỏi buổi tiệc.
Tâm linh tương thông, Dược Sư mượn rượu phát huy, cô cũng đang có ý đó.
Khi Giang Tử Yên bế Dược Sư đi ngang qua chỗ Thất Tu tiền bối và Linh Điệp tiền bối, Lục Tu Tiên Tử tóc vàng đột nhiên đứng dậy đi tới bên cạnh cô.
Cánh tay thon dài của Lục Tu Tiên Tử móc ra một bình đan dược từ trong váy dài, nhét vào trong Tay Giang Tử Yên rồi truyền âm nói:
“Đây là đan dược Thất Tu đã luyện chế ra… tu sĩ khác với người bình thường, thực lực càng cao thì sinh đẻ càng khó khăn. Cũng may các ngươi đều dưới cảnh giới lục phẩm, vừa khéo đan dược này lại có hiệu quả với các ngươi, có thể nâng cao tỷ lệ sinh nở thêm một chút.”
“Cảm ơn Lục Tu Tiên Tử.”
Giang Tử Yên hào phóng nhận lấy chiếc bình.
Lục Tu Tiên Tử khoát tay rồi về ngồi cạnh Thất Tu Thánh Quân, cũng hắn dõi đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào Linh Điệp Thánh Quân.
Vợ chồng đồng lòng tát biển Đông cũng cạn, cho dù chỉ là một trò chơi thì cô cũng phải chơi cùng với Thất Tu.
Ở đằng xa, Tạo Hóa Tiên Tử đột nhiên chui ra từ sau lưng Tống Thư Hàng, bắt đầu nhỏ giọng đọc lời thoại:
“Mùa xuân đến rồi, vạn vật hồi sinh, đây chính là lúc giao…”
Nhưng còn chưa đọc xong lời thoại thì cô lại đột nhiên che miệng, chui lại vào người Tống Thư Hàng. Lời thoại này xấu hổ quá, cô không đọc ra được.
Thất bại rồi thất bại rồi, lần trước mỹ nhân rắn công đức có thể nghiêm trang đọc hết lời thoại này một lượt.
Linh Điệp Thánh Quân: “…”
Chế độ vợ chồng đồng lòng có áp lực lớn thật đấy.
Lúc này, cô con gái đáng yêu nhất của hắn còn đang quấn lấy cái chăn đơn cùng kiểu với đại lão ‘cái gì cũng có thể bán’, không biết đã lăn đi đâu rồi, hoàn toàn không biết tạo chế độ cha con đồng lòng với hắn.
Khi Linh Điệp Tôn Giả còn đang thấy đắng lòng, không biết từ lúc nào, một Vũ Nhu Tử da đen đã lặng lẽ xuất hiện, ngồi quỳ bên Linh Điệp Tôn Giả một cách nho nhã. Cô mở to đôi mắt sáng trong, nhìn chằm chằm vào Thất Tu Thánh Quân, triển khai chế độ ‘cha con đồng lòng’ với Linh Điệp Thánh Quân.
Thất Tu Thánh Quân: “…”
Linh Điệp Thánh Quân trong lòng chợt động, ý thức quét qua, sau đó phát hiện ra cô con gái đáng yêu nhất của mình vẫn đang lăng lộn ở đằng xa. Mà bên cạnh hắn lại là con gái phiên bản da đen.
Vũ Nhu Tử da đen, con gái da đen?
Ta có thêm một cô con gái từ khi nào vậy?
Trong lòng Linh Điệp Thánh Quân rất lo lắng, rất muốn biết chân tướng nhưng hắn lại không muốn chịu thua.
Trong lúc đang suy tư, Vũ Nhu Tử khoác chăn đơn lăn lông lốc tới. Cô ngồi xuống một bên khác của Linh Điệp Thánh Quân, có điều cô vẫn quấn chặt chiếc chăn, rúc vào bên cạnh cha mình.
Sau đó cô nhìn chằm chằm vào Thất Tu Thánh Quân như Vũ Nhu Tử da đen.
Chế độ bộ ba cha con đồng lòng!
Thất Tu Thánh Quân: “…”
Chế độ bộ ba cha con của Linh Điệp Thánh Quân không mang đến áp lực gì nhiều cho hắn, nhưng không biết tại sao, nhìn thấy tổ hợp Vũ Nhu Tử một trắng một đen + Linh Điệp Thánh Quân thì hắn lại thấy rất buồn cười, cảm thấy như bị cù vào điểm buồn cười, muốn cười nhưng lại cố nhẫn nhịn, đúng là khó chịu mà.
***********
Cùng lúc đó, Tống Thư Hàng đã vẽ xong sáu trận pháp hỗ trợ trong chiếc thùng được tạo thành từ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú. Sáu trận pháp này dùng để kết hợp với ‘đan dịch’, áp chế sức mạnh thiên kiếp, khiến lôi kiếp nhị phẩm thăng tam phẩm hóa thành thể lỏng.
Nếu như không có sáu trận pháp này, đan dịch kia hoàn toàn không thể ảnh hưởng đến thiên kiếp đã bị phong ấn.
Tu vi trận pháp của Tống Thư Hàng mới chỉ miễn cưỡng xếp vào hàng nhập môn, nhưng hắn đã lên đến cảnh giới lục phẩm, linh lực toàn thân dồi dào đủ dùng. Vẽ lại từng nét trong sáu trận pháp hỗ trợ theo như truyền thừa tiên trù của Hà Chỉ ma Đế thì hắn vẫn làm được.
Sáu trận pháp được vẽ thành công.
Đan dịch bắt đầu ảnh hưởng đến lôi kiếp.
“Ta còn cần mười hai loại thiên tài địa bảo và hương liệu nữa.”
Tống Thư Hàng nói.
“Cần hương liệu gì?”
Hoàng Sơn Tôn Giả hỏi.
Tống Thư Hàng liệt kê tên của từng loại nguyên liệu cần dùng.
Hương liệu là nguyên liệu thường thấy của tiên trù, Điền Thiên Đảo có trữ sẵn một lượng lớn. Mà các thiên tài địa bảo thì không phải là thứ có thể tập hợp đủ trong thời gian ngắn.
“Làm sao bây giờ? Còn thiếu mấy loại hương liệu nữa.”
Tô thị A Thất xoa huyệt thái dương, hỏi.
“Đừng vội.”
Tống Thư Hàng mỉm cười đáp.
Sau đó, hắn lấy một tờ ‘phiếu giao dịch’ ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận