Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2051: Là Ai Giết Bá Tống Huyền Thánh?

Chương 2051: Là Ai Giết Bá Tống Huyền Thánh?
"Cốt truyện này có vấn đề gì sao?"
Thần long ở bên cạnh tò mò hỏi. Tại sao lúc tới cốt truyện này thì trông Bạch Thánh có vẻ vui thế nhỉ.
"Nói chung thì đây là một cốt truyện khá bi thảm."
Bạch tiền bối bình tĩnh nói.
Thần long ngu người, thế tại sao Bạch Thánh ngươi lại vui như vậy?
Lúc trước nó còn cảm thấy mình và Bạch Thánh có chung sóng não với nhau. Nhưng mới chớp mắt cái thôi mà không biết sóng não Bạch Thánh đã bay đi đâu mất rồi.
Màn hình giám sát và điều khiển đổi cảnh.
Nhóm cuối cùng, số lượng người thí luyện vào trong “Cốt truyện thế giới Kim Liên Nho gia” là nhóm ít người nhất trong các “Cốt truyện”. Từ một mức độ nào đó thì bọn họ xem như đặc biệt may mắn.
Đám “Bá Tống” này ngơ ngơ ngác ngác đi lại trong thế giới Kim Liên của Nho gia. Các đệ tử Nho gia ở bên cạnh hành lễ với bọn họ tới tấp.
"Bắt đầu đi."
Bạch tiền bối nói.
Bạch Long tỷ tỷ gật đầu, bắt đầu thi pháp.
Cốt truyện thế giới Kim Liên Nho gia bắt đầu tăng tốc độ.
Đám “Bá Tống” này được mời tới bên cạnh các vị gia trưởng của Nho gia, đứng chung một chỗ với các vị gia trưởng này.
Ở xung quanh, dường như tất cả thành viên Nho gia đều đang đợi gì đó.
Thật ra đám “Bá Tống” trong cốt truyện rất tò mò, không biết Nho gia đang chuẩn bị cho hoạt động gì đây?
Nhưng do lúc Bạch Thánh viết cốt truyện đã sửa lại rất nhiều thứ. Cho nên đến tận bây đám “Bá Tống” giờ vẫn chưa hiểu gì cả, không biết rốt cuộc mình đang ở đâu hay phải làm gì.
Đột nhiên, các đệ tử Nho gia bắt đầu hoảng loạn.
Không gian sụp đổ.
Một ngón tay làm bằng sắt thép đâm thủng không gian, xuất hiện trước mặt mọi người.
"A a a a ~~"
Ở bên cạnh, có một vị gia trưởng Nho gia đột nhiên kêu thảm, dường như thứ mà ngón tay bằng kim loại kia đâm thủng không phải không gian mà là cơ thể hắn.
Trong hư không, ngón tay bằng sắt thép kia quấy nhẹ.
"*Cười phẫn nộ*, ai đã để lại lạc ấn trong thế giới này? Là ai cướp mất bảo vật của ta hả?"
Một giọng nói như kim loại đang gào lớn.
Một uy áp khiến người khác phải tuyệt vọng giáng xuống.
Lúc nghe được giọng nói này, đám “Bá Tống” đang thí luyện ở đây đều có cảm giác linh hồn của mình đang bị thương, cơ thể và linh hồn cứ như muốn nổ tung vậy.
"Không phải ta, không phải ta làm."
Đám “Bá Tống” nói to trong lòng.
Không phải ta, ta không làm, đừng có giận cá chém thớt tới ta à nha.
Lúc này, vị gia trưởngNho gia đang kêu thảm ở bên cạnh kia đột nhiên vươn tay đẩy nhẹ đám “Bá Tống” một cái.
Trong lòng nhóm Bá Tống hoảng hốt.
Làm gì thế này, muốn đẩy bọn họ ra làm người chịu tội thay đấy à?
"Xin lỗi nhé, Bá Tống đạo hữu. Chuyện lần này không nên liên lụy tới ngươi. Để ta đưa ngươi rời khỏi đây."
Vị gia trưởng Nho gia kia lên tiếng.
"*Cười phẫn nộ* Muốn chạy ư? Ai cũng chạy không thoát đâu, các ngươi đều phải chết."
Thanh âm kia giận dữ nói.
Ngón tay làm bằng sắt thép kia đâm mạnh một cái.
Một loại sức mạnh dơ bẩn, tà ác, kinh khủng vô cùng đè xuống từ trên ngón tay sắt thép này —— đây là tà năng Cửu U, hơn nữa còn là tà năng Cửu U mạnh nhất.
Dưới sự điều khiển của ngón tay sắt thép, tà năng Cửu U hóa thành cơn bão cuốn về phía mọi người, bao gồm cả đám “Bá Tống” đang thí luyện.
Uy lực của cơn bão tà năng Cửu U là không thể chống đỡ.
Đây đã là sức mạnh vượt xa giới hạn bình thường, có thể hủy diệt cả thế giới.
Lúc nhóm Bá Tống đối mặt với cơn bão này, trong đầu có cảm giác bản thân mình vô cùng nhỏ bé và hèn mọn.
Ngay cả tư cách làm một “con bọ cấn tay” cũng không có, trực tiếp bị “Cơn bão tà năng Cửu U” này quấy nát.
Lượng máu chảy ra cực lớn!
Máu tươi của bọn họ và đệ tử Nho gia đã nhuộm “Cơn bão tà năng Cửu U” màu đen thành màu đỏ sậm, sau đó lại bị cơn bão cuốn theo, rải ra khắp không gian Kim Liên.
Nhưng bị quấy nát vẫn chưa phải kết thúc, lúc “Thi cốt” của bọn họ nằm trên mặt đất thì vẫn phải chịu sự xâm thực của “Tà năng Cửu U”. Đau đớn đến tận xương tủy, cũng đau thấm tận linh hồn.
Đau đớn cả ba mặt cơ thể, linh hồn và tinh thần kéo tới cùng một lúc.
Cơn đau đớn dữ dội đã vượt qua giới hạn có thể thừa nhận của đám “Bá Tống”.
“Rốt cuộc ngón tay kim loại này là ai đây?”
“Ai đã giết hại Bá Tống Huyền Thánh?”
“Chẳng lẽ mọi thứ ở đây chính là những thứ mà Bá Tống Huyền Thánh đã từng trải qua ư?”
“Bá Tống Huyền Thánh đã từng chịu đựng qua đau đớn như vậy sao? Hắn đã từng bị tà năng Cửu U tra tấn rồi ư?”
“Chẳng trách Bá Tống tiền bối lại có thể nghiên cứu ra cách điều chế và thuốc nhằm vào ‘Tà năng Cửu U’, lý giải của hắn đối với ‘Tà năng Cửu U’ đã khắc sâu vào tận xương tủy rồi.”
Suy nghĩ của mỗi vị “Bá Tống” đều hóa thành khung chat xuất hiện ở hậu trường, màn hình giám sát và điều khiển.
Từ những khung chat thỉnh thoảng nổi lên này có thể thấy được, tư chất của đám “Người thí luyện” này quả thật là tốt nhất trong lần thí luyện này, bọn họ không phải chỉ biết kêu thảm và đau đớn, trong lúc kêu thảm thì họvẫn biết động não suy nghĩ một số thứ.
“Sắp chết rồi, sắp chết thật rồi.”
“Không có ai tới cứu ta sao?”
“Ý thức bắt đầu mơ hồi rồi.”
“Tiêu rồi.”
Cơn đau đớn dài đằng đẵng của đám “Bá Tống” này cuối cùng cũng kết thúc.
“Không lẽ lúc ấy Bá Tống tiền bối đã từng chết một lần? Chết trong cơn bão tà năng Cửu U này ư?”
“Đây đúng là mối thù đoạt mạng, thì ra đây chính là nguyên nhân mà sau này Bá Tống tiền bối trở thành chuyên gia ‘Trị liệu tà năng Cửu U ăn mòn’.”
Phía hậu trường.
Móng vuốt nhỏ của Bạch Long tỷ tỷ vươn dài, gãi cằm nói:
"Ta có cảm giác sau khi đợt cốt truyện này kết thúc thì danh tiếng của Thư Hàng ở thú giới sẽ tăng thêm một lần nữa."
Trí tưởng tượng phong phú đúng là đồ tốt.
Một số chuyện không hợp lý, sau khi trải qua bao tưởng tượng thích hợp thì sẽ trở thành hợp lý.
Thậm chí Bạch Long tỷ tỷ chỉ ở hậu trường xem khung chat thôi cũng cảm thấy mình như bị tẩy não vậy —— thì ra Tống Thư Hàng tiểu hữu trở thành chuyên gia “Chữa tà năng Cửu U lây nhiễm ” là do hắn hận tà năng Cửu U sâu sắc.
“Cuối cùng… cũng kết thúc rồi. Đây là cảm giác của cái chết sao? Đúng là tàn khốc.”
Trong lòng đám “Bá Tống” này có một loại cảm ngộ giống nhau.
Kết thúc ư?
Không, vẫn chưa đâu!
Một vị gia trưởng Nho gia run rẩy đứng lên, toàn thân hắn đều là máu, trong hai mắt hắn tràn đầy bi thương.
Hắn vươn tay ra như đang thi triển pháp thuật gì đó? Hay là đang sử dụng quyền lực nào đó nhỉ?
Sau đó, “Thời gian” trong không gian dường như đang đảo ngược.
Toàn bộ xương vỡ và máu thịt trong không gian đều trở về như cũ.
Nhóm Bá Tống hồi sinh, các đệ tử Nho gia cũng hồi sinh.
Đám “Bá Tống” đang thí luyện đều ngu người.
"*Cười lạnh* tạp chủng, hồi sinh không cứu vớt được các ngươi đâu."
Giọng nói kim loại kia lại cất lời.
Ngón tay đó lại đâm mạnh lần nữa.
Cơn bão chết chóc lại nổi lên.
“Đậu xanh, lại nữa à?”
Nội tâm nhóm Bá Tống thoáng cái đã sụp đổ.
Đã trải nghiệm kiểu chết đó một lần rồi, bọn họ không muốn trải nghiệm thêm lần nữa.
Hậu trường.
Bạch tiền bối gật đầu nói:
"Chuyện còn kinh khủng hơn chết thảm là gì đây?"
"Là chết thảm hai lần."
Thần long giành trả lời.
Bạch tiền bối tiếp tục hỏi:
"Vậy thì chuyện kinh khủng hơn chết hai lần là gì?"
Thần long đáp lại do dự:
"Chắc là chết thảm thêm lần nữa?"
"Không, là chết tuần hoàn."
Bạch Long tỷ tỷ đẩy nhẹ sống mũi của mình, lần tới cô định đặt làm một bộ kính áp tròng phẳng, cỡ chân long có thể dùng.
Thần long nuốt ngụm nước miếng rồi nói:
"Bọn họ sẽ chết hết lần này tới lần khác sao?"
Ánh mắt Bạch tiền bối nhìn về phía thú giới dưới không gian Kim Nguyệt.
Dừng lại vào lúc nào thì phải xem luồng “Tà năng Cửu U” trong thú giới đó có hành động gì rồi mới quyết định.
Bạn cần đăng nhập để bình luận