Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1581: Thế nên dù có bị bắt cũng phải chỉnh tề

Chương 1581: Thế nên dù có bị bắt cũng phải chỉnh tề
Trong tình huống bình thường, khi đối mặt với hơn một trăm hai mươi Thiên Nhân ngũ phẩm, Tống Thư Hàng sẽ chọn cách bỏ trốn.
Phải chọi nhau với hơn một trăm hai mươi Thiên Nhân ngũ phẩm cùng một lúc, hơn nữa còn phải bắt sống nhiều Thiên Nhân như thế quả thật sự rất khó.
Độ khó cao, lại còn tốn công mà chẳng được tán thưởng.
Lỡ như sơ ý thì có khi còn bị phản kích ấy chứ.
Còn nếu như mượn sức của Xích Tiêu Kiếm tiền bối, một đao ‘Phần Thiên Hỏa Diễm Đao’ uy lực cực đại chém xuống, đến bã của Thiên Nhân cũng không còn, chẳng có ý nghĩa gì hết!
Cách làm chính xác là phải tránh trước đã, sau đó nấp trong tối sử dụng mỹ nhân ghim kẻ địch. Sau đó để bản thể đi gọi bạn bè, triệu tập tay chân, cuối cùng ăn gọn một trăm hai mươi Thiên Nhân, bắt làm tù binh…Đối mặt với kẻ thù phải lạnh lùng như ngày đông, có thể đánh hội đồng bọn chúng thì tuyệt đối đừng lên một mình.
Hiện tại đối diện với cả đám Thiên Nhân, Tống Thư Hàng vẫn còn thể tươi cười thoải mái như thế là bởi có Bạch tiền bối ở bên cạnh.
Có Bạch tiền bối ở đây, không một tên Thiên Nhân nào chạy thoát được.
Ngoan ngoãn biến thành linh thạch và điểm tích lũy là kết cục duy nhất của bọn chúng.
Tống Thư Hàng có dự cảm, bộ đao pháp ngự đao ‘Trảm Thiên Tam Đao’ kia đã là vật trong túi của mình rồi!
Cười xong, Tống Thư Hàng vung tay ra, linh lực cấp kim đan hiện lên.
Linh lực nhẹ nhàng lướt qua là khiến cho nóc quán ăn bị quét ra lần nữa… Dù sao cũng hỏng rồi, đến lúc đó để con rối tiên tử sửa lại là được.
Trong không trung, hơn một trăm Thiên Nhân kia đã trốn hết vào trong phi hành khí, chuẩn bị chạy trốn.
Hiệu suất rút lui của bọn chúng rất cao.
Vì nếu như chậm chân thì đến cái mạng nhỏ cũng mất luôn.
“Qúy khách đợi đã.”
Tống Thư Hàng vươn tay hét lớn:
“Bạch tiền bối, hãy giúp ta giữ bọn họ lại!”
Tống *Đến lúc cần dùng chỉ hận ít kỹ năng* Thư Hàng.
Ngoại trừ ánh nhìn mang thai và pháp khí tổ hợp tam thập tam thú, nhất thời hắn không nghĩ ra cách nào để ngăn phi hành khí của Thiên Nhân lại.
Mà con mắt Thánh Nhân để thi triển ánh nhìn mang thai và pháp khí tổ hợp đều ở trên người bản thể.
Bạch tiền bối nhẹ nhàng búng tay một cái.
Trong nháy mắt, hoàn cảnh xung quanh quán ăn con rối tiên tử bắt đầu thay đổi.
Quán ăn biến thành một sa mạc mênh mông vô tận, không khí cũng bắt đầu nóng lên.
‘Thực tại ảo’ đã lâu không gặp của Bạch tiền bối – sa mạc nóng bỏng.
Trong thực tại ảo, bất luận Thiên Nhân có bay thế nào cũng đừng hòng rời khỏi sa mạc này.
Phi hành khí của Thiên Nhân đứng hình trong không trung.
Cùng lúc đó, sau lưng Tống Thư Hàng phân thân truyền tới dao động không gian.
Bản thể của hắn sải bước ra khỏi ‘thế giới hạch tâm’, tiến vào sa mạc nóng bỏng.
Bạch tiền bối quay đầu nhìn bản thể của Tống Thư Hàng:
“Lại chơi ba đầu sáu tay à?”
Lúc này, vai trái của Tống Thư Hàng mọc đầu của ‘mỹ nhân rắn công đức’, vai phải mọc đầu của ‘Tạo Hóa Tiên Tử’.
Mà trên đỉnh đầu của hắn là Xích Tiêu Kiếm tiền bối dựng thẳng đứng.
“Lần này không phải ta muốn chơi ba đầu sáu tay, là hai người bọn họ chơi chọi mắt với nhau.”
Tống Thư Hàng thở dài nói:
“Tiền bối, chờ ta giải quyết đám Thiên Nhân này nhé!”
“Một mình ngươi có ổn không đấy?”
Bạch tiền bối hỏi.
“Còn phải nhờ Bạch tiền bối ở cạnh hộ pháp cho ta, đề phòng bất trắc.”
Tống Thư Hàng trấn định nói.
Bạch tiền bối gật đầu đáp:
“Được rồi.”
Có Bạch tiền bối hộ pháp, Tống Thư Hàng vô cùng yên tâm.
Hắn nhìn chằm chằm vào bốn chiếc phi hành khí của Thiên Nhân:
“Ra đây!”
Trong không trung, có bốn bức tường chặn vương giả xuất hiện, ép xuống bốn chiếc phi hành khí.
Phi hành khí không tránh kịp, bị ép rơi xuống. Tất cả các Thiên Nhân ngũ phẩm bên trong chỉ còn cách bỏ phi hành khí chạy ra ngoài.
Bùm ~~ Thiên Nhân phi hành khí bị tường vương giả ép xuống sa mạc, dấy lên một trận cát bụi.
Khóe miệng Tống Thư Hàng giương lên.
Nếu như đã ra rồi, ta sẽ cho các ngươi nếu thử uy lực của dẫn lôi thuật ‘Thiên Sư Chính Pháp - Lôi pháp Thiên’ mà ta mới tu luyện gần đây.
Hắn giơ hai tay lên cao, mắt sáng lên.
“Thế nào là hiếu!”
“Thế nào là yêu!”
“Có biết tình mẹ vĩ đại thế nào không?”
“Không đúng, không phải cái này, mau dừng lại ~”
Tống Thư Hàng kêu lên.
Mỹ nhân rắn công đức và Tạo Hóa Tiên Tử một hát một hét, ca hết cả ‘ba câu hỏi khi mang thai’ của Thánh Nhân Nho gia ra.
Tống Thư Hàng đang chuẩn bị thi triển dẫn lôi thuật tự nhiên thấy lòng mình nghẹn lại, kết quả là thi triển lôi pháp thất bại…
Linh Hoàng ngũ phẩm năm hạt năm năm sao - Tống Thư Hàng thi triển dẫn lôi thuật ‘nhất lôi’ thất bại.
Đậu xanh mất mặt quá.
Bạch tiền bối: “…”
Trong không trung, các Thiên Nhân tỏ vẻ nghi hoặc, bọn họ nhìn thấy Tống Thư Hàng đưa hai tay lên cao nhưng lại không thi triển kỹ năng gì.
Hắn đang làm gì thế?
“Hai vị tiên tử, kỹ năng của ta đâu chỉ có ánh nhìn mang thai, thỉnh thoảng ta cũng muốn dùng kỹ năng khác để bắt đầu mà.”
Tống Thư Hàng nghiêm túc nói.
Mỹ nhân rắn công đức nghiêng đầu, chớp mắt vài cái.
“A la su ~ A Tống.”
Tạo Hóa Tiên Tử hơi nghiêng đầu, nhỏ giọng ngâm ca.
Tống Thư Hàng: “…”
Hắn thở dài, hai tay vẫn còn đang giơ lên cao… nếu như thi triển thất bại thì cứ để lôi pháp sang một bên đã.
Theo lệ cũ, trước tiên đánh vào sĩ khí của đám Thiên Nhân này đã.
Ra đây đi, thánh ấn Bá Tống và ma ấn Bá Nho.
Dùng uy danh của ‘nghìn năm đệ nhất thánh’ để dọa nạt + đả kích sĩ khí là hữu hiệu nhất.
Các quý khách trên bầu trời, các ngươi thích Bá Tống thánh ấn bên tay trái hay thích Bá Nho ma ấn bên tay phải của ta nào? Hay là các ngươi thích cả hai?
Khi nhìn thấy Tống Thư Hàng lấy thánh ấn ra, hai mắt mỹ nhân rắn công đức lập tức sáng lên.
“Gọi ta là ba!”
Cô lên tiếng… Câu này cô thu lại khi Tống Thư Hàng từ biệt Sở các chủ two.
Điều quan trọng hơn là lời thoại này chỉ mình cô thu lại. Tạo Hóa Tiên Tử không lưu, cô ấy không cướp lời thoại của mình được, ít nhất lần này cũng không cướp được.
Trên không trung, các Thiên Nhân nhìn thấy ‘tu sĩ biến dị kim đan năm hạt nhân’ đột nhiên mỗi tay tế ra một thánh ấn thì tim đập chậm lại nửa nhịp.
Bá Tống Huyền Thánh.
Bá Nho Ma Thánh.
Là hắn, nghìn năm đệ nhất thánh!
“Bá… Bá Tống!”
“Bá… Bá Nho!”
Hơn một trăm hai mươi Thiên Nhân ngũ phẩm run rẩy kêu lên hai thánh hào.
Bạch tiền bối nhìn mỹ nhân rắn công đức trên vai Tống Thư Hàng: “…”
Quả lồng tiếng của @#%× Tiên Tử lần này chuẩn nhịp một cách kì lạ.
Tống Thư Hàng: “…”
Bây giờ ta còn có thể nói gì đây?
Ta không cần nói gì hết thì @#%× Tiên Tử và Tạo Hóa Tiên Tử cũng sẽ nói hết những gì ta muốn nói ra ấy mà.
Điều may mắn duy nhất của Tống Thư Hàng bây giờ là hai vị tiên tử không biết ‘đọc tâm thuật’.
Nếu không sau này Tống Thư Hàng sẽ không còn câu thoại nào nữa luôn.
Nhưng nói tóm lại, hiệu quả chấn nhiếp của hai thánh ấn rất tốt.
Các Thiên Nhân trên không trung đã tuyệt vọng rồi.
Nghìn năm đệ nhất thánh ‘bá tống huyền thánh’ + nghìn năm đệ lục thánh ‘Bạch Thánh’.
Thân phận của kẻ đi săn và con mồi đổi ngược lại cho nhau trong nháy mắt.
“Kết thúc rồi.”
Lúc này, Tống Thư Hàng giương cao tay phải lên, vung nhẹ một cái.
Thiên Nhân ngũ phẩm trong không trung rơi thẳng từ trên trời xuống cứ như thả sủi cảo. Bọn chúng rơi xuống sa mạc, cả đám tê liệt không thể cử động, miệng sùi bọt mép, xếp hàng ngay ngắn trật tự.
Nhìn giống như là bị trúng độc.
Bạch tiền bối ngẩng đầu nhìn lên trời… Ở đó có một đám Kiếm Cổ Vô Hình đang sung sướng lượn vòng.
Ừm, là Kiếm Cổ Vô Hình của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận