Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2621: Toàn bộ chư thiên vạn giới đều chấn động

Chương 2621: Toàn bộ chư thiên vạn giới đều chấn động
“Tóm lại, đây là lần giảng pháp cuối cùng thứ hai của ta, sẽ không có lần thứ ba nữa.” Tống Thư Hàng nhìn vào ống kính giảng pháp quen thuộc mà nói với vẻ chân thành tha thiết.
Tuy trong lòng hơi xấu hổ nhưng Tống Thư Hàng vẫn điều chỉnh xong trạng thái giảng pháp cho mình một cách nhanh chóng. Dù sao cũng đã lên đài đến năm lần, chắc hẳn hắn là người đàn ông có kinh nghiệm Huyền Thánh giảng pháp phong phú nhất chư thiên vạn giới từ xưa đến nay rồi chứ còn ai?
Vì lần này lên đài Tống Thư Hàng đã là một Huyền Thánh thật như vàng mười, cho nên hắn có thể nhìn thấy mưa phản hồi của người tu luyện khắp chư thiên vạn giới và tà ma trong thế giới Cửu U khi xem mình giảng pháp.
Đương nhiên Tống Thư Hàng không thể nhớ hết được cả đống bình luận chạy đầy màn hình của người tu luyện trong khắp chư thiên vạn giới. Hắn chỉ có thể liếc qua để đọc một số phản hồi bất kỳ của người tu luyện chư thiên vạn giới và tà ma Cửu U mà thôi.
Mặt khác, Tống Thư Hàng để ý thấy người tu luyện trong chư thiên vạn giới có thực lực càng cao thì cỡ chữ khi để lại mưa bình luận trên màn hình càng lớn.
Ví dụ như…
[Thấy chưa? Đây chính là bản thể của ta đó! Ta nói cho các ngươi biết, các ngươi phải nghe bài giảng pháp này cho kĩ vào, lần sau ta sẽ kiểm tra đấy! Bản thể, ta sống ở sao Hỏa tốt lắm, không cần phải lo lắng cho ta!] – Bình luận to tổ chảng, đến từ một vị đại lão tự xưng là “Một phân thân hình cầu nào đó của Bá Tống Huyền Thánh”.
Dòng bình luận này chiếm cứ nguyên một nửa màn ảnh giảng pháp của Tống Thư Hàng, chắc chắn phải thuộc cấp VIP chí tôn.
Tống Thư Hàng đang hòa mình vào trạng thái giảng pháp hơi run khóe miệng, suýt nữa thì đi tong vẻ mặt tha thiết chân thành.
[Tống tiền bối, lần này ngươi giảng pháp có bản thảo không? Không có thì ta cho ngươi một bản nhé ~ Bản thảo giảng pháp tặng Tống tiền bối: Hế lô, chào các khán giả thân ái, chúng ta lại gặp nhau rồi, ta nhớ các ngươi muốn chết đi được á ~ (chỗ này phải đính kèm một nụ cười). Vì nhớ mọi người quá nên ta quyết định hiển thánh giảng pháp thêm lần nữa đây ~ Ta cam đoan lần này sẽ là lần hiển thánh giảng pháp cuối cùng ~] – Bình luận to tổ bố, đến từ một vị Thiên Đế không muốn để lộ tên thật nào đó. Bình luận này chỉ nhỏ bằng một nửa của quả cầu béo phân thân.
Tống Thư Hàng: “…”
Chẳng phải Thiên Đế đã lên đảo thần bí sao? Lấy đâu ra thời gian mà thả bình luận lên màn hình giảng pháp của hắn vậy? Lẽ nào cô ấy xử lý đảo thần bí rồi à?
[Trình Cẩu Đản, Trình Cẩu Đản, tại sao thánh hào của ngươi không phải là Bá Cẩu Đản!] – Dùng phương pháp loại trừ, đây chắc chắn không phải là Cẩu Đản tiên tử hoặc cha Cẩu Đản, như vậy đáp án chỉ có một, nhất định là tiền bối ba mắt không muốn để lộ danh tính nào đó rồi.
Kích thước bình luận của đại lão này chỉ to hơn chứ chẳng hề thua kém bình luận của đại lão quả cầu béo clone.
Tống Thư Hàng quen biết nhiều ông to bà lớn quá, đám bình luận quá khổ này choán hết cả tầm nhìn, khiến cho hắn không thể đọc kĩ phản hồi của những người tu luyện bình thường được.
Chờ những bình luận to vật vã này trôi hết, Tống Thư Hàng mới tập trung lực chú ý đến phản hồi nhỏ hơn của những người tu luyện và tà ma bình thường.
[Bá Tống tiền bối à, thật ra ngài không cần cố ý nhấn mạnh đây là lần giảng pháp cuối cùng của mình đâu. Bọn ta hiểu mà.]
[Tin ngươi thì bọn ta đi đầu xuống đất, lần trước ngươi cũng nói thế còn gì, có hai thì ắt có ba!]
[Chúa tể Bá Tống vạn tuế!]
“Khụ!” Da mặt dày như tường thành của Tống Thư Hàng hơi rung để rụng mấy hạt bụi nhỏ. Hắn chủ động làm ngơ những bình luận tương tự, nói: “Không ngờ mọi người lại mong chờ bài giảng pháp của ta như vậy… Nhưng lần này ta thật sự không chuẩn bị gì nhiều. Vốn định trình diễn một màn Huyền Thánh giảng pháp chính thức cho mọi người xem, ai ngờ dạo gần đây bận quá, bản thảo giảng pháp vất vả soạn ra lại bị dùng hết trong lần trước mất rồi. Cho nên bây giờ chúng ta nói về một vài đồ vật đặc biệt nhé.”
[Mọi người mong chờ bài giảng pháp của ngươi á? Thư Hàng à, da mặt như bức tường dày, ngươi ở bên ấy, bên này là ta!] - Có vẻ bình luận này là do đạo hữu quen thuộc gửi, bởi vì bây giờ chẳng còn mấy người gọi thẳng cái tên “Thư Hàng” của hắn nữa rồi.
[Thư Hàng, đẩy nhanh tốc độ giảng pháp đi, hồi sinh có thể sẽ để lại một chút di chứng – Sở các chủ.]
Tống Thư Hàng: “???”
Đây là lời nhắc ấm áp của Sở các chủ.
Sau khi hồi sinh sẽ để lại một chút di chứng?
Thế thì không thể lãng phí thời gian được rồi.
Với uy vọng hiện tại của Tống Thư Hàng, dù hắn chẳng nói chẳng rằng gì trong lúc giảng pháp, chỉ ngồi yên ở đó một tiếng đồng hồ thì các đạo hữu trong chư thiên vạn giới vẫn sẽ ngoan ngoãn dâng sức mạnh công đức lên bằng cả hai tay.
Nhưng lần này Tống Thư Hàng đã có chuẩn bị. Hắn muốn mở rộng phát triển các loại thủ đoạn chế biến nguyên liệu nấu ăn từ tà vọng và thực đơn tà vọng. Sau khi Huyền Thánh giảng pháp kết thúc, hắn còn định chèn thêm một đoạn quảng cáo cho việc thu mua hạch tâm tà vọng số lượng lớn của Bạch tiền bối nữa kia.
Nghĩ tới đây, Tống Thư Hàng ngồi khoanh chân xuống, sắc mặt trở nên uy nghiêm, tiến vào trạng thái giảng pháp chính thức.
Mỹ nhân rắn công đức hiện thân, lấy một chiếc áo khoác từ vòng tay pháp khí của Tống Thư Hàng rồi nhẹ nhàng khoác lên người hắn, đề phòng khi đang giảng pháp bất cẩn để lộ hình xăm mã QR kim đan sau lưng rồi lại bạo thể thêm lần nữa.
“Sau khi Thiên Đạo sụp đổ, thiên địa hỗn loạn, tà vọng mọc lên như nấm.” Tống Thư Hàng cất tiếng, chậm rãi giảng đạo.
Khi hắn vừa cất tiếng giảng pháp tử tế, toàn bộ người tu luyện của chư thiên vạn giới và tà ma Cửu U đồng thời chấn động toàn thân, chấn động toàn thân theo vật lý!
Lần này khi đại lão Bá Tống vừa lên tiếng, “lời nói” thốt ra từ miệng hắn giống như mang theo sự uy nghiêm khởi nguồn từ quá khứ xa xăm.
Mỗi chữ hắn nói ra đều mang uy lực cấp bậc pháp tắc.
Mỗi chữ đều chứa đựng lực lượng lớn lao mang lại cho người ta cảm giác “vạn pháp quy tông”, giống như tất cả chữ viết và ngôn ngữ trong chư thiên vạn giới đều tìm về cội nguồn.
Dưới tác dụng của lực lượng này, tất cả người tu luyện trong chư thiên vạn giới và tà ma Cửu U đều bất giác chấn động.
[Bá văn! Lần này cuối cùng bá văn của Bá Tống cũng thành hình rồi sao?] Một vài đại lão đang yên lặng quan sát bài Huyền Thánh giảng pháp của Tống Thư Hàng cũng chấn động toàn thân.
Trong lần giảng pháp trước đó, ở khâu Bá Diệt giảng pháp, Bá Tống Huyền Thánh đã phát ra một âm tiết. Trong âm tiết kia ẩn chứa tin tức Thiên Đạo phá diệt, chứa đựng cảm ngộ sinh tử luân hồi của hắn.
Lúc ấy rất nhiều đại lão trong chư thiên vạn giới đã âm thầm phỏng đoán liệu có phải Bá Tống đang sáng tạo ra văn tự của riêng hắn hay không. Giống như “Nho văn” của Thánh Nhân Nho Gia hay “Đế văn” của Thiên Đế chẳng hạn.
Mà bây giờ xem ra, quả nhiên đại lão Bá Tống đã ngấm ngầm nghiên cứu ra văn tự của chính hắn. Thế hệ Bá văn đã thành hình!
Nói cách khác, quả nhiên Bá Tống cũng có tư thái vô địch trấn áp đương thời như Thánh Nhân Nho Gia và Thiên Đế, mà đặc biệt trong thời đại Thiên Đạo sụp đổ này, khả năng để Bá Tống chứng đạo bất hủ lại nhiều thêm một phần!
[Mà nghe Bá văn này lại có khí tức vượt qua cả viễn cổ. Nó thần bí mà diệu vợi, giống như còn bá đạo hơn cả Nho văn và Đế văn. Không hổ là Bá Tống - người đàn ông sáu Bá.] Một đại lão phái thực lực từng vinh hạnh được cả Thánh Nhân Nho Gia và Thiên Đế đè đầu nhét hành nghĩ thầm.
Lần này Bá Tống vừa mở đầu bài giảng pháp đã làm màu đến thế, cuối cùng hắn định giảng cho người ta nghe cái gì đây?
Vô số đại lão ở ẩn đều bừng bừng hứng thú.
“Trong thời đại tà vọng mọc lên như nấm này, ta sẽ mang đến cho mọi người một bài giảng pháp liên quan đến tà vọng.” Ánh mắt Tống Thư Hàng hơi tối đi, hắn chậm rãi nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận