Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2492: Một Người Hướng Về Trước, Một Người Hướng Về Sau

Chương 2492: Một Người Hướng Về Trước, Một Người Hướng Về Sau
Mà bây giờ, viên lò phản ứng hạch tâm này đã trở thành một tiểu kim đan của Tống Thư Hàng, mặc kệ trước đây nó họ gì, nhưng dù sao hiện tại nó mang họ Tống. Tống Thư Hàng tử vong hết lần này tới lần khác cũng không phải là chết toi công. Ở phương diện này, Tống Thư Hàng rất có tự tin.
Đồng thời, hắn lại lẳng lặng hóa ‘bộ vị đan điền’ của mình thành hình thức sương mù, sau đó lặng lẽ kéo dài bím tóc bàn tay của mình vào trong tiểu đan điền bản mệnh, thử trượt ba mươi phát Dưỡng Đao thuật lên tiều kim đan ‘lò phản ứng hạch tâm’.
Tự tin thì tự tin, thủ đoạn bảo hiểm vẫn nên làm.
Hắn gần đây, mỗi giờ mỗi khắc đều nhắc nhở bản thân phải làm việc cẩn thận, không thể quá phóng túng. Dù sao ánh mắt của các đại lão Trường Sinh Giả trong chư thiên vạn giới đều dõi theo hắn. Nếu không đủ cẩn thận, nói không chừng hắn sẽ bị các đại lão Trường Sinh Giả trong chư thiên vạn giới treo lên đánh.
Sau khi âm thầm trượt xong ba mươi phát Dưỡng Đao thuật, Tống Thư Hàng cảm thấy… không có hiệu quả gì.
Dù sao lò phản ứng hạch tâm đã là tiểu kim đan của hắn, là một bộ phận không thể cắt đi thuộc thân thể hắn. Bản thân sử dụng Dưỡng Đao thuật với bản thân thì cơ bản là không có cảm giác.
Bạch long tỷ tỷ vừa lúc nhìn thấy một màn này, bèn thuận tay quay lại một màn này rồi chuyển tiếp cho Tô Thị A Thập Lục, Vũ Nhu Tử, và Thông Nương trong suối nguồn sự sống.
Dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi.


Lúc này, Vạn Thư Sơn đối diện khó khăn lắm mới vung thẳng được cánh tay đang vặn vẹo của mình, khiến độ cung vặn vẹo của cánh tay không rõ ràng như vậy nữa. Sau đó, nó nhìn về phía Tống Thư Hàng: “Đúng rồi, các ngươi quen biết tiểu cô nương tóc vàng kia à?”
“Xem như quen biết đi.” Tống Thư Hàng nói.
Vạn Thư Sơn bỗng giậm chân một cái: “Quen biết là tốt, vậy thương thế cánh tay của ta lần này phải tìm ngươi chi trả rồi!”
Tống Thư Hàng: “! ! !”
“Muốn tiền không có, muốn mạng có một cái!” Mỹ nhân rắn công đức trả lời thay Tống Thư Hàng, cô dùng chính giọng nói của Tống Thư Hàng. Hiển nhiên Bá Tống từng nói những lời này.
“Kỳ thật tạm thời ta vẫn có chút tiền.” Tống Thư Hàng nói.
Tạo Hóa Tiên Tử xoay đầu lại: “Không, ngươi không có.” Giọng nói này là âm thanh đoạn video cắt từ internet.
“Tài sản = tiền nợ + quyền lợi người sở hữu, ngươi thanh toán nợ trước đi đã.” Xích Tiêu kiếm tâm ma nhắc nhở.
“Cũng đúng, thiếu Bạch tiền bối nhiều tiền như vậy. Thừa dịp trước khi lại đốt tiền, phải nghĩ cách trả hết nợ cho Bạch tiền bối trước đã.” Tống Thư Hàng gật đầu.
Sợi tóc ngố Sở các chủ: “…”
Trong lòng Tống Thư Hàng tự biết mình như vậy thật khiến tim người ta đau xót.
Đốt tiền thì sảng khoái nhất thời, luôn đốt tiền thì luôn sảng khoái, căn bản không dừng được.
Kẻ địch đáng giá để Tống Thư Hàng hiến tế cả ‘bảo tàng Côn Vương’ để thi triển ‘một kích đốt tiền’, sẽ là ai đây?
Vạn Thư Sơn nhìn Tống Thư Hàng, thở dài: “Xem ra ngươi rất nghèo.”
“Cũng không xem là nghèo, chỉ là vẫn luôn trong tình trạng không có linh thạch.” Tống Thư Hàng thành thật trả lời.
“Đáng thương thế.” Vạn Thư sơn nói: “Thôi đi, lần này không tìm ngươi bồi thường đâu.”
Trong lúc nói chuyện, Vạn Thư Sơn lặng lẽ liếc nhìn mỹ nhân rắn công đức cao ngang bằng nó, còn có lôi thụ công đức trong tay cô. Thứ này quất vào người thì đau chết cụ. Còn kèm theo chức năng phóng điện thiên kiếp, giật cho no tê dại toàn thân.
“Đúng rồi, sau đó tiểu cô nương tóc vàng kia đi đâu rồi?” Lúc này, bia đá đạo hữu hỏi.
Vạn Thư Sơn trả lời: “Tiến vào trong cơ thể ta rồi.”
Bia đá đạo hữu nói với Tống Thư Hàng: “Vậy chúng ta cũng vào đi, phải vào từ cửa nào vậy?”
“Ặc.” Tống Thư Hàng nhìn Vạn Thư Sơn: “Muốn đi vào… ta nhớ là, phải lật ngược Vạn Thư Sơn lại nhỉ?”
Đỉnh Vạn Thư đảo ngược, đầm Thánh Tịch hiện.
Bia đá đạo hữu: “…”
Bạch long tỷ tỷ: “…”
“Cho nên, chúng ta phải lật ngược nó lại lần nữa?” Xích Tiêu kiếm tâm ma hỏi.
Tống Thư Hàng gật đầu nói: “Ừm.”
Sau khi được Tống Thư Hàng trả lời khẳng định, ánh mắt mọi người tập trung lên người Vạn Thư Sơn.
Vạn Thư Sơn: Σ(°°|||)︴
Chờ chút, các ngươi muốn làm gì ta?
Không phải các ngươi muốn lật ngược ta lại đó chứ?
“Bình tĩnh một chút, bây giờ ta là thương binh đấy.” Vạn Thư Sơn vội hét lên, cứ cảm thấy lần trước cũng từng xảy ra những chuyện tương tự.
Lần trước cũng là như thế này, sau khi nó biểu diễn trồng chuối sai sót làm gãy cánh tay, còn bị một đám ác ma cưỡng ép cắm ngược vào mặt đất.
Lịch sử quả nhiên chính là đài máy lặp lại, là khoảng không khổng lồ, chuyện đã xảy ra thì ngày sau ắt có người làm lại, ánh mặt trời cũng không phải thứ mới mẻ gì.
Cho nên, quả nhiên… vẫn nên chạy trốn thôi.
Nghĩ tới đây, Vạn Thư Sơn nhấc cái chân thô của mình lên, chuẩn bị chạy trốn.
“Vạn Thư Sơn tiền bối không cần hoảng sợ, lần này đội hình của bọn ta rất lớn, lúc lật ngược ngươi cũng không cần phiền toái như vậy đâu. Cam đoan toàn bộ hành trình sẽ không phức tạp.” Tống Thư Hàng vội lên tiếng an ủi.
“Để ta cho.” Sợi tóc ngố Sở các chủ nói, cô nhảy xuống khỏi đỉnh đầu Tống Thư Hàng rồi bay về phía Vạn Thư Sơn.
Bằng vào lực lượng của cô, chỉ cần bố trí mấy trận pháp bay bổng, phản trọng lực cho Vạn Thư Sơn, sau đó có thể cưỡng ép Vạn Thư Sơn bay lên, dựng ngược cắm vào mặt đất.
“Ta đi hỗ trợ.” Thân hình bạch long tỷ tỷ khẽ động, hóa ra thân rồng vạn trượng, trực tiếp quấn lấy Vạn Thư Sơn.
Từ đầu tới đuôi, Tống Thư Hàng chỉ cần phụ trách ngồi bên cạnh lặng lẽ quan sát. Chuyện còn lại, vật trang sức trên người đều có thể làm thỏa đáng thay hắn.
Thậm chí nếu như hắn lười mở miệng nói chuyện, hai vị tiên tử công đức và Tạo Hóa cũng có thể mở miệng thay hắn, hoặc là, hắn lấy mặt nạ xuống thì cũng có thể tạo ra tác dụng thay cho việc nói chuyện.
“Dưới loại tình huống này, ngươi không bị nuôi thành thứ vô dụng thì khó đấy.” Bia đá đạo hữu lẩm bẩm.
Tống Thư Hàng: “Gì?”
Bia đá đạo hữu: “Không có gì, ngươi chỉ cần ở bên cạnh làm một mỹ nam tử yên tĩnh là tốt.”
Trong một tràng tiếng vang ầm ầm, Vạn Thư Sơn bị lật ngược lại lần nữa.
Nhìn thấy dáng vẻ sống không còn gì luyến tiếc của Vạn Thư Sơn, Tống Thư Hàng rất xấu hổ.
Hơn nữa, nick name của hắn từng là Thư Sơn Áp Lực Đại, cứ cảm thấy vô cùng có duyên với Vạn Thư Sơn. Lúc Vạn Thư Sơn bị dựng ngược, hắn bỗng nhiên có loại ảo giác bản thân cũng bị cưỡng ép dựng ngược.
Sau chuyện này, hắn sẽ đi hỏi các vị tiền bối đại lão xem có cách nào lắp cho Vạn Thư Sơn một đôi cánh tay cường hóa hay không. Đến lúc đó, Vạn Thư Sơn muốn trồng chuối thì trồng chuối, muốn lộn nhào thì lộn nhào.
Trong lúc đang suy tư, Vạn Thư Sơn xảy ra biến hóa giống lần trước.
Thân thể nó nứt ra, để lộ một quyển ‘Thánh Nhân Tu Thân phú’.
Bài ‘Thánh Nhân Tu Thân phú’ này chính là một trong các mấu chốt tiến vào đầm Thánh Tịch.
Trừ bài Tu Thân phú này ra, còn cần nắm giữ ‘Thánh Nhân Dưỡng Sinh phú’, hai bài văn chương hợp hai thành một mới có thể tiến vào không gian đầm Thánh Tịch trong thánh sơn.
“Các vị, trước tiên trở về trong cơ thể ta, ta mang mọi người tiến vào đầm Thánh Tịch.” Tống Thư Hàng ra tay, bắt đầu chép lại ‘Thánh Nhân Dưỡng Sinh phú’.
Hắn đã tiến vào đầm Thánh Tịch một lần nên rất quen thuộc với quá trình này.
Hai bài văn chương Thánh Nhân được viết ra, lối vào của đầm Thánh Tịch cũng mở ra.
“Đi!” Dưới sự nâng đỡ của hai vị tiên tử, Tống Thư Hàng bay vào không gian đầm Thánh Tịch.
Cùng lúc đó.
Trong nháy mắt Tống Thư Hàng tiến vào đầm Thánh Tịch, có một bóng dáng tóc vàng rất trùng hợp chui ra từ trong không gian đầm Thánh Tịch.
Một vào một ra, Tống Thư Hàng và cô vừa lúc sượt qua người nhau.
Một người hướng về trước, một người hướng về sau, cả hai đều không phát hiện ra đối phương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận