Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3096: Sân khấu đã dựng, chỉ chờ diễn viên vào chỗ

Chương 3096: Sân khấu đã dựng, chỉ chờ diễn viên vào chỗ
“Bận vậy à, không ở thêm một lát ư?” Luân Hồi Nhận Tiên Tử hỏi.
Trước đây sau khi đệ tử Tô Thị hoàn thành tiến hóa ở nơi này của cô đều sẽ cố gắng nán lại đây lâu thêm chút.
Nếu như cô tỉnh lại, có thể nhín thời gian giảng pháp cho các đệ tử Tô Thị, chỉ điểm mọi người.
Nếu như cô ngủ, vậy chỉ quan sát bản thân đạo khí cũng có thể mang đến lĩnh ngộ vô hạn cho đệ tử Tô Thị.
Nhưng bây giờ, Bá Tống và Tô Thị A Thập Lục vừa tiến hóa xong đã khẩn cấp muốn rời đi, việc này khiến đáy lòng cô có chút mất mát. Dù trong nhà ngươi đã có hai đạo khí, cho nên đạo khí không có vẻ quá quý giá, nhưng ít nhiều gì cũng phải cho ta chút mặt mũi, ở lại lâu một chút mới đúng chứ.
“Luân Hồi Nhận tiền bối không cần khách sáo, chỉ cần cô lưu lại cho bọn ta quyền hạn… sau này bọn ta có thể tới làm khách bất kỳ lúc nào. Hôm nay có chút bận, còn phải đi thế giới Cổ U cắm trụ.” Tống Thư Hàng mỉm cười nói.
Ừm, thông thường người trong nước nói “không thể ở lại thêm chút” đều là cách nói khách sáo, cho nên hắn cảm thấy hẳn Luân Hồi Nhận Tiên Tử là đang khách sáo với bọn họ.
“Được, ta mở quyền hạn cho các ngươi. Nhưng mỗi lần trước khi đến, nên gọi ta trước, nếu ta tỉnh thì hãy đến.” Luân Hồi Nhận tiền bối lên tiếng.
“Vậy tiền bối, chúng ta gặp lại sau nhé.” Tống Thư Hàng vẫy tay chào. Chỉ cần hắn rảnh thì nhất định sẽ tới. Dù bản thể bề bộn nhiều việc, hắn cũng sẽ dùng phân thân đi cùng Tô Thị A Thập Lục tới, quan sát hình thái đạo khí của Luân Hồi Nhận có lợi cho việc tu hành của A Thập Lục.
“Đúng rồi, nếu các ngươi đi, bạch long đạo hữu có việc gì không? Không có việc gì thì ở lại tán gẫu với ta một chút nhé.” Luân Hồi Nhận Tiên Tử cuối cùng nhịn không được lại bổ sung một câu.
Vẻ mặt bạch long tỷ tỷ vô cùng nghi hoặc: “? ? ?”
Vì sao Luân Hồi Nhận Tiên Tử đột nhiên có vẻ rất quen thuộc với cô? Chúng ta nói chuyện nhiều lắm à?
“Không được, ta còn có chút việc, ta cảm thấy mình sắp hồi sinh rồi.” Bạch long tỷ tỷ suy nghĩ rồi uyển chuyển từ chối: “Chờ sau khi ta hồi sinh sẽ đến tìm Luân Hồi Nhận đạo hữu tâm sự.”
Hiện tại cô đang trong trạng thái thân thể công đức, rời khỏi A Thập Lục lâu chung quy sẽ có chút bất tiện… Đợi sau khi chân thân của cô hồi sinh sẽ đến tán gẫu với Luân Hồi Nhận Tiên Tử, xem có khả năng dẫn cô ấy chuồn ra ngoài không.
“Thế cứ quyết định vậy đi.” Luân Hồi Nhận Tiên Tử vui vẻ nói.
Bạch long tỷ tỷ gật đầu.
Lại nói, sức hấp dẫn của ta thật sự lớn vậy ư?
Chính bạch long tỷ tỷ cũng thấy tò mò.

Sau khi có được quyền hạn do Luân Hồi Nhận Tiên Tử mở, Tống Thư Hàng dẫn A Thập Lục xuyên qua không gian, đi đến bên ngoài Luân Hồi điện trước. Tô Thị Bình Tế Tiên Tử và Tô Thị Thằng Kết Lão Tổ còn đang chờ ngoài cửa.
“A Thập Lục hoàn thành lột xác rồi à?” Sau khi Tô Thị Bình Tế Tiên Tử nhìn thấy A Thập Lục thì quan sát cô một chút, xác định nói.
“Đúng vậy, nhờ phúc của Tiên Tử và Lão Tổ.” A Thập Lục hành lễ với hai vị tổ tiên.
Tô Thị Thằng Kết Lão Tổ hỏi: “Kế tiếp có dự định gì?”
“Bọn ta cần đến thế giới Cổ U một chuyến trước, dựng một cây trụ ở đó…” Tống Thư Hàng nhẹ giọng trả lời.
Sau đó, thời gian của bọn họ cũng không nhiều.
Đạo Tử tiền bối đã chuẩn bị kế hoạch thoái vị trước thời hạn.
“Bá Tống đạo hữu vẫn bề bộn nhiều việc như trước… Thật hâm mộ người trẻ tuổi các ngươi, cứ cảm thấy bận mãi không xong, lại như có động lực dùng mãi không hết.” Tô Thị Thằng Kết Lão Tổ nói.
Thời gian quen biết của hắn và Bá Tống không lâu, nhưng từ khi tiếp xúc cho đến bây giờ, Bá Tống vĩnh viễn trong trạng thái “vội vàng”.
Vẫn luôn vẫn luôn chạy như điên, không hề ngừng bước.
Cũng chỉ có lúc các thành viên nhóm Cửu Châu số 1 gặp nhau nghỉ ngơi trên cuộc họp hàng năm của Tô Thị, hắn mới nhìn thấy trạng thái “Bá chạy” của Bá Tống hơi dừng lại một chút. Người trong nhóm là bến cảng tâm linh của Bá Tống.
Bá Tống chạy như điên thế này làm Thằng Kết Lão Tổ nhớ đến bản thân của rất lâu rất lâu trước kia, mình lúc còn trẻ cũng là như vậy, tràn ngập sức phấn đấu quên mình.
“Kỳ thực ta không tốt như lão tổ nói đâu.” Tống Thư Hàng ngượng ngùng đáp.
“Cá mặn tràn đầy động lực.” Bạch long tỷ tỷ thong thả nói.
Tống Thư Hàng: “…”
“Chờ sau khi ngươi bận xong, nếu có thời gian thì đến Tô Thị tìm bọn ta.” Tô Thị Thằng Kết Lão Tổ nói: “Sau đó, chúng ta kết đoàn đi Bảo Thạch vực xem một chút.”
“Bảo Thạch vực? Địa bàn của Thiên Hà Tô Thị à?” Tống Thư Hàng hỏi.
Tô Thị Thằng Kết Lão Tổ sửng sốt, nghi hoặc hỏi ngược lại: “Bá Tống đạo hữu, ngươi không biết ư?”
Tống Thư Hàng: “? ? ?”
“Trong Bảo Thạch vực đồng thời hiển hiện bất hủ chi mộ của Thiên Đạo đời thứ hai và Thiên Đạo đời thứ ba. Tin tức này đã truyền ra khắp Chư Thiên Vạn Giới… Bây giờ hẳn đã có rất nhiều Trường Sinh Giả, Kiếp Tiên tiến về Bảo Thạch vực. Dù sao, là hai tòa di vật Thiên Đạo.” Tô Thị Thằng Kết Lão Tổ trả lời.
Tống Thư Hàng xoa cằm, suy tư.
Bất hủ chi mộ của tiền bối ba mắt và cha Cẩu Đản ư?
Hơn nữa, còn xuất hiện ở cùng một nơi?
Đây chắc chắn là một cạm bẫy!
Bởi vì, nếu như bất hủ chi mộ của tiền bối ba mắt nằm trong Bảo Thạch vực, vậy chuyện đầu tiên Thiên Đạo cha Cẩu Đản làm chắc chắn là đào cổ mộ của tiền bối ba mắt lên, cả tro cũng hất đi. Sau đó cải tạo cổ mộ của tiền bối ba mắt thành cổ mộ của mình, đặt bản thân vào đó.
Không có khả năng thứ hai, Thiên Đạo cha Cẩu Đản tuyệt đối sẽ làm ra chuyện như vậy.
Cho nên, hai tòa cổ mộ đồng thời xuất hiện, tuyệt đối không có khả năng!
Lúc nghĩ tới đây, trong lòng Tống Thư Hàng hơi động, nhớ tới lời Đạo Tử tiền bối nói. Đạo Tử tiền bối đang âm thầm chuẩn bị kế hoạch “thoái vị trước thời hạn”. Đồng thời, hắn thầm nghĩ cách tụ tập Trường Sinh Giả trong Chư Thiên Vạn Giới lại.
Hiện tại xem ra, có thể đây chính là cục diện mà Đạo Tử tiền bối liên thủ với cha Cẩu Đản và tiền bối ba mắt bày ra.
“Ta sẽ đi, nếu như ta trở về sớm, ta sẽ hẹn các tiền bối đi cùng.” Tống Thư Hàng gật đầu nói.
Chờ sau khi Trường Sinh Giả trong thiên địa tụ tập đủ, dựa theo kịch bản của Đạo Tử tiền bối, chính là phân đoạn hắn hoặc Bạch tiền bối lên sàn, tiếp nhận khiêu chiến của các đại lão Chư Thiên Vạn Giới nhỉ?
Sân khấu đã dựng xong.
Chỉ chờ diễn viên vào chỗ.

Vùng đất Cổ U thế giới Hắc Long.
Bản ngã thi duy trì tư thế phát lực, duy trì một cây trụ trạng thái Bá Thần trụ, cung cấp năng lượng cho nó.
Bạch tiền bối ngồi xổm trên đất, dùng nhánh cây vẽ một vòng tròn trên mặt đất.
Trong vòng, có một ít sinh vật “Cổ U” đặc thù đang bật nhảy bên trong. Đây là thứ trông tương tự tôm hùm nhỏ, có màu trắng sữa, sở hữu sức bật rất mạnh.
Bạch tiền bối nhốt chúng nó lại, một khi đám vật nhỏ này nhảy ra khỏi vòng tròn sẽ lập tức bị nhánh cây chọt vào vòng tròn lần nữa.
Cọng tóc ngố của Sở các chủ cắm trên đỉnh đầu Bạch tiền bối, không ngừng lắc lư, ngọn tóc đâm vào hư không, thỉnh thoảng chộp lấy một con tôm mới, cung cấp cho Bạch tiền bối chơi đùa.
“Trông chúng có vẻ rất ngon.” Xích Tiêu kiếm khôi phục hình kiếm, lơ lửng trong không trung.
Lưu Tinh kiếm theo sau lưng nó, rất hâm mộ dáng vẻ của Xích Tiêu kiếm.
Lúc này, cánh cửa không gian mở ra.
“Ta về rồi đây.” Tống Thư Hàng vượt không tới, vừa đi ra vừa nói: “Bạch tiền bối, chỗ ta có chút cảm ngộ mới, liên quan đến ý tưởng “duy nhất chư giới”. Có lẽ có liên quan đến việc cắm trụ ở Cổ U. Ta truyền cảm ngộ này cho ngươi, ngươi nhận nhé!”
“Duy nhất chư giới? Ngươi muốn giết hết những Thư Hàng khác à?” Bạch tiền bối ngẩng đầu, vẻ mặt nghi hoặc nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận