Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2189: Chỗ nào phải phối hợp diễn xuất với ngươi, ta sẽ cố gắng diễn

Chương 2189: Chỗ nào phải phối hợp diễn xuất với ngươi, ta sẽ cố gắng diễn
Hết câu hỏi này đến câu hỏi khác xông vào não hải của Tống Thư Hàng.
Tất cả các thắc mắc và vấn đề liên quan đến tu luyện đều được hỏi bằng ngôn ngữ hiện thế trái đất.
Có đủ các ngôn ngữ từ nhiều quốc gia, thậm chí còn cả tiếng địa phương giống như ngôn ngữ của người ngoài hành tinh nữa.
Ngữ hệ lớn, ngữ hệ nhỏ, ngôn ngữ ít người dùng, nhất tề rót thẳng vào não.
Tống Thư Hàng khổ sở chống đỡ, chờ đợi câu hỏi bằng tiếng Trung… Hắn rất tò mò các tiền bối trong ‘nhóm Cửu Châu số 1’ sẽ đặt ra những câu hỏi kỳ quái nào?
Đợi hồi lâu.
Rốt cuộc có một giọng nói của thiếu niên vang lên, hắn ta đặt câu hỏi bằng tiếng Trung:
[Bá Ma tiền bối, hiện ta đang ở cảnh giới tam phẩm, hiện đang tu luyện dẫn lôi thuật trong ‘Thiên Sư Lôi Pháp’, nhưng bị kẹt ở bình cảnh ‘tứ lôi’. Rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể đột phá đến giai đoạn ‘ngũ lôi oanh đỉnh’? Có bí quyết gì không?]
Nhìn trời, đó là một thiên tài lôi hệ!
Mới ở cảnh giới tam phẩm mà đã tu luyện được dẫn lôi thuật trong ‘Thiên Sư Lôi Pháp’ đến bình cảnh tứ lôi.
Kẻ đạt đến cảnh giới thất phẩm nhưng chỉ miễn cưỡng học được dẫn lôi thuật nhị lôi như Tống Thư Hàng thấy cả người rét run.
Cũng may lúc giảng pháp dùng pháp khí ‘trí tuệ nhân tạo trả lời câu hỏi online’, nếu không chỉ câu hỏi thế này, Tống Thư Hàng đã không trả lời nổi rồi!
Sau khi câu hỏi của thiếu niên này vang lên, chỉ trong chớp mắt đã có hàng trăm vấn đề bằng tiếng Trung, tiếng Anh, tiếng Nga cùng rót vào trong đầu Tống Thư Hàng.
“A a a a ~”
Tống Thư Hàng ôm cổ, nhắm mắt lại, gào thét thổng khổ, thậm chí từ đôi mắt đang nhắm nghiền còn chảy ra vài giọt nước mắt nữa.
Tuy nhiên trong lòng hắn đang vô cùng mong đợi:
[Tới đây nào, tới đây, tất cả các câu hỏi bằng tiếng Trung hội tụ hết lại đây, ta muốn lấy các câu hỏi của tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 ra…]
Nhưng đúng lúc này.
‘Luồng dữ liệu câu hỏi giảng pháp’ đợt 2 đột nhiên kết thúc.
Những dữ liệu đang rót thẳng vào đầu hắn bị cưỡng chế cắt đứt.
Tống Thư Hàng ngẩn người ra.
[Hết… hết rồi? Đừng mà, kiên trì thêm chút nữa, để ta đọc được câu hỏi của các tiền bối trong ‘nhóm Cửu Châu số 1’ cái đã ~]
Luồng dữ liệu rót vào đầu hắn còn có tính năng ‘to be continued’ à?
Cũng đâu phải phim truyền hình, sao phải cắt thế làm gì?
Nhưng hắn không thể chạy tới ôm lấy tiền bối ba mắt bảo hắn đừng ngừng, tiếp tục rót dữ liệu đi.
Không những thế, vì không để tiền bối ba mắt phát giác ra sự khác thường của mình, hắn con phải diễn trọn vai nữa.
Với tình hình hiện tại, diễn trọn vai không phải là một việc khó.
Trong đợt rót dữ liệu thứ hai này, Tống Thư Hàng chỉ có một chút miễn dịch với ‘cơn đau truyền dữ liệu’, đau đớn mãnh liệt kích thích cơ thể và thần kinh cảm giác của hắn.
Hắn chỉ cần khoa trương hóa phản ứng của cơ thể với cơn đau lên một chút là được.


Vì thế, sau khi hai đợt xung kích kết thúc.
Tống Thư Hàng xụi lơ trên ghế, há miệng thở dốc, mồ hôi đổ xuống như tắm, trên mặt không rõ là mồ hôi hay nước mắt, suy yếu đến mức không thốt ra nổi tiếng nào… Nhìn trông thảm gấp mấy lần đợt trước.
Tiền bối ba mắt lớn tiếng cổ vũ cho Tống Thư Hàng:
“Đây mới chỉ là đợt thứ hai thôi, thế mà ngươi đã không chịu được rồi à? Nghị lực của ngươi đâu? Kiên cường chọi nhau với ta trong đợt cá cược đầu tiên đâu? Lấy nghị lực và kiên cường chịu đựng đau đớn ra, đừng chịu thua đau đớn cấp độ này! Phải biết rằng, cho dù là đợt đau đớn thứ hai cũng không bằng một phần vạn cơn đau của ta khi đó!”
Đồng thời, hắn vung tay lên.
Quản gia tròng mắt đứng bên cạnh móc khăn ra, lau mồ hôi và nước mắt cho Tống Thư Hàng.
[Xem ra, đến đợt thứ ba tên này cũng không chịu nổi rồi.]
Tiền bối ba mắt nhìn Tống Thư Hàng đang mất nước, thầm nghĩ trong lòng.
Hơi tiếc nuối một chút nhưng rất có cảm giác thành tựu.
Mười đợt tấn công dữ liệu do mình thiết kế có hiệu quả xuất chúng như thế, thân là người sáng tạo, hắn vô cùng hài lòng.
Sau khi lau hết mồ hôi cho Tống Thư Hàng, quản gia tròng mắt lui sang một bên.
Thiếu niên ba mắt sốt ruột ấn tay lên trán Tống Thư Hàng, thúc giục rót dữ liệu đợt ba.
“Tiền… bối…, để ta nghỉ ngơi một chút, a a a a ~”
Tống Thư Hàng phối thêm tiếng kêu thảm.
Chỗ nào cần phối hợp diễn xuất với ngươi ~ ta cố hết sức để diễn ~
Cường độ của đợt ‘tấn công dữ liệu’ thứ ba còn mạnh hơn hai lần trước.
Vẻ mặt đau đớn mà Tống Thư Hàng bộc lộ lúc này tám phần là thật, hai phần là diễn, diễn xuất ngẫu hứng vô cùng xuất sắc.
Tuy rằng có thuộc tính ‘mặt thẳng’ nhưng vẻ đau đớn trên mặt hắn hiện giờ thật sự thăng hoa, đến cả tiền bối ba mắt cũng không nhìn ra điều bất thường gì.


Trước khi ‘phân luồng’, cường độ cơn đau của đợt tấn công dữ liệu thứ ba vô cùng khủng bố, Tống Thư Hàng cảm thấy suýt chút nữa là mình toi rồi.
Cũng may cảm giác đau đớn dữ dội này chỉ duy trì trong chớp mắt, sau đó nhanh chóng được chia bớt.
Đồng thời, nội dung câu hỏi của các tiền bối trong ‘nhóm Cửu Châu số 1’ mà Tống Thư Hàng mong đợi cũng hiện lên trong não hải của hắn cùng luồng dữ liệu ồ ạt.
“Rốt cuộc cũng tới rồi!”
Tống Thư Hàng vui vẻ nói.
Cùng lúc đó hắn phát hiện ra đầu óc của mình thật là thần kỳ.
Theo lý thuyết, khi dòng dữ liệu khổng lồ như thế rót vào não, tất cả dữ liệu đều phải loạn cào cào mới đúng.
Thế nhưng bây giờ tuy là đầu hắn trướng đau, nhưng vẫn có thể phân loại, lưu trữ những dữ liệu đã nhận được.
Nếu như lúc này Tống Thư Hàng sử dụng ‘thuật xóa ký ức’ của Bạch tiền bối với chính mình thì hắn sẽ nhận ra trong đầu của mình hiện đang có rất nhiều ổ cứng khác nhau..
Ổ C, ổ D, ổ E, ổ F, còn có ổ G để đọc DVD và biểu tượng ‘My Network Places’ và ‘Internet Explorer’ nữa.
Ổ F là ổ trí nhớ của đồ trang sức xx trên người Tống Thư Hàng.
Ổ E rất thần bí, dường như có liên quan đến linh quỷ của Tống Thư Hàng.
Ổ D là nơi lưu trữ ký ức thông thường của Tống Thư Hàng… Lúc này ổ D đang kết nối với 7 ổ nhỏ, dung lượng vô cùng lớn. Tất cả thông tin mà thiếu niên ba mắt rót vào đều được chuyển vào ổ D, tự động phân loại, sắp xếp và nén lại.

..
Trong lúc đau đớn, nghĩ đến những chuyện khác có thể phân tán sự chú ý, khiến mình không cảm thấy quá đau đớn nữa.
Tống Thư Hàng bây giờ xem như là mua vui trong đau đớn.
Tất cả những câu hỏi có liên quan đến các tiền bối trong ‘nhóm Cửu Châu số 1’ đều được hắn lấy ra, sắp xếp lại theo thứ tự đặt câu hỏi.
Đầu tiên là Bắc Hà Tán Nhân, hắn là thánh đấu sĩ vĩnh viễn online của nhóm Cửu Châu số một, là người đầu tiên đặt câu hỏi.
Câu hỏi của Bắc Hà Tán Nhân rất chính quy, là thắc mắc về tu luyện.
Tống Thư Hàng đọc câu hỏi mà ngơ ra… từ nào trong câu hỏi của Bắc Hà tiền bối hắn cũng hiểu, nhưng ghép lại với nhau thì hắn không hiểu nữa.
Sau Bắc Hà Tán Nhân là Vũ Nhu Tử.
Tư duy logic của Vũ Nhu Tử vô cùng linh hoạt, là lối tư duy của thiên tài.
Cô ấy hỏi chuyện gì nhỉ?
Tống Thư Hàng rất tò mò.
[Tống tiền bối, nếu như sau này ta nắm giữ ‘sức mạnh thời gian’, ta có thể ảnh hưởng đến cô ấy, lấy được thông tin tu luyện từ cô ấy không?]
Vấn đề của Vũ Nhu Tử rất kỳ diệu.
“Vũ Nhu Tử muốn bật hack à?”
Tống Thư Hàng cười nói.
Sau Vũ Nhu Tử là Tô thị A Thập Lục.
“Ơ, lúc đó Tô thị A Thập Lục mất trí nhớ và hiển thánh cùng ta mà, cô ấy cũng hỏi à?”
Tống Thư Hàng thầm nghĩ trong lòng.
Sau đó, hắn mở câu hỏi của A Thập Lục ra.
[Bá Tống, chúng ta có quan hệ đạo lữ song tu à?]
Đây là thắc mắc sâu trong lòng của A Thập Lục mất trí nhớ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận