Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2733: Mặt trời nhà ta bị nhiễm vi rút

Chương 2733: Mặt trời nhà ta bị nhiễm vi rút
Thiên Đế cô muốn tìm chết thì liên quan gì tới Bá Tống ta?
Tại sao phải lôi kéo ta theo cùng cô chứ?
Ta chỉ là một động vật có vú vô tội đồng thời có hơi cấn tay chút thôi mà.
Hiện tại sọ não Tống Thư Hàng phát đau.
Hắn thật sự không thể nào hiểu được mạch tư duy của Thiên Đế, theo lý thuyết thì cô đã chuyển dời ‘Thiên Đình chi đạo’ lên đảo chủ áo trắng đảo thần bí rồi. Hơn nữa, đại lão Thiên Đạo quả cầu béo cũng đã đi đời nhà ma, trói cuộc của cô đã được giải thoát toàn bộ, hiện tại vì sao lại đột nhiên muốn tìm cái chết?
Rõ ràng lúc trước khi mới ra khỏi phong ấn, ham muốn sống của cô mãnh liệt như vậy mà. Lúc này mới hơn nửa năm, đột nhiên lại tự động muốn chết, phụ nữ quả nhiên là sinh vật hay thay đổi.
Chờ chút, trừ khi…
Cô còn chưa hoàn toàn được giải thoát khỏi ‘Thiên Đình chi đạo’?
Cho nên phải lấy cái chết thoát thân giống như Bắc Phương Đại Đế và bạch long tỷ tỷ, cũng tiến vào loại trạng thái ‘chết đến không thể chết nữa’ như Trình Lâm?
Nhưng dù cô muốn đi vào trạng thái ‘chết đến không thể chết nữa’ thì tại sao phải kéo ta theo? Còn muốn chết trong tay ta?
Tống Thư Hàng tự nhận dù hắn đốt sạch tất cả tài phú trong tay cũng không có khả năng giết chết Thiên Đế.
Trong này có âm mưu gì?
[Chẳng lẽ Thiên Đế muốn ném cái nồi nhân quả Thiên Đình khổng lồ này lên đầu ta, để ta gánh nồi?]
Khả năng này rất lớn.
Trong thế giới hạch tâm của Tống Thư Hàng góp nhặt rất nhiều mảnh vỡ Thiên Đình, mà thế giới hạch tâm lại còn la liếm không ít ‘Thiên Đình trường sinh chi đạo’.
Nếu như Thiên Đế muốn ném nồi, rất có thể Tống Thư Hàng không tránh khỏi công kích ném nồi.
Mặt khác, Tống Thư Hàng còn nhớ bây giờ Thiên Đế vẫn đang nhập vào người linh quỷ của Vũ Nhu Tử, linh quỷ của Vũ Nhu Tử làm sao đây?
Rất nhiều suy nghĩ tuôn ra tới tấp trong lòng Tống Thư Hàng.
Sau khi nguyên thần gửi nhờ hư không, tinh thần lực đạt đến trình độ Kiếp Tiên cửu phẩm thì đầu óc xoay chuyển đúng nhanh luôn. Trong nháy mắt, tin tức trong đầu bắn ra tựa như spam bình luận vậy.


Đối diện, Thiên Đế tiên tử cười không nói.
Như cô dự liệu, trong lòng Bá Tống quả nhiên không có chút tự biết nào. Chuyện cô tìm đường chết này cũng là vì có chuyện liên quan tới Bá Tống nên mới kéo hắn theo được.
“Không đùa với Tống tiền bối nữa, trên thực tế, ta chỉ mượn ‘kiếp cuối’ của Tống tiền bối ngươi dùng một lát. Dùng để hủy diệt tiểu thế giới này.” Thiên Đế tiên tử thong thả nói. Nhân tiện, lúc tiểu thế giới này triệt để bị chôn vùi, cô cũng để bản thân chết một lần theo tiểu thế giới này luôn.
Tống Thư Hàng: “? ? ?”
Dùng ‘kiếp cuối’ của ta hủy diệt tiểu thế giới này?
Chẳng lẽ cô đang khinh thường tri thức tu chân căn bản của ta không đủ phong phú à?
Nếu như kiếp cuối của ta có thể hủy diệt toàn bộ tiểu thế giới, dẫn nổ hằng tinh, ta đã trở thành thiên tai di động, khiến cả tu chân giới run lẩy bẩy từ lâu rồi.
Mặc dù thiên kiếp trong thế giới Ma Hải của hắn được cường hóa, nhưng uy lực kia cũng chỉ đạt đến kiếp cuối ‘thiên kiếp cửu phẩm’, thiên kiếp không phải thiên phạt, chung quy nó vẫn có cực hạn, vì muốn cho tu sĩ độ kiếp một con đường sống.
Đừng nói là dẫn nổ hẳng tinh, dù cho chia đều uy lực kiếp cuối ra, nhiều nhất chỉ hủy diệt được một quốc gia nhỏ. Hơn nữa, cũng chỉ là cái loại ‘hủy diệt lớp mặt’, cày trên mặt đất một lần, căn bản không có cách tổn thương đến nơi sâu trong tinh cầu.
Kiếp Tiên cửu phẩm có được năng lực hủy diệt thế giới, nhưng đó cũng chỉ là cày mặt ngoài của tinh cầu một lần mà không phải làm nổ cả hành tinh thành phấn vụn. Loại việc khổ cực như làm nổ hành tinh này cũng chỉ có Trường Sinh Giả lĩnh ngộ ‘đại đạo’ thuộc tính phá hoại mới có tư cách thử nghiệm.
Dù uy lực kiếp cuối có chuyển đến mặt ngoài hằng tinh thì tối đa cũng chỉ gãi ngứa cho nó mà thôi!
“Tống tiền bối, ngươi nhìn kỹ viên hằng tinh nổ tung xem… nhìn kỹ vào, ngươi phát hiện cái gì?” Thiên Đế tiên tử truyền âm.
Tống Thư Hàng theo lời, quay đầu nhìn vầng mặt trời nhỏ đi đời nhà ma kia.
Nhưng trừ chói mắt ra, hắn không phát hiện gì cả.
“Có phải cảm thấy nó đặc biệt chói mắt không, con mắt vô cùng khó chịu?” Thiên Đế tiên tử vui vẻ nói.
Tống Thư Hàng: “…”
Lúc mắt nhà cô nhìn mặt trời chằm chằm thì không thấy chói mắt à? Chỉ cần không mù, nhìn chằm chằm hằng tinh, đặc biệt là hằng tinh đang nổ dữ dội thì có thể không khó chịu ư?
Thiên Đế tiên tử lại không hề quay đầu nhìn hằng tinh, thong dong nói: “Sau đó, có phải cảm thấy ngay cả con mắt cường độ cửu phẩm của Tống tiền bối đều sẽ có chút không chịu nổi? Có loại cảm giác như sắp mù vậy?”
Tống Thư Hàng nhíu mày, hắn lập tức hiểu được.
Lúc này hắn không lắp con mắt Thánh Nhân Nho gia vào, hiện tại đôi mắt này là con mắt mới mọc ra trong lúc bế quan thông qua tổng cương ‘Thánh Viên Long Lực Thần Công’ + ‘Trình Lâm tự dũ pháp’.
Luận cường độ, tròng mắt này tuyệt đối không kém gì con ngươi cấp ‘Kiếp Tiên cửu phẩm’! Mà bây giờ, đôi con ngươi này lại bị chói đến phát đau.
“Cho nên, trong hằng tinh này có thứ gì?” Tống Thư Hàng truyền âm hỏi.
Hơn nữa, rất có thể là thứ có đẳng cấp rất cao ẩn giấu trong vụ nổ mới có thể khiến mắt hắn nhói đau từng đợt tựa như lúc nhìn thẳng ‘bất hủ’ trong giấc mộng.
“Tống tiền bối ngươi không cần lên tiếng, ta có thể biết ngươi muốn nói cái gì. Lúc này, ngươi nên tích góp năng lượng, đừng lãng phí.” Thiên Đế tiên tử nhắc nhở.
Tống Thư Hàng: “…”
Quá trình tu sĩ tu luyện cũng là một loại quá trình tiến hóa, tự hoàn thiện mình không ngừng.
Trong quá trình sinh vật tiến hóa, có vài khí quan vô dụng rất có thể sẽ bị thoái hóa… Tống Thư Hàng cảm thấy tiếp tục như vậy nữa, dây thanh của hắn sẽ dần bị thoái hóa, cuối cùng biến mất luôn.
“Thừa dịp còn một chút thời gian.” Thiên Đế tiên tử bắt đầu giải thích: “Trên thực tế, vị diện nhỏ này trong chư thiên vạn giới là một thế giới nhân tạo. Cả tinh cầu nơi này cùng với hằng tinh nổ tung đều được chế tạo bằng sức người.”
Đầu óc Tống Thư Hàng xoay chuyển nhanh chóng: “Thiên Đình viễn cổ?”
Lúc Thiên Đình viễn cổ năm đó ngã xuống, mảnh vỡ rơi vào chư thiên vạn giới… Nói cách khác, Thiên Đình viễn cổ cũng không đặc biệt nằm trong một vị diện nào đó của chư thiên vạn giới.
“Không sai, thế giới nhân tạo này xuất ra từ tay đám người Thiên Đình viễn cổ lúc trước. Là căn cơ Thiên Đình thứ hai mà bọn ta chuẩn bị. Vốn cuối cùng Thiên Đình khổng lồ sẽ giáng lâm tiểu thế giới này. Đáng tiếc vào phút cuối, nó không phát huy được tác dụng.” Thiên Đế thong thả nói. Kỳ thật trong quá trình chế tạo hằng tinh và hành tinh tiểu thế giới này, cô đã mượn lực lượng từ bên ngoài. Có điều khỏi nhắc vụ mượn ngoại lực này đi, ảnh hưởng đến hình tượng cao nhân của cô.
Đối diện, Tống Thư Hàng bị chấn động đến phát ngốc.
Bằng vào sức người, chế tạo hành tinh, hằng tinh, mở ra vị diện tiểu thế giới hoàn chỉnh. Thảo nào ‘Thiên Đế’ lúc trước lại được cho rằng là tồn tại có cùng tầng thứ với Thánh Nhân Nho gia.
Thủ đoạn lúc trước của cô quả thực khiến người ta không cách nào tưởng tượng.
Sáng tạo càng khó hơn hủy diệt nhiều.
Thiên Đế có được thủ đoạn sáng tạo hằng tinh, hành tinh, quả thực chính là ‘thần linh’ trong truyền thuyết.
“Ngay từ đầu… ta muốn liên thủ với Tống tiền bối, giải quyết tiểu thế giới này. Ta biết Tống tiền bối ngươi có một loại thủ đoạn, có thể xóa bỏ ‘ấn ký Thiên Đế’ và ‘Thiên Đình chi đạo’ thâm căn cố đế trong thế giới này. Ta cần thủ đoạn này của ngươi trợ giúp.” Thiên Đế nói.
“Ngay từ đầu?” Tống Thư Hàng nghi hoặc hỏi: “Sau đó xảy ra biến hóa gì ư?”
“Ừm, xảy ra một ít biến hóa. Nhưng với ta mà nói là chuyện tốt.” Thiên Đế thong thả nói: “Hằng tinh trong thế giới này… nó ngã bệnh rồi, bị truyền nhiễm virus phát nổ. Mà đẳng cấp của virus này cao đến nổi khiến ta cảm thấy sợ hãi.”
Đây là một loại virus nhằm vào ‘hằng tinh’ trong chư thiên vạn giới ở hiện thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận