Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1939: Ai cũng bẫy hết

Chương 1939: Ai cũng bẫy hết
Bạch tiền bối:
“Thành công rồi à?”
“Đúng, thử một phát là thành công luôn.”
Tống Thư Hàng cười nói, hắn vươn tay ấn lên ‘chiếc túi’, tâm ma trong chiếc túi bắt đầu nhảy tưng tưng.
“Mau mở ra nhìn xem, rốt cuộc ‘tâm ma’ này trông như thế nào?”
Xích Tiêu Kiếm tâm ma tò mò nói… Thường thì tâm ma không có hình dáng cố định, chúng biến hóa đa dạng.
Thế nhưng bây giờ tâm ma này đã bị thực thể hóa, chắc hẳn cũng phải có hình dáng cụ thể chứ?
Nó có biến thành thứ mà tu sĩ sợ hãi nhất không nhỉ? Nếu như có, vậy thì có khi nào tâm ma của Công Tử Hải… sẽ biến thành Tống Thư Hàng không?
Nếu như trong túi có một tâm ma mang dáng vẻ của Tống Thư Hàng bò ra thì mọi người có còn cầm dao lên thái lát nó được không nhỉ?
Xích Tiêu Kiếm tiền bối tâm ma bắt đầu thấy mong đợi.
Tô thị A Thập Lục, Bạch tiền bối, Bạch Long tỷ tỷ đều tò mò xúm lại.
“Hì hì, khi sử dụng ‘phương án sáu’ để thực thể hóa nó thì ta đã truyền khái niệm về ‘loài cá’ vào nó. Cho nên có lẽ nó sẽ có hình dáng của một con cá lớn. Đúng lúc rất hợp với Tâm ma Sashimi.”
Tống Thư Hàng nói.
Dứt lời, hắn vươn tay vào trong chiếc túi pháp khí, lôi ‘tâm ma’ thực thể hóa ra.
Tạch tạch ~~
Quả nhiên là hình dáng của một con cá lớn, đuôi cá vẫn còn quẫy không ngừng… Có vẻ như nó biết vận mệnh mà mình sắp phải đối mặt nên vùng vẫy giãy chết.
“Đúng là cá thật này.”
Xích Tiêu Kiếm tiền bối nói với giọng điệu thất vọng.
Dẫu sao ngươi cũng là một tâm ma mà, không thể làm gì cho ra trò để ta vui vẻ một chút được à?
Trong lúc đang suy tư, tay phải của Tống Thư Hàng dùng sức, nửa người trên của con cá lớn cũng từ từ bị kéo ra.
Ở miệng túi, một chiếc eo thon nhỏ xuất hiện trước mặt mọi người.
Cánh tay của Tống Thư Hàng lập tức cứng đờ.
“Nàng tiên cá?”
Tô thị A Thập Lục hỏi.
Tống Thư Hàng nghi hoặc nói:
“Lạ thật đấy, trong quá trình tạo hình, những khái niệm ta nhập vào đều là hình thái của những con cá bình thường, hoàn toàn không có nàng tiên cá mà.”
Thậm chí từ đầu đến cuối trong đầu hắn đều không nghĩ tới ‘nàng tiên cá’.
Bạch Long tỷ tỷ suy đoán:
“Tuy rằng tâm ma cấp thấp thế này không có thần trí nhưng bọn chúng sẽ gây chuyện theo bản năng. Thân là tâm ma, có lẽ nó sẽ chủ động tiếp nhận dao động tư duy của những sinh linh xung quanh. Tiếp đó, dưới sự thôi thúc của bản năng cùng thiên phú của chính mình thì nó sẽ chuyển hóa thành hình thái của nàng tiên cá.”
Giống như tắc kè hoa đổi màu để tự vệ, tâm ma cũng sẽ thay đổi bản thân theo môi trường xung quanh.
“Nếu như là hình dạng của nàng tiên cá thì không dễ thái lát đâu.”
Tống Thư Hàng nói… Khi đối mặt với chuyện ăn ‘sinh vật hình người, rất nhiều người bình thường đều thấy có chướng ngại tâm lý.
Nếu như thật sự không được thì có lẽ phải thử tạo hình lại một lần nữa.
Dứt lời, Tống Thư Hàng lôi mạnh con ‘tâm ma nàng tiên cá’ này ra khỏi túi.
Hắn muốn xem xem rốt cuộc tâm ma này đã biến thành hình dáng gì.
Bên trên chiếc eo thon nhỏ là cơ thể con người với tỷ lệ thu nhỏ tương tự… Tuy nhiên, có lẽ do tâm ma không đủ công lực, vì thế nó không bắt chước được giới tính của con người. Vì thế, cơ thể này không có đặc trưng giới tính, giống như hình dáng ban đầu một khối ngọc thạch mới được khắc hình người đơn giản vậy.
Nhưng đây không phải là trọng điểm.
Trọng điểm là đầu của tâm ma này.
Nó đã biến luôn đầu của mình thành đầu Bạch tiền bối.
Nàng tiên cá phiên bản Bạch tiền bối, sống động như thật.
Không kể đến khí chất, nếu chỉ xét riêng vẻ ngoài thì gần như không thể bắt bẻ gì được.
Tống Thư Hàng: “…”
Tô thị A Thập Lục: “…”
Xích Tiêu Kiếm: “…”
Bạch Long tỷ tỷ cười nói:
“Có thể nói khát vọng sinh tồn của tâm ma này rất mạnh.”
Nếu như nghĩ kỹ lại thì hình như lựa chọn của nó vô cùng bình thường.
Trong biết bao nhiêu nhân vật có mặt tại đây, chỉ khi biến thành hình dáng của ‘Bạch Thánh’, tỷ lệ tử vong của nó mới giảm xuống tới mức thấp nhất.
“Bán cho ta!”
Bạch Hạc Chân Quân không nhịn được mà nói:
“Thư Hàng, bán nó lại cho ta!”
“Không bán.”
Bạch tiền bối phân thân lên tiếng từ chối.
Sau đó, hắn vươn tay ra nói với Tống Thư Hàng:
“Thư Hàng, cho ta mượn điện thoại một chút.”
Tống Thư Hàng mở khóa di động, đưa cho Bạch tiền bối.
Bạch tiền bối mở chức năng chụp ảnh, chụp liền mấy bức ảnh nàng tiên cá. Sau đó, hắn mở phần mềm chat của Tống Thư Hàng, gửi đống ảnh này cho Vũ Nhu Tử.
Tống Thư Hàng ở bên cạnh trợn mắt há mồm.
Thao tác khiến người ta hít thở không thông.
Hắn hoài nghi Bạch tiền bối phân thân này có phải bị người ta đánh tráo giữa đường rồi không.
“Tốt lắm.”
Bạch tiền bối phân thân bình tĩnh nói:
“Như thế thì phân thân xuất hiện tiếp theo nhất định phải chết.”
“…”
Tống Thư Hàng:
“Bạch tiền bối, ngươi thật sự không có vấn đề gì chứ? Có phải mệt rồi không, có cần nghỉ ngơi một lúc không?
“Không sao, ta rất ổn. Có điều năng lượng còn lại không nhiều, hơi chóng mặt một chút, giống như say rượu vậy, người cứ lâng lâng, nhưng cảm giác này thích lắm.”
Bạch tiền bối phân thân trả lời.
Tiếp đó, hắn cầm lấy dao, một tay ấn chặt ‘tiên cá Bạch’, một dao chém xuống.
Phập!
Cắt thành hai khúc.
Tiên cá Bạch bị chém ngang eo.
Có lẽ khi đối mặt với tiên cá Bạch, những người khác sẽ thấy hơi do dự.
Nhưng Bạch tiền bối phân thân lại tuyệt không nương tay… Đến cả bản thể hắn cũng dám lôi ra gài hàng, thậm chí ngay cả phân thân còn chưa kịp xuất hiện cũng bị hắn đào hố sẵn nữa là.
Sau khi bị chém làm hai khúc, tâm ma vẫn chưa chết.
Nửa người trên bị chặt đứt của nó bắt đầu biến hóa điên cuồng.
Nó biến thành hình dáng của Tô thị A Thập Lục.
Bạch tiền bối phân thân ấn chặt nó, giơ dao lên chém xuống, bắt đầu thái lát.
Nó lại lập tức biến thành dáng vẻ của Vũ Nhu Tử.
Bạch tiền bối phân thân vẫn không nương tay.
Nó lại lần lượt biến thành mỹ nhân rắn công đức, Tạo Hóa Tiên Tử, bạch long, Bạch Hạc Chân Quân và Tống Thư Hàng.
Nhưng chẳng có chút tác dụng nào hết.
“Nếu như là cá bình thường, ta sẽ chẳng có chút cảm giác thành tựu nào cả. Ngươi càng biến hóa đa dạng thì ta càng thấy thích thú đấy.”
Bạch tiền bối phân thân lẩm bẩm.
Trong khi nói chuyện, nửa thân trên của tâm ma đã bị cắt mất một nửa.
Dường như nó hiểu những gì mà Bạch tiền bối nói… Nói đúng hơn là nó có thể thông qua việc tiếp nhận dao động tư duy để suy đoán ý của Bạch tiền bối.
Nó lắc mình biến hóa, biến thành một con cá bình thường… Đây là chút sức mạnh cuối cùng của nó rồi.
“Lại biến thành cá thật này.”
Bạch tiền bối nói.
Dứt lời, hắn vươn tay ra đẩy cá và dao lại cho Tống Thư Hàng:
“Giao cho ngươi đấy.”
“Được thôi ~”
Tống Thư Hàng cầm lấy dao, kích hoạt ‘trù tâm Ma môn’, đồng thời lôi kinh nghiệm và lĩnh ngộ nấu ăn của Ma Đế từ trong trí nhớ ra.
Linh lực bao trùm lấy con dao, thậm chí còn có một tia đao ý quấn lấy dao.
Uy lực của ma môn thạch trù tâm triển khai hoàn toàn.
Ánh đao bay múa, mỗi một dao đều ẩn chứa đao ý, trù tâm chi lực chứ không chỉ là thái lát đơn thuần.
Trong nháy mắt, tâm ma cá lớn đã bị cắt thành những lát mỏng chỉnh tề, bày ngăn ngắn trên đĩa.
Tâm ma tan vỡ.
Tống Thư Hàng xoa tay, pha nước tương theo đúng như nội dung ghi trên công thức nấu ăn của Hà Chỉ Ma Đế. Nguyên liệu đi kèm đều là những thứ còn sót lại từ lần làm ‘thiên kiếp kho tàu’ lúc trước, đúng dịp được phát huy tác dụng.
“Tâm ma Sashimi, mọi người có muốn nếm thử không nào.”
Tống Thư Hàng hỏi.
Lần này, mọi người không lập tức nếm thử mà lại đứng nhìn Tống Thư Hàng lấy ra một chiếc ly màu đen.
Khác với ‘thiên kiếp kho tàu’, tâm ma Sashimi này… vẫn nên tìm người thử nó trước thì hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận