Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1272: Tay Trái Tay Phải Mỗi Tay Một Cái Găng Tay Nghịch Kình

Chương 1272: Tay Trái Tay Phải Mỗi Tay Một Cái Găng Tay Nghịch Kình
“Bạch tiền bối bắt nó thất bại rồi sao?”
Tống Thư Hàng lấy làm khó tin, cá nhân hắn cảm thấy với thân phận chúa tể Cửu U của Bạch tiền bối two, sức mạnh của ngài cao hơn Trường Sinh Giả nhiều.
Vậy cũng có thể để xổng mất tinh cầu mọc mắt kia ư?
“Tên này thông minh hơn ta tưởng, không chịu vào tròng. Mà thú cưng Số 1 của ta vẫn còn chưa cải tạo xong, thú cưng Số 3 tuy đã mạnh hơn một chút nhưng khi đối mặt với tên này thì không có tác dụng gì lớn. Ta lại không thể dùng sức mạnh trực tiếp đến chư thiên vạn giới. Kết quả là để cho nó chạy thoát.”
Bạch tiền bối two bực bội nói.
Nếu có cách khiến cho tinh cầu mọc mắt này ra khỏi Thú giới thì hắn có thể dạy cho nó biết làm ngôi sao kiểu gì ngay lập tức.
Tống Thư Hàng tò mò hỏi:
“Thế nó đến Thú giới làm gì?”
“Tới tìm ngươi đấy.”
Bạch tiền bối two nói. Hắn đoán đại khái là do “Cửu Tu Phượng Hoàng Đao” bị hắn giấu đi rồi, tinh cầu mọc mắt tìm không thấy Phượng Hoàng đao bèn đi tìm Tống Thư Hàng, hòng xác định vị trí của Lục Tu, rồi lại từ đó đi tìm Cửu Tu Phượng Hoàng Đao.
Tống Thư Hàng run lên.
Hắn bị vận xui của bản thân dọa giật mình, không ngờ ấn đường của mình lại đen đến mức này, ngay cả Boss cỡ này cũng muốn tìm đến cửa đánh hắn.
“Nên ta mới bảo ngươi nhanh chóng rời khỏi Thú giới. Ngoài nó ra thì đối thủ một mất một còn của ta lúc ấy cũng đã tập trung vào Thú giới, chuẩn bị truyền tống vài thứ đến điểm tô cho cuộc sống của ngươi thêm màu sắc đấy.”
Bạch tiền bối two nói.
Tống Thư Hàng: “Nhìn trời.”
“Gần đây ngươi đừng đến Thú giới nữa, chỗ đó bây giờ chẳng khác gì bãi mìn gài cho ngươi, vừa vào là bị nổ ngay.”
Bạch tiền bối two lại dặn dò.
Tống Thư Hàng gật đầu lia lịa.
Hy vọng bé Thiện và phân bộ Hắc Mã có thể bình an vô sự. Đáng tiếc, hắn và phân bộ Hắc Mã không thể liên lạc, không có thể báo chút tin tức để cho họ chú ý một chút.
“Đúng rồi, ngươi trở về hiện thế rồi đúng không? Vậy để ta thử kết nối với hóa thân của ta lần nữa xem sao. Có rảnh thì đừng quên luyện chế một bộ “Pháp khí tổ hợp Tam Thập Tam Thú” cho ta nhé, yên tâm, tuyệt đối sẽ không để ngươi chịu thiệt. Đúng rồi, đến lúc đó ta sẽ dùng hóa thân đi tìm ngươi chơi.”
Bạch tiền bối two nói.
Tống Thư Hàng còn chưa kịp phản ứng.
Mãi hồi lâu sau hắn mới đột nhiên nhớ tới dường như Bạch tiền bối two đã từng nói muốn chơi trò “Lăn đi bò cưng” với hắn.
Đừng nói là chơi thật đấy nhé?
Mình có cần đặt sẵn giường ở chỗ Dược Sư tiền bối không nhỉ?
Nhưng bây giờ Dược Sư tiền bối còn đang trong tâm ma kiếp chưa tỉnh lại, tính sao đây?
Về phần “Pháp khí tổ hợp Tam Thập Tam Thú” thì bây giờ hắn còn đủ tài liệu để tạo ra thêm một bộ găng tay “Nghịch Kình Võ Sĩ” nữa, ngay cả xương Kình Thánh cũng còn dư một chút.
Chỉ cần nói một tiếng với Lục Tu Tiên Tử, mời cô ra tay chế tạo thêm lần nữa là được.
Lần này hốt được không ít tài liệu ở Thú giới, hắn còn có thể tạo thêm vài món trong bộ pháp khí tổ hợp kia. Lát nữa lại chọn bản vẽ, để xem tài liệu của mình còn có thể chế tạo thêm loại pháp khí nào nữa.
...
...
Nghĩ tới đây, ý thức của Tống Thư Hàng chìm vào trong thế giới hạch tâm, liên hệ với Lục Tu Tiên Tử.
Lúc này Lục Tu Tiên Tử đang ngồi tu luyện ở trong Điện Hàn Đông.
Bây giờ cô còn đang bị trói buộc với “Cửu Tu Phượng Hoàng Đao”, cảnh giới bị áp chế, nhưng việc tu luyện mỗi ngày của cô đều không hề gián đoạn.
Sau khi cảm ứng được ý thức Tống Thư Hàng tới gần, Lục Tu Tiên Tử dừng tu luyện mở mắt ra.
“Bảy đạo hiệu tiểu hữu đấy à?”
“Ta đến là để báo cho tiên tử một tin tốt.”
Tống Thư Hàng nói.
“Thất Tu và Tứ Tu bình an rồi sao?”
Hai mắt của Lục Tu Tiên Tử sáng lên.
Tống Thư Hàng:
“Đúng vậy.”
“Cám ơn vị tiền bối kia của ngươi giùm ta nhé.”
Lục Tu Tiên Tử thở phào một hơi, đồng thời trong lòng cũng thán phục vị tiền bối cường đại thần bí kia của Tống Thư Hàng.
Tinh cầu mọc mắt kia cường hoành cỡ nào cơ chứ, chỉ một đòn gián tiếp vượt qua không gian thiếu chút nữa đã hủy diệt thế giới riêng của Tống Thư Hàng. Mà vị tiền bối thần bí kia lại có thể cứu Thất Tu và Tứ Tu từ trong nó, thực lực đúng là đáng sợ.
“Ngoài ra, bây giờ tình trạng của Lục Tu Tiên Tử thế nào rồi, còn có thể chế tạo thêm một bộ “Găng Tay Nghịch Kình Võ Sĩ” không?”
Tống Thư Hàng lên tiếng hỏi.
Lục Tu Tiên Tử:
“Vẫn muốn lấy xương Kình Thánh làm cốt lõi à?”
“Dùng đi, dù sao thì bộ “Pháp khí Tam Thập Tam Thú” thứ hai này là chế tạo cho vị tiền bối kia. Tuy rằng hắn chỉ để sưu tầm cho vui, nhưng nếu dùng tài liệu tệ quá thì nhất định hắn sẽ không hài lòng.”
Tống Thư Hàng nói.
Lục Tu Tiên Tử đáp ngay:
“Có lý, thế nhưng bây giờ ta vẫn không thể dùng Cửu Tu Phượng Hoàng hỏa được... Muốn chế tạo xương Kình Thánh thì phải Phượng Hoàng hỏa mới được. Loại lửa ở Điện Hàn Đông không hợp với với thuộc tính của ta, nếu dùng chúng thì ta không luyện nổi xương Kình Thánh đâu.”
Cô vừa dứt lời thì thân thể khựng lại một chút. Một lát sau, cô phát hiện liên hệ giữa mình và “Cửu Tu Phượng Hoàng Đao” đã khôi phục. Nhưng loại liên hệ này vẫn chỉ là một chiều, cô có thể mượn dùng ngọn lửa của “Cửu Tu Phượng Hoàng Đao”, nhưng không thể kết nối với “Cửu Tu Phượng Hoàng Đao” được.
Tống Thư Hàng:
“Sao thế?”
“Đột nhiên ta lại có két nối với Cửu Tu Phượng Hoàng Đao, có thể kéo lửa phượng hoàng ra rồi.”
Lục Tu Tiên Tử đáp.
Tống Thư Hàng nói ngay:
“Ha ha ha ha, ta biết rồi. Nhất định là tít tít tít two đang nhìn trộm rồi. Hắn đã nghe được cuộc trò chuyện giữa chúng ta nên mới mở liên kết giữa cô với Cửu Tu Phượng Hoàng Đao.”
May mà vừa rồi mình không có nói xấu Bạch tiền bối two, cũng không có dùng tài liệu kém để luyện chế “Nghịch Kình Võ Sĩ”.
“Vậy Lục Tu Tiên Tử cứ chế tạo một bộ “Nghịch Kình Võ Sĩ” tiếp trước đã, sau khi xong rồi ta sẽ lắp ráp nó lại.”
Tống Thư Hàng nói.
Đáng tiếc, “Nghịch Kình Võ Sĩ” là găng tay phải. Nếu như Lục Tu Tiên Tử có thể chế tạo “Nghịch Kình Võ Sĩ” thành găng tay trái, trước khi tặng cho cho Bạch tiền bối two thì hắn có thể dùng trước một thời gian.
Tay trái một chiếc “Nghịch Kình Võ Sĩ”, tay phải một chiếc “Nghịch Kình Võ Sĩ”, nghĩ thôi cũng thấy tuyệt rồi.
Chấm dứt cuộc trò chuyện với Lục Tu Tiên Tử, ý thức Tống Thư Hàng trở về hiện thế.
...
...
“Thư Hàng, ngươi vừa mới thất thần đấy.”
Đậu Đậu nói:
“Ngươi cũng đừng có học cái tật xấu thất thần mọi lúc mọi nơi của Bạch tiền bối chứ, một người ngã sập đất là đủ rồi, thêm một người nữa là có án mạng thật đấy nhé.”
Tống Thư Hàng trả lời:
“Không có gì, ta mới vừa liên hệ với các vị tiền bối để hàn huyên chút chuyện. Hơn nữa, với ta thì nhất tâm nhị dụng cũng không khó gì, lúc ngự đao phi hành thì nó chỉ chiếm một phần nhỏ tâm thần của ta mà thôi.”
Đậu Đậu thở dài nói:
“Nhưng khi ngươi phân thần để giao tiếp tâm linh với người khác thì ta phải chịu áp lực rất lớn đấy. thánh ấn trên người ngươi bắt đầu phát uy lung tung, ngoài thánh ấn ra, dường như còn một ý chí đáng sợ khác muốn giáng lâm ấy.”
Tống Thư Hàng ngẩn ra:
“Khoa trương tới vậy ư?”
“Suýt chút nữa ta đã gọi ba rồi đấy, ngươi nói áp lực có lớn hay không hả?”
Đậu Đậu gắt gỏng.
Tống Thư Hàng xoa trán, buồn bực đáp:
“Hết cách rồi, bây giờ ta cũng chỉ có thể miễn cưỡng thu liễm khí tức của thánh ấn thôi chứ không thể khống chế hoàn toàn. Gần đây ta cũng không dám về nhà, sợ người trong nhà sẽ chịu ảnh hưởng của thánh ấn mà gọi ta là Bá Tống. May mà hôm nay mẹ ta không có gọi sai đấy.”
Về phần “Một ý chí đáng sợ muốn giáng lâm” mà Đậu Đậu nói không phải là Bạch tiền bối two đấy chứ?
Bạch tiền bối two đáng sợ tới vậy sao?
“Lát nữa nếu như ngươi còn muốn giao tiếp tâm linh với ai nữa thì nhớ báo trước với ta một tiếng, để ta chuẩn bị tâm lý.”
Đậu Đậu nói.
Đúng là xui xẻo, tu vi cảnh giới bị Tống Thư Hàng bắt kịp thì thôi đi, bây giờ khi đối mặt với Tống Thư Hàng mà còn bị thánh ấn trên người hắn chèn ép, chó cũng khó mà nhịn được ấy chứ. Chờ qua vụ “Hôn lễ” này, nó phải cố gắng tăng thăng cấp, xông lên cảnh giới Ngũ phẩm mới được!
“Sẽ không dùng năng lực giao tiếp tâm linh nữa đâu, tiếp theo ta định nói với các bị tiền bối trong nhóm vài câu.”
Tống Thư Hàng cười nói.
Hắn muốn liên lạc với Thất Sinh Phù Phủ Chủ một chút, sau khi độ xong thiên kiếp lần trước, Phủ Chủ đã hứa với em gái con rối là sẽ bao tài liệu sửa chữa thân thể cho cô ấy. Hắn phải hỏi rõ thời gian rồi chờ Phủ Chủ đưa tài liệu tới để em gái con rối sớm ngày khôi phục mới được.
Cũng lâu lắm rồi hắn không lên nhóm, phải tranh thủ vào tán phét vài câu kẻo các vị tiền bối lại quên khuấy đi hắn.
××××××××××××
Trong nhóm Cửu Châu Số 1
Hôm nay chủ đề nói chuyện của các đạo hữu trong nhóm đều xoay quanh hôn lễ của Đậu Đậu.
Đại La Giáo Vũ Nguyệt Chân Quân:
“Đáng tiếc, chắc là ta không đi dự hôn lễ Đậu Đậu được rồi. Ngày mai trong Đại La Giáo có nghi thức lớn cần ta chủ trì. Đến lúc đó ta sẽ phái một đệ tử đến đưa quà cho Đậu Đậu.”
Diệt Phượng Công Tử:
“Các ngươi chuẩn bị tặng quà gì cho Đậu Đậu vậy?”
Bắc Hà Tán Nhân:
“Ta còn đang chọn đây, không biết nên tặng gì Đậu Đậu mới hợp nữa. Nếu thật sự hết cách thì chọn đại một phần đi, có lòng là được rồi.”
Cuồng Đao Tứ Lãng:
“Tặng gì cũng được hết, ta chỉ mong chờ ngày mai đến thôi.”
Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu:
“Diệt Phượng đạo hữu, ngươi thân với Đậu Đậu nhất, ngươi biết nên tặng gì đúng ý Đậu Đậu không?”
Danh hiệu “Khắc tinh của Đậu Đậu” của Diệt Phượng Công Tử cũng không phải là hư danh, hắn cùng lớn lên với Đậu Đậu, Đậu Đậu thích gì, ghét gì, thậm chí lúc chạy trốn thích dùng thủ đoạn gì hắn đều biết rõ. Nếu như hắn chịu thế chỗ Chu Ly để đi bắt Đậu Đậu thì nó khó mà bỏ nhà đi bụi nhiều như thế.
“Nếu nói đến thứ mà Đậu Đậu thích thì nhất định là Sở Sở, đưa một chút Sở Sở cho nó thì nó sẽ vui lắm.”
Diệt Phượng Công Tử nói.
“Sở Sở là cái gì cơ?”
Thiên Phủ Khí Tông Dương Huyền tò mò hỏi.
Bắc Hà Tán Nhân:
“Nếu như ta nhớ không lầm thì... Sở Sở là tên người. Hoàng Sơn Chân Quân từng nói Đậu Đậu có bệnh mê Sở Sở. Chỉ cần là tiên tử, nữ yêu có tên hoặc đạo hiệu mang chữ “Sở Sở” thì đều khiến nó mê mệt.”
“Tại sao Đậu Đậu lại có sở thích quái gở này chứ?”
Đông Phương Lục Tiên Tử hỏi.
Cuồng Đao Tứ Lãng:
“Ai mà biết được chứ? Dù sao thì Đậu Đậu cũng là yêu khuyển, cách tư duy của nó khác với người bình thường. Vào lúc này, ta có cảm giác chúng ta phải @ một vị đạo hữu, trên lý thuyết hắn và Đậu Đậu có cùng tổ tiên. @Tuyết Lang Động Chủ, Tuyết Lang Động Chủ, ngươi có lên cơn không khi nghe cái tên Sở Sở không?”
Tuyết Lang Động Chủ:
“Lên cái quần què!”
Cuồng Đao Tứ Lãng:
“Icon giật mình, Tuyết Lang Động Chủ ngươi lại lên cơn với quần què ư? Khẩu vị của ngươi mặn thật đấy, đã Screenshots.”
Tuyết Lang Động Chủ:
“Ta sẽ lập tức vào hệ thống truy nã của Hoa Hạ, treo Tam Lãng đạo hữu thành tội phạm truy nã... Tội danh thì đặt là có tiền án cướp hai mươi ba lần, mỗi lần đều cướp quần què của người khác.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận