Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1029: Nghìn Năm Đệ Nhị, Tam, Tứ Thánh! Mụ Nội Nó!

Chương 1029: Nghìn Năm Đệ Nhị, Tam, Tứ Thánh! Mụ Nội Nó!
Tu luyện giả trong toàn thiên hạ đều ôm lòng mong đợi, nhìn chằm chằm vào màn hình nhân tiền hiển thánh, chờ đợi Bá Tống cao tăng lộ mặt.
Đặc biệt là một số tu sĩ tu vi còn thấp thì lại càng ôm lòng ngưỡng mộ, hy vọng thấy được diện mạo của vị nghìn năm đệ nhất thánh này.
Nghìn năm đệ nhất thánh, Bá Tống cao tăng!
Mặc dù còn chưa thấy được mặt hắn, nhưng bất kể là ánh sáng công đức nữ đế tràn đầy uy nghiêm, hay là thân hình thẳng tắp kia đều đã in sâu vào lòng vô số tu luyện giả.
Khuôn mặt của Bá Tống dần xuất hiện trong tầm mắt của tất cả mọi người.
Chỉ là mặt của cao tăng lại hoàn toàn khác với tưởng tượng của các tu luyện giả.
Trong tưởng tượng của tất cả các tu luyện giả khắp thiên hạ, khuôn mặt của Bá Tống cao tăng hẳn phải là một khuôn mặt từ bi hiền lành, có lẽ hơi già một chút nhưng nhất định phải có thần sắc đại từ bi, trong đôi mắt phải toát lên vẻ đại trí tuệ.
Nhưng khi màn hình nhân tiền hiển thánh chiếu đến mặt của Bá Tống cao tăng, hình ảnh mà tất cả mọi người thấy được lại là một khuôn mặt trẻ tuổi tràn đầy sức sống. Nói thế nào đây nhỉ, à đúng rồi, là nhìn hơi non!
Đôi mắt của Bá Tống cao tăng sáng ngời, tràn đầy sự cơ trí, thế nhưng hoàn toàn không giống với đôi mắt đại trí tuệ của cao tăng.
Khuôn mặt của Bá Tống cao tăng cũng là mặt người tốt, nhưng hoàn toàn khác với vẻ đại từ bi của cao tăng.
Nói là cao tăng nhưng thật ra lại càng giống một cậu em trai nhà hàng xóm hơn.
Các tu luyện giả trong thiên hạ nhìn khuôn mặt trẻ tuổi này, trong đầu đột nhiên hiện lên một ý nghĩ: Lẽ nào đây chính là phản phác quy chân ư?
Một cao tăng chân chính, cho dù hắn có đứng ở đó thì ngươi cũng không nhận ra hắn là cao tăng đắc đạo, chỉ thấy hắn giống như một hòa thượng cực kỳ bình thường mà thôi. Nhưng dù thế nhân có nhìn hắn bằng ánh mắt gì thì cũng không thay đổi được thân phận cao tăng của hắn!
Đây mới là “cao” tăng chân chính!
Chỉ trong nháy mắt, các tu sĩ không quen biết Tống Thư Hàng và những tu luyện giả thuộc hệ thống khác đã bắt đầu bàn luận sôi nổi, không khí cực kỳ náo nhiệt.
Còn một số tu sĩ quen biết Tống Thư Hàng thì lại khiếp sợ không thôi, trong đó bao gồm tu sĩ Nho gia là thế lực có quan hệ hữu nghị với Tống Thư Hàng, nhất mạch tộc đàn của Ngư Kiều Kiều trong hải tộc, đệ tử của Sở gia và cả hòa thượng Tây.
“Bá Đao tiên sinh đã chứng đạo, tấn thăng Huyền Thánh bát phẩm rồi á?”
Trên khuôn mặt của các tu sĩ Nho gia hiện rõ vẻ không dám tin.
Rõ ràng cách đây lâu Bá Đao tiên sinh còn đến Bạch Vân thư viện của Nho gia làm khách, mặc dù hắn đã ra tay cứu Nho gia và thế giới Kim Liên, nhưng lúc đó tu vi của Bá Đao tiên sinh còn thấp lắm mà.
Còn các đệ tử của Sở gia lại lộ ra vẻ mặt sùng bái nhìn Huyền Thánh Tống tiên sinh. Hóa ra Tống Thư Hàng tiên sinh vẫn luôn che giấu thực lực ư?
Hòa thượng Tây thì lại chỉ tay về phía Tống Thư Hàng trọc đầu trên bầu trời, sau đó nói với sư phụ Vô m Tử:
“Sư tôn, đúng là ta nên gia nhập Phật môn thì hơn.”
Vô m Tử:
“...”
Mụ nội nó, tại sao nghìn năm đệ nhất thánh lại là một tên hòa thượng chứ? Chẳng lẽ Đạo tông ta hết người rồi sao?
Thật mong Đạo tông ta cũng có thể quật khởi, xuất hiện một Huyền Thánh, không đúng... Một vị không đủ, tốt nhất một hơi ra luôn hai ba vị Huyền Thánh để cho Phật môn bên kia biết mặt!
Trong nhóm Cửu Châu số 1.
“Ai đến nói cho ta biết chuyện gì đang xảy ra được không, tại sao Thư Hàng tiểu hữu lại tấn thăng bát phẩm, nhân tiền hiển thánh thế này? Cho dù có ăn thần đan diệu dược thời thượng cổ thì cũng đâu thể nào lên cấp nhanh vậy được chứ?”
Diệt Phượng Công Tử bị dọa đến ngu người.
Từ trước tới nay, tốc độ tấn cấp của Tống Thư Hàng tiểu hữu cứ như dùng tool hack ấy, cứ làm các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 khiếp sợ hết lần này đến lần khác. Chẳng lẽ Tống Thư Hàng còn chê các tiền bối trong nhóm Cửu Châu số 1 khiếp sợ chưa đủ, cho nên dứt khoát mở tool hack đỉnh cấp, nhảy một phát lên luôn bát phẩm để được nhân tiền hiển thánh, muốn hù chết mọi người luôn sao?
“Nhìn trời, thật không khoa học!”
Điền Thiên Đảo Chủ.
“Nhìn trời, thật phản tu chân!”
Điền Điềm Phó Đảo Chủ.
Phá Dương Kích Quách Đại:
“[icon đầu chó dễ thương]”
“[icon tức giận xoa đầu chó ở trên]
“Ta có một suy đoán... Có khi nào người độ kiếp này là một vị tổ tiên nào đó của Tống Thư Hàng tiểu hữu không? Có thể là hắn đã ẩn nấp từ thời kỳ viễn cổ, đến bây giờ mới phá quan ra, độ thiên kiếp tấn thăng bát phẩm?”
Phá Dương Kích Quách Đại đưa ra suy đoán của bản thân.
Lệ Chi Tiên Tử:
“Xác suất của chuyện này quá nhỏ!”
Cuồng Đao Tam Lãng:
“Hay tên bói bịp kia lại giả mạo Tống Thư Hàng nữa rồi? Có thể sau khi bị vị tiền bối cao siêu kia bắt đi, bói bịp đã gặp được kỳ ngộ nên lại đột phá cảnh giới thì sao?”
“Ngươi cảm thấy khả năng này có thể xảy ra sao? Đồng Quái vừa mới tấn thăng lục phẩm, có lên cấp thì cũng phải lên thất phẩm trước chứ.”
Bắc Hà Chân Quân bác bỏ ý kiến.
Lúc này Tô Thị A Thập Lục đột nhiên lên tiếng nói, vẻ mặt cô rất bình tĩnh:
“Đây chính là Thư Hàng, không phải người khác đâu.”
Cô nói rất chắc chắn, đây chính là Thư Hàng không sai được.
“Là Thư Hàng tiểu hữu thật đấy.”
Dược Sư bồi thêm một câu.
Người có khuôn mặt trẻ tuổi tươi non này cũng chỉ có Tống Thư Hàng mà thôi. Hơn nữa nhân tiền hiển thánh là lực lượng của pháp tắc đại đạo trong thiên địa. Cho dù bói bịp có dịch dung thành ai để độ kiếp đi chăng nữa, thì sau đó nhân tiền hiển thánh vẫn sẽ chiếu ra diện mạo thật của hắn.
Vừa nghĩ tới đây, đột nhiên Dược Sư rất mong đợi đến ngày Đồng Quái Tiên Sư tấn thăng bát phẩm.
Hồ Trung Nguyệt Tiên Tử (Vũ Nhu Tử) cũng nói thêm:
“Ừ, đúng là Tống tiền bối rồi, bộ dáng này vừa nhìn là có thể nhận ra ngay, dễ phân biệt lắm. Hay là chúng ta đánh cược đi, ta làm cái!”
Mạch suy nghĩ của Vũ Nhu Tử cô nương luôn là khác với người thường.
Linh Điệp Tôn Giả:
“...”
Con gái muốn làm cái, hắn có nên ủng hộ con gái không nhỉ?
Đông Phương Lục Tiên Tử im lặng hồi lâu, sau đó cô quay qua nhìn Bỉ Ngạn Ma Quân cũng đang im lặng ở bên cạnh, trong lòng hai người mơ hồ có một suy đoán. Nhưng suy đoán này còn phải chờ Tống Thư Hàng tiểu hữu trở về, hoặc là chờ nhân tiền hiển thánh kết thúc rồi nói sau.
Đậu Đậu:
“Fuck.”
Hôm trước Tống Thư Hàng còn nói sắp đuổi kịp cảnh giới của nó, mới ngủ một giấc dậy, Tống Thư Hàng đã tấn con mợ nó thăng lên bát phẩm rồi. Đệch meo meo!
Hoàng Sơn Chân Quân:
“...”
“Nếu như đây thật sự là Tống Thư Hàng tiểu hữu, vậy rốt cuộc hắn đã hack kiểu gì vậy? [ORZ] Phục sát đất luôn. Hỏi: Làm thế nào từ cảnh giới tam phẩm nhảy vọt lên thành Huyền Thánh bát phẩm? Cầu kinh nghiệm, cầu chia sẻ.”
Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu rơi lệ đầy mặt.
Túy X Cư Sĩ buồn bực không thôi.
“Ồ? Chờ chút, lại có biến hóa kìa!”
Đúng lúc này Thất Tu Tôn Giả bỗng kêu lên.
Chỉ thấy hình ảnh nhân tiền hiển thánh lại xảy ra biến hóa. Màn hình dời khỏi người Tống Thư Hàng, di chuyển về phía sau.
Sau đó mọi người loáng thoáng thấy được một bóng người.
Không! Không phải một mà là ba bóng người!
Ở sau lưng Tống Thư Hàng tiểu hữu thế mà vẫn còn ba người nữa. Mọi người nhìn màn hình nhân tiền hiển thánh đang di chuyển, trong đầu chợt nghĩ chẳng lẽ còn có ba vị Huyền Thánh sắp xuất thế sao?!
...
Ầm~~
Tu luyện giả trên toàn vũ trụ đều kích động muốn nổ tung.
Thế này... thế này... Chẳng lẽ trong lần độ kiếp thành thánh này, không chỉ có một mình Bá Tống cao tăng mà còn có thêm ba vị đạo hữu liên thủ độ kiếp nữa sao?
Thật khó mà tin được, nghìn năm đệ nhất thánh lại cùng độ kiếp với nghìn năm đệ nhị, tam, tứ thánh ư?!
“Chẳng lẽ là Bạch tiền bối à?”
Các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 lập tức đưa ra suy đoán.
“Không đúng, nhìn dáng người không giống. Vả lại ta thấy tư thế kia hơi bất thường.”
Hoàng Sơn Chân Quân rất tinh mắt, hắn cảm thấy tư thế của ba vị phía sau nhìn như đang sợ hãi ấy.
Màn hình dần chiếu đến gần.
Sau đó tu luyện giả trong toàn thiên hạ chợt im lặng một cách lạ kỳ.
Bởi vì tư thế lúc này của nghìn năm đệ nhị, tam, tứ thánh khiến cho tất cả tu luyện giả cũng không biết phải hình dung thế nào nữa.
Dựa theo thứ tự mà màn hình chiếu đến để sắp xếp thứ bậc.
Đầu tiên là nghìn năm đệ nhị thánh Thất Sinh Phù Phủ Chủ. Trên thân khoác áo khoác màu đen rách tơi tả, khắp người toàn là vết thương, lúc này hắn đang co mình lại, duy trì tư thế ôm đầu sợ hãi, hơn nữa thân thể còn lắc lư nhè nhẹ, có vẻ như đang run rẩy thì phải?
Sau đó là nghìn năm đệ tam thánh Thường Viễn Tử đang bị thương nặng. Thường Viễn Tử rất tuấn mỹ, bình thường bộ dạng của hắn rất phù hợp với hình tượng đạo lữ song tu trong lòng phần lớn các nữ tu. Nhưng lúc này hắn cũng đang giữ tư thế ôm đầu sợ hãi giống như Phủ Chủ Thất Sinh Phù, co mình ngồi ở một bên.
Cuối cùng chính là nghìn năm đệ tứ thánh, truyền công cuồng Thiên Nhai Tử đạo trưởng đang mặc một bộ đạo bào rách rưới. Tư thế của hắn còn khó xem hơn cả hai vị kia, vậy mà là tư thế ORZ quỳ thụp xuống đất.
Sau khi hình ảnh hiện lên, thánh ấn của ba vị này cũng bắt đầu ngưng tụ thành hình.
Do ba vị này đã hôn mê nên không thể quyết định thánh ấn của mình, vậy nên pháp tắc thiên địa đã lấy luôn đạo hiệu của bọn họ hóa thành thánh ấn.
Nghìn năm đệ nhị thánh [Thất Sinh Phù Phủ Chủ].
Nghìn năm đệ tam thánh [Thường Viễn Tử]
Nghìn năm đệ tứ thánh [Thiên Nhai Tử]
Hiển nhiên ba vị này đều là tu sĩ Đạo tông.
Khác với phong cách bá khí và cảnh tượng tu sĩ Phật môn khắp thiên hạ hô to Phật hiệu khi Bá Tống cao tăng hiện thân, lúc này tu sĩ Đạo môn toàn thiên hạ lại cảm thấy trong lòng thật buồn bực, hô hấp cũng trở nên dồn dập. Giờ đây trong đầu bọn họ chỉ còn một suy nghĩ, đó là ba vị Huyền Thánh Đạo tông này... nhát gan quá thể.
Vô m Tử:
“Mụ nội nó!”
Hắn mới vừa cầu cho bên Đạo tông xuất hiện chừng hai ba vị Huyền Thánh để Phật tông bên kia biết mặt, không ngờ nguyện vọng lại thành hiện thực nhanh như vậy, có điều kết quả hiện ra lại khiến người ta khó chịu hơn.
“Tự dưng ta cũng không biết phải nói gì nữa, giờ ta chỉ muốn khóc cạn nước mắt thôi.”
“Truyền công cuồng Thiên Nhai Tử! Hắn thế mà tấn thăng Huyền Thánh rồi á?”
Những ai nhận ra truyền công cuồng Thiên Nhai Tử đều cảm thấy thật khó mà tin được.
“Lẽ nào tư thế của ba vị Huyền Thánh Đạo môn này là loại tư thế độ kiếp đặc biệt nào đó ư?”
Có người cố nặn ra lý lẽ hợp lý để cứu vãn danh dự cho ba vị Huyền Thánh Đạo tông mới tấn cấp.
“Hoặc có thể là đại trận tam hợp nhất cũng không chừng, khi hợp lại sẽ có uy lực vô biên, có thể độ kiếp tập thể!”
Lập tức có người phụ họa theo.
Một vị Huyền Thánh lánh đời thành danh đã lâu của Đạo môn co giật khóe miệng quát:
“Vô biên cái con khỉ! Ba tên chết nhát này đúng là làm mất mặt Đạo tông mà!”
Đệ tử thuộc về thế gia của Thường Viễn Tử dụi mắt mấy lần, đặc biệt là vị to con thật thà kia:
“Ôi mẹ ơi, có phải ta nhìn lầm rồi không, công tử tấn thăng Huyền Thánh bát phẩm rồi á?”
Người trong tông môn của Thiên Nhai Tử thì trợn mắt há mồm mà nhìn, bọn họ biết rất rõ tu vi của Thiên Nhai Tử trưởng lão nhà mình ở mức nào, độ thiên kiếp ngũ phẩm còn khó, sao đùng một cái đã thành thánh thế này?
Sau khi lướt qua ba vị này, màn hình nhân tiền hiển thánh lại kéo xa ra, chiếu thêm một tấm ảnh toàn cảnh.
Ở trên cao là nữ đế uy nghiêm, bên trái là Thất Sinh Phù Phủ Chủ đang ôm đầu sợ hãi, chính giữa là Tống Thư Hàng đứng thẳng như cây tùng, bên phải là Thường Viễn Tử cũng đang ôm đầu ngồi xổm, còn phía sau là Thiên Nhai Tử đang giữ tư thế ORZ.
Hình ảnh này đẹp không thể tả.
Đông Phương Lục Tiên Tử và Bỉ Ngạn Ma Quân nhìn nhau một cái, sau đó Bỉ Ngạn Ma Quân mở sổ nhỏ ra, im lặng viết xuống mấy chữ: “Luận tính khả thi khi độ kiếp tập thể”.
...
Mà lúc này, bên trong Vô Cực Ma Tông.
Công Tử Hải trợn to hai mắt, miệng phun ra một ngụm máu, sắc mặt tái đi thấy rõ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận