Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1846: Đông Phương Xuân Các

Chương 1846: Đông Phương Xuân Các
Phiếu giao dịch này hắn lấy được từ chỗ ‘hàng gì cũng có’ tiên tử.
Hàng gì cũng có tiên tử còn được gọi là ‘hàng gì cũng có thể bổ’ hay ‘hàng gì cũng có thể nhập’.
Dù sao thì cũng cùng một ý.
Cô là đệ tử duy nhất của đại lão ‘cái gì cũng có thể bán’, cảnh giới Kiếp Tiên cửu phẩm.
Lúc trước sau khi hoàn thành giao dịch với Tống Thư Hàng, thấy hắn là một đối tượng giao dịch rất có tiềm năng, nên cô dã để lại một tờ phiếu giao dịch cho hắn, có thể dùng phiếu giao dịch này để triệu hoán cô một lần.
Chỉ cần dùng phiếu giao dịch thì cô sẽ xé không gian mà đến với tốc độ nhanh nhất có thể, tiến hành giao dịch với mục tiêu.
Có thể nói, phiếu giao dịch này vô cùng quý giá.
Bởi vì trong chư thiên vạn giới, phần lớn bảo vật đều có thể mua được từ chỗ tiên tử ‘hàng gì cũng có’. Cho dù cô thiếu hang thì cũng có thể bổ sung từ chỗ sư phụ ‘cái gì cũng có thể bán’.
Nếu như chỉ vì mua nguyên liệu ‘thiên kiếp kho tàu’ mà dùng mất tư cách triệu hoán cô thì đúng là phung phí của trời.
Thế nhưng hôm nay rất nhiều tiền bối trong ‘nhóm Cửu Châu số 1’ đều ở nơi này, đây là cơ hội tốt để sử dụng ‘phiếu giao dịch’ này. Các vị tiền bối ít nhiều gì đều có thứ mình muốn mua. Chỉ cần mọi người báo lại thứ mà mình muốn mua cho hắn, để hắn mua hộ từ chỗ tiên tử ‘hàng gì cũng có’, một lần hoàn thành nguyện vọng của tất cả mọi người luôn, đúng là sướng mà.
Bây giờ chỉ thiếu mỗi tiền thôi.
Nghèo đến điên luôn rồi.
“Phiếu giao dịch này là gì thế?”
Hoàng Sơn Tôn Giả tò mò hỏi.
Tống Thư Hàng phất phiếu giao dịch rồi giải thích:
“Đây là phiếu triệu hoán đệ tử ‘hàng gì cũng có’ của đại lão ‘cái gì cũng có thể bán’, chỉ cần dùng nó là có thể triệu hoán ‘Hàng gì cũng có tiên tử’ đến. Chúng ta có thể mua được đủ loại bảo vật từ cô ấy. Các vị tiền bối muốn mua gì, dù là thứ gì cũng được, chỉ cần báo cho ta biết, sau đó chuẩn bị sẵn linh thạch thì ta sẽ mua hộ mọi người.”
“Ơ, đúng lúc ta muốn mua chút đồ.”
Hoàng Sơn Tôn Giả nói:
“Còn nữa, ai không say quá, vẫn còn có thể gõ chữ vào điện thoại thì gửi tin này lên nhóm, hỏi xem những đạo hữu chưa tới đây có cần mua hộ thứ gì không. Nếu như không tốn quá nhiều tiền thì ta có thể trả trước giúp bọn họ.”
Tống Thư Hàng: “…”
Nói cách khác, Hoàng Sơn tiền bối nhìn có vẻ không say chút nào thực ra đã say đến mức không gõ nổi chữ rồi ư?
Không hổ là Hoàng Sơn ma ma, rõ ràng đã say khướt rồi mà còn có thể giữ phong thái bình tĩnh, trấn áp tất cả thành viên trong nhóm.
“Để ta gửi cho.”
Lệ Chi Tiên Tử xoa mắt:
“Ta có thể gửi chat voice luôn.”
“Hàng gì cũng có tiên tử?”
Thất Tu Thánh Quân ở đằng xa vừa nghe thấy cái tên này thì lập tức sốt ruột. Đúng lúc hắn có đồ muốn mua, nhưng bây giờ còn đang thi với Linh Điệp đạo hữu, hắn không muốn nhận thua dễ dàng như thế.
Thôi bỏ đi… cứ nhận thua cho rồi. So với thi đấu vớ vẩn này thì thứ mình muốn mua quan trọng hơn! Thất Tu Thánh Quân thầm nghĩ.
Để Lục Tu được tự do là chuyện quan trọng nhất trong cuộc đời hắn hiện giờ. Hắn còn muốn tranh thủ sinh một con khỉ con với Lục Tu trước khi tấn thăng lên Kiếp Tiên cửu phẩm nữa.
Ngay khi Thất Tu Thánh Quân quyết định nhận thua.
“A ~ Không được, ta không nhịn được nữa!”
Linh Điệp Thánh Quân đột nhiên kêu lên:
“Ta nhận thua.”
Sau đó, hắn xoay người nhìn Vũ Nhu Tử da đen rồi lại nhìn sang cô con gái đáng yêu đang quấn chăn đơn:
“Vũ Nhu Tử, rốt cuộc chuyện này là thế nào đây?”
Qủa nhiên đối với Linh Điệp Thánh Quân, con gái vẫn quan trọng hơn ‘kết quả cuộc thi’.
“Hì hì.”
Vũ Nhu Tử cười hì hì, chỉ vào Vũ Nhu Tử da đen:
“Điệp Tống Bạch Hóa Hoàng. Quái Lệ Lục Đậu Phượng, tâm ma của gia. Gia đã cụ thể hóa ra cô ấy, tạo thành một phân thân tâm ma. A cha có thể coi cô ấy là một đứa con gái khác của mình. Dù sao thì cũng chẳng khác biệt là bao, tuy là tích cách khác với gia.”
Linh Điệp Thánh Quân: “…”
Hắn quay đầu nhìn Vũ Nhu Tử da đen.
“Gọi a cha đi.”
Vũ Nhu Tử nói.
Vũ Nhu Tử da đen ưu nhã, ngoan ngoãn gọi:
“A cha.”
Tâm trạng của Linh Điệp Thánh Quân vô cùng phức tạp.
Rõ ràng là tâm ma nhưng lại ngoan ngoãn khác thường.
Ta phải đối mặt với đứa con gái mới này như thế nào đây?
Nhưng cảm giác có thêm một đứa con gái cũng tốt đấy chứ.
“Điệp Tống Bạch Hóa Hoàng. Quái Lệ Lục Đậu Phượng, cái tên này nghe dở hơi quá.”
Linh Điệp Thánh Quân nói:
“A cha sẽ đặt cho con một cái tên mới.”
“A cha à, ngài còn nợ gia mấy chục cái đạo hiệu đấy.”
Vũ Nhu Tử xoay tới trước mặt Linh Điệp Thánh Quân, đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm vào hắn.
Linh Điệp Thánh Quân: “…”
Suýt nữa thì quên mất chuyện này.
Sau đó, hắn lại không nhịn được mà quay đầu nhìn Tống Thư Hàng - đầu sỏ gây nên chuyện này!


Lúc này, Tống Thư Hàng nhận được tên của những thứ mà các vị tiền bối trong ‘nhóm Cửu Châu số 1’ nhờ mua hộ, sau đó viết chúng thành một danh sách.
Về mặt linh thạch thì đợi mua xong rồi tính toán sau.
“Xác nhận xong danh sách cần mua chưa?”
Tống Thư Hàng hỏi.
Lệ Chi Tiên Tử:
“Danh sách của tất cả mọi người có mặt ở đây đều đã xác nhận, danh sách mà các đạo hữu trong nhóm gửi đến ta cũng sắp xếp lại cho ngươi rồi. Những người nào chưa trả lời thì thôi vậy.”
“Vậy ta triệu hoán tiên tử ‘hàng gì cũng có’ đây!”
Tống Thư Hàng nắm lấy phiếu giao dịch, đang định sử dụng nó.
Nhưng Tống Thư Hàng chỉ vừa dứt lời, một cánh cửa không gian lập tức mở ra trên đỉnh đầu hắn.
Sau đó ‘hàng gì cũng có’ tiên tử đã lâu không gặp mặc một bộ suit ngắn bó sát màu đen, chân đi tất giấy đen, giày cao gót hận trời cao(*), nhảy từ trong cánh cổng không gian ra.
“Ơ? Ai gọi ta thế?”
Hàng gì cũng có tiên tử thộn mặt ra.
Vừa nãy cô nhảy ngẫu nhiên từ trong cánh cửa không gian ra, nhưng còn chưa ra đã nghe thấy có người gọi cô.
Ai mà trâu bò đến mức có thể bấm ngón tay tính ra được như thế đấy? Tính được cô gắp đến đây luôn cơ á?
Tống Thư Hàng nắm ‘phiếu giao dịch’, ngơ ngác nhìn ‘hàng gì cũng có’ tiên tử ăn vận như nữ trí thức kia. Vấn đề là hắn vẫn còn chưa dùng ‘phiếu giao dịch’ mà, sao tiên tử đã đến đây thế này?
‘Hàng gì cũng có’ tiên tử xoay đầu lại, lập tức nhìn thấy Tống Thư Hàng:
“Ồ, hóa ra là Bá Tống đạo hữu à.”
Tống Thư Hàng mỉm cười, lặng lẽ cất phiếu giao dịch đi… Tiết kiệm được phiếu giao dịch này rồi!
“Hàng gì cũng có tiên tử, sao bỗng nhiên cô lại xuất hiện ở đây thế?”
Tống Thư Hàng bình tĩnh hỏi.
Hàng gì cũng có tiên tử gật đầu đáp:
“Ta vốn định từ ‘thế giới xen kẽ’ đi về thú giới, thu thập vài mảnh vỡ [Đông Phương Xuân Các] để giao dịch với người ta. Trước khi đi từ thế giới xen kẽ tới thú giới, ta muốn dùng hiện thế ở Trái Đất làm trạm trung chuyển, truyền tống không gian như thế sẽ đỡ tốn sức hơn. Sau đó ta mở cánh cửa không gian đi từ thế giới xen kẽ tới hiện thế ở Trái Đất, đặt chế độ ngẫu nhiên rồi nhảy qua. Thế là đến đây… ta cứ cảm thấy khi thực hiện bước nhảy không gian thì hình như có người đang gọi ta.”
Lần giao dịch này không có nguyên tắc bảo mật nên cô có thể nói thoải mái.
Tống Thư Hàng gãi đầu…. Lẽ nào khi Hàng gì cũng có tiên tử thực hiện bước nhảy không gian thì đúng lúc hắn đang cầm ‘phiếu giao dịch’ chuẩn bị triệu hoán, vậy nên cô ấy mới bị khí tức của phiếu giao dịch dẫn dắt truyền tống tới đây?
“Tiên tử, gặp nhau chính là có duyên.”
Tống Thư Hàng nói:
“Chúng ta làm một đợt giao dịch chứ nhỉ?”
“Được.”
Hàng gì cũng có tiên tử sảng khoái đáp.
(*) ý chỉ những đôi giày cao gót cao từ 10cm trở lên
Bạn cần đăng nhập để bình luận