Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1339: Bất hủ!

Chương 1339: Bất hủ!
Phí một lần chết vô ích.
Đây là suy nghĩ cuối cùng của Vân Tước Tử trước khi chết.
“Độc khí này mạnh quá.”
Tống Thư Hàng vội vàng lùi về sau, đồng thời dùng khóe mắt liếc khí tức kịch độc kia một cái. Đến cả người nằm yên để thiên kiếp đạn đạo bắn mãi vẫn không bị thương gì nặng như Vân Tước Tử mà chỉ vừa mới tiếp xúc với độc khí này đã tắt thở.
“Nếu như kịch độc này mà tới được hiện thế thì chắc sẽ bá đạo lắm đây… Không đúng, chẳng thể làm thế được. Series vũ khí thiên kiếp vừa đến hiện thế thì sẽ mất hiệu quả ngay.”
Tống Thư Hàng lắc đầu.
Hơn nữa, trong tình trạng không có bất kì pháp khí nào hỗ trợ như thế này, chỉ cần tiếp xúc với khói độc này thì chắc chắn hắn sẽ chết ngay. Chạy giữ mạng quan trọng hơn.
Lúc này, sau khi Vân Tước Tử ngừng thở, làn khói độc đang bùng ra trong không trung chợt ngừng lại, tất cả khói độc quay trở lại, ngưng tụ bên người Vân Tước Tử.
Ngay sau đó, Tống Thư Hàng cảm thấy hai mắt hoa lên, thế giới thiên kiếp biến mất.
Vân Tước Tử lại độ kiếp thất bại lần nữa, thân tử đạo tiêu.
Mà sau khi mất đi chủ thể Vân Tước Tử, thế giới thiên kiếp bèn biến mất, Tống Thư Hàng cũng được ra khỏi đó.
Cùng lúc đó, “hạn chế” của thế giới hạch tâm được mở, đón cơ thể của Tống Thư Hàng vào trong.
Tống Thư Hàng xuất hiện ở ngọn núi đao kiếm trong thế giới hạch tâm, thở phào nhẹ nhõm.
“Được sống rồi.”
Nhưng không biết đến khi nào Vân Tước Tử tiền bối mới sống lại được đây?
Ngay sau khi trở về thế giới hạch tâm, Tống Thư Hàng liền dùng ý niệm để lấy một bộ quần áo ra.
Hắn cất giữ hết tất cả vật dụng hàng ngày vào trong thế giới hạch tâm và vòng tay pháp khí. Cũng may là như thế nên mới còn có quần áo để mặc.
“Cũng may, tuy rằng cảnh giới tăng nhanh nhưng còn chưa đến tiên cốt thứ ba, còn thiếu chút nữa thì khúc tiên cốt đó mới thành hình, cách thời điểm ngưng tụ đủ chín tiên cốt một thời gian nữa.”
Tống Thư Hàng tự cảm ứng cảnh giới của bản thân.
Tiếp theo, hắn phải khống chế tu vi cảnh giới của mình cẩn thận mới được, đặc biệt là phải chú ý không được uống thuốc lung tung. Ngộ nhỡ cảnh giới lại đột nhiên tăng vù vù thì chết mất thôi.
Ít nhất, trước khi Lục Tu Tiên Tử chế tạo xong pháp khí tổ hợp tam thập tam thú thì hắn phải khống chế bản thân lại mới được.
Nếu như thật sự không được, có khi hắn sẽ cân nhắc đến cách của Truyền Công Cuồng Thiên Nhai Tử đạo trưởng, cứ đến lúc mấu chốt thì tìm ai đó rồi truyền công lực vài năm cho kẻ đó xem sao?
“Bây giờ phải báo lại tình hình cho mấy người Bạch tiền bối trước. Muốn về được bản thể của mình thì đầu tiên phải ngủ cái đã.”
Tống Thư Hàng nằm ra đất, nhắm mắt lại.
Vận chuyển “Chân Ngã Minh Tưởng Kinh”.
Tống Thư Hàng phát hiện ra “chân ngã” của mình lại thay đổi.
Lúc này chân ngã vẫn khỏa thân phần trên, để lộ cơ bắp rắn chắc như đá cẩm thạch, toàn thân phát ra ánh sáng công đức, trên đầu gối đặt một quyển Địa Tạng Độ Hồn Kinh.
Tiếp đó, ‘chân ngã’ lại có một mái tóc dài xinh đẹp màu xanh… đồng thời, trên đầu đội mũ Bình Thiên.
Mà dưới chỗ hắn ngồi xuống còn có một tọa kỵ cá voi mập phiên bản nhỏ nhắn xinh xắn.
Phong cách quái dị gì thế này?
Đợi sau khi lên đến ngũ phẩm, ta nhất định phải nắn lại cái phong cách “chân ngã” quái dị này mới được.
Tống Thư Hàng thầm nghĩ.
Đồng thời, ý thức của hắn trầm xuống, chủ động rơi vào một trạng thái giống như say ngủ.
Khoảng hơn mười hơi thở sau.
Tống Thư Hàng cảm thấy hai mắt sáng lên, ngay sau đó hắn đã xuất hiện ở một không gian khác.
Thành công rồi.
“A Thập Lục, Bạch tiền bối, Vũ Nhu Tử, ta về…”
Tống Thư Hàng mở to mắt, vui mừng nói.
Nhưng mới được một nửa, giọng nói của hắn tắc lại.
Trước mặt hắn, Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử vươn tay ra hất mái tóc xanh dài của mình về đằng sau. Cô mặc quần áo chiến đấu bó sát, đầu đội một chiếc mũ nhỏ màu trắng.
Vừa ngầu lòi quyến rũ.
“Yo, Bá Tống đạo hữu, chúng ta gặp lại rồi.”
Vân Tước Tử nói.
Tống Thư Hàng: “…”
“Nhìn thấy thiếp thân có bất ngờ không? Vui mừng không?”
Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử hỏi tiếp.
Tống Thư Hàng:
“Xin hỏi tiên tử, đây là nơi nào thế?”
“Còn có thể là nơi nào nữa, đương nhiên là thế giới thiên kiếp của huyền thánh kiếp rồi.”
Vân Tước Tử cười đáp.
Tống Thư Hàng đập mạnh tay xuống đất, hắn muốn khóc quá đi.
Lại nữa rồi, không ngờ lại tiếp tục nữa.
Trong thời gian ngắn như thế mà Vân Tước Tử tiền bối đã sống lại được rồi ư?
“Đúng rồi, ta có thứ này tặng cho ngươi.’
Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử nói.
Dứt lời, cô vươn tay móc mắt trái của mình ra.
Con mắt Thánh Nhân Nho gia lại bị móc ra lần nữa.
Vân Tước Tử đưa con mắt cho Tống Thư Hàng:
“Nào, tặng cho ngươi đấy, bây giờ ta muốn khiêu chiến thiên kiếp một lần nữa. Lần này nhất định phải tan xương nát thịt dưới bom nhiệt hạch thiên kiếp mới được. Nên trao lại con mắt này cho ngươi đấy.”
Tống Thư Hàng run rẩy nhận lấy con mắt:
“Còn, còn tiếp tục nữa ư?”
“Đương nhiên, lần này ta rút kinh nghiệm rồi, chuẩn bị kĩ càng lắm. Ta phải chống đỡ được đến bom khí thiên kiếp thì mới từ bỏ kháng cự mà chết.”
Vân Tước Tử cười khà khà nói.
Tống Thư Hàng nhận lấy con mắt củaThánh Nhân Nho gia - con mắt nhìn ai người đó liền mang thai, hắn im lặng nhanh chóng cho thật xa.
Vân Tước Tử có bất tử chi thân, nhưng hắn thì không.
Lần này hắn nhất định phải rời xa phạm vi thiên kiếp, tránh để sức mạnh thiên kiếp tiếp tục tôi luyện thân thể, làm cảnh giới tăng mạnh nữa. Giấc mộng pháp khí tổ hợp tam thập tam thú của hắn vừa mới bắt đầu mà thôi, hắn không muốn kết thúc nhanh như thế đâu!
“Ta nhất định phải hoàn thành pháp khí tổ hợp tam thập tam thú mới được.”
Ý nghĩ của Tống Thư Hàng chưa bao giờ kiên định đến thế.
Bùm bùm bùm ~~
Cũng giống như đợt trước, khi huyền thánh kiếp bắt đầu thì vừa vào chính là một đợt lôi kiếp, để các tu sĩ độ kiếp làm nóng người.
Tống Thư Hàng đang chạy như thục mạng bị lôi kiếp vô tình đánh trúng, toàn thân run rẩy co giật một lúc.
“A a a a ~”
Tống Thư Hàng kêu lên đầy thảm thiết.
Sau khi chịu kích thích từ lôi kiếp, nhận được tác động từ uy lực còn sót lại của thiên kiếp bát phẩm thì cơ thể hắn bắt đầu mạnh lên.
Hơn nữa… trong đan đần của Tống Thư Hàng, hư đan cá voi mập lười biếng kia lại có thể âm thầm hấp thu từng chút lôi kiếp chi lực trong thiên kiếp.
Đồng thời, theo bản năng, cơ thể Tống Thư Hàng kích hoạt Cương Thủ, sau khi bị Diệt Phượng Công Tử hóa lỏng, kỹ năng này hoàn toàn biến dị. Cương thủ biến thành Cương Thân.
Kim loại đen kịt bao quanh cả cơ thể hắn, khiến hắn trông ngầu lòi như Metallo, chẳng qua là đen hơn một chút thôi.
Nho Gia Kim Cương thân hiện lên, hàng loạt phù văn Chính Khí Tôi Thân Thiên xoay tròn bên cạnh, dán lên người hắn, cường hóa nhục thân.
Đồng thời còn có cả Thánh Viên Long Lực Thần Công, hư ảnh thánh viên thứ hai sau lưng hắn cuối cùng cũng thành hình.
Thánh viên này được Tống Thư Hàng tạo ra dựa vào cường độ nhục thân của mình, nhỏ hơn một cỡ so với hư ảnh thánh viên mà Bạch tiền bối tặng.
Hai ảnh ảo thánh viên một lớn một nhỏ ngồi xổm sau lưng Tống Thư Hàng, xếp thành một đường thẳng rất có kỷ luật.
Sau khi ba loại tôi thể công pháp cùng thăng cấp, thúc hóa tiên cốt trong cơ thể, cuối cùng tiên cốt thứ ba cũng thành hình.
Một đầu của tiên cốt đâm vào trong hư đan cá voi mập, hình thành một tấm giáp bảo vệ ở phần đuôi của hư đan.
Có thể nói cảnh giới của Tống Thư Hàng đang bộc phát theo hình thức nhảy cóc.
Thoáng một cái đã nhảy từ tiên cốt thứ nhất của tứ phẩm lên đến tiên cốt thứ ba.
Hơn nữa, quá trình tấn thăng này vẫn còn đang tiếp tục.
“Đừng mà, mau dừng lại đi.”
Tống Thư Hàng kêu lên:
“Đến món pháp khí thứ hai trong tổ hợp tam thập tam thú ta còn chưa luyện xong, ít nhất cũng phải cho ta chút thời gian nữa chứ.”
Nhưng thiên kiếp vô tình vẫn điên cuồng bổ xuống người hắn.
“A a a ~~”
Tống Thư Hàng phải liên tục đối kháng với uy lực còn sót lại của thiên kiếp, toàn thân hắn bị sét đánh đến mức co giật.
“Đúng rồi, Bá Tống đạo hữu ~~”
Đúng lúc này, giọng nói của Vân Tước Tử truyền từ đằng xa tới.
Tống Thư Hàng: “?”
Lúc này Vân Tước Tử đang dốc toàn lực đối phó với thiên kiếp, cô quyết định phải chống đỡ đến khi bom nhiệt hạch thiên kiếp xuất hiện. Đủ chủng loại bí pháp thượng cổ trong tay cô được thi triển, khiến người ta hoa cả mắt.
“Lát nữa bom nhiệt hạch thiên kiếp mà giáng xuống thì có thể ngươi sẽ bị liên lụy, ngươi uống viên đan dược này vào đi, hy vọng có thể chống đỡ một lúc. Viên đan dược này rất hữu dụng, là phương thuốc độc môn của ta đấy. Nếu bình thường ngươi mà uống vào thì đảm bảo sẽ tăng vù vù mấy tiểu cảnh giới cho xem. Bây giờ ít nhất có thể nâng cao tốc độ tự chữa lành vết thương của ngươi, mong là ngươi sẽ trụ được.”
Vân Tước Tử truyền âm nhập mật với hắn.
“A a a (ta không cần!)”
Tống Thư Hàng kêu lớn.
Nhưng ngay trong quá trình hắn mở miệng kêu to, một viên đan dược bắn đúng vào trong miệng hắn, vừa vào miệng là tan.
Chất lỏng mát lạnh trôi qua yết hầu, chui vào trong dạ dày rồi nhanh chóng bị hấp thụ.
Thuốc bắt đầu có hiệu quả, với Tống Thư Hàng, trong nước thuốc ẩn chứa một linh lực vô cùng to lớn.
Những linh lực này đi khắp cơ thể hắn, chữa lành vết thương do thiên kiếp gây ra, đồng thời còn có thể tôi luyện nhục thân của hắn ở một tầm cao mới, bài trừ các tạp chất có trong cơ thể ở giai đoạn hiện tại.
Linh lực đi thẳng vào trong đan điền của hắn.
Hư đan cá voi mập há miệng ra, nuốt hết chỗ linh lực ấy vào trong bụng không hề khách khí.
“Không cần cảm ơn ta, dù sao cũng vì ta nên ngươi mới bị cuốn vào trong thiên kiếp mà.”
Giọng nói của Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử lại truyền tới.
Tống Thư Hàng cảm động tới mức muốn khóc, thật sự rất muốn khóc.
Cảnh giới của hắn vốn đang tăng như đua xe, bây giờ lại còn thêm dầu vào lửa, hơn nữa còn là dầu chuyên dùng để đua nữa chứ.
Vào thời khắc quan trọng, Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử tiền bối đã giáng cho Tống Thư Hàng một đòn trí mạng.
Bùm bùm bùm ~~
Lúc này, thiên kiếp liền chuyển thành chế độ hiện đại hóa.
Lần này bom thiên kiếp không xuất hiện, từng hàng từng hàng vũ khí có ống ngắm hiện lên từ biển thiên kiếp.
Đại lão thiên kiếp lại đổi trang bị mới rồi ư?
Giác quan thứ sáu của Tống Thư Hàng cảm nhận được nguy hiểm tột độ, hắn sử dụng tốc độ nhanh nhất trong đời mà phóng ra xa.
Bên trong biển thiên kiếp, đống vũ khí có ống ngắm khóa mục tiêu Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử, ngay sau đó , hàng chục nghìn tia sáng chói mắt lóe lên.
Nhiều tia sáng cùng xuất hiện, tạo nên một hình ảnh thật đẹp đẽ.
Nhiều thì đẹp, đẹp thì lãng mạn.
Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử bị đánh trúng chính diện.
“Đúng là cái này, cái này có tác dụng đây!”
Ngay khi bị bắn trúng, cô liền giải trừ hết võ trang và phòng ngự của mình.
Vân Tước Tử bỏ hết thảy kháng cự, bị hàng trăm nghìn tia sáng chói mắt bắn nổ.
Khí tức của cô tiêu tan, cơ thể của cô bị hàng trăm nghìn cực quang bắn thành tro bụi.
Cuối cùng, trong cơ thể như tro tàn ấy lộ ra một mẩu xương nhỏ.
Trong hư không, hàng trăm nghìn khẩu pháo laser tiếp tục khai hỏa, khóa mục tiêu là mẩu xương kia.
Trong quá trình chạy trốn, Tống Thư Hàng quay đầu lại nhìn ra sau và chứng kiến một cảnh tượng khiến người ta không thể tin nổi.
Hàng trăm nhìn khẩu pháo laser không ngừng oanh tạc lên mẩu xương nhỏ bé.
Nhưng đống pháo này lại không thể khiến mẩu xương mảy may tổn thương.
“Bất hủ!”
Trong đầu Tống Thư Hàng đột nhiên hiện lên từ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận