Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1874: Vũ khí công kích độc quyền

Chương 1874: Vũ khí công kích độc quyền
“Trước đó ta đã muốn hỏi, Xích Tiêu Kiếm tâm ma tiền bối, ngươi muốn nói đến cái gì thế? Tại sao phải nhắc đi nhắc lại về Thánh Nhân Nho gia chứ?” Phía sau Tống Thư Hàng, một giọng nói tò mò vang lên.
Là giọng của Thông Nương, sau khi cô tỉnh rượu thì theo tiếng ca chạy tới bãi cát.
“Ể, Thông Nương, cô có thể chịu được tiếng ca của Tạo Hóa tiền bối à?” Tống Thư Hàng tò mò quay đầu lại.
Lấy tu vi của Thông Nương thế mà lại không bị bất tỉnh ư?
Lúc Tống Thư Hàng xoay người lại thì bị dọa cho giật bắn người.
Phía sau hắn, Thông Nương dáng người bốc lửa mặc sườn xám màu xanh lá, hai tay cô duỗi thẳng quơ quào như người mù vậy.
Trên cổ cô… trừ không khí ra thì không còn gì cả!
Phim kinh dị ‘Thông Nương không đầu dị văn lục’.
Tống Thư Hàng hỏi: “Thông Nương, đầu cô đâu?”
Một cái đầu lớn như vậy, sao lại biến mất được chứ?
“Ngắt bỏ rồi.” Cổ Thông Nương phát ra giọng nói trong trẻo: “Lúc tiếng ca của Tạo Hóa tiền bối vừa vang lên thì ta bị kích thích nên cấu véo lỗ tai mình. Không ngờ lại dùng sức quá mạnh, lỡ tay ngắt đầu của mình xuống luôn.”
Tống Thư Hàng: “…”
“Sau khi ngắt đầu xuống, ta phát hiện ta vẫn ‘nghe’ được âm thanh. Đồng thời, tiếng ca của Tạo Hóa tiền bối cũng trở nên rất tuyệt vời, tựa như thanh âm thiên nhiên vậy, nghe trăm lần cũng không chán.” Thông Nương quơ tay lia lịa nói: “Từ hôm nay trở đi, ta sẽ chuyển từ anti thành fan của Tạo Hóa tiền bối.”
Tốt lắm, rốt cuộc Vũ Nhu Tử cũng có thêm được một vị ‘bạn nghe nhạc’ chân chính đúng nghĩa rồi, lần sau lúc Tạo Hóa tiền bối mở nhạc hội, Thông Nương có thể ngắt đầu mình xuống rồi bắt kèo đi nghe với Vũ Nhu Tử.
“Thư Hàng, ta sắp không xong rồi…” Bên cạnh, Tô Thị A Thập Lục mang sắc mặt tái nhợt, thân thể lung lay sắp ngã, giọng nói run rẩy.
Tống Thư Hàng vội vươn tay đỡ lấy A Thập Lục nhỏ xinh: “A Thập Lục, nếu không ta chuyển cô đến thế giới hạch tâm trước nhé?”
Tô Thị A Thập Lục run rẩy vươn tay, vuốt ve gò má hắn… Sau đó, cô trợn trắng mắt, ngất đi.
Tống Thư Hàng: “…”
Hắn nhẹ nhàng ôm lấy A Thập Lục.
Nhẹ thật, cô ấy còn nhẹ hơn cả nửa năm trước nữa.
Nhưng rõ ràng nhìn từ vóc dáng, hẳn là cô ấy thoáng có thêm ít da ít thịt mới đúng chứ nhỉ, không ngờ thể trọng lại giảm đi nhiều. Thế chất này, thật đúng là khiến không ít thiếu nữ bình thường hâm mộ muốn chết.
Tô Thị A Thập Lục trong lúc hôn mê, lông mi thon dài, độ đáng yêu không hề giảm đi chút nào.
Tống Thư Hàng khẽ động ý nghĩ, lấy ‘cái chăn mô phỏng chăn của đại lão cái gì cũng có thể bán’ từ thế giới hạch tâm ra rồi khoác nó lên người Tô Thị A Thập Lục.
“Ya, xuất hiện rồi! Dùng gáy đánh ghi-ta của Tạo Hóa tiền bối!” Vũ Nhu Tử bên cạnh vui vẻ hét lên, cô quơ cánh tay lóng lánh của mình lia lịa.
“Chết chết chết chết ~ kẻ địch hung ác ~ có thể giết chết thân thể chúng ta ~ nhưng không thể giết chết tinh thần chúng ta ~~ như vậy ~ mới có thể chết ~ không ~ hối ~ tiếc ~” Tạo Hóa Pháp Vương nâng cao đàn tỳ bà, đè lên gáy mình rồi ma sát điên cuồng.
Tia lửa bắn ra bốn phía, điện lực mười phần.
Tống Thư Hàng dám cam đoan, nếu không phải Tạo Hóa Pháp Vương có một pháp thuật mạnh mẽ là ‘Tăng Phát thuật’, người bình thường căn bản không chơi được chiêu này, chơi vài lần thì gáy sẽ trọc lóc ngay.
Tiếng tỳ bà chói tai + giọng hát tử vong của Tạo Hóa Pháp Vương, tu sĩ ngũ phẩm cũng không kiên trì nổi, từng người một ngã xuống đất.
Trước khi ngã xuống đất, mỗi người đều sẽ đọc lời thoại một cách thê thảm. Trong đám lời thoại thì các loại từ ngữ như [lỗ tai mang thai, sinh non, thai đôi, cùng với đầu óc sắp tan ra rồi, XX ta yêu ngươi, ta vĩnh viễn yêu ngươi] xuất hiện với tần suất cao nhất.
Nhưng thảm hại hơn chính là đám sinh linh đầu lâu ác quỷ trên bầu trời, dáng vẻ bệ vệ lúc chúng nó xuất hiện đã biến mất không còn sót lại chút gì.
Sương mù màu đen vốn bao phủ Điền Thiên đảo nay lại bị đâm thành cái sàng giống như tấm vải rách vậy, khắp nơi đều là lỗ thủng. Ánh trăng chiếu xuyên qua mấy lỗ thủng, hình thành từng cột sáng.
Những cột sáng này tựa như các ngọn đèn trong nhạc hội của Tạo Hóa Pháp Vương, quả thật là đẩy bầu không khí của buổi nhạc hội cao lên một bậc.
Mà đám đầu lâu ác quỷ kia thì như bị trúng độc vậy, không ngừng quằn quại, phát ra từng tràng tiếng kêu thảm thiết.
Trạng thái của chúng nó đang không ngừng bị suy yếu.
Trong lúc đó, chúng nó có thử ra tay công kích Tạo Hóa Pháp Vương, nhưng pháp thuật công kích của chúng nó còn chưa tới gần Tạo Hóa Pháp Vương thì lại đột nhiên tiêu tán; pháp khí chúng nó tế ra lại bị Tạo Hóa Tiên Tử dễ dàng phá hủy.
Khi tiếng ca của Tạo Hóa Pháp Vương tiến vào giai đoạn vang dội thì ngay cả sức để ‘chạy trốn’ chúng nó cũng không còn, cứ như cá mặn treo trên trời vậy, không thể nhúc nhích được.
Sự khắc chế của Tạo Hóa Pháp Vương đối với chúng nó quá khoa trương. Dù là từ ‘thiên địch’ cũng không đủ để hình dung quan hệ giữa Tạo Hóa Pháp Vương và đám đầu lâu ác quỷ nọ.
Chỉ có thể nói, Tạo Hóa Pháp Vương giống như ‘vũ khí đối phó với sinh linh đầu lâu ác quỷ’, là lực sát thương mang tính nhằm vào đặc thù!
“Đúng rồi, vấn đề vừa rồi Thông Nương hỏi, ta có một suy nghĩ. Có phải Tạo Hóa Pháp Vương là hậu thủ mà Thánh Nhân Nho gia bố trí hay không?” Tống Thư Hàng nói.
Không phải hậu thủ để hổi sinh, mà là hậu thủ nhắm vào sinh linh đầu lâu ác quỷ.
Trước đó, Hằng Hỏa tiền bối từng nhắc đến… đám sinh linh trạng thái đầu lâu ác quỷ trên đỉnh đầu đã từng vì tìm một cô gái mà chọc giận Thánh Nhân Nho gia, bị Thánh Nhân đánh chính diện, còn bị chém giết hết một nhóm.
Kết hợp vài manh mối [Wein, vật thí nghiệm, tìm kiếm cô gái cùng với Thánh Nhân nổi đóa] thì không khó đoán rằng người đám sinh linh đầu lâu ác quỷ đang tìm kiếm ở hiện thế ắt hẳn chính là Vân Tước Tử tiền bối.
Mà Vân Tước Tử lại là một trong những vẩy ngược của Thánh Nhân.
Năm đó, đám sinh linh đầu lâu ác quỷ này không bị Thánh Nhân Nho gia diệt cỏ tận gốc đã xem như chúng nó có bản lĩnh. Năm đó chúng nó đối mặt với Thánh Nhân treo cả chư thiên vạn giới lên đánh, không ai không phục. Nếu không phải quả cầu kim loại thể lỏng chặn ngang, đương kim thiên đạo sẽ là Thánh Nhân Nho gia.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu nhìn về phía ‘sinh linh đầu lâu ác quỷ’, nếu trước đây những kẻ này không bị diệt sạch, vậy lấy cái nhìn đại cục của Thánh Nhân Nho gia thì nhất định sẽ lưu lại hậu thủ tương ứng để khắc chế đám sinh linh dị giới quỷ dị này.
Hiện tại xem ra, Tạo Hóa Pháp Vương chính là một trong những thủ đoạn khắc địch mà Thánh Nhân Nho gia để lại.
Thiên phú của hắn, tiếng ca chết người của hắn, lực lượng huyết mạch của hắn chính là kịch độc, là vũ khí có uy lực lớn nhằm vào đám sinh linh đầu lâu ác ủy này.
Như vậy thì lực sát thương mà tiếng ca tử vong tạo ra cho tu sĩ bình thường, kỳ thực chỉ là tác dụng kèm theo.
Loại lực lượng này mới là thiên phú chỉ Tạo Hóa Pháp Vương mới có.
“Vậy nên Tạo Hóa Tiên Tử mới có thể phụ thân trên người Tạo Hóa Pháp Vương. Có lẽ cô có nhiệm vụ bảo vệ Tạo Hóa Pháp Vương và kích hoạt năng lực thiên phú của hắn.” Tống Thư Hàng sờ cằm nói.
“Ta cũng suy đoán như ngươi.” Xích Tiêu Kiếm đen kịt tiền bối nói: “Mặc khác, ngay từ đầu ta còn hoài nghi Tạo Hóa Pháp Vương có phải là chuyển thế hoặc thân thể dùng để sống lại của Thánh Nhân Nho gia hay không. Có điều… chẳng mấy chốc ta lại phủ định khả năng này.”
Tống Thư Hàng gật đầu: “Ừm.”
Mắt trái của hắn và Tạo Hóa Pháp Vương không hề cộng minh chút nào.
Hơn nữa, Thánh Nhân Nho gia đã chết hoàn toàn rồi.
Ừm, về điểm này… tin được mới là lạ.
Trong lúc nói chuyện, tiếng ca của Tạo Hóa Pháp Vương đã đến giai đoạn cuối cùng.
Hắn cầm tỳ bà lên, ma sát điên cuồng, trong miệng lại phát ra tiếng cá heo chói tai.
Theo tiếng ca của hắn, ‘sinh vật đầu lâu ác quỷ’ rơi từ không trung xuống như sủi cảo vậy…
Bạn cần đăng nhập để bình luận