Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 731: Mỗi người cầm một thanh phi kiếm dùng một lần

Chương 731: Mỗi người cầm một thanh phi kiếm dùng một lần
Trong Nhóm Cửu Châu Số 1.
Sau khi Tống Thư Hàng đăng tin tức tà ma Cửu U sắp tấn công Bạch Vân thư viện lên nhóm chat, không hề bất ngờ khi Bắc Hà Tán Nhân - thánh đấu sĩ online 24/24 của Nhóm Cửu Châu Số 1 lại là vị tiền bối hồi đáp đầu tiên:
“@Kim Cương Quân Tử Đao, Thư Hàng tiểu hữu, ngươi nghe được tin tức này từ đâu vậy? Có đáng tin không?”
Tống Thư Hàng trả lời:
“Đáng tin! Tin tức này là do ta lấy được khi ý thức của ta bị mang vào một không gian do mười ba pho tượng Kiếp Tiên tạo ra.”
Bắc Hà Tán Nhân:
“Thế thì phiền toái rồi đây. Theo như miêu tả của Thư Hàng tiểu hữu thì trong đợt tập kích lần này, tà ma Cửu U sẽ phái ra đại quân chính thức tấn công, khác hoàn toàn với đám tà ma vây công sơn trang nghỉ mát của Bạch tiền bối lần trước.”
Tống Thư Hàng trả lời:
“Vậy theo các vị tiền bối, chúng ta nên làm thế nào đây?”
Hắn muốn biết ý của các vị tiền bối là dừng việc quay phim, rời khỏi Bạch Vân thư viện, hay là ở lại trợ giúp Bạch Vân thư viện chống lại tà ma Cửu U.
Đám tà ma Cửu U tham dự đợt tấn công lần này đều là đại quân chính thức, hoàn toàn khác với lần trước. Lần trước chỉ là trình độ con nít đánh nhau mà thôi, hơn nữa lúc đó còn có đại trận cạm bẫy của Hiến Công Cư Sĩ cùng với hộ thuẫn mạnh mẽ trợ giúp. Lần đó là do tà ma của Lai Sinh sơn trong thế giới Cửu U tấn công, nhưng bọn chúng không đủ sức nhấc lên sóng gió gì hết.
Nhưng lần này thì khác, cả Bạch Vân thư viện đang đứng trước nguy cơ bị diệt môn.
Vì vậy phải cân nhắc cho thật kỹ trước khi đưa ra quyết định.
Lúc này, Lạc Trần Chân Quân bày tỏ ý kiến:
“Ta thấy trước tiên chúng ta nên liên hệ với Bạch Vân thư viện, ít ra thì chúng ta cũng phải biết được chiến lực hiện tại của Bạch Vân thư viện thế nào, để xem bọn họ có khả năng chống lại đợt tấn công này của tà ma Cửu U hay không. Nếu như Bạch Vân thư viện không đủ sức kháng cự thì chắc chắn sẽ bị tà ma san bằng, vậy chúng ta chỉ có thể khuyên bọn họ rút lui, bỏ lại địa bàn này. Lúc đó chúng ta cũng không cần phải ở lại, nếu không cũng chỉ bỏ mạng uống phí mà thôi. Vả lại, đa số đạo hữu trong Nhóm Cửu Châu Số 1 chúng ta cũng không có giao tình gì với Bạch Vân thư viện, chỉ là bèo nước gặp nhau mà thôi.”
Ý của Lạc Trần Chân Quân là: Lấy giao tình không sâu làm điều kiện tiên quyết, hắn không khuyến khích các đạo hữu trong nhóm tham gia một trận chiến nguy hiểm như vậy.
Cổ Hồ Quan Chân Quân đồng ý:
“Tuy lời của Lạc Trần đạo hữu hơi thẳng thắn một chút, nhưng ta đồng ý với ý kiến của hắn. Nếu như Bạch Vân thư viện hoàn toàn không có năng lực tự vệ, vậy chúng ta cũng không thể ở lại tử chiến với tà ma Cửu U một cách mù quáng được. Chuyện mà chúng ta có thể làm chính là tận lực bảo vệ đệ tử của Bạch Vân thư viện, trợ giúp bọn họ rút lui an toàn.”
Dốc hết sức giúp đỡ Bạch Vân thư viện trong phạm vi năng lực cho phép, đây là ý của Cổ Hồ Quan Chân Quân.
Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu:
“Ta đồng ý với ý kiến của hai vị đạo hữu.”
Lúc này, Giao Bá Muốn Sinh Đủ Một Đội Bóng Đá Nam gửi một cái icon mặt cười nói:
“Còn ta thì chắc phải ở lại đây thôi. Ta có chút giao tình với Hằng Hỏa lão đầu của Bạch Vân thư viện, cho dù Bạch Vân thư viện sắp bị san bằng thì ta vẫn sẽ ra mặt giúp hắn một tay.”
Tiên Ngư Sứ (Ngư Kiều Kiều) lo lắng nói:
“Cha, có ổn không đấy?”
“Yên tâm đi, chỉ cần không chính diện chống lại con tà ma Cửu U cấp bậc bát phẩm kia thì với thực lực của ta, đánh không lại vẫn dư sức chạy trốn giữ mạng. Ta sẽ chú ý đến an toàn của bản thân.”
Giao Bá Chân Quân cười ha ha đáp.
Tuyết Lang Động Chủ cười nói:
“Nếu Giao Bá đạo hữu đã chọn ở lại thì ta cũng ở lại với hắn, đã lâu không đại chiến một trận thật sảng khoái rồi. Nhưng để ta an bài cho đám sói nhỏ nhà ta rút lui trước đã.”
Lần này Tuyết Lang Động Chủ đã kéo luôn cả nhà tới quay phim.
Vân Du Tăng Thông Huyền:
“*icon giơ ngón cái*.”
Đại sư cũng lựa chọn ở lại, Thiên Nhai Vân Du tự cũng có thù oán với tà ma Cửu U.
Tô Thị A Thất nói:
“Mấy chuyện đánh nhau thế này thì làm sao có thể thiếu A Thất ta được chứ? Trước hết ta phải thu xếp cho Tiểu Thập Lục thỏa đáng đã, ta không yên tâm khi để nó ở đây.”
Tô Thị A Thập Lục nhanh chóng trả lời:
“A Thất, ngươi không cần lo lắng cho ta đâu, ta tự bảo vệ bản thân được mà.”
Tô Thị A Thất:
“Ngươi sắp phải độ kiếp, không thích hợp tham dự chuyện này đâu, nghe lời ta.”
Bắc Hà Tán Nhân:
“Nếu A Thất huynh ở lại thì ta cũng ở lại. Cứ để ta trông chừng Tiểu Thập Lục cho, bảo đảm không để nó gặp phải nguy hiểm đến tánh mạng.”
Tô Thị A Thập Lục:
“Cảm ơn Bắc Hà tiền bối, A Thất, ngươi yên tâm rồi nhé!”
Tô Thị A Thất gửi đi một cái *icon cười khổ*.
Trong chốc lát đã có mấy vị đạo hữu lựa chọn ở lại.
Lạc Trần Chân Quân gửi *icon nhún vai thở dài*, nói:
“Các ngươi đều chọn ở lại, thế thì ta cũng ở lại thôi. Ta phải đi theo để trông chừng các ngươi, không cho các ngươi rơi vào hiểm cảnh.”
Hắn là nhân vật cấp tiền bối trong Nhóm Cửu Châu Số 1, chăm sóc hậu bối chu toàn vốn là nghĩa vụ của hắn mà.
Bắc Hà Tán Nhân:
“Ha ha ha ha.”
Mối quan hệ giữa đạo hữu với đạo hữu Trong Nhóm Cửu Châu Số 1 rối tung rối mù cả lên, đan xen bắt chéo như một cái lưới lớn. Chỉ cần có một vị đạo hữu quyết định ở lại sẽ kéo theo càng nhiều đạo hữu vì “vị đạo hữu này” mà lựa chọn ở lại. Cứ như vậy, người này kéo theo người kia, người kia lại kéo theo những người khác, kết quả là đa số đạo hữu trong nhóm đều quyết định ở lại hỗ trợ.
Diệt Phượng Công Tử hiện thân:
“*icon đẩy gọng kính*, đã lâu không kề vai chiến đấu với các đạo hữu rồi, tự nhiên cảm thấy nhiệt huyết sôi trào hẳn lên. Tuy nhiên, cho dù đã quyết định ở lại giúp đỡ Bạch Vân thư viện thì cũng cần phải bảo đảm an toàn tính mạng cho các đạo hữu trong nhóm. Trước tiên phải chế tạo hai thứ là phù bảo độn thuật bảo mệnh và hộ thuẫn mạnh mẽ để hộ thân. Hơn nữa, lần này chế tạo phù bảo độn thuật bảo mệnh, ít nhất phải bảo đảm giữ được tính mạng khi đối mặt với Chân Quân lục phẩm, nếu có thể giữ mạng trước cấp bậc Tôn Giả thất phẩm thì càng tuyệt.”
Bắc Hà Tán Nhân:
“Nhưng bây giờ biết tìm đâu ra nhiều phù bảo độn thuật như vậy chứ!”
Hai mắt Tống Thư Hàng đột nhiên sáng lên, hắn nghĩ tới một thứ rất thích hợp:
“Ta nghĩ tới một thứ, đó chính là phi kiếm dùng một lần của Bạch tiền bối. Về tốc độ thì khỏi phải bàn cải, nhanh ngoài sức tưởng tưởng! Cho dù kẻ địch là cấp bậc Chân Quân lục phẩm thì cũng chỉ có thể hít khói sau đuôi phi kiếm dùng một lần mà thôi, ngay cả Tôn Giả thất phẩm cũng chưa chắc có thể cản lại. Nếu trên người ai cũng mang theo một thanh phi kiếm dùng một lần, đến khi gặp nguy hiểm tính mạng, nó sẽ tự động kích hoạt, “vèo” một cái, lập tức bay mất hút, chuyện bảo mệnh không thành vấn đề. Chỉ là sau khi dùng sẽ để lại chút di chứng, ví dụ như chân mềm nhũn, muốn nôn mửa, đầu óc choáng váng chẳng hạn.”
Bắc Hà Tán Nhân:
“...”
Diệt Phượng Công Tử:
“...”
Thứ mà Tống Thư Hàng tiểu hữu đề cử rất thích hợp, không có lý gì lại cự tuyệt cả.
Tô Thị A Thất:
“Vật phẩm do Bạch tiền bối tạo ra đương nhiên là hàng tinh phẩm rồi. Nhưng mà cái đó có chức năng xoay tròn không vậy? Lưu Tinh kiếm dùng một lần hồi trước khiến ta say sẩm cả mặt mày. Bay kiểu uốn lượn ta còn có thể chấp nhận được, nhưng bay kiểu xoay tròn như cối xay gió đó thì ta ăn không tiêu đâu.”
Tống Thư Hàng trả lời:
“A Thất tiền bối yên tâm, loại lần trước mà Bạch tiền bối gửi cho mọi người là “Lưu Tinh kiếm dùng một lần”, hiệu quả khoa trương chút. Nếu như đổi thành “phi kiếm dùng một lần” bình thường thì không có chức năng xoắn ốc thăng thiên đâu, tốc độ cũng nhanh hơn!”
Lạc Trần Chân Quân cười nói:
“Ý hay đấy, phi kiếm dùng một lần của Bạch Tôn Giả đúng là phù bảo độn thuật bảo mệnh thích hợp với tình huống hiện tại của chúng ta nhất. Càng quan trọng hơn là cách chế tạo phi kiếm này rất đơn giản, phí tổn lại không cao.”
Đa số phù bảo độn pháp bảo mệnh có giá rất đắt. Loại phù bảo độn thuật có thể chạy thoát khỏi tay Tôn Giả thất phẩm, mỗi món đều cần hơn cả ngàn linh thạch thất phẩm. Nếu đổi thành linh thạch ngũ phẩm mà các đạo hữu thường dùng trong Nhóm Cửu Châu Số 1 thì chính là mười vạn linh thạch.
Mà phi kiếm dùng một lần của Bạch Tôn Giả đúng là hàng đẹp giá rẻ thật sự, tài liệu chế tạo lại chỉ là một nhánh cây. Lần trước Bạch Tôn Giả đã ship tặng cho 1/3 đạo hữu trong nhóm, mỗi người một thanh.
Thôn Vân Tăng:
“Vậy chờ lát nữa Bạch tiền bối online, chúng ta nhờ hắn ra tay chế tạo kiếm dùng một lần cho mọi người. Thế này thì chúng ta cũng có thêm dũng khí ở lại trợ giúp Bạch Vân thư viện rồi. Cho dù Bạch Vân thư viện thất thủ thì chúng ta vẫn có thể rút lui một cách thuận lợi.”
Ta Là Con Bạch Hạc Nhỏ Nơi Chân Trời:
“Tuyệt vời~”
Đối với Bạch Hạc Chân Quân thì đây chính là cơ hội tốt để cất giấu phi kiếm dùng một lần của Bạch Tôn Giả. Còn về phần bảo vệ tính mạng, bằng vào tốc độ của Bạch Hạc Chân Quân hắn đây, thì chuyện bảo mệnh tuyệt đối không thành vấn đề!
Lúc các đạo hữu trong nhóm bắt đầu thương lượng về vấn đề phù bảo độn pháp bảo mệnh và hộ thuẫn thì chủ nhóm Hoàng Sơn Chân Quân hiện thân.
Hoàng Sơn Chân Quân:
“Ta sắp đến Bạch Vân thư viện rồi, ngoài ra các đạo hữu cũng không cần bi quan như thế đâu. Thật ra Bạch Vân thư viện rất mạnh, hơn nữa đệ tử của Bạch Vân thư viện cũng không phải là một đám thư sinh bảo thủ, không hiểu lý lẽ. Nếu chiến lực của kẻ địch đến xâm chiếm quá mạnh mẽ thì việc lựa chọn tránh nơi đầu sóng ngọn gió cũng không phải là chuyện mất mặt gì. Bây giờ là thời đại gì rồi, cũng không ai để ý đến khái niệm “nhà còn người còn, nhà tan người mất” nhiều nữa. Cùng lắm thì thành Bạch Vân cứ đi tìm một chỗ xây lại là được rồi.”
Tống Thư Hàng thấy tin nhắn của Hoàng Sơn Chân Quân, trong lòng yên tâm hơn nhiều.
Điều hắn lo lắng chính là Bạch Vân thư viện sẽ chọn tử chiến đến cùng với kẻ địch giống như Không Vân Phái trong tiểu thuyết của Cao Mỗ Mỗ thôi.
*****
Quảng trường, dưới mười ba pho tượng Kiếp Tiên.
Tống Thư Hàng cùng Tô Thị A Thập Lục đang ngồi đợi Bạch Tôn Giả và Lệ Chi Tiên Tử.
Đúng lúc này, Lệ Chi Tiên Tử ngự kiếm đáp xuống bên cạnh hai người.
Trên người cô đang mặc một bộ quần áo theo phong cách gọn nhẹ. Đầu đội nón nhỏ, áo croptop ngắn tay màu trắng, quần ống ôm lửng màu xanh da trời, nhìn rất trẻ trung xinh đẹp.
“Thư Hàng, Tiểu Thập Lục, sao lại ta trở lại gấp thế? Sắp đi về rồi à?”
Lệ Chi Tiên Tử cười hỏi.
Tống Thư Hàng cất điện thoại di động:
“Đúng vậy Lệ Chi tiền bối, chúng ta sắp phải về rồi, ngoài ra còn có một chuyện ta muốn nói với tiên tử.”
Sau đó hắn dùng phương thức truyền âm nhập mật, báo tin tà ma Cửu U sắp tấn công Bạch Vân thư viện cho Lệ Chi Tiên Tử biết.
Lệ Chi Tiên Tử nghe xong thì nhíu mày lại. Một lát sau cô mới trả lời:
“Ta có mấy người bạn thân ở trong Bạch Vân thư viện, nên chắc là sẽ ở lại chỗ này giúp các cô ấy một tay. Ngươi cũng nói chuyện này với các đạo hữu khác trong Nhóm Cửu Châu Số 1 rồi đúng không?”
“Đúng vậy, ta mới vừa đăng tin lên Nhóm Cửu Châu Số 1.”
Tống Thư Hàng gật đầu nói.
Lệ Chi Tiên Tử lấy điện thoại di động ra, lướt nhanh trên màn hình. Khi cô nhìn thấy đoạn hội thoại của các đạo hữu trong Nhóm Cửu Châu Số 1 thì khẽ cười một tiếng:
“Mấy tên này thật là...”
Lúc hai người đang nói chuyện, trên bầu trời lại có một đạo độn quang bay vụt tới.
Bạch Tôn Giả đáp xuống trước mặt Tống Thư Hàng.
Sau lưng hắn còn có một vị nho sinh trung niên theo đến. Người này chính là vị Chân Quân thành danh đã lâu của Bạch Vân thư viện - Hằng Hỏa Chân Quân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận