Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3108: Một Bá Chiếm bí pháp, tặng cho tuyển thủ Bá Tống thân yêu!

Chương 3108: Một Bá Chiếm bí pháp, tặng cho tuyển thủ Bá Tống thân yêu!
Đó là người đàn ông sinh ra vì để “đánh vỡ quy tắc”.
Hết lần này tới lần khác giẫm đạp quy tắc Huyền Thánh giảng pháp dưới chân chỉ là mở màn cho hành động của hắn.
Về sau hắn lại không ngừng đánh vỡ quy tắc hiện thế, quy tắc Cửu U, quy tắc bất hủ.
Hiện tại, hắn muốn khiêu chiến tôn nghiêm cuối cùng của giới quy tắc: quy tắc Thiên Đạo.
Từ nay về sau, trong Chư Thiên Vạn Giới, e rằng không còn quy tắc nào có thể ràng buộc người đàn ông này. Thứ duy nhất có thể ràng buộc hắn, chỉ có chính hắn.
Thời đại kế tiếp chính là thời đại của Bá Tống.
Trường Sinh Giả Mặc gia lặng lẽ bộc bạch trong nội tâm.

Cùng lúc đó.
Tại một nơi trong bóng tối vô tận.
Một bàn tay đen phía sau màn hợp cách, nhưng vì đủ loại nguyên nhân, cự lão màu đen thức trắng đêm ngủ không đủ giấc lại bị cưỡng chế đánh thức lần nữa, trong đầu cũng chầm chậm gõ ra ba dấu chấm hỏi.
Ngủ không đủ + tức giận khi thức dậy nghiêm trọng khiến tâm tình nó gắt gỏng.
Đậu móa x10!
Xảy ra chuyện gì, vì sao ta lại lại lại bị cưỡng chế đánh thức nữa rồi?
Ngay sau đó…
“Thiên Đạo thoái vị rồi?”
Trong đầu bàn tay đen phía sau màn hiện lên một dấu chấm hỏi.
Khỉ gió gì vậy!
Dựa theo tình báo nó có được… Thiên Đạo mới nhậm chức không bao lâu mà?
Hơn nữa, rõ ràng trước đó không lâu, nó còn có thể cảm ứng được sự cường thế của đương kim Thiên Đạo.
Lấy trạng thái của đương kim Thiên Đạo, cảm giác trong vài trăm triệu năm nữa cũng sẽ không xảy ra vấn đề.
Thậm chí, nếu như không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, dường như đương kim Thiên Đạo là loại hình sẽ vĩnh viễn đứng trên “vị trí Thiên Đạo”!
Đây là quyết tâm mà Thiên Đạo gửi đi cho chúng sinh Chư Thiên Vạn Giới từ cõi u minh trước đó không lâu.
Chính vì vậy, cho nên sau khi nó cứu được “mặt trời màu đen” ra bèn giao chuyện treo máy cho thân thể Bất hủ đạo nhân bị nó “bá chiếm” kia, bản thân ẩn phía sau màn lại nhịn không được cơn buồn ngủ, dần rơi vào giấc ngủ say.
Trạng thái ngủ say của nó là “cái giá phải trả”.
Là cái giá cực lớn sau khi nó “thoát thân” khỏi vị trí Thiên Đạo năm đó.
Nạp điện mấy ngàn vạn năm, hoạt động một trăm năm, sau đó dùng hình thức tiết kiệm điện có thể chống đỡ cơn buồn ngủ lâu hơn chút.
Bệnh căn này không cách nào tự lành, không cách nào trị tận gốc.
Ngoài ra đáng nhắc tới chính là, ban đầu “thời gian tỉnh táo” của nó có thể lâu hơn chút, sau khi nạp đầy điện thì thời gian hoạt động được cũng sung túc hơn hiện tại. Nhưng về sau bởi vì nó chọc giận một người phụ nữ, dưới đủ loại thủ đoạn của đối phương, thời gian hoạt động sau khi nạp điện của nó chí ít bị giảm mất 50%.
Vốn lần này, nó nghĩ chờ mình ngủ bù bồi dưỡng tinh thần đủ, lại ra ngoài bàn mưu tính kế, thúc giục đại kế hoạch của bản thân.
Kết quả hiện tại… thời gian một tháng cũng chưa tới, Thiên Đạo đã xuống đài rồi?
Quả thực thao tác như bệnh thần kinh vậy.
“Đường não của mấy đời Thiên Đạo gần đây được kết nối thế nào vậy?” Nó cảm thấy trạng thái của mình cực kém.
Thức trắng đêm ngủ không đủ, bị cưỡng chế đánh thức, khó khăn lắm mới chống đỡ cơn uể oải hoàn thành công tác chuẩn bị trong tay mình, lại khó khăn lắm mới trở lại chăn ấm nệm êm định chợp mắt một lúc, kết quả vừa ngủ đã bị cưỡng chế đánh thức.
Loại trạng thái này hỏng bét đến không cách nào dùng ngôn ngữ miêu tả.
“Cũng may, năng lượng cho Bá Chiếm bí pháp của ta đã tồn trữ xong, tiếp đó, ta có thể nhắm mắt dưỡng thần một lúc… Chờ đợi “cuộc chiến tranh đoạt Thiên Đạo” kế tiếp, tranh thủ trước khi Thiên Đạo đời tiếp theo thượng vị, bồi dưỡng tinh thần đầy đủ.” Vị đại lão bàn tay đen phía sau màn này lẩm bẩm.
Trạng thái hiện tại của nó vô cùng không ổn.
Nhất định phải tranh thủ từng giây dưỡng thần một lúc, điều chỉnh tốt trạng thái của bản thân trước khi cuộc chiến tranh đoạt Thiên Đạo kết thúc.
Nói xong, vị cự lão màu đen này nhắm mắt lần nữa, gấp rút điều chỉnh trạng thái của mình.
Nhưng lúc nó vừa tiến vào “hình thức điều chỉnh”, bên cạnh nó có một chức năng tựa như “đồng hồ báo thức” lại phát ra tiếng vang đinh tai lần nữa, trực tiếp kéo nó ra khỏi trạng thái “nhắm mắt dưỡng thần”.
Cự lão màu đen: “?”
Kích cỡ dấu chấm hỏi trong đầu nó lúc này còn to bự hơn tất cả những dấu chấm hỏi trước đó cộng lại.
Lại xảy ra chuyện gì?
Chờ chút, để ta tỉnh táo lại đã.
Tiếng đồng hồ báo thức đầu tiên là tiếng vang lúc “Thiên Đạo rời chức”.
Mà đồng hồ báo thức càng kích thích hơn thứ hai lại báo hiệu “có người sắp chứng đạo Thiên Đạo, thành tựu bất hủ”, là tiếng vang nó nhất định phải lập tức ra tay!
“Đậu móa? Thời gian của ta nhảy vọt rồi à?” Tâm tình cự lão màu đen sôi trào!
Loại phương thức phàm nhân xuyên qua thời gian kiểu “để ta ngủ thêm năm phút” lại xảy ra trên người nó?
Vừa rồi nó chỉ chợp mắt một chốc, chẳng lẽ thời gian đã trôi qua hàng trăm hàng ngàn năm?
Không… Không đúng.
Tốc độ thời gian không xảy ra vấn đề gì.
Nói cách khác.
Đây là khi Thiên Đạo vừa thoái vị, đồng thời lập tức có người hoàn thành kết nối không khe hở, chứng đạo bất hủ!
Xảy ra chuyện gì?
Nhiều Trường Sinh Giả như vậy trên Chư Thiên Vạn Giới đâu hết rồi?
Để trang trí ư?
Không ai nhảy ra cản trở tuyển thủ Thiên Đạo đời tiếp theo ư?
Cứ vậy trơ mắt nhìn mục tiêu chứng đạo?
Trị số khát vọng của mọi người với bất hủ thấp như vậy ư?
Dù là tên Bá Tống kia muốn chứng đạo, Trường Sinh Giả cũng không có khả năng thờ ơ chứ?
Sao ta càng ngày càng không hiểu được thế giới này vậy.
Còn có… mặt trời màu đen và hóa thân Bất hủ đạo nhân của ta đâu? Vì sao không có phản ứng?
Nhưng bất kể thế nào, bất kể trong lòng nó có bao nhiêu nghi hoặc, nó nhất định phải hành động.
Dù trạng thái bản thân có kém đi nữa, có không chịu nổi đi nữa, đối phương đã bắt đầu chứng đạo bất hủ, nếu không hành động, nó sẽ bỏ lỡ cơ hội.
Vì vậy, cự lão màu đen giùng giằng, dùng ý chí của mình cố gắng chống lại cơn buồn ngủ không ngừng dâng lên, dựa vào ý chí kiên cường của bản thân cứng rắn chen ra khỏi bóng tối vô biên, giáng lâm hiện thế.
Nó chính là tồn tại đã thất bại nhiều lần mà vẫn có thể đứng lên nhiều lần, chỉ là cơn buồn ngủ, dựa vào ý chí, có thể khắc phục!
Sau khi lặng lẽ giáng lâm, cự lão màu đen lờ mờ cảm ứng được bài xích của hiện thế với nó.
“Thời gian của ta không nhiều, nhất định phải tốc chiến tốc thắng.” Cự lão màu đen thầm nghĩ.
Sau khi lẩn vào hiện thế, nó lại như dĩ vãng, lợi dụng bí pháp tiềm hình mà bản thân khai phá ra lúc còn làm Thiên Đạo, cẩn thận ẩn giấu thân hình, lại thông qua không gian na di, lẻn vào nơi “tân Thiên Đạo chứng đạo”.
Chờ khi nó lặng lẽ đến nơi bèn phát hiện hơn phân nửa Trường Sinh Giả Chư Thiên Vạn Giới đều đang tụ tập trong Bảo Thạch vực nho nhỏ này.
Tiếp đó, nó nhìn thấy tuyển thủ sắp chứng đạo.
Quả nhiên là Bá Tống kia.
Nhưng ngoài dự liệu của nó là… ấy thể mà Bá Tống không chứng đạo một mình, bên cạnh hắn còn có một tên hố hàng vô cùng quen thuộc khác.
A Bạch tuấn mỹ.
Trong đầu cự lão màu đen hiện lên một dấu chấm hỏi to đùng lần nữa.
?
Nhìn từ hình ảnh trước mắt, hai người muốn cùng nhau chứng đạo ư?
Làm sao làm được?
Càng quan trọng hơn là…
Nếu hai người cùng nhau chứng đạo, vậy Bá Chiếm bí pháp của ta phải dùng trên ngươi ai mới tốt đây?
Phải dùng trên người tên Bạch hố hàng kia? Hay là Bá Tống?
Sau khi do dự trong nháy mắt, cự lão màu đen nhanh chóng đưa ra lựa chọn.
Còn cần phải nói sao?
Đương nhiên là chọn Bá Tống!
Bị A Bạch tuấn mỹ hố nhiều lần như vậy, nó không có lý do đi gặm khúc xương cứng này.
Cho nên, không suy tư nhiều hơn, trên thực tế, tình huống hiện tại cũng không cho phép nó suy tư nhiều hơn.
Nó chà xát bí pháp, tặng cho Bá Tống một Bá Chiếm bí pháp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận