Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2700: Xin cô giáo Trình Lâm dạy cho ta!

Chương 2700: Xin cô giáo Trình Lâm dạy cho ta!
Không làm việc trái với lương tâm thì không sợ ma quỷ đòi nợ. Nhưng nếu có tật giật mình mà nghe thấy những từ khóa nhạy cảm là lạnh toát sống lưng ngay. Giống như Tống Thư Hàng bây giờ vậy.
Thiên Đế, thời kỳ viễn cổ, gặp lại… tổ hợp từ ngữ này đập bang bang trong lòng Tống Thư Hàng.
Hắn đọc đi đọc lại tin nhắn của Thiên Đế hồi lâu, nhưng không thể xác định được là Thiên Đế đã biết thân phận của hắn rồi hay chỉ là đang gạt hắn thôi.
[Bất kể thế nào, có đánh chết mình cũng không nhận mình đã dẫn dắt Thiên Đế đời đầu đi nhảy vực.] Tống Thư Hàng nghĩ thầm.
Thành khẩn được khoan hồng, ngồi tù cũng mục xương.
Có đánh chết hay không, liều không nhận là được.
Tống Thư Hàng đang suy tư thì lại thấy tiếng “ting ~” vang lên. Tống Thư Hàng lại gửi tới một tin nhắn mới.
[Bạn xấu] Thiên Đế gửi một giọt năng lượng cho ngươi, tin nhắn đính kèm: Tống tiền bối, đây là phần năng lượng của hôm nay nè ~ Có phải ngươi vừa mới tỉnh lại từ trạng thái bế quan không?]
Tống Thư Hàng: “Đậu má!”
Sao Thiên Đế lại biết hắn vừa mới thức tỉnh từ trạng thái bế quan?
Chẳng lẽ cô ta vẫn đang theo dõi hắn?
Tống Thư Hàng vội vàng quay đầu, phủ thần thức ra bốn phía trong Kiếp Tiên Hư Không.
Nhưng trong phạm vi thần thức của hắn chỉ thấy Bạch tiền bối, Vân Tước Tử Tiên Tử, Thất Tu tiền bối và Linh Điệp tiền bối. Thất Tu tiền bối và Linh Điệp tiền bối vẫn chưa tỉnh lại, còn Bạch tiền bối và Vân Tước Tử Tiên Tử thì vẫn đang bế quan.
“Không thấy bóng Thiên Đế đâu… Nhưng Thiên Đế là Trường Sinh Giả, phạm vi bao phủ của thần thức cô ta hơn xa mình. Nếu cô ta đang trốn trong Kiếp Tiên Hư Không để theo dõi mình thì hoàn toàn có thể nằm ngoài phạm vi thần thức của mình. Tình thế bất lợi cho mình đây.” Tống Thư Hàng khổ não nói.
Mỹ nhân rắn công đức: “!!!”
Chẳng phải ngươi đang bế quan sao? Đi gây hấn với Thiên Đế lúc nào thế hả?
“Bình tĩnh, bình tĩnh, cứ coi như mình đang bế quan là được.” Tống Thư Hàng lặng lẽ nhắm mắt lại, giả bộ như mình lại bế quan.
Đồng thời, hắn yên lặng sắp xếp tri thức về Thiên Đình đại đạo trong đầu.
Tri thức về Thiên Đình chi đạo vô cùng khổng lồ. Tống Thư Hàng phải vạch riêng một khu trong đầu mình để lưu trữ những tri thức này.
Ngay khi Tống Thư Hàng đang sắp xếp tri thức về Thiên Đình chi đạo, mỹ nhân rắn công đức trong thể nội hắn hơi nhíu mày. Cô ngửi thấy khí tức của Thiên Đình viễn cổ đại đạo trên người Tống Thư Hàng! Khác với khí tức đại đạo nhiễm lên khi Tống Thư Hàng đi thu thập mảnh vỡ của Thiên Đình viễn cổ trong quá khứ, khí tức của Thiên Đình viễn cổ đại đạo lần này là tự thân Tống Thư Hàng tỏa ra.
Thư Hàng lại vừa tiếp xúc với Thiên Đình chi đạo?
Mỹ nhân rắn công đức không khỏi hơi bận lòng.
Cô từng là một thành viên của Thiên Đình viễn cổ, còn có quan hệ thân thiết với người hủy diệt Thiên Đình Trình Cẩu Đản, cho nên cô biết rõ Thiên Đình viễn cổ đại đạo nguy hiểm đến mức nào.
Con người một khi dính vào đại đạo này thì sẽ rất khó thoát thân, nếu không cẩn thận là sẽ bị trói buộc với nó, ngay cả Trường Sinh Giả cũng không thể bứt ra một cách dễ dàng.
“Tống ~” Mỹ nhân rắn công đức lên tiếng toan nhắc nhở Tống Thư Hàng, khuyên hắn không nên tùy tiện tiếp xúc với Thiên Đình chi đạo.
Nhưng cô vừa lên tiếng thì lại nhận ra khí tức của Thiên Đình viễn cổ trên người Tống Thư Hàng đột nhiên biến mất không thấy đâu nữa.
Mỹ nhân rắn công đức: “???”
“Sao thế @#%& Tiên Tử?” Tống Thư Hàng hỏi.
“…” Mỹ nhân rắn công đức liếc mắt: “Các người tìm Chu Thụ Nhân thì liên quan gì đến Lỗ Tấn ta?”
“Ta lại đọc sai tên cô rồi hả?” Tống Thư Hàng nghe ra hàm ý trong lời thoại của mỹ nhân rắn công đức, bèn thử uốn lưỡi, cố gắng nặn ra mấy âm tiết ngôn ngữ viễn cổ.
Mấy hơi thở sau.
Tống Thư Hàng từ bỏ cố gắng: “Công Đức tiên tử à, cô có định thay cái tên khác không?”
“Tống Cẩu Đản!” Mỹ nhân rắn công đức buồn bực đáp.
“Là Trình Cẩu Đản. Cha Cẩu Đản tự đổi tên, chúng ta đừng tự ý thay đổi tên của người ta.” Tống Thư Hàng cười ha hả nói. Hắn còn đang nghĩ đến chuyện khiến cái đạo hiệu “Trình Cẩu Đản” mà chúa tể Cửu U ban cho nổi danh thiên hạ nữa kia.
“Gì đấy?” Giọng nói của Trình Lâm Tiên Tử vang lên ngay bên tai Tống Thư Hàng và mỹ nhân rắn công đức.
Tống Thư Hàng: “…”
Đây là Kiếp Tiên Hư Không đó, thế mà Trình Lâm Tiên Tử vẫn cảm ứng được hắn sao?
Giọng nói của mỹ nhân rắn công đức trở nên sung sướng: “Cẩu Đản thành đôi.”
“Ngươi không bế quan cho đàng hoàng trong Kiếp Tiên Hư Không, đang yên đang lành @ ta làm gì?” Trình Lâm Tiên Tử buồn bực nói. Ban nãy cô đang nói chuyện với cha Cẩu Đản thì đột nhiên cảm thấy có người đang luôn miệng gọi “Trình Cẩu Đản”, thế là cô không cần suy nghĩ, dùng ngay chức năng chat Tu Chân để hỏi Tống Thư Hàng.
Kết nối xong mới biết đúng là tên nhãi Tống Thư Hàng này đang không ngừng @ cô thật.
Mà trong cảm ứng của cô, tiểu tử Tống Thư Hàng này còn vừa bế quan, vừa thi triển Dưỡng Đao thuật với hư không như phát rồ, mã QR sau lưng không ngừng lấp lóe, trên đầu còn có một đám khỉ đang tụng kinh.
Nó muốn làm trò gì vậy?
“Thực ra… ta vừa bế quan xong.” Tống Thư Hàng trả lời.
Trình Lâm Tiên Tử: “Bế bao lâu?”
“Một… một ngày?” Tống Thư Hàng không chắc lắm.
“Hứa với ta, đừng có bôi tro trát trấu lên từ “bế quan” nữa được không?” Trình Lâm Tiên Tử: “Với lại, đừng có rảnh rỗi sinh nông nổi mà đi @ ta nữa. Bế quan tử cho tế vào!”
Mỹ nhân rắn công đức: “Bôi đen, bôi đen.”
Tống Thư Hàng: “…”
“Không có gì thì ta đi trước đây, dám @ lung tung nữa thì ngươi chết chắc đấy.” Trình Lâm Tiên Tử đe dọa.
“Từ từ đã Trình Lâm Tiên Tử, ta có chuyện muốn hỏi cô.” Tống Thư Hàng vội nói.
Trình Lâm Tiên Tử và mỹ nhân rắn công đức đều là thành viên của Thiên Đình viễn cổ, cho nên hai người họ đều biết xây dựng kiến trúc Thiên Cung đúng không?”
Trình Lâm Tiên Tử: “Nói đi.”
“Trình Cẩu… Lâm Tiên Tử, cô có biết sau khi dùng Thực Tại Ảo cụ hiện hóa cung điện của Thiên Đình viễn cổ ra, phải làm gì để ổn định chúng, khiến chúng hóa thành kiến trúc Thiên Cung không?” Tống Thư Hàng hỏi ý kiến.
“Ngươi hỏi cái này làm gì? Đừng nói là ngươi đang nghiên cứu Trường Sinh đạo của Thiên Đình đấy nhé?” Trình Lâm Tiên Tử nhíu mày nhắc nhở: “Thiên Đình viễn cổ đại đạo là một Trường Sinh đạo vô cùng nguy hiểm. Dính vào đại đạo này, dù là Trường Sinh Giả mà không cẩn thận thì cũng chìm sâu vào đó. Bây giờ ngươi mới có cảnh giới Huyền Thánh bát phẩm… Đối với ngươi, tiếp xúc với Trường Sinh đạo Thiên Đình quá nguy hiểm.”
Mỹ nhân rắn công đức gật đầu phụ họa: “Quá nguy hiểm.”
Trình Lâm và cô vẫn rất ăn ý với nhau. Cô vừa định nhắc nhở Tống Thư Hàng việc này thì Trình Lâm đã nhắc trước một bước thay cô rồi.
“Tiên tử đừng hiểu lầm, ta không định tiếp xúc sâu với Thiên Đình viễn cổ chi đạo đâu… Ta chỉ định xây một ngôi nhà nhỏ trong Kiếp Tiên Hư Không thôi.” Tống Thư Hàng trả lời.
Trình Lâm Tiên Tử: “…”
Mỹ nhân rắn công đức: “…”
“Ta bế quan lần này chủ yếu là để tạo dựng quan hệ và tăng độ thiện cảm với Kiếp Tiên Hư Không. Ta nghĩ xây cái nhà trong Kiếp Tiên Hư Không sẽ giúp mình bồi dưỡng tình cảm với nó đó.” Tống Thư Hàng giải thích: “Cho nên ta mới nghĩ đến chương xây dựng Thiên Cung trong Thiên Đình chi đạo, nhưng phần sau ta đọc không hiểu.”
“Đọc không hiểu?” Trình Lâm Tiên Tử lập tức bắt được từ khóa: “Đúng là ngươi đã tiếp xúc với Thiên Đình đại đạo rồi sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận