Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1747: Truyền Thừa Của Ma Đế

Chương 1747: Truyền Thừa Của Ma Đế
Chuyện liên quan đến Bá Tống Huyền Thánh Tống Thư Hàng, Công Tử Hải thật sự xem không hiểu.
Nửa năm trước, lần đầu tiên hắn gặp Tống Thư Hàng... lúc đó Tống Thư Hàng chỉ là một tu sĩ nhỏ mới bắt đầu tu luyện. Trong cơ thể không có một tia chân khí nào, chỉ có sức mạnh khí huyết yếu ớt, từ đầu đến cuối chỉ biết nấp sau lưng Tô thị A Thất.
Nếu không phải vào giây phút quan trọng nhất, tên kia đột nhiên đứng dậy đoạt thức ăn trước miệng cọp, ‘lấy’ đi một viên huyết thần toản từ trong chiến lợi phẩm của hắn, thậm chí Công Tử Hải còn không nhớ nổi sự tồn tại của đạo hiệu Thư Sơn Áp Lực Đại.
Mà viên huyết thần toản kia chính là sự bắt đầu của mối quan hệ bất hòa giữa hắn và Thư Sơn Áp Lực Đại Tống Thư Hàng.
Về sau hắn gài bẫy mấy lần, muốn đoạt lại huyết thần toản từ trong tay Tống Thư Hàng... nhưng lần nào cũng chấm dứt bằng sự thất bại. Thoạt nhìn mỗi lần thất bại đều là do ‘vận khí của bản thân không tốt’, nhưng khi nghĩ lại cứ cảm thấy có chỗ nào đó là lạ, bởi thực lực của Tống Thư Hàng không hề giống như trong tình báo.
Cũng chính lúc này, hắn bắt đầu hoài nghi thực lực chân chính của Tống Thư Hàng, hoài nghi phải chăng đối phương là đại tiền bối giả heo ăn hổ. Trên thế giới này, đại tiền bối xấu tính không hề ít. Người tu chân cũng không phải tiên nhân thần thoại vô dục vô cầu, đạo tâm kiên định và tính cách xấu xa không liên quan gì với nhau.
Tiếp đó mấy tháng sau, đối phương đột nhiên nhân tiền hiển thánh, trở thành nghìn năm đệ nhất thánh, thánh hào Bá Tống, chẳng có chút dấu hiệu báo trước nào cả.
Ngay lúc đó, Công Tử Hải đã thầm quyết định cắt đứt quan hệ với Tống Thư Hàng, không tiếp xúc với đối phương nữa. Ít nhất là trước khi hắn tấn thăng Huyền Thánh, hai bên sẽ không gây chuyện với nhau nữa.
Không chọc nổi thì ta trốn còn không được à?
Hơn nữa vừa lúc sau khi tấn thăng ngũ phẩm, hắn muốn chủ động tham gia đại kế hoạch tuyệt thế của Vô Cực Ma Tông, giành lấy thứ mình muốn.
Chỉ là... cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.
Hắn không muốn tiếp xúc với Tống Thư Hàng nhưng đối phương cứ luôn dùng những cách bất ngờ chen vào cuộc đời của hắn.
“Ta chỉ mới bế quan nửa năm trùng kích cảnh giới ngũ phẩm thôi mà, rõ ràng chỉ có nửa năm ngắn ngủi.”
Công Tử Hải thở dài ngao ngán.
Bế quan nửa năm thành công trùng kích ngũ phẩm, còn ngưng tụ ra kim đan tám long văn, dùng nhiêu đây thời gian tấn cấp đã đạt cấp bậc ‘cấp tốc’ trong lịch sử tu chân giới.
Nhưng trong thời gian ngắn như vậy, Bá Tống đã nhân tiền hiển thánh ba lần. Trung bình một tháng lên sóng một lần, còn đúng ngày hơn cả kinh nguyệt.
Công Tử Hải cảm thấy đạo tâm của hắn sắp vỡ nát rồi.
...
Công Tử Hải chống kiếm đứng trên thiên thạch.
Có hai con rối áo đen xuất hiện sau lưng hắn, dọn dẹp tàn dư sau trận độ kiếp thay hắn, xóa bỏ đại trận độ kiếp, lại thu hồi từng Ma Thần trụ.
“An Tri bị bắt rồi, mục tiêu tiếp theo của Bá Tống Huyền Thánh... có thể sẽ là ta.”
Công Tử Hải bắt đầu trầm tư.
Có lẽ đối với tồn tại có đẳng cấp như Bá Tống, một người mới vừa tấn thăng Linh Hoàng ngũ phẩm như mình hoàn toàn không tính là đại địch. Có lẽ đối phương sẽ không cố ý đi tìm bắt mình đâu, chỉ khi nào tiện tay mới mang mình đi.
Nhưng Công Tử Hải không dám gửi gắm sự bình yên của bản thân vào tâm trạng của đối phương.
“Đại thế của Bá Tống Huyền Thánh đã thành, xem ra không chừng thân phận Công Tử Hải này phải chết một lần.”
Công Tử Hải cúi đầu nhìn một ma văn cực kỳ phức tạp trên tay phải.
Sau khi ngẩng đầu, hắn lại khôi phục sự tự tin, trở thành Công Tử Hải mưu toan thiên hạ.
“Bộ thân thể này cùng với thân phận Công Tử Hải, còn có một phần tạp chất hồn phách, nhất định phải vứt bỏ.”
Công Tử Hải lẩm bẩm.
Phải thừa nhận Bá Tống Huyền Thánh là kẻ địch mà hắn của bây giờ không đối phó nổi.
Nhưng... sau này thì chưa biết được.
Hắn đang nắm giữ truyền thừa của Ma Đế trong tay, hơn nữa sau khi tấn thăng ngũ phẩm, hắn đã kích hoạt cổng truyền thừa thành công.
Đây chính là truyền thừa của Đại Đế Ma môn thần bí từ thời đại vô cùng cổ xưa. Trong truyền thuyết, vị Ma Đế kia đã từng cạnh tranh chức vị Thiên Đạo, hơn nữa còn tranh đến ‘bước cuối cùng’.
Thậm chí sau khi thất bại, hắn cũng không bị Thiên Đạo giết chết mà đã chạy trốn thành công, biến mất khỏi hiện thế.
Truyền thừa của vị Ma Đế này có độ phù hợp cực cao với hắn.
Trong truyền thừa có ghi lại Ma Đế là một tồn tại gói mưu kế. Lúc tấn thăng ngũ phẩm, hắn không ngưng tụ ra kim đan chín long văn nghịch thiên như các thiên mệnh chi tử kia, kim đan của hắn chỉ có tám long văn. Nhưng hắn lại dựa vào kim đan tám long văn này một đường nghịch tập, chém chết mấy đại địch có kim đan chín long văn, sáng tạo ra đạo trường sinh cho bản thân, trở thành Đại Đế Ma môn, là tồn tại thuộc hàng đỉnh cấp trong tầng lớp Trường Sinh Giả. Khi từng cây Ma Thần trụ được dựng lên, vạn ma thần phục, Ma Thần trụ xuất hiện ở đâu, nơi đó chính là lãnh thổ của Ma Đế.
‘Ma Thần trụ đại trận’ mà Công Tử Hải và An Tri Ma Quân dùng lúc độ kiếp chính là trận pháp lấy được từ nơi truyền thừa của Ma Đế.
Tính cách của Ma Đế, những gì Ma Đế trả qua đều rất giống hắn.
Công Tử Hải lấy ra một chiếc bao tay rồi đeo vào, che đi ma văn trên tay.
Độ phù hợp càng cao, hắn sẽ kế thừa được càng nhiều từ truyền thừa của Ma Đế. Dừa vào truyền thừa của Ma Đế, sau này hắn nhất định sẽ mở ra đại đạo trường sinh thuộc về chính mình, trở thành Ma Đế mới.
Huyền Thánh... chỉ là một giai đoạn trên con đường tu hành dài đằng đẵng mà thôi.
Tương lai còn rất dài.
Thắng thua nhất thời cũng chẳng có ý nghĩa gì.
“Mắt phải nhìn xa hơn, ai tấn thăng cửu phẩm trước, ai mở ra đại đạo trường sanh trước... mới là chuyện có ý nghĩa thật sự.”
Công Tử Hải giang rộng hai cánh tay, sau khi nghĩ thông suốt, hắn cảm thấy đạo tâm kiên định hơn rất nhiều.
“Bước kế tiếp là ngưng tụ Ma Thần trụ bản mệnh của riêng ta, sau đó trở về Vô Cực Ma Tông, tham gia kế hoạch lớn của Ma Thần Tông, từ đó giành được quyền hạn và tài nguyên đầy đủ, đặt nền tảng để ta tấn thăng Chân Quân lục phẩm.”
Công Tử Hải thẫm nghĩ.
Hắn có thói quen đi một bước tính ba bước, nắm tất cả mọi thứ trong lòng bàn tay.
“Lúc ngưng tụ Ma Thần trụ, đồng thời lột bỏ một thân xác cũ và phần tạp chất hồn phách luôn, sau đó luyện chế thân xác cũ thành hóa thân, vừa lúc có thể vượt qua một kiếp thay ta.”
Công Tử Hải âm thầm vạch ra kế hoạch.
Hắn không thể chết một cách tùy tiện được.
Lúc này hai con rối ở sau lưng đã thu dọn trận pháp độ kiếp xong, lại xóa hết dấu vết chứng minh Công Tử Hải đã từng đến thiên thạch này.
“Đi, trở về.”
Công Tử Hải nhấc chân bước lên trước một bước.
Phi kiếm của hắn có linh, chủ động bay xuống dưới chân nâng đỡ thân hình hắn.
Khóe miệng Công Tử Hải nhếch lên lộ ra một nụ cười.
Phi kiếm này gắn liền với tính mệnh của hắn, thậm chí đã sinh ra một tia linh tính cực kỳ yếu ớt.
“Chúng ta lột xác cùng nhau nào.”
Công Tử Hải nói.
Hắn quyết định đúc phi kiếm của bản thân thành Ma Thần trụ bản mệnh.
Ai nói Ma Thần trụ nhất định phải là hình cây cột? Vì sao lại không thể là cây cột hình kiếm?
Vừa là kiếm lại vừa là Ma Thần trụ.
“Lấy được truyền thừa cũng không có nghĩa là phụ thuộc hoàn toàn vào nó, một mực đi theo con đường của Ma Đế. Nhất định phải thay đổi linh hoạt, như vậy sau này ta mới có thể sáng tạo ra đại đạo trường sinh của riêng ta.”
Công Tử Hải nói với chính mình.
Kiếm quang lướt đi, biến mất trong vũ trụ.
************
Sau khi nghe xong bài giảng pháp của vị thánh thứ mười một Linh Điệp Huyền Thánh, tu luyện giả trong chư thiên vạn giới vẫn chưa đã ghiền. Vô số tu luyện giả đang ghi chép điên cuồng.
Phần Huyền Thánh giảng pháp là phần không thể thu lại. Bình thường tu sĩ sẽ cố nhớ phần lớn nội dung Huyền Thánh giảng pháp, sau đó trở về nghiên cứu dần.
Nhưng năm nay có quá nhiều bài Huyền Thánh giảng pháp, nếu không ghi chép lại, các tu luyện giả sợ mình sẽ quên mất.
Sau khi Linh Điệp Tôn Giả giảng pháp xong, lượng lớn công đức từ chư thiên vạn giới phủ xuống người hắn.
Lượng công đức nhận được rất nhiều, vượt xa dự đoán của Linh Điệp Tôn Giả.
“Lạ thật, mặc dù bài giảng pháp của ta rất hay nhưng có vẻ như lượng công đức nhận được nhiều quá thì phải?”
Linh Điệp Tôn Giả thầm thắc mắc.
Lượng công đức khổng lồ trực tiếp ngưng tụ thành hình một con bướm cực lớn ở sau lưng hắn, bước thẳng vào giai đoạn ‘công đức thực thể hóa’. Bướm lớn không ngừng ngưng hình, thân thể lại hóa thành hình dáng một nữ tử nhân loại, nhìn tựa như tinh linh bướm.
“Hình thái công đức thật đẹp, xét về bề ngoài thì không hề thua kém tiên tử rắn của Thư Hàng tiểu hữu.”
Lệ Chi Tiên Tử khen ngợi.
“Ta thấy... thuộc tính cuồng con gái của Linh Điệp tiền bối hết thuốc chữa rồi.”
Cuồng Đao Tam Lãng trầm giọng nói.
Mặc dù còn không thấy rõ hình dáng của nữ tử nhân loại do bướm to biến thành, thế nhưng dựa vào đôi chân dài đặc trưng kia... nhất định là Vũ Nhu Tử không sai vào đâu được.
Ngoài ra nhân tiền hiển thánh, Huyền Thánh giảng pháp đều đã kết thúc, Cuồng Đao Tam Lãng cũng không cần phải lo những lời nói của hắn sẽ bị Linh Điệp tiền bối nghe thấy nữa.
“Người mà a cha ngưng tụ ra không phải ta.”
Vũ Nhu Tử cười hì hì phủ nhận:
“Hẳn là mẹ ta.”
Trên mặt Cuồng Đao Tam Lãng lộ rõ vẻ ‘ta không tin’.
Trong hư không, thân hình Linh Điệp Tôn Giả mờ dần, cùng lúc đó trong đầu hắn hiện lên một suy nghĩ.
Đợt sức mạnh công đức này quá khổng lồ... cứ như là phần của mấy người giảng pháp gộp chung lại.
Linh Điệp Tôn Giả nhớ lại quá trình giảng pháp của con gái Vũ Nhu Tử và Tống Thư Hàng tiểu hữu. Lúc giảng pháp kết thúc, hình như Vũ Nhu Tử và Tống Thư Hàng tiểu hữu không nhận được ánh sáng công đức trả về thì phải?
Hơn nữa lúc Vũ Nhu Tử hiển thánh, chứng đạo không phải ‘Huyền Thánh’ mà là ‘Cổ Thánh’.
“Chẳng lẽ có một phần ánh sáng công đức sinh ra lúc Đậu Đậu, Vũ Nhu Tử và Tống Thư Hàng tiểu hữu giảng pháp chưa tiêu tán, bây giờ chuyển hết lên trên người ta?”
Linh Điệp Tôn Giả xoa cằm.
Hắn quay đầu nhìn ra sau lưng.
Thân hình của tinh linh bướm ánh sáng công đức đã ngưng tụ nhưng mặt mũi vẫn rất mơ hồ, nhìn hệt như đang đeo một chiếc mặt nạ.
“Cũng tốt.”
Linh Điệp Tôn Giả mỉm cười, rời khỏi không gian độ kiếp trở về hiện thế.
Mà ngay lúc hắn trở về hiện thế...
Các tu luyện giả trong chư thiên vạn giới lại chợt có cảm ứng.
Còn... còn nữa ư?
Còn có Huyền Thánh đang đợi giảng pháp à? Lẽ nào hôm nay một hơi có đến mấy vị đại lão bát phẩm ra đời?
Do ngẩng đầu nhìn trời quá lâu, cổ vừa căng vừa đau.
Trong lúc ai cũng đang suy tư, một con chuột hamster nhỏ bé đáng yêu xuất hiện trước mắt mọi người.
Số hamster không lôi thôi dài dòng gì cả, hiển thánh vừa kết thúc đã lập tức bắt đầu ngưng tụ thánh ấn.
Thánh hào: [Nhiễm Chân Cổ Ma]
Lại là một loại mới ư?
Nghe có vẻ là tồn tại tương tự như Cổ Thánh.
Thánh hào vừa hiện, số hamster vội tiến vào trạng thái giảng pháp ngay. Bởi nó sợ nếu bản thân kéo dài thời gian quá lâu sẽ quên mất nội dung giảng pháp mà chủ nhân đã chuẩn bị sẵn cho nó.
...
Chờ phần giảng pháp của số hamster kết thúc.
Ở đằng xa, Xích Tiêu kiếm tiền bối, Tạo Hóa Tiên Tử và lão tộc trưởng bộ lạc Long Huyết hiện thân, bọn họ cảm ứng được khí tức của Tống Thư Hàng nên chạy đến.
Lão tộc trưởng tiếp đãi mọi người, mời mọi người đến bộ lạc Long Huyết nghỉ ngơi.
Vũ Nhu Tử đưa tay ôm lấy Tống Thư Hàng đang hôn mê.
Lúc này, Tam Lãng đột nhiên truyền âm nói với cô:
“Vũ Nhu Tử, lúc di chuyển Thư Hàng, động tác phải nhẹ một chút. Nếu ta đoán không lầm thì một mình hắn đang phải chịu đựng nỗi thống khổ về tinh thần đến từ không gian thánh giả thay chúng ta.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận