Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3068: Tống tiền bối, ta ở tương lai chờ ngươi!

Chương 3068: Tống tiền bối, ta ở tương lai chờ ngươi!
“Nhân lúc còn chưa xuống đài, ta sẽ dốc toàn lực nghiên cứu cách nén năng lực tính toán của Thiên Đạo thành một năng lực thiên phú, sau đó tạo ra một file nén năng lực tính toán, giao cho Thư Hàng thông qua con đường thải tạp chất mà Thiên Đạo Cầu thiết lập trước đó.” Đạo Tử bảy tỏ suy nghĩ của mình trong nhóm nghiên cứu.
Thiên Đế Tử: “…”
Con đường thải tạp chất mà Thiên Đạo Cầu thiết lập… đừng nói thứ vốn sẽ bị thải ra là cô đấy nhé?
Tủi thân quá đi mà.
“Đạo Tử đạo hữu chuyên tâm đánh hạ nan đề “file nén năng lực tính toán cấp Thiên Đạo” đi. Đề tài này bọn ta không giúp được gì rồi.” Thiếu niên ba mắt tiền bối nói: “Trước mắt chúng ta sẽ tập trung nghiên cứu phương diện đạo khí nhé? Còn vấn đề gì khác không?”
Tống Thư Hàng vội vàng lên tiếng: “Các vị tiền bối, chỗ ta còn có một việc cần kĩ thuật của mọi người chi viện. Việc này cũng liên quan đến đại lão mặt trời màu đen… Ta phát hiện ra sau lưng đại lão mặt trời màu đen còn có kẻ chủ mưu, tạm gọi là cự lão màu đen. Trước đó ta dùng phương pháp nhập mộng, kiếm được của nó một bí pháp thú vị tên là “Bá Chiếm bí thuật”, muốn nhờ các tiền bối đơn giản hóa nó lại giúp ta.”
Ừm, nếu có thể rút ngắn thành khoảng ba phù văn là tốt nhất, thời gian tích tụ năng lượng cũng cần nén cho ngắn lại. Chứ nếu chỉ riêng tích tụ năng lượng đã mất đến ngàn vạn năm thì còn nói chuyện gì?
Sau đó, Tống Thư Hàng kể lại cho các đại lão trong nhóm nghiên cứu nghe về ân oán giữa cự lão màu đen núp sau màn với các đời Thiên Đạo.
Nghe hắn nói xong, các thành viên trong nhóm đều im lặng cả nửa ngày trời.
Một lúc lâu sau, Thiên Đế Tử mới phát biểu: “Ta cũng không biết nhận xét về tên đó thế nào nữa, số nhọ thế?”
Đây là lần đầu tiên cô thấy Boss phản diện mà thảm đến vậy.
“Cũng có thể là tại Bạch đạo hữu quá may mắn.” Cha Cẩu Đản nhắc nhở.
“Thầy ta thì quá trâu bò.” Đạo Tử bổ sung.
Tống Thư Hàng: “…”
Bạch tiền bối two: “Quay về trọng điểm xem nào. Trọng điểm là chờ khi Thiên Đạo luân hồi thứ chín bắt đầu, tên này sẽ thò ra và thi triển một phát Bá Chiếm bí pháp đúng không?”
“Đúng vậy, dù đến lúc đó là Bạch đạo hữu hay Thư Hàng lên ngôi thì hắn cũng sẽ không từ bỏ cơ hội này.” Thiếu niên ba mắt tiền bối nói.
Cự lão màu đen này quá thê thảm. Hắn có thủ đoạn, có mưu lược, có kiên nhẫn, đủ cẩn thận. Nhưng nó không thể ngờ rằng kế hoạch kín đáo của mình lại bị Tống Thư Hàng dùng nhập mộng dò xét đến tận căn nguyên, đến Bá Chiếm bí pháp cũng bị Bá Tống học mót mất.
“Có lẽ chúng ta có thể dùng tới Bá Chiếm bí pháp này đấy.” A Bạch hiện thế suy nghĩ một lát, bỗng nói: “Nếu chúng ta muốn thực hiện bước cuối cùng theo hướng hai cá thể khác biệt đồng thời chứng đạo, thì nói không chừng sẽ phải dùng đến nó.”
Hắn và Tống Thư Hàng đã dung hòa một bộ phận của đối phương và thỏa mãn điều kiện hai cá thể khác biệt đồng thời chứng đạo trên lý thuyết.
Nhưng nếu có thể bổ khuyết một nhát Bá Chiếm bí pháp cho nhau trong khoảnh khắc trước khi chứng đạo, thì liên hệ giữa đôi bên sẽ càng thêm ổn định, đảm bảo quá trình chứng đạo không gặp chuyện gì ngoài ý muốn.
“Nói cách khác, chúng ta cần phân tích Bá Chiếm bí pháp, hơn nữa phải nghiên cứu ra một phương án phá giải nó để tránh bị cự lão màu đen kia đánh lén.” Cha Cẩu Đản suy nghĩ một lát rồi cho ra đời một phương án khả thi: “Đã vậy thì chúng ta hãy ra tay theo hướng hấp thu năng lượng từ Bá Chiếm bí pháp của cự lão màu đen. Khi Thiên Đạo thứ chín được xác định, ngay thời khắc cự lão màu đen thi triển Bá Chiếm bí pháp, chúng ta sẽ hấp thu và chuyển hóa nó thành năng lượng, cung cấp cho chính mình thi triển nó.”
Trước mỗi lần thi triển Bá Chiếm bí pháp cần tích tụ năng lượng ngàn vạn năm.
Lực lượng này không rơi từ trên trời xuống.
Vậy chỉ có cách nghĩ biện pháp hấp thu và chuyển hóa năng lượng ngàn năm của Bá Chiếm bí pháp từ chỗ cự lão màu đen thôi.
Một công đôi việc.
“Cha Cẩu Đản, ngươi không hổ là chúa tể Cửu U, tâm hồn thật đen tối.” Thiếu niên ba mắt tiền bối giễu cợt.
Cha Cẩu Đản: “…”
Má nó chứ, ngươi thì không phải là chúa tể Cửu U à?
Đâm ta một ngàn, tự xẻo tám trăm, hay ho lắm sao?
Ờ… hình như cũng hơi hay ho thật.
“Như vậy xin giao chuyện Bá Chiếm bí pháp, nghiên cứu đạo khí và file nén năng lực tính toán của Thiên Đạo cho các tiền bối. Ta sẽ phụ trách hoàn thiện Trường Sinh đạo hệ thống mạng chat Tu Chân.” Tống Thư Hàng tổng kết.
Nhờ những cảm ngộ không ngừng được thân thể á bất hủ và hóa thân phản hồi về từ cuộc luận đạo với các tiền bối Trường Sinh Giả, Tống Thư Hàng cảm nhận được một cách rõ rệt rằng thanh tiến độ của Trường Sinh đạo hệ thống mạng chat Tu Chân đang tăng lên nhanh chóng.
Ước chừng sau khi mượn sức Cửu Tu Phượng Hoàng đao và đại lão hành tinh mọc mắt để á bất hủ hóa huyết nhục toàn thân xong, hắn có thể hiến tế Trường Sinh đạo công đức và nhân quả trong thể nội, để bước ra bước cuối cùng trong Trường Sinh đạo hệ thống mạng chat Tu Chân!
Dùng bộ phận tin tức bất hủ còn sót lại của các đời Thiên Đạo để hoàn thiện trạng thái á bất hủ đúng là một lựa chọn chính xác. Các luồng tin tức bất hủ không cùng nguồn gốc chính là sự trợ lực lớn nhất cho việc hoàn thiện Trường Sinh đạo hệ thống mạng chat Tu Chân của hắn.
Đến lúc đó, Trường Sinh đạo hệ thống mạng chat Tu Chân có thể tập hợp sở trường của trăm nhà, tổng hợp tin tức bất hủ còn sót lại của các đời Thiên Đạo vào cùng một chỗ, tạo ra Trường Sinh pháp mạnh nhất!

Trong thế giới hạch tâm.
Tiệc tết đã kết thúc mấy ngày.
Nhưng các thành viên nhóm Cửu Châu số 1 vẫn chưa giải tán. Phần lớn mọi người vẫn còn đang say khướt trong thế giới hạch tâm.
Mấy vị tiền bối đáng tin của nhóm thì phụ trách chăm sóc những người đã say mèm.
Vì không đủ người nên cả Tiểu Âm Trúc cũng bận tối tăm mặt mũi.
“Lần này các tiền bối uống rượu gì mà tác dụng chậm khủng khiếp thế?” Chúc loli vừa nói, vừa không nhịn được mà liếc vò rượu bên cạnh.
Trong vò còn sót lại một chút rượu tỏa ra mùi hương mê người.
Nếu không có bé Thi ở bên cạnh ngó lom lom thì bé Chúc tò mò đã lặng lẽ nếm thử một ngụm rồi.
“Một phần là các vị tiền bối tự mang đến, còn một phần… hình như là tiểu trợ lý hạch tâm mang ra? Tống tiền bối cất riêng thì phải.” Bé Thi nhớ lại.
Tiểu trợ lý hạch tâm chớp mắt. Ừm, đống rượu ấy là cô chuyển từ chỗ nữ sĩ lưới rồng đến đây.
“Chẳng biết bên Tống tiền bối tiến triển thế nào rồi.” Vũ Nhu Tử ngồi trên nhánh cây, dựa lưng vào thân cây, lắc lư hai chân.
Trong tay cô cầm một đĩa rượu như được làm bằng ngọc.
Cô tao nhã vuốt đĩa, nhấp một ngụm.
“Sẽ thay đổi chứ, hết thảy sẽ thay đổi theo chiều hướng tốt hơn chứ nhỉ? Bởi vì quá khứ này là quá khứ duy nhất Bạch tiền bối không bỏ đi mà.” Cô ngẩng đầu nhìn lên trời.
Siêu thoát đi, Tống tiền bối!
Hãy vượt qua hết thảy, không còn bị hạn chế trong thời gian, không gian và vị diện nữa.
Sau đó… ta sẽ chờ ngươi ở tương lai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận