Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2671: Nể mặt Tống

Chương 2671: Nể mặt Tống
Sở các chủ vừa dứt lời, chẳng ngờ thể tập hợp pháp tắc Mộng Giới đang núp trong góc khuất lại phản ứng với câu gọi chó của Tống Thư Hàng một cách cực kỳ nể mặt. Nó ló đầu ra khỏi góc khuất, sau đó dè dặt nhích từng chút một về phía Tống Thư Hàng.
Sợi tóc ngố của Sở các chủ: “…”
Mi là chó thật đấy à?
Thân là chúa tể dự bị của một giới, là thể tập hợp pháp tắc của một vị diện, mi nhặt liêm sỉ lên giùm ta đi!
Nội tâm Sở các chủ bùng nổ trong tâm thái chỉ hận rèn sắt không thành thép.
Lúc này…
Dường như cảm nhận được ý niệm ngao ngán trong lòng Sở các chủ, thể tập hợp pháp tắc Mộng Giới đã nhích được hơn một nửa quãng đường bỗng dừng lại.
Tống Thư Hàng tiếp tục ngoắc ngón tay: “Tắc tắc tắc ~ lại đây nào ~ tắc tắc tắc ~”
Nhưng có vẻ thể tập hợp pháp tắc Mộng Giới đã kịp nhặt liêm sỉ lên trong đúng thời khắc quan trọng. Nó dừng lại giữa góc khuất và Tống Thư Hàng, “nhìn” hắn lom lom mà không động đậy nữa.
“Ta chưa đủ thân thiện hả?” Tống Thư Hàng nghĩ ngợi một lát rồi đổi sang một phương thức mời gọi khác: “Meo meo meo ~ lại đây nào meo meo ~”
Nghe tiếng mèo kêu thô thiển này, thể tập hợp pháp tắc Mộng Giới rùng mình một cái, không những không tiến mà còn rụt về phía sau một bước.
Tống Thư Hàng: “…”
Sợi tóc ngố của Sở các chủ hơi ngỏng lên, lòng nhẹ nhõm hẳn ra: “Dù gì nó cũng là ý chí của thể tập hợp pháp tắc chứ không phải chó mèo, sao có thể bị thu hút bởi mấy tiếng tắc tắc tầm thường của ngươi được? Tuy ngươi có quyền hạn của chúa tể Cửu U, nhưng nó lại là pháp tắc của vị diện hiện thế, cũng chẳng cần phải nể mặt ngươi làm gì.”
Thể tập hợp pháp tắc Mộng Giới đáng yêu ở phía đối diện vừa nghe thấy mấy chữ “quyền hạn của chúa tể Cửu U” thì toàn thân cứng đờ. Sau đó nó lại từ từ nhích về phía Tống Thư Hàng.
Lần này tư thái của nó bi tráng cứ như chuẩn bị sẵn giác ngộ khẳng khái đi chịu chết.
[Ta phải nể mặt chúa tể Cửu U.JPG]
Sợi tóc ngố của Sở các chủ: “!!!”
Một lát sau, rốt cuộc thể tập hợp pháp tắc Mộng Giới cũng bò đến bên chân Tống Thư Hàng, ngoan ngoãn đáng yêu, nghe lời hiểu chuyện.
“Tốt lắm, ngoan quá. Yên tâm đi, ta sẽ không làm ngươi bị thương đâu, ta hoàn toàn không có đam mê phân thây thứ gì hết.” Tống Thư Hàng ngồi xổm xuống, xoa xoa vuốt vuốt thể tập hợp pháp tắc Mộng Giới vốn không thể chạm vào.
Sợi tóc ngố của Sở các chủ: “…”
“Tâm ma đáng yêu bị ngươi thái lát biến thành nguyên liệu nấu ăn bày tỏ không phục; tà vọng có vận mệnh bi thảm tương tự tố cáo ngươi là đồ lửa đảo! Tin ngươi đến cái quần chíp cũng chẳng còn!” Lúc này, giọng nói của Xích Tiêu Kiếm tâm ma tiền bối vang lên.
Tống Thư Hàng quay đầu lại, thấy Tạo Hóa Tiên Tử cầm Xích Tiêu Kiếm tâm ma, nhanh chóng lướt về phía hắn.
“Ủa? Tạo Hóa Tiên Tử, Xích Tiêu Kiếm tâm ma tiền bối, sao hai người lại tới đây?” Tống Thư Hàng hỏi.
Tạo Hóa Tiên Tử hất tay lên, ném Xích Tiêu Kiếm tâm ma về phía Tống Thư Hàng.
Sau đó cô dùng một chân làm trụ nhẹ nhàng xoay vòng như nhảy Latin… không đúng, là xoay tít thò lò như con quay, phóng thẳng đến chỗ Tống Thư Hàng!
“Đây là tư thế nhảy mới sao?” Tống Thư Hàng dở khóc dở cười, nhưng vẫn chuẩn bị tư thế đón bạn nhảy để phối hợp với Tạo Hóa Tiên Tử. Thịt heo có thể chưa xơi, chứ nhìn heo chạy dân chơi lạ gì?
Tuy Tống Thư Hàng chưa thấy cả heo chạy nhưng hắn lại từng xơi thịt heo và xem tiết mục vũ đạo, cho nên hoàn toàn có thể bày tư thế đón bạn nhảy ngon ơ.
Xoay nhanh nào ~ Ta xoay nhanh nào ~
Tạo Hóa Tiên Tử xoay đến trước mặt Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng phối hợp xòe tay ra, sau đó bị Tạo Hóa Tiên Tử đụng văng ra xa!
Tạo Hóa Tiên Tử cực kỳ nghiêm túc trong sự nghiệp tông người.
Cô nghiêm túc dồn toàn bộ sức lực tông thẳng vào Tống Thư Hàng, đụng hắn bay xa nhân lúc hắn không hề phòng bị!
Đụng xong, Tạo Hóa Tiên Tử ôm đầu ngồi thụp xuống với vẻ đau đớn lắm. Tuy Tống Thư Hàng không hề phòng bị nhưng độ cứng của thân thể hắn vẫn chẳng đùa được đâu.
Lực đâm là lực hai chiều, khi Tống Thư Hàng bị tông bay thì Tạo Hóa Tiên Tử cũng lạnh trọn phản lực đau đớn.
Tạo Hóa Tiên Tử ngồi xổm xuống, khóc nức nở vì đau.
Sợi tóc ngố của Sở các chủ: “…”
Sau khi trở thành vật đính kèm của Tống Thư Hàng, Tạo Hóa Tiên Tử và mỹ nhân rắn công đức thông đồng với nhau làm bậy, mạch não của hai đại mỹ nhân càng ngày càng dẩy đầm. Sở các chủ cảm thấy mình chính là sự tồn tại bình thường duy nhất trong số vật đính kèm trên người Tống Thư Hàng, cô phải giữ gìn và phát huy mới được.
Ở phía đối diện, Tống Thư Hàng xoay người một cái điệu nghệ giữa không trung rồi nhẹ nhàng đáp đất. Đây là đại mộ của hắn. Nếu hắn nện mình xuống đánh rầm một cái thì sẽ phá hỏng nó mất thôi.
Mộ mới cũng giống như xe mới, bản năng kiểu gì cũng mách bảo mọi người phải bảo vệ nó cho tử tế.
“Tiên tử, sau này xin cô thay kiểu lên sàn nào nhẹ nhàng hơn một chút nha.” Tống Thư Hàng thở dài, bước tới bên cạnh Tạo Hóa Tiên Tử, chìa ra bàn tay ma quỷ của chúa tể Cửu U đại diện.
“Y y ngốc ~” Tạo Hóa Tiên Tử đặt bàn tay nhỏ nhắn vào tay hắn, sau đó thân mình hóa thành một luồng sáng, biến mất.
“E hèm… thể tập hợp pháp tắc Mộng Giới à, sau này phải đặt cho ngươi một cái tên chính thức mới được. Vì yêu cầu kế hoạch của Bạch tiền bối nên xin ngươi hãy phối hợp với ta một chút, vào tiểu thế giới của ta nghỉ ngơi một lát có được không?” Dứt lời, Tống Thư Hàng mở lối vào thế giới hạch tâm.
Thể tập hợp pháp tắc Mộng Giới đáng yêu lập tức ngoan ngoãn nhảy vào thế giới hạch tâm. Phải nể mặt chúa tể Cửu U!
Ầm ~ Khi thể tập hợp pháp tắc Mộng Giới xâm nhập thế giới hạch tâm, toàn bộ thế giới hạch tâm chấn động như đang hoan nghênh bạn mới.
“Đúng là một đứa bé đáng yêu.” Tống Thư Hàng mỉm cười đóng thế giới hạch tâm lại.
Xích Tiêu Kiếm tâm ma vui vẻ bảo: “Tính nó động tí là sợ co vòi giống ngươi nên ngươi thấy nó hợp ngươi chứ gì?”
“Đừng hòng tùy tiện lừa được Dưỡng Đao thuật của ta, Xích Tiêu Kiếm tâm ma tiền bối.” Tống Thư Hàng bật cười ha hả, túm Xích Tiêu Kiếm tâm ma tiền bối đeo lên thắt lưng.
“Bước tiếp theo, ta muốn phóng một trăm tầng bất hủ chi mộ Giả phía trên đến Mộng Giới. Chúng ta xuống một trăm tầng mộ của Cửu Tu Bá Tống dưới lòng đất trước đã.” Tống Thư Hàng nói.
Xích Tiêu Kiếm tâm ma: “Ngươi không vào Mộng Giới à?”
“Theo kế hoạch cũ, ta vẫn phải ở lại thế giới Cửu U để phối hợp với Bạch tiền bối.” Tống Thư Hàng đáp.
Dứt lời, hắn dùng quyền hạn của chúa tể Cửu U, di chuyển đến khu vực mộ Cửu Tu trong nháy mắt.
“Năng lực dịch chuyển không gian đúng là nhanh gọn lẹ, tiếc rằng khi rời khỏi thế giới Cửu U thì ta không thể sử dụng năng lực này tùy ý nữa rồi.” Tống Thư Hàng than thở.
“Thư Hàng, đừng quên cảnh giới của ngươi.” Xích Tiêu Kiếm tâm ma mệt tim ngao ngán.
“Ừ, ta bát phẩm rồi, chẳng bao lâu nữa sẽ lên cửu phẩm. Đến lúc đó dù không mượn sức thế giới Cửu U, ta cũng có thể sử dụng năng lực không gian một cách mượt mà.” Tống Thư Hàng gật đầu nói.
Xích Tiêu Kiếm tâm ma tiền bối lại càng mệt tim hơn.
Sợi tóc ngố của Sở các chủ hơi lúc la lúc lắc. Người thông minh như cô đã không đề cập đến cảnh giới của Tống Thư Hàng từ lâu rồi.
“Bia đá đạo hữu, kích hoạt quyền hạn chúa tể Cửu U đến mức tối đa, mở rộng thông đạo không gian giữa Mộng Giới và thế giới Cửu U ra!” Tống Thư Hàng nói.
“Chuẩn bị sẵn sàng.” Bia đá đạo hữu đáp.
Sau đó, thông đạo giữa Mộng Giới và thế giới Cửu U mở rộng.
Ầm ầm!
Một trăm tầng bất hủ chi mộ Giả phía trên phóng lên tận trời như tên lửa, cảnh tượng hùng vĩ khó nói bằng lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận