Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1876: Không Thể Để Ngươi Làm Người Ta Mà Ta Quý Mến Bị Thương Được

Chương 1876: Không Thể Để Ngươi Làm Người Ta Mà Ta Quý Mến Bị Thương Được
Đóng băng thời gian nhắm vào sinh linh.
Tống Thư Hàng, Vũ Nhu Tử và những thành viên trong nhóm Cửu Châu Số 1 ở sau lưng, những tu sĩ trên Điền Thiên đảo, thậm chí là côn trùng, chim thú, toàn bộ đều hóa thành tượng. Ngay cả @#%x Tiên Tử được cấu tạo từ ánh sáng công đức và Tạo Hóa Tiên Tử có hình dạng đặc biệt cũng bị dừng lại.
"Thân thể bất hủ!"
Giọng nói đó giống như điên cuồng, sức mạnh ý chí rót mạnh vào trong một cơ thể “Đầu lâu ác quỷ”.
Cơ thể vốn bị tàn phá của đầu lâu ác qu ỷkhông thể chịu nổi luồng sức mạnh ý chí to lớn này, bắt đầu tan vỡ, máu thịt không ngừng rơi xuống từ trên đầu lâu, để lộ ra khung xương.
"Bất hủ."
Cái đầu lâu ác quỷ kia nhảy mạnh về phía Tống Thư Hàng đã hóa thành sương mù, muốn cướp lấy cơ thể của hắn.
Chỉ cần đầu lâu ác quỷ hoàn toàn tan vỡ trước khi chạm được vào Tống Thư Hàng thì nó sẽ có thể bắt đầu đoạt xá.
Pặc!
Trước khi đầu lâu ác quỷ sắp nhảy lên được khuôn mặt của Tống Thư Hàng, đột nhiên có một bàn tay nhỏ nhắn thò ra, chớp mắt đã bắt được nó.
Sau đó, cơ thể Vũ Nhu Tử da đen chui ra từ trong cái bóng của Tống Thư Hàng.
"Tống tiền bối là người mà bản thể ta vô cùng quý mến, không thể để ngươi làm hắn bị thương được."
Khuôn mặt Vũ Nhu Tửda đen mỉm cười, cô ném cái đầu lâu ác quỷ về phía xa, Vũ Nhu Tử da đen vốn đang chỉ dạy Bắc Hà Tán Nhân học cách làm “Tâm ma hóa hình” ở trong bếp, chẳng biết đã về trong bóng của Tống Thư Hàng tự lúc nào.
Trong không gian mà tất cả sinh linh đều chịu ảnh hưởng của “đóng băng thời gian”, Vũ Nhu Tử da đen lại không bị ảnh hưởng bởi nó, cô có thể tự do hành động.
Sau khi Vũ Nhu Tử da đen ném đầu lâu ác quỷ đi, cô đưa tay bắt lấy Xích Tiêu Kiếm tâm ma đen thui sau lưng Tống Thư Hàng, một hơi rút nó ra rồi nói:
"Xích Tiêu Kiếm tiền bối, đừng giả chết nữa, tiếp theo chính là sân khấu của chúng ta đấy."
"Ta không hề giả chết nhé... Thật ra, ta cũng bị ảnh hưởng bởi ‘Đóng băng thời gian’, vừa rồi vẫn ở trong trạng thái hoảng hốt."
Xích Tiêu Kiếm tâm ma lên tiếng.
Trong không gian “Đóng băng thời gian” này, dường như những hóa thân tâm ma như bọn họ không hề bị ảnh hưởng.
"Phấn chấn lên nào, tiền bối."
Vũ Nhu Tử da đen khích lệ.
Xích Tiêu Kiếm tâm ma nói:
"Ngươi biết đao pháp không?"
"Không biết, ta chỉ biết kiếm thuật của Linh Điệp Đảo thôi."
Vũ Nhu Tử da đen trả lời.
Xích Tiêu Kiếm tâm ma nói:
"Khéo nhỉ, ta lại không biết kiếm ý, ta chỉ biết đao ý thôi. Có lẽ hai chúng ta không thuộc về nhau rồi."
"Không sao cả, đao cũng được, kiếm cũng được, cái nào cũng dùng để đâm người ta mà."
Vũ Nhu Tử da đen cười hì hì nói.
Ở đằng xa, đầu lâu ác quỷ rơi ngửa trên mặt đất đã bay lên lại. Lần này, máu thịt trên người nó đã rơi xuống hết, chỉ còn lại một cái đầu bằng xương lơ lửng.
"Lên nào, Xích Tiêu Kiếm tiền bối."
Mũi chân của Vũ Nhu Tử da đen giẫm mạnh lên mặt đất, thân hình lướt về phía cái đầu lâu kia nhanh như chớp.
Xích Tiêu Kiếm tâm ma nói:
"Nói ra thì chúng ta là tâm ma thật sao?"
Nếu như là tâm ma thật thì tại sao vào lúc này lại muốn bảo vệ Tống Thư Hàng và mọi người chứ. Bình thường chẳng phải tâm ma nên nhìn người ta chết sao? Ta và ngươi nhất định là tâm ma rởm rồi.
"Điệp Ưng Biến!"
Vũ Nhu Tử da đen không nói nhảm nữa, vung Xích Tiêu Kiếm lên chém ra kiếm thuật tổ hợp của Linh Điệp Đảo.
Một kiếm khí dạng hùng ưng mọc ra cánh bướm, chém mạnh về phía đầu lâu.
Keng!!!
Kiếm khí chém lên đầu lâu, nhưng không hề để lại bất kỳ dấu vết nào.
"Độ mạnh của đầu lâu này khoảng cửu phẩm, nay đã bị phá hủy qua một lần, lại bị một loại sức mạnh to lớn rót vào, bây giờ độ mạnh của rơi vào khoảng từ lục phẩm tới thất phẩm."
Xích Tiêu Kiếm tâm ma nhanh chóng suy tính rồi nói.
"Không ổn."
Vũ Nhu Tử da đen nói:
"Ta bây giờ chỉ có lực sát thương của ngũ phẩm, cho dù có mượn nhờ sức mạnh của Xích Tiêu Kiếm tiền bối đi nữa thì phần thắng cũng không lớn."
"Nếu như ta được 'Xích Tiêu Tử' bổ sung năng lượng thì tốt biết mấy, một chiêu 'Phần Thiên Hỏa Diễm Đao' là có thể dạy chúng nó làm người."
Xích Tiêu Kiếm nói.
"Trên thế giới này không có ‘Nếu’ và ‘Nhưng’, hãy phát huy sức mạnh của ngươi đi nào Xích Tiêu Kiếm tiền bối."
Vũ Nhu Tử da đen hai tay cầm kiếm, nói:
"Kiếm ý cũng được, đao ý cũng được, cứ phóng ra hết đi, để ta phối hợp với ngươi rồi điều chỉnh cách tấn công!"
Lúc đang nói chuyện, đầu lâu điều chỉnh tư thế, rồi lại đâm đầu về phía Tống Thư Hàng lần nữa, nó hoàn toàn không muốn dây dưa với Vũ Nhu Tử da đen + Xích Tiêu Kiếm tâm ma, chỉ một lòng muốn đoạt xá, chiếm lấy cơ thể của Tống Thư Hàng.
"Đừng có coi thường bọn ta."
Vũ Nhu Tử da đen lách mình chặn ở trước mặt Tống Thư Hàng, hai tay nắm Xích Tiêu Kiếm như là múa gậy vậy, cô dùng thân kiếm đập lên đầu lâu, đánh bay nó thêm lần nữa.
Ở sau lưng cô, trước ngực Tống Thư Hàng có đôi bàn tay lặng lẽ rụt trở về, đó là bàn tay của linh quỷ.
Không ngờ linh quỷ của Tống Thư Hàng cũng không bị ảnh hưởng bởi “Đóng băng thời gian”. Nếu như vừa rồi Vũ Nhu Tử không thể ngăn “Đầu lâu” lại, linh quỷ sẽ lập tức ra tay để chặn đầu lâu.
"Không được, cái đầu lâu này mạnh quá, không thể đập nát được."
Vũ Nhu Tử da đen nói:
"Xích Tiêu Kiếm tiền bối ngươi không phải là thần binh của Trường Sinh Giả sao, theo lý chỉ với độ sắc bén của thân kiếm cũng đủ để cắt đầu lâu thành từng mảnh rồi mà?"
"Ta chỉ là một thanh bảo kiếm tâm ma mà thôi, ngay cả kiếm linh cũng không phải, hoàn toàn không có thân kiếm tương ứng với thực thể thì sắc bén kiểu gì được."
Xích Tiêu Kiếm tâm ma bình tĩnh trả lời:
"Hơn nữa vừa rồi ta còn bị giọng hát của Tạo Hóa Pháp trùng kích, thân kiếm của ta cũng thiếu chút nữa là tan vỡ. Bây giờ còn có thể chiến đấu với ngươi đã là tốt lắm rồi."
Vũ Nhu Tử da đen:
"..."
Xích Tiêu Kiếm tâm ma tiền bối thật không đáng tin cậy.
Ở đối diện, đầu lâu bị đánh bay lại lơ lửng lên.
Trên đầu lâu phát ra một làn sóng như đang gào thét.
Luồng ý chí điên cuồng đó trông có vẻ đang rất lo lắng.
Do nó đến bằng cách xuyên qua không gian, nên thời gian có hạn. Hơn nữa nó còn phải duy trì hiệu quả của “Đóng băng thời gian” nên tiêu hao không hề nhỏ.
Trong lúc vừa sốt ruột vừa tức giận, luồng ý chí điên cuồng đó lại truyền một luồng năng lượng nữa tới.
Lần này, đầu lâu ác quỷ cũng không chịu nổi luồng sức mạnh vừa giáng lâm, trên đầu lâu bắt đầu xuất hiện từng vết rạn. Luồng năng lượng của ý chí điên cuồng đó bắt đầu lan tràn khắp đầu lâu, tổ hợp thành hình dạng của một con quái vật có xúc tu làm bằng năng lượng.
Đùng!
Một cái xúc tu năng lượng bắn về phía Vũ Như Tử nhanh như chớp giật.
Trong lúc nguy cấp, Vũ Nhu Tử da đen chỉ có thể rút kiếm ra đỡ.
Răng rắc, trên thân kiếm của Xích Tiêu Kiếm tâm ma xuất hiện mấy vết rạn.
Vũ Nhu Tử da đen kêu lên một tiếng đầy đau đớn, cô bị đánh bay về phía Tống Thư Hàng.
"Ui da, má ơi đau quá."
Giọng nói trong trỏe của Xích Tiêu Kiếm tâm ma vang lên.
Sau khi cái xúc tu năng lượng đó đánh bay Vũ Như Tử đi thì lại bắn tới lần nữa.
Vẫn là tốc độ nhanh như chớp đó, mũi nhọn của xúc tu hóa thành mũi khoan, định đâm xuyên qua người Vũ Nhu Tử da đen.
"Sắp chết rồi, sắp chết rồi."
Vũ Nhu Tử da đen kêu lên.
Đùng!
Lúc này, đột nhiên có một bàn tay đen kịt thò ra vỗ mạnh vào mũi khoan, làm cho nó chệch hướng đi.
Một bàn tay đen kịt khác giơ cái khiên lớn lên, bảo vệ Vũ Nhu Tử da đen.
Lại có mấy cái xúc tu đánh tới nhanh như chớp, toàn bộ đều bị thuẫn Vương Bát Chuyên Gia ngăn lại.
"Hì, chết chết chết chết chết chi sớm."
Giọng nói của Tống Thư Hàng vang lên.
Nhờ vào thân thể ngụy bất hủ + tác dụng của linh quỷ, giúp cho Tống Thư Hàng có thể thoát ra khỏi ảnh hưởng của “Đóng băng thời gian”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận