Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 941: Phía Trước Có Điêu Dân Muốn Hại Trẫm

Chương 941: Phía Trước Có Điêu Dân Muốn Hại Trẫm
Pháp khí này tuyệt đối là cùng loại với ống pháo, không lẫn đi đâu được!
Bạch tiền bối muốn bắn một pháo về phía mục tiểu à? Nhưng đang yên đang lành lại đi bắn làm gì chứ? Chẳng lẽ Bạch tiền bối chán chơi trò thám hiểm rồi nên muốn dùng súng đạn đánh thông phó bản cấm địa à?
Hình như cảm giác được ánh mắt khó hiểu của Tống Thư Hàng nên Bạch tiền bối quay đầu lại, giải thích cho hắn hiểu:
“Ngươi đang tò mò muốn biết nó là gì đúng không? Tên của nó dài lắm, ta nhớ tên đầy đủ của nó hình như là 'Thần vũ ra oai tung hoành thiên hạ...' ừm, còn một đống nữa mà ta quên mất rồi, phần cuối là 'Tử mẫu pháo gặp thần giết thần', cũng không biết là tên dở hơi nào rảnh rỗi sinh nông nỗi đi đặt cái tên dài thườn thượt như thế, nên ta vẫn luôn gọi nó là Diệt Thần Pháo. Nhưng uy lực của nó đỉnh lắm đấy, ta thích nó lắm.”
Tống Thư Hàng: ...
Đúng là một ống pháo! Hơn nữa còn là tử mẫu pháo nữa.
Trong lúc Bạch Tôn Giả nói chuyện thì lại ráp thêm sáu cây pháo nhỏ xếp thành một hàng ngang, nối liền với mẫu pháo.
Tước yêu Tiểu Thải hỏi:
“Tại sao tự nhiên Bạch tiền bối lại nghĩ đến chuyện bắn pháo thế?”
Cô đã hỏi ra nghi hoặc trong lòng Tống Thư Hàng.
“Bởi vì phía trước có kẻ muốn ám toán ta.”
Bạch tiền bối nhếch môi cười gian.
“Hở???”
Tống Thư Hàng nghi hoặc.
“Cảm giác của ta sẽ không sai đâu, phía trước có kẻ gài bẫy, định dụ ta qua đó để chơi ta, ta đã quá quen với cảm giác này rồi. Cho nên ta phải đánh phủ đầu.”
Bạch tiền bối vỗ khẩu Tử Mẫu Diệt Thần Pháo kia.
Sau khi Diệt Thần Pháo được ráp lại thì lập tức kích hoạt. Tử pháo và mẫu pháo đều có vô số văn lộ được tạo thành từ phù văn trận pháp, tựa như những đường chảy củ năng lượng vậy.
Bạch tiền bối lại nói với Tống Thư Hàng:
“Chỉ cần uy lực của đạn dược đủ lớn thì kệ xác kẻ địch là ai, kệ xác âm mưu quỷ kế gì, một pháo bắn qua là có thể san bằng được ngay. Cái này nên gọi là gì nhỉ? Một pháo xóa ân cừu à? Dưới uy lực cường đại của bom đạn, tất cả âm mưu quỷ kế đều sẽ biến thành tro bụi.”
Tống Thư Hàng im lặng gật đầu, Bạch tiền bối nói đúng lắm!
“Được rồi, các ngươi lùi lại một chút đi, lực phản chấn của Diệt Thần Pháo này khá lớn. Đúng rồi, tốt nhất là hãy tạm phong bế thính lực hoặc giăng trận pháp cách âm đi, âm thanh của Diệt Thần Pháo có hiệu quả phá hủy tâm trí đấy.”
Bạch tiền bối lại nói thêm.
Tống Thư Hàng và tước yêu Tiểu Thải lùi lại một khoảng xa, Diệp Tư thì ra tay bày một trận pháp cách âm loại nhỏ.
Ầm ầm ầm.
Lúc mấy người Tống Thư Hàng đã lùi lại xong xuôi thì Bạch tiền bối bắt đầu nã pháo.
Tử Mẫu Diệt Thần Pháo xếp thành hàng ngang đột nhiên ngưng tụ ra ánh sáng chói mắt, sau đó Diệt Thần Pháo bắt đầu bắn ra. Từng chùm sáng bắn ra khỏi Diệt Thần Pháo, nơi ánh sáng đi qua, vạn vận tan nát, mặt đất trở nên khô cằn.
Đây hính là pháp khí mà ngay cả Bạch tiền bối cũng phải công nhận là uy lực rất đỉnh, uy lực đúng chuẩn không cần chỉnh. Tống Thư Hàng thoáng nhìn thấy điểm cuối nơi ánh sáng bắn tới bốc lên từng cột mây nhỏ hình nấm.
Diệt Thần Pháo này sẽ không có phóng xạ đấy chứ?
[Lực phá hoại của pháp bảo này đã vượt xa trình độ của Tôn Giả thất phẩm rồi...] Diệp Tư nói thầm trong đầu Tống Thư Hàng.
[Cảm giác uy lực còn mạnh hơn cả chiêu vòng pháp thuật bắn ra phi kiếm dùng một lần chưa kịp đặt tên của Bạch Tôn Giả lúc trước nữa.] Tống Thư Hàng thầm trả lời.
[Quả nhiên hôm nay Bạch tiền bối cứ là lạ thế nào ấy.] Ngay cả Diệp Tư cũng nhận ra có điều không ổn.
[Ừ, nhưng dù sao thì cũng không phải chuyện gì xấu với chúng ta. Ừm, chúng ta có thể tiếp tục xác nhận.]
Tống Thư Hàng thầm nói: [Diệp Tư, cô có pháp thuật nào như thuật phân thân không? Không cần sức chiến đấu gì, chỉ cần có năng lực trinh sát là đủ.]
[Phân thân thì ta không biết.]
Diệp Tư nói: [Nhưng ta nhớ trong tay ngươi có một thanh phi kiếm mà, ngươi có thể cho ta mượn phi kiếm đó. Ta có thể thi triển ngự kiếm thuật, ta có thể để một tia thần thức vào đó, vậy thì vẫn có thể trinh sát được.]
[Vậy chúng ta thử xem.]
Tống Thư Hàng nói xong thì lấy một thanh phi kiếm màu đen ra khỏi vòng tay pháp khí của mình.
Đây là chiến lợi phẩm lấy được từ chỗ vị Cảnh Mạch đà chủ của Vô Cực Ma Tông lúc trước, là loại phổ biến chung của Vô Cực Ma Tông, hiệu quả phi hành không được nhanh, nhưng thích hợp để dùng cho việc như ám sát.
Tống Thư Hàng lật tay một phát, truyền thanh phi kiếm màu đen này vào trong thế giới hạch tâm của mình.
[Diệp Tư, cô cũng vào thế giới hạch tâm của ta, sau đó xem thử con đường nối liền với thế giới Tà Liên có còn không. Nếu như còn thì cô cứ đưa thanh phi kiếm màu đen này vào trong thông đạo đó, xem cái kén lớn trong thế giới Tà Liên còn hay không.]
Tống Thư Hàng nói.
Đồng thời hắn lại cộng hưởng phần ký ức lần trước ý thức của mình tiến vào thế giới Tà Liên, gặp được cái kén do Bạch tiền bối two kết ra.
Diệp Tư thầm nói: [Hóa ra là vậy, ngươi nghi ngờ Bạch tiền bối bây giờ chính là bị Bạch tiền bối two kia à?]
[Đây chỉ mới là suy đoán của ta thôi, chưa thể xác định được. Cũng không loại trừ khả năng hôm nay Bạch Tôn Giả chơi high quá nên hưng phấn quá khích.]
Tống Thư Hàng nói, dù cho Bạch Tôn Giả có làm chuyện gì thì Tống Thư Hàng cũng không bất ngờ lắm.
Dù cho ngày mai Bạch Tôn Giả đột nhiên đòi làm Thiên Đạo thì Tống Thư Hàng nghĩ mình cũng sẽ không thấy lạ.
[Ta hiểu rồi, để ta đi xem thử.] Diệp Tư nói.
Sau đó, Diệp Tư tiến vào thế giới hạch tâm... Đồng thời, cô cũng tìm được thông đạo nối liền thế giới hạch tâm với thế giới Tà Liên.
xxxxx
Lúc này Bạch tiền bối đã thu hồi Tử Mẫu Diệt Thần Pháo, đi tới bên cạnh Tống Thư Hàng.
“Này, Thư Hàng, tỉnh lại đi, sao lại ngẩn ra thế?”
Bạch tiền bối lắc Tống Thư Hàng.
“Ha ha ha, ban nãy đang nghĩ mấy việc linh tinh ấy mà.”
Tống Thư Hàng đáp.
“Nghĩ mấy việc linh tinh? Chẳng lẽ ngươi bị uy lực của Tử Mẫu Diệt Thần Pháo dọa sợ à?”
Bạch tiền bối lại hỏi.
“Hơi hơi ạ.”
Tống Thư Hàng thành thật trả lời, uy lực của Tử Mẫu Diệt Thần Pháo này đúng là khủng thật.
“Xem ra ngươi cũng có thiên phú một pháo xóa ân cừu lắm đấy chứ. Lần tới có rảnh thì ta sẽ cầm một bộ Diệt Thần Pháo tặng cho ngươi, để ngươi cũng có cơ hội phát huy uy lực của Diệt Thần Pháo.”
Bạch tiền bối cười ha ha nói, sau đó lại nói thêm:
“Đi thôi, bẫy rập, nguy hiểm và kẻ thù ở phía trước đều bị một pháo của ta san bằng rồi. Giờ chúng ta đến đến chỗ cửa cấm địa kia để mở cửa đi.”
Tống Thư Hàng gật đầu đồng ý.
...
Tống Thư Hàng và Bạch tiền bối men theo con đường cháy đen thui này, đi tới trước cửa cấm địa. Con đường cháy đen này chính là do Bạch tiền bối dùng Diệt Thần Pháo bắn ra.
Cánh cửa cấm địa là một vòng tròn màu vàng khổng lồ, cao cỡ chừng ngọn núi nhỏ, bên trong được vô số vòng tròn vàng nhỏ khác ghép lại. Trên mỗi vòng tròn đều có số, ký hiệu, đồ án hoặc chữ viết riêng.
“Có thể mở nó ra được không?”
Bạch tiền bối hỏi thử.
Nếu như không mở được thì hắn có thể dùng hỏa lực bắn thủng cánh cửa cấm địa luôn.
“Không thành vấn đề, cứ giao cho ta đi.”
Tống Thư Hàng nói.
Cách mở vòng tròn này đã khắc sâu trong đầu hắn từ lâu rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận