Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2419: Tán Tài Vương Tọa và phần thưởng sau khi tán tài

Chương 2419: Tán Tài Vương Tọa và phần thưởng sau khi tán tài
Nói thật là Tống Thư Hàng chẳng chờ mong hình thức lên sàn hoành tráng màu mè này chút nào.
Khi bị hư ảnh bàn tay khổng lồ ném lên giữa không trung, Tống Thư Hàng thở dài não ruột, cố gắng hết sức để duy trì hình tượng trấn định của một Tôn Giả thất phẩm. Nếu là nửa năm trước thì lúc này hắn đã hét toáng lên vì không chịu nổi tốc độ cao và áp lực không khí rồi.
Song, Tống Thư Hàng của hiện tại đã không còn là Tống Thư Hàng trong quá khứ.
Bây giờ mỹ nhân rắn công đức của Tống Thư Hàng đã về vị trí cũ, cho nên hắn không phải tự làm công việc phí thể lực như hét thảm nữa.
Mỹ nhân rắn công đức rất phối hợp, xuất hiện sau lưng Tống Thư Hàng, nâng hai tay làm tư thế “hò hét” rồi uốn thân rắn hét lên “A a a á ~”, cướp trắng phần diễn kêu thảm của hắn luôn.
[Chính là như vậy.] Tống Thư Hàng đẩy mặt nạ bằng động tác rất ngầu. Không chỉ là hét thảm, trong tương lai sẽ có một ngày những vật trang trí đính kèm trên người hắn làm thay hắn mọi sự từ nói chuyện, giao lưu, tu luyện… thậm chí là ăn cơm.
Hắn đã dần dần tiếp nhận thiết lập này rồi.
Hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay của hắn!
“Lộc cà lộc cộc ~”
Quả cầu bảy sắc mang Tống Thư Hàng phóng thẳng lên không trung.
Nhìn chung tốc độ của quả cầu bảy sắc vẫn nằm trong phạm vi chịu đựng của Tống Thư Hàng. Dự tính sau ba giây nữa là hắn thuận lợi leo lên bậc thang bảy màu trên cao.
[Đã vậy thì cho tiết mục lên sàn của nhóm Cửu Châu số 1 thú vị hơn một chút nữa đi!] Tống Thư Hàng bấm đốt ngón tay tính thời gian trong lòng.
Thời gian vừa tới, hắn sẽ tung Tán Tài Vương Tọa ra, đẩy bầu không khí đến tầm bùng nổ.
Ba giây trôi qua như một cái chớp mắt.
Tống Thư Hàng nhanh chóng kích hoạt ấn kí Tán Tài Vương Tọa trên bàn tay.
Hình ảnh Tán Tài Vương Tọa khổng lồ xuất hiện trên bầu trời Thiên Hà Tô thị.
Cửa vào như một vòng xoay khổng lồ mang tính thương hiệu, cầu thang ngược bên trong vòng xoáy, thiên tài địa bảo phủ kín mỗi tầng lầu, vương tọa hình vuông ở điểm cuối cầu thang và cánh cửa gỗ nhỏ đằng sau nó!
Tán Tài Vương Tọa trong truyền thuyết phải mấy trăm, thậm chí mấy nghìn năm mới xuất hiện một lần đã hiển hiện ngay vị trí của gia tộc Thiên Hà Tô thị.
Trùng hợp làm sao, vị trí nơi Tống Thư Hàng mở Tán Tài Vương Tọa chính là đỉnh cao nhất của thang trời bảy sắc do thành viên nhóm Cửu Châu số 1 tạo ra.
Hết thảy như thể đã được luyện tập và sắp xếp sẵn.
Hiệu ứng lên sàn của các đạo hữu trong nhóm Cửu Châu số 1 còn vượt qua cả mong đợi của Tô Thị A Thất, làm chính A Thất cũng phải ngớ ra nhìn.
Sau khi liếc mắt nhìn một lượt, Tô Thị A Thất nổi cơn xung thiên. Bưởi vì hắn nhìn thấy một con khỉ đột đang quay vòng vòng ở bậc thứ ba của thang trời bảy sắc, điên cuồng khiêu khích thần kinh của hắn, như thể đang không ngừng gào thét: “Đánh ta ~ Đánh ta đi!”
[Sau khi buổi họp thường niên kết thúc, ta nhất định phải tìm cơ hội làm thịt con khỉ đột chết tiệt kia!] Tô Thị A Thất thề với cuốn sổ ghi chú của Thất Sinh Phù đạo hữu!

“Đây là Tán Tài Vương Tọa?” Các vị đạo hữu có chữ số của Thiên Hà Tô thị nhận ngay ra vòng xoáy và cầu thang xoay ngược trên bầu trời.
Đối với cường giả đứng đầu thì Tán Tài Vương Tọa không có nhiều ý nghĩa. Theo kinh nghiệm trong quá khứ thì chất lượng bảo vật trong Tán Tài Vương Tọa có hạn, chẳng mấy món có tác dụng với tu sĩ bát, cửu phẩm trở lên.
Nhưng đối với tu sĩ bình thường thì Tán Tài Vương Tọa lại là một cơ duyên hiếm có. Cho dù là đệ tử của Thiên Hà Tô thị giàu nứt đố đổ vách cũng khó mà cự tuyệt được nó.
“Kì lạ thật, chẳng phải Tán Tài Vương Tọa mới xuất hiện vào hai tháng trước sao?”
Trước đây ít nhất phải mấy trăm năm nó mới xuất hiện một lần kia mà?
“Là Bá Tống Huyền Thánh, hắn đang quản lý Tán Tài Vương Tọa!”
Có đệ tử Tô thị tinh mắt nhìn thấy Bá Tống Huyền Thánh đang trôi bồng bềnh giữa vòng xoáy khổng lồ.
“Nói cách khác, lần này là Bá Tống Huyền Thánh đang tán tài sao?”
“Ra tay hào phóng quá, không hổ là Bá Tống Huyền Thánh!”
Độ thiện cảm của cả đám tiểu bối Tô thị đối với Tống Thư Hàng tăng lên vùn vụt.
Nghìn năm đệ nhất thánh quả không phải hạng tầm thường, hoành tráng quá thể!
Mong sao Bá Tống Huyền Thánh có thể đến Thiên Hà Tô thị làm khách dài dài.
[Ta không cần giới thiệu lại về quy tắc của Tán Tài Vương Tọa nữa đúng không? Quy tắc như cũ, mọi người tiến vào Tán Tài Vương Tọa theo cảnh giới và cơ duyên, chọn lựa bảo vật có duyên với mình! Lấy được thứ gì thì tùy vào duyên phận!” Ánh kiếm hình khối cầu bảy sắc xung quanh Tống Thư Hàng vẫn chưa tản đi.
Quả cầu này như một hiệu ứng đặc biệt vây quanh Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng trong khối cầu nâng cao hai tay, vòng xoáy bắt đầu tỏa ra lực hấp dẫn.
Các thành viên nhóm Cửu Châu số 1 trên thang trời bị nó hút lấy, từng người nối nhau rơi vào vòng xoáy của Tán Tài Vương Tọa.
Ngay sau đó, lực hút của vòng xoáy mở rộng, bao phủ tất cả các thành viên của Thiên Hà Tô thị bên dưới, dẫn họ vào trong Tán Tài Vương Tọa.
Các đệ tử Thiên Hà Tô thị phối hợp với lực hút này để vào Tán Tài Vương Tọa, tìm kiếm bảo vật có duyên với mình.
Làm xong hết thảy, Tống Thư Hàng tạm thời lui xuống, náu mình vào thế giới đằng sau cửa gỗ. Hắn muốn âm thầm động tay một chút để giao pháp khí không gian mà Linh Điệp Thánh Quân để lại cho Vũ Nhu Tử vào tay cô.

“Chào buổi tối, Bá Tống đạo hữu.” Quản gia tròng mắt bước tới dâng trà thơm cho Tống Thư Hàng.
“Cảm ơn.” Tống Thư Hàng nhận tiên trà. Mỗi lần vào tiểu thế giới của ba mắt tiền bối, chỉ cần uống một chén tiên trà này thôi là đã có thu hoạch rồi. Tiếc rằng bây giờ hắn đang ở trong trạng thái nguyên thần nên tiên trà chỉ bổ béo cho Thông Nương và số hamster mà thôi.
“Ngươi lại sắp tấn thăng đấy à?” Ba mắt tiền bối hôm nay không nằm trên ghế xích đu giả làm cá muối, mà ngồi xổm trước một chiếc hộp, loay hoay điều chỉnh gì đó với thế giới bên trong nó.
“Chưa đâu. Huyền Thánh bát phẩm là một cấp bậc cực kì quan trọng, ta sẽ kìm chế tốc độ tấn thăng một chút. Tiền bối cũng nhắc ta phải nghiên cứu Thực Tại Ảo cho tử tế khi còn ở cảnh giới thất phẩm còn gì, ta đang cố gắng treo máy để nghiên cứu đây.” Tống Thư Hàng trả lời.
Ba mắt tiền bối ngẩng đầu lên: “Thế hôm nay ngươi chạy tới đây làm gì?”
Tống Thư Hàng nghi hoặc hỏi ngược lại: “Ta đang làm nghi thức tán tài mà, tiền bối không cảm ứng được ư?”
“Ngươi mang thuốc nhỏ mắt Thiên Đạo ra tán tài đấy à?” Ba mắt tiền bối sững ra, sao mà phá của thế?
Tống Thư Hàng giải thích: “Ta dùng thuốc nhỏ mắt Thiên Đạo để đổi các loại bảo vật với các tiền bối trước, sau đó đặt những bảo vật ấy vào Tán Tài Vương Tọa rồi mới mở nghi thức tán tài.”
“Khá đấy, Bá Tống tiểu hữu thông minh hơn ta tưởng tượng nhiều. Mà này, đây là lần tán tài đúng nghĩa đầu tiên sau khi ngươi thắng của ta một đống bảo vật nhỉ?” Ba mắt tiền bối cười lớn mà bảo.
Mấy lần tán tài trước của Tống Thư Hàng đều đi đường ngang lối tắt chứ không thông qua nghi thức Tán Tài Vương Tọa.
“Thấy cả đống bảo vật bị phân phát lung tung ra ngoài, có thấy tiếc không?” Ba mắt tiền bối cười tủm tỉm hỏi.
Tống Thư Hàng phẩy tay thoải mái: “Yên tâm đi tiền bối. Trái tim ta bây giờ kiên cường lắm, chỉ một chút xíu đau lòng này không đủ để nhói tới tim ta đâu.”
Tống*người đàn ông có gì để bắt bẻ*Thư Hàng.
Thiếu niên ba mắt: “…”
Sao ngươi không phối hợp chút nào thế hả? Ngươi như thế thì Chúa tể Cửu U tiền nhiệm như ta biết phải vui vẻ thế nào bây giờ?
“Chủ nhân ơi, Bá Tống đạo hữu đã mở nghi thức Tán Tài Vương Tọa, vậy chúng ta cũng phải chuẩn bị phần thưởng ẩn cho hắn chứ nhỉ.” Quản gia tròng mắt ghé sát tai thiếu niên ba mắt, “hạ giọng” nhắc nhở bằng âm lượng mà Tống Thư Hàng hoàn toàn có thể nghe thấy.
Hai mắt Tống Thư Hàng sáng ngời lên. Nghi thức tán tài có phần thưởng ẩn sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận