Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2056: Noi gương ông hồ lô chứ nhỉ?

Chương 2056: Noi gương ông hồ lô chứ nhỉ?
Thần long thấy vậy thì đuôi rồng cứng lại.
Cảnh tượng này có vẻ không ổn cho lắm.
Tu luyện Viên Long Nguyên Anh Diệu Pháp chỉ cần một viên long châu là được. Tuy nó luôn miệng nói nguyên anh không được sinh ra từ thai nghén đều là tà đạo.
Nhưng nguyên anh vẫn khác với trẻ con... ít nhất thì nguyên anh không có chuyện sinh đôi sinh ba.
Mỗi người chỉ có một nguyên anh mà thôi.
Nên nếu có hai viên long châu thì phải làm sao bây giờ?
Chỉ có thể chọn một trong hai mà thôi.
Nếu như nó rơi vào tình cảnh như Bá Tống tiểu hữu thì phải chọn kiểu gì đây?
Hình như chọn viên long châu nào cũng không ổn lắm thì phải.
Thần long chợt thấy đau thắt cả ruột... đau chừng 1% ruột.
Phần còn lại đều là tò mò xen lẫn hí hửng chờ xem trò hay.
“Sao Thập Lục cũng có long châu thế này?” Tống Thư Hàng lấy làm thắc mắc
Mặc dù đã thức tỉnh huyết mạch chân long, nhưng cấu tạo thân thể của A Thập Lục căn bản vẫn thiên về nhân loại mà?
“Chuyện mới gần đây thôi.” Tô thị A Thập Lục đap: “Có buổi sáng nọ tỉnh lại thì thấy cổ họng hơi ngứa nên ho vài tiếng, sau đó phun ra một viên long châu luôn.”
Tống Thư Hàng: “...”
A Thập Lục nói mới gần đây, là khi cô ấy vừa mới chiến đấu với hóa thân xong đúng không?
“Ta vốn còn tưởng là mình bị bệnh, nhưng chỉ lát sau thì bản năng đã mách bảo với ta rằng nó chính là long châu của ta.” Tô Thị A Thập Lục giải thích.
“Qúa trình hóa rồng của A Thập Lục được đẩy nhanh như thế đúng là một tin tức tốt.” Bạch Long tỷ tỷ cúi người áp sát A Thập Lục, mỉm cười nói.
Tốc độ hóa rồng càng nhanh thì chứng tỏ mức độ hoàn thành thí luyện của A Thập Lục càng cao.
Tống Thư Hàng giơ tay đón lấy hai viên long châu của Bạch Long tỷ tỷ và A Thập Lục, sau đó hỏi: “Cuối cùng sẽ có một ngày A Thập Lục hoàn toàn biến thành rồng ư?”
“Làm gì dễ như thế chứ? Ngươi cho rằng chân long là củ cải, dễ dàng biến ra như thế à?” Bạch Long tỷ tỷ dịu dàng nói: “Nhưng sau khi quá trình hóa rồng trở nên sâu hơn thì A Thập Lục sẽ ngày càng có sức hút hơn đấy.”
Tô thị A Thập Lục bất giác nhìn xuống ngực của mình.
Móng vuốt nhỏ của Bạch Long tỷ tỷ vỗ nhẹ trên đầu cô, sức hút mà cô nói không phải cái này.
Tống Thư Hàng nhìn long châu trong tay mình, chợt nảy ra một ý: “Bạch Long tỷ tỷ, long châu có đáng giá không?”
“Ta đập chết ngươi bây giờ.” Bạch Long tỷ tỷ lại dịu dàng đe dọa.
“Không không không, ý ta không phải như thế. Ta không định bán long châu của tỷ tỷ và A Thập Lục. Ta đang nghĩ nếu như long châu rất có giá thì liệu ta có cơ hội hóa rồng hay không? Sau đó ta có thể dùng việc sản xuất long châu để bán kiếm tiền.” Tống Thư Hàng đáp.
Bạch tiền bối đứng bên cạnh nghe thấy chữ “tiền” thì ngẩng đầu lên nói: “Cần tiền à? Ta cho ngươi vay thêm nhé.”
“Bạch tiền bối đừng chen vào, ta đang nghiêm túc tìm cách trả nợ đấy.” Tống Thư Hàng đáp.
Bạch tiền bối viết nhanh lên notebook của mình: “Ngươi tìm cách trả tiền lãi trước đi đã.”
“Ngươi không có huyết mạch rồng, đừng có mơ hão nữa.” Bạch Long tỷ tỷ cũng đáp luôn.
Tống Thư Hàng ngẩng đầu: “Nhìn trời ~”
“Lại nói... Thư Hàng ngươi muốn dùng viên long châu nào đây?” Ngón tay của Bạch tiền bối xoay tròn cây bút trong tay, lên tiếng hỏi.
Tống Thư Hàng đáp cái roẹt: “Đương nhiên là dùng hết cả hai rồi.”
“Nhưng tiếc là ngươi chỉ có thể dùng một viên long châu mà thôi.” Thần long lên tiếng.
Bạch Long tỷ tỷ tiến vào hình thức phiên dịch.
“Tại sao chứ?” Tống Thư Hàng nghi hoặc hỏi lại: “Không phải càng nhiều long châu càng tốt à?”
“Nhưng ngươi chỉ có một mình, tối đa cũng chỉ sinh ra được một nguyên anh mà thôi, ham nhiều không được đâu.” Chân trước của thần long làm ra động tác khoát tay.
Tống Thư Hàng như có điều suy nghĩ, chợt hỏi lại: “Ý của Long tiền bối chính là mỗi một tu luyện giả chỉ có thể sinh ra một nguyên anh, nên chỉ có thể dùng một viên long châu thôi ư?”
“Cũng giống như một đứa trẻ không thể được hai người phụ nữ sinh ra vậy, mỗi đứa trẻ chỉ có một người mẹ thôi.” Thần long giải thích.
Tống Thư Hàng nhanh mồm nói ngay: “Mang thai hộ thì sao? Theo lý thuyết thì trứng của đứa bé có thể do mẹ ruột cung cấp, sau đó đưa cho người khác mang thai hộ. Vậy chẳng phải nó đã được hai người phụ nữ sinh ra còn gì.”
Thật ra hắn cũng hiểu đạo lý đó, nhưng do đột nhiên hắn nhớ tới chuyện mang thai hộ nên mới nói mà không thèm suy nghĩ.
Máy phiên dịch Bạch Long tỷ tỷ hoàn thành việc chuyển ngữ máy móc, lúc dịch xong thì cô mới sực nhận ra, tên Thư Hàng này lại ngứa da rồi.
Trên sừng rồng của thần long có ánh điện lóe lên lách tách.
Tức điên thật rồi đấy à?
Bạch Long tỷ tỷ giơ móng vuốt ra cốc đầu Tống Thư Hàng một cú thật mạnh: “Đừng có nhây.”
“Thế ta đổi cái khác vậy, cũng như một đứa trẻ không thể ‘đồng thời’ được hai người phụ nữ sinh ra, không thể có chuyện người này sinh nửa trên, người kia sinh nửa dưới được. Một cái nguyên anh cũng không thể có được hai viên long châu.” Thần long đổi sang ví dụ khác.
Tống Thư Hàng nghe xong thì cười lớn nói: “Thế thì ta yên tâm rồi, ta muốn dùng cả hai viên long châu. Thực ra nếu như có nhiều long châu hơn thì ta cũng chẳng từ chối đâu!”
Thần long: “???”
Cái tên này, ngươi có chịu nghe rồng nói chuyện đàng hoàng không thế hả!
Có tin ta vặt đầu ngươi xuống làm bóng để đá không?
Bịch ~
Đầu của Tống Thư Hàng đột nhiên rơi xuống... Hắn hớn hở quá nên ngửa đầu cười lớn, kết quả là đầu của hắn rơi bịch xuống đất.
Trước đó đầu của Tống Thư Hàng bị Bạch tiền bối cốc cho một cú bay đi, lúc cứu A Thập Lục thì lại lấy xuống một lần, chưa kịp dán lại. Nay lại bị Bạch Long tỷ tỷ cốc cho một cái rồi đắc ý cười lớn nên bị rơi tiếp.
Thấy vậy, không hiểu sao thần long lại thấy hả dạ.
A Thập Lục thuần thục ôm lấy đầu của Tống Thư Hàng, nhón chân đặt đầu hắn lên lại.
“Long tiền bối, đừng lo cho ta.” Tống Thư Hàng vỗ lồng ngực nói: “Shh ~ sao đau thế nhỉ.”
Vỗ lộn chỗ nên đánh trúng mắt ngực.
[Ta căn bản không lo cho ngươi, từ đầu chí cuối ta đều đang hả hê đây này.] thần long thầm nghĩ trong bụng.
Nhưng ngoài mặt thì nó vẫn phải duy trì tư thái uy nghiêm của mình.
“Thật ra đừng nói là hai viên long châu, ít nhất thì ta vẫn có thể dùng thêm năm viên nữa ấy chứ!” Tống Thư Hàng giơ năm ngón tay ra.
Thần long khịt mũi, phun hai luồng khí ra: “Ý ngươi là ngươi muốn hấp thu bảy viên long châu?”
“Đúng vậy.” Tống Thư Hàng gật đầu đáp: “Ta là người đàn ông phải sinh ít nhất bảy nguyên anh, học theo ông hồ lô*.”
(ông lão trong hoạt hình bảy anh em hồ lô.)
“Cũng đúng.” Bạch tiền bối đứng bên cạnh gật đầu nói: “Nếu như tính luôn cả đan điền bản mệnh thì nói không chừng sẽ có đến tám nguyên anh đấy chứ.”
[Ơ? Ngay cả Bạch Thánh ngươi cũng điên theo Bá Tống tiểu hữu à?] thần long khựng lại một lúc, sau đó lại nhìn thẳng vào thân thể Tống Thư Hàng: “Hay là nói, thân thể Bá Tống tiểu hữu có gì đó kỳ lạ?”
Bạch Thánh luôn mang tới cảm giác cực kỳ đáng tin cho người khác.
Nếu như ngay cả Bạch Thánh cũng cho rằng Bá Tống Huyền Thánh có thể sinh ra hơn một nguyên ảnh, chẳng lẽ là do Bá Tống có thể chất đặc thù nào đo ư?
Hai mắt của thần long như có thể nhìn xuyên qua mọi thứ, nhìn chằm chằm về phía Tống Thư Hàng.
Mắt rồng nhìn xuyên qua thân thể bằng gỗ của Tống Thư Hàng, nhưng lại không cách nào nhìn thấu qua giọt máu Thánh Nhân.
Nay bí mật trên người Tống Thư Hàng đều bị dung nạp vào trong giọt máu Thánh Nhân, chỉ có thể thấy loáng thoáng một đốm sáng bảy màu mà thôi.
Thần long không nhìn thấu Tống Thư Hàng, đành phải thu hồi ánh nhìn.
Nó lại không cam lòng + tò mò.
“Khụ, Bá Tống tiểu hữu này.” Thần long nghiêm giọng nói: “Nếu như ngươi có thể chứng minh những gì mình nói là thật thì ta cũng có thể cho ngươi mượn long châu của ta dùng một lúc.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận