Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1771: Ngươi có hiểu cái chết không?

Chương 1771: Ngươi có hiểu cái chết không?
Khí chất là một thứ khá trừu tượng, không phải bề ngoài đẹp đã hay không, mà là cảm giác mang đến cho người khác.
Mà người đàn ông tên Wein trước mắt này lại có vài phần tương tự với các vị tiền bối mà Tống Thư Hàng quen biết, chẳng hạn như Tam Lãng tiền bối, lại ví dụ như Tam Lãng tiền bối, cùng với Tam Lãng tiền bối nữa chứ.
Đây là bệnh, phải chữa.
[Có căn cứ không? Cô dựa vào đâu mà nói Thiên Cổ cầu hấp thu bức xạ? Ngộ nhỡ Thiên Cổ cầu bị bức xạ giết chết thì sao? Lỡ như đó là lời đồn thôi thì thế nào?] Wein ôm Thiên Cổ cầu lớn bằng quả bóng rổ, gai nhọn trên đó đâm lên ngực áo giáp của hắn. Nếu như không có áo giáp thì hắn đã bị đâm vào tim rồi.
Cô gái tóc dài kia nổi giận: [Vậy thì để nó chết đi! Hoặc là ngươi cách xa ta ra một chút, tại sao phải rút Á Á Sáp của ta ra chứ?]
[Cô đúng là tàn nhẫn.] Wein ôm quả cầu cằn nhằn.
Khóe miệng của cô gái tóc dài co giật: [Đừng có nói nhảm nữa, cắm Á Á Sáp vào cho ta!]
[Sinh mệnh đều bình đẳng, dù là cô hay là Thiên Cổ cầu thì cũng như nhau cả.] Wein vẫn cố tranh thủ.
Cô gái tóc dài siết nắm đấm: [Ý của ngươi là giá trị của ta và Thiên Cổ cầu ngang nhau à?]
[Không không… Đương nhiên không phải.] Wein lắc đầu liên tục: [Bởi vì trong lòng ta… Thiên Cổ cầu quan trọng hơn cô nhiều.]
Tống Thư Hàng: “…”
Cô gái tóc dài lập tức bùng nổ.
Sau đó, cô và Wein lao vào vật lộn với nhau.
Là vật nhau chứ không phải cao thủ so chiêu. Hai người cứ lao vào vật nhau như con nít.
Toàn bộ quá trình, Tống Thư Hàng đều đần thối mặt ra.
Đây là ‘nhập mộng’ ư?
Mỗi lần khi hắn nhập mộng thì đều trải qua những thứ có ý nghĩa, thậm chí sẽ tiến vào chủ đề chính rất nhanh. Nhưng hắn lại hoàn toàn không nhìn ra ý nghĩa gì từ việc cô gái tóc dài trước mắt và Wein vật nhau cả.
Trong lúc đang suy tư, tình tiết trước mắt phát sinh biến hóa.
Wein lật mình một cái, đè cô gái tóc dài ở dưới.
Sau đó, hắn móc đao lazer ra rồi… đâm chết cô gái tóc dài.
Lượng máu chảy ra rất nhiều.
Máu chảy đầy đất.
Cô gái tóc dài hét lên một tiếng thảm thiết, hai mắt trừng lớn, ngoẹ đầu, ngủm. Trước khi chết, ánh mắt cô vừa lúc chạm phải tầm mắt của Tống Thư Hàng.
Đôi mắt chết cũng không nhắm kia khắc sâu trong đầu Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng: “! ! !”
Đây là diễn biến chết tiệt gì vậy?
Quá đáng rồi nha, bất kể thế nào, chỉ vì chút cãi vã đã trực tiếp đâm cô gái tóc dài chết luôn, diễn biến như thế này thật sự là quá đáng.
Trước đó còn cảm thấy Wein hơi giống Cuồng Đao Tam Lãng tiền bối.
Nhưng bây giờ Tống Thư Hàng có thể khẳng định giữa hai người không giống nhau chút nào cả. ít nhất Cuồng Đao Tam Lãng tiền bối tuyệt đối sẽ không vì chút cãi vả mà ra tay giết người.
Wein dùng một đao đâm chết cô gái thì vẫn bình tĩnh như thường, không hề có vẻ kinh hoảng gì. Hắn ngồi bên cạnh cô gái tóc dài, ôm đao lazer của mình rồi nhìn vào cô chằm chằm.
“Lần thứ 86 rồi.” Wein thì thầm, sau đó ngẩng đầu nhìn trời: “Ừm, còn thiếu 14 lần nữa là tròn 100 lần.”
Trong lúc nói chuyện, trên người cô gái tóc dài xuất hiện dị biến.
Nơi ngực cô có một phù văn bay ra, hình thành một quả cầu ánh sáng nho nhỏ.
Quả cầu ánh sáng nhẹ nhàng xoay tròn, soi ánh sáng xuống thân thể cô gái.
Vết thương trên người cô bắt đầu khép lại.
[Đây là… khúc xương bất hủ ư?] Lúc Tống Thư Hàng nhìn thấy quả cầu ánh sáng nho nhỏ này thì trong lòng chợt lóe lên suy nghĩ này.
Tuy hình thái hoàn toàn khác nhau, một cái là phù văn quả cầu ánh sáng, một cái là khúc xương nhỏ. Nhưng cả hai đều cho Tống Thư Hàng cảm giác cực kỳ giống nhau.
Quả cầu ánh sáng nho nhỏ này có trên 70% chính là khúc xương bất hủ… Hoặc có lẽ là tiền thân của khúc xương bất hủ, là khúc xương bất hủ còn chưa thành hình.
Vậy thân phận của cô gái tóc dài này… là Huyền Nữ Môn Vân Tước Tử tiền bối ư?
Nếu thật là thế, Vân Tước Tử tiền bối quả là tồn tại tung hoành cả lịch sử thế giới. Cô là tồn tại từ lúc ban sơ của lịch sử đến tận bây giờ. Trên người cô có rất nhiều bí mật, không chỉ riêng Thánh Nhân Nho gia. Bí mật trên người cô có khi còn xưa hơn thế nữa.
Đồng thời, sự chú ý của Tống Thư Hàng lại bị phù văn khúc xương bất hủ hấp dẫn.
Phù văn này đang xoay tròn, trên đó có tin tức số liệu còn cao cấp hơn cả pháp tắc, là tin tức về bất hủ.
Theo sự chuyển động của ‘phù văn’ này, ‘sinh cơ’ trên người cô gái tóc dài dần khôi phục lại.
Wein thấy thế thì vội vàng vươn tay lau sạch máu tươi trên mặt đất, lại dùng loại năng lực tương tự với pháp thuật để rửa hết máu tươi trên người cô gái tóc dài.
Sau khi suy nghĩ một lát, hắn bè nhét ‘Thiên Cổ cầu’ kia vào trong ngực mình, lại cắm dây anten vào.
Một lát sau…
Cô gái tóc dài tỉnh lại.
Cô gãi đầu, cau mày: “Lạ thật, tại sao ta lại ngủ ở chỗ này chứ?”
Dứt lời, cô nhìn về phía Wein đang ngồi xổm bên cạnh mình: “Đã xảy ra chuyện gì à?”
“Không có, có chuyện gì đâu.” Wein cười hềnh hệch.
“Ta cứ cảm thấy mình đã quên mất chuyện gì đó rất quan trọng.” Cô gái tóc dài gãi đầu, sau đó quay đầu lại nhìn về phía phi thuyền, dây anten trên đó vẫn được cắm nguyên vẹn.
Lạ thật, rốt cuộc đã xảy ra vấn đề để chỗ nào chứ?
Cô gái tóc dài suy tư một hồi, đột nhiên, dường như cô nhớ ra điều gì đó nên nói: “Tên Wein ngu ngốc này, có phải ngươi lại giết ta chết hay không? Không thì sao bỗng dưng ta lại mất trí nhớ được chứ.”
“Không có, cô nghĩ nhiều rồi. Ta cũng có phải ma đầu cuồng giết người đâu.” Wein phủ nhận tới cùng.
Cô gái tóc dài ngửi thân thể mình, hình như không ngửi được chút mùi máu tanh gì thì phải.
Nhưng bỗng nhiên, cô nhảy lên cao tung một loạt Vô Ảnh Cước thẳng vào mặt Wein, đá bay hắn ra ngoài.
“A a a, cô làm cái gì đấy?” Wein bị đá ngã xuống đất, ôm mặt cả giận hét to.
“Ngươi còn nói mình không giết chết ta?” Cô gái tóc dài chỉ vào ‘phù văn’ còn chưa hoàn toàn trở về trên ngực mình rồi nói: “Phù văn bất tử hiện ra thế này mà ngươi còn lừa ta à?”
“Sao thứ này còn chưa trở về chứ?” Wein mở to mắt, một lát sau hắn lập tức hiểu được. Có đôi khi, thể tích lớn thì sẽ có khác biệt.
“Lần thứ mấy rồi?” Cô gái tóc dài vỗ mạnh một cái lên phù văn bất tử, ấn nó vào lại trong cơ thể mình. Dường như cô cũng không thèm để ý đến sự thật là mình đã bị Wein giết chết.
“Lần thứ 86 rồi.” Wein thành thật trả lời: “Tiếp theo thì phải chờ hai năm để nó cooldown xong.”
“Còn 14 lần nữa à.” Cô gái tóc dài nằm ngửa ra mặt đất, uể oải nói.
“Ừm, chúng ta đã kiên trì đến hơn 80 lần rồi, đây là chuyện rất đáng để tự hào. Hơn nữa cũng đã đến rất gần con số 100 lần.” Wein lên tiếng.
“Nhưng ta không muốn tiếp tục nữa.” Cô gái tóc dài đột nhiên nói: “Chúng ta bỏ trốn đi, Wein.”
“Cô lại nói đến chuyện ‘bỏ trốn’ với ta á? Cô phải hiểu rõ ta chỉ là đối tượng chấp hành mệnh lệnh, đến đây để phối hợp với cô, làm đối tượng khiến cho phù văn bất hủ tiếp tục tiến hóa. Ta căn bản không có thứ như ‘tình cảm’, sao mà bỏ trốn với cô được chứ?” Wein cười hì hì nói.
Cô gái tóc dài nhắm mắt lại, không nói lời nào.
“Nhưng thật ra… ta chờ những lời này của cô lâu lắm rồi đấy!” Wein đột nhiên nhảy dựng lên: “Quả nhiên ta hoàn toàn không giống với những kẻ kia. Chúng ta bỏ trốn đi!”
Cô gái tóc dài lập tức mừng rỡ mở mắt ra.
“Ừm, nếu muốn bỏ trốn thì có vài thứ không thể dẫn theo bên cạnh được.” Wein quay đầu, nhìn thẳng về phía vị trí hiện tại của Tống Thư Hàng: “Xuất hiện đi, ta phát hiện ra ngươi từ lâu rồi.”
Thân thể của ‘Tống Thư Hàng’ bắt đầu phát run.
“Đừng sợ, ta không định làm hại ngươi đâu. Tuy rằng ta đâm người không chớp mắt, nhưng kỳ thật ta là một… ông chú hiền lành.” Wein nói: “Ngoài ra, tiểu tử kia, ngươi có hiểu cái chết không?”
Tầm mắt mà ‘Tống Thư Hàng’ nhập vào lắc đầu nguầy nguậy.
Nhưng lúc nội tâm Tống Thư Hàng nghe thấy vấn đề này thì chợt sinh ra một loại cảm giác tự hào rất đỗi quỷ dị. Mặc dù không dám nói là hoàn toàn hiểu được cái chết, nhưng hắn vẫn rất có kinh nghiệm đối với tử vong.
“Tiểu tử, đừng sợ cái chết. Từ hôm nay trở đi, ngươi sẽ vượt qua cái chết.” Wein nghiêm túc nói.
Đồng thời, tấm phù văn bất tử trên ngực cô gái tóc dài bay ra khỏi thân thể, rơi vào trong tay Wein.
Wein vươn tay nhét mạnh tấm phù văn này vào trong ngực [Tống Thư Hàng]: “Mở quyền hạn, phù văn bất tử bắt đầu di chuyển, đang tiến hành di chuyển. Người xác nhận: Wein. Di chuyển hoàn tất, ghi chép ban đầu: 86 lần, thời gia cooldown: 2 năm. Ghi chép mới: 0 lần, thời gian cooldown: 0.”
Phù văn bất tử kia bị nhét vào ngực [Tống Thư Hàng] như thế.
“Hãy nếm thử mùi vị của cái chết một chút nhé?” Wein lên tiếng.
Ngay sau đó, đao lazer trong tay hắn đâm tới.
Đậu xanh rau má!
Sau đó, [Tống Thư Hàng] bị một đao đâm chết.
Máu chảy đầy đất, vết thương trên ngực lớn chừng miệng bát.
Đau đớn dữ dội đánh thẳng vào đầu [Tống Thư Hàng], hắn không cam lòng ngã xuống đất, mắt nhìn chằm chằm vào Wein.
“Hiểu được tử vong, hưởng thụ tử vong, tiếp đó… vượt qua tử vong.” Wein nói ra những lời nghe có vẻ rất cao siêu và khó hiểu: “100 lần, nếu như ngươi có thể trụ qua được 100 lần thì ngươi sẽ phát hiện biến hóa thần kỳ trên người mình.”
Sau đó, Wein xoay người, ôm lấy cô gái tóc đen đang suy yếu, ‘vèo ~’ một cái rồi chạy biến về phía hư không, bỏ trốn một cách dứt khoát.
Phía sau, pháp khí hình dạng thuyền tiên kia nổ ‘ầm’ một tiếng.
Nhìn tư thế thuần thục này của Wein, câu nói [Ta chờ những lời này của cô từ lâu rồi] cũng không phải lời nói suông.
Hắn đã an bài việc bỏ trốn từ lâu.
Từ phá giải ‘quyền hạn của phù văn bất tử’ đến ‘di chuyền phù văn bất tử’, rồi đến làm nổ phi thuyền nhằm xóa sạch tung tích của hai người. Tất cả hành động đều trông như đã được lên kế hoạch từ lâu.
Hắn đã chuẩn bị xong tất cả, vạch kế hoạch tất cả từ lâu, chỉ chờ một câu nói của cô gái tóc đen mà thôi.
Trên mặt đất, đối tượng thị giác mà [Tống Thư Hàng] nhập vào đang cố sức vươn móng vuốt ra, dùng hết toàn bộ sức mạnh còn lại mà rống to: “Cẩu – nam – nữ!”
Sau khi rống xong thì nó ngủm củ tỏi.
Sau khi thân máy của nó tiêu tán, tấm phù văn bất hủ bị cưỡng ép nhét vào cơ thể nó bắt đầu vận chuyển.
Lúc này, Tống Thư Hàng tự thể nghiệm công hiệu của phù văn bất tử.
Rõ ràng hơn ‘nhìn’ gấp mấy trăm lần.
Phù văn bất tử vận chuyển trong cơ thể, vô số tin tức tràn ra, toàn bộ đều là tin tức có liên quan đến ‘bất hủ’.
Cùng lúc đó, trong thế giới mắt rồng, nơi ngực của Tống Thư Hàng bản thể cũng có một hình chiếu ‘phù văn bất tử’ ngưng tụ thành hình.
Đây chính là [Long Phù Chuyển Sinh] mà tiểu trợ lý lưới rồng nói lúc trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận