Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2512: Tống Thư Hàng đứng trong góc

Chương 2512: Tống Thư Hàng đứng trong góc
Tống Thư Hàng lặng lẽ thu hồi thần thức, với cảnh giới hiện tại và khả năng khống chế thần thức tinh thần lực của hắn, hai tu sĩ trẻ tuổi trên chiếc xe cứu thương kia hoàn toàn không cảm nhận được tinh thần lực của hắn từng quét qua người mình.
Chênh lệch cảnh giới quá lớn.
Hai tiểu tu sĩ trên xe cứu thương hoàn toàn không biết mình đang đến nhà Bá Tống Huyền Thánh, kiểm tra thai nhi cho mẹ ruột của Bá Tống Huyền Thánh, ghi chép lại về em trai hoặc em gái chuẩn bị ra đời của Huyền Thánh.
Nếu như biết chân tướng, cho dù có cho họ một triệu viên linh thạch họ cũng không dám đến.
Nghề nghiệp của bọn họ là kiểm tra thai nhi giúp mọi người, không phải vì chính mình.
Có lúc không biết gì cũng là một loại hạnh phúc, ít nhất trước khi tận mắt nhìn thấy Bá Tống Huyền Thánh, ba nhân viên trong xa cứu thương vẫn còn nói chuyện rất vui vẻ, tràn ngập mong đợi.
“Nhà kế tiếp là nhà của ông Tống, vợ của ông ấy mang thai thứ hai, mới được hai tháng, dự kiến sẽ sinh vào năm nay. Trên tài liệu có ghi, con trai cả nhà họ đã lớn lắm rồi, nghe nói đã lên đại học.”
Tu sĩ ăn mặc như thư sinh ngồi bên trái nói.
Đạo hiệu của thư sinh này là Thương Hải Thư Sinh, là một đệ tử của tiên đảo hải ngoại có quan hệ sâu xa với Nho gia. Vâng lệnh sư môn, hắn giúp chính phủ ‘kiểm tra thai nhi’, xem như một phần của ‘nhập thế’ tu hành.
“Có nghĩa là hai đứa con chênh nhau mười tám tuổi trở lên à? Chuyện này không thường thấy với người bình thường đâu.”
Đứng bên cạnh Thương Hải Thư Sinh là một đạo cô trẻ tuổi, đạo hiệu ‘Diệu Thanh’.
“Hết cách rồi, dù sao chính sách sinh con thứ hai cũng mới được ban bố không lâu. Nếu là mấy năm trước, sinh con thứ hai là vi phạm pháp luật đấy.”
Người lái xe chính là cô gái lúc trước gọi điện cho ba Tống, giọng nói của cô dịu dàng, khiến người ta cảm thấy rất thân thiết. Nhưng cô không phải là tu sĩ mà chỉ là một người bình thường.
“Nói cách khác, chắc vợ ông Tống cũng có tuổi rồi... Hy vọng thai nhi không có vấn đề gì. Nếu không với tuổi tác và trạng thái của bà ấy, không chịu nổi dày vò đâu.”
Thương Hải Thư Sinh nhẹ giọng nói.
Hắn mới nhập thế tu hành, vừa tiếp xúc với buồn vui ly hợp của thế gian, bản tính từ bi, không nỡ nhìn bi kịch xảy ra.
Diệu Thanh Đạo Cô ngồi bên cạnh lật tư liệu liên quan đến ba Tống trong tay, đột nhiên nói khẽ:
“Họ Tống đấy.”
Trong mấy tháng gần đây, chữ ‘Tống’ này rất hot trong tu chân giới, tất cả là do ‘Bá Tống Huyền Thánh’ không ngừng đổi tư thế mỗi tháng xuất hiện giảng pháp một lần kia.
“Sịt ~”
Thương Hải Thư Sinh bên cạnh đột nhiên hít vào một ngụm khí lạnh.
Qua kính chiếu hậu, cô gái lái xe nhìn thấy hai vị ‘cao nhân’ đột nhiên thay đổi sắc mặt, trong lòng lấy làm tò mò. Nhưng cô không hỏi nhiều, tránh chọc vào vết sẹo trong lòng các cao nhân.
Diệu Thanh Đạo Cô nhẹ nhàng đóng tài liệu về ba Tống mẹ Tống lại, không biết có phải ảo giác hay không, sau khi liên hệ họ Tống với tồn tại đáng sợ đến tên cũng không dám nhắc tới kia, cô đột nhiên cảm thấy ông Tống này rất quen mặt.
...
...
Chẳng bao lâu sau, xe cứu thương đi tới nhà Tống Thư Hàng ở đường Bạch Kình.
Nữ tài xế dẫn Thương Hải Thư Sinh và Diệu Thanh Đạo Cô xuống xe.
Thư sinh và đạo cô cũng nhấn lên pháp y của mình, cả hai lập tức đổi sang trang phục của nhân viên y tế.
“Linh khí ở đây rất đồi dào, nếu tính theo tiêu chuẩn trước kia, có thể coi đây là một linh địa tốt.”
Thương Hải Thư Sinh cảm ứng xung quanh nhà Tống Thư Hàng, lên tiếng đánh giá.
Từ sau khi trời đất xảy ra dị biến, linh khí ở mọi nơi trên thế giới trào ra như núi lửa phun. Rất nhiều khu dân cư bình thường trước đây đều đạt đến tiêu chuẩn ‘linh địa’.
“Linh khí càng dồi dào, khả năng đứa trẻ trong bụng thai phụ kia bị đột biến càng cao. Hy vọng mẹ con họ đều bình an.”
Diệu Thanh Đạo Cô nhẹ giọng nói.
Thương Hải Thư Sinh mỉm cười nói:
“Đây cũng là lý do cần chúng ta tới kiểm tra, những đứa trẻ sắp ra đời đợt này là tài sản quý báu của cả tu chân giới. Đi thôi, chúng ta vào đi.”
Cô gái có giọng nói tuyệt hay kia gật đầu, đi lên nhấn chuông cửa nhà Tống Thư Hàng.
“Tới rồi đây, xin đợi một lát.”
Ba Tống lên tiếng.
Sau đó ông quay đầu nhìn con trai mình:
“Thư Hàng, người kiểm tra thai nhi cho mẹ con tới rồi, con xuống mở cửa đi.”
Ông vừa quay đầu liền nhìn thấy Tống Thư Hàng lại đeo chiếc mặt nạ kỳ lạ kia lên, đứng bất động trước cửa sổ.
Không chỉ như thế, Tống Thư Hàng còn kéo Vũ Nhu Tử và Tô thị A Thập Lục đến bên cạnh, ba người dựa sát vào nhau, đứng xếp hàng, giả vờ thưởng thức phong cảnh bên ngoài cửa sổ.
Ba Tống ngơ người: “???”
“Khụ, ba có chắc là muốn con đi mở cửa không?”
Tống Thư Hàng cười khan hỏi.
Khóe miệng ba Tống co giật:
“Thôi vậy, để ba đi.”


Đợi sau khi ba Tống đứng lên đi xuống lầu, Tống Thư Hàng, Tô thị A Thập Lục và Vũ Nhu Tử càng xích lại gần nhau hơn. Cùng lúc đó, Tống Thư Hàng thu Tạo Hóa Tiên Tử, mỹ nhân rắn công đức lại.
Thông Nương thì bị Tống Thư Hàng cho vào trong túi.
Mẹ Tống đi ra khỏi phòng, nhìn thấy con trai cắm cọc bên cửa sổ, nghi hoặc hỏi:
“Làm gì thế?”
“Không có việc gì đâu, mẹ đừng để ý đến con. Con đang cố gắng giảm cảm giác tồn tại xuống.”
Tống Thư Hàng nói.
Mẹ Tống: “…”
Nếu như là trước đây, chắc chắn bà sẽ tóm thằng con trai ra, nhưng lúc này nhìn thấy Tống Thư Hàng, Vũ Nhu Tử và Tô thị A Thập Lục xúm lại với nhau, mẹ Tống đành lặng lẽ bỏ suy nghĩ này đi.
Hai cô bé thích là được rồi.
Ở tầng dưới, ba Tống dẫn ba người ăn vận như nhân viên y tế lên gác.
“Có cần chuẩn bị gì không? Ví dụ như đun ít nước sôi hoặc gì đó tương tự chẳng hạn?”
Ba Tống vừa đi vừa hỏi.
“Không cần đâu, biện pháp kiểm tra của chúng tôi lần này khác với trước đây.”
Thương Hải Thư Sinh mỉm cười đáp.
Ông Tống này nhìn trẻ quá, trông trẻ hơn hình trên tài liệu nhiều.
Có khi nào ông là người được lợi từ thiên địa dị biến không nhỉ?
Ba Tống gật đầu, hỏi tiếp:
“À mà lần này các vị có thể kiểm tra ra là con trai hay con gái không?”
“Ông Tống à, sinh con trai hay con gái đều giống nhau cả. Con gái còn đáng yêu hơn con trai ấy.”
Thương Hải Thư Sinh nói với giọng nghiêm túc, đã là thời đại nào rồi mà còn tư tưởng trọng nam khinh nữ như thế?
Ba Tống tán đồng:
“Đúng rồi, thế nên nếu là con gái thì tốt quá. Nhà chúng tôi đã có một thằng con trai rồi, nếu như lại nuôi một thằng cu nữa thì chán lắm.”
Diệu Thanh Đạo Cô: “…”
Họ đi vào nhà thì mẹ Tống lại ra đón.
“Đây là vợ ông à?”
Thương Hải Thư Sinh lại kinh ngạc nhìn mẹ Tống, bà ấy cũng vô cùng trẻ trung.
Cặp vợ chồng này may mắn thế cơ à, cả hai đều trở thành người được lợi của lần đột biến linh lực này ư?
“Có cần vào phòng đề kiểm tra không?”
Mẹ Tống hỏi.
“Không cần đâu, kiểm tra luôn ở đây là được.”
Thương Hải Thư Sinh cười đáp.
Nói đi cũng phải nói lại… Không biết tại sao, từ lúc vào trong căn nhà này thì hắn lại thấy bức rức.
Thương Hải Thư Sinh nhìn quanh căn phòng một lượt.
Nhưng sau khi nhìn một vòng, hắn không phát hiện ra gì cả.
“Lạ thật đấy.”
Thương Hải Thư Sinh thầm nghĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận