Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2291: Chúng ta có thời gian cả đêm dài

Chương 2291: Chúng ta có thời gian cả đêm dài
Trước đó Tống Thư Hàng đã suy nghĩ rất lâu, phải nâng cao cường độ thi triển Dưỡng Đao thuật trong nháy mắt để phá giải phong ấn đang vây khốn Bạch tiền bối two.
Nhưng trừ việc dùng Khống Phát Thuật biến ra hai mươi bàn tay từ mái tóc dài thì chỉ có thể mượn thêm hai tay của linh quỷ góp cho đủ số, nhằm tăng cường số lượng tay thi triển Dưỡng Đao thuật mà thôi.
Ngoài ra, Tống Thư Hàng không còn phương án nào để tăng cường Dưỡng Đao thuật trong phạm vi lớn nữa.
Không tăng được chất lượng, cũng không tăng được số lượng, vậy thì chỉ có thể từ từ mài dần!
Bây giờ hắn đã tấn thăng lên cảnh giới thất phẩm, tu luyện xong thiên tổng cương của Thánh Viên Long Lực Thần Công, Nho Gia Kim Cương Thân và Cương Thủ biến dị cũng được tăng cường, cường độ thân thể đã tăng lên gấp bốn, năm lần so với lúc trước.
Giờ hắn có thể chịu được phản phệ của thuật phong ấn, dù có mài dần mấy ngày mấy đêm cũng không thành vấn đề.
“Đầu tiên… Tăng Phát Thuật!” Tống Thư Hàng hất đầu, mái tóc dài vươn ra, dài đến tận đầu gối chỉ trong nháy mắt.
Chiều dài này là vừa đủ.
Tống Thư Hàng từng muốn truyền thụ thuật này cho Bạch tiền bối nhưng tiếc rằng chưa tìm được cơ hội nào thích hợp.
“Tiếp theo… Khống Phát Thuật!” Theo ý nghĩ chuyển động, mái tóc dài của Tống Thư Hàng bay múa, kết thành hai mươi bàn tay.
Tống Thư Hàng gật đầu hài lòng. Hắn phát hiện ra ngoài thiên phú về đao pháp thì hình như mình còn có cả thiên phú về tóc nữa, có lẽ tương lai phải nghĩ đến chuyện tìm thêm một vài pháp thuật, thần thông hoặc võ kĩ liên quan đến tóc thôi.
Mãi đến tận ngày nay, Tống Thư Hàng vẫn không biết Khống Phát Thuật mà Sở Các Chủ truyền thụ cho hắn được cải biên từ đao thuật viễn cổ Biện Đao Cửu Trảm.
“Bước cuối cùng, phối hợp với linh quỷ tiên tử của ta!” Tống Thư Hàng thốt lên từ nội tâm.
Hai tay linh quỷ chui ra từ vai của Tống Thư Hàng, tạo thành hình thức bốn tay cùng hắn. Đây là một hình thức khiến Tống Thư Hàng hoài niệm, vì hắn mơ hồ nhớ rằng trước đây mình đã từng cùng linh quỷ và mỹ nhân rắn công đức tạo nên hình thái ba đầu sáu tay rồi.
Sau khi hai tay linh quỷ vào vị trí, nó giao quyền sử dụng cho Tống Thư Hàng để hắn khống chế và sử dụng đôi tay này.
“Chuẩn bị sẵn sàng đi, ta lên đây Bạch tiền bối!” Tống Thư Hàng tiến lên một bước, tới gần cây trụ phong ấn của đại lão quả cầu béo.
Thân mình đẹp đến nghiêng nước nghiêng thành của Bạch tiền bối two vẫn chìm nổi trong cây cột. Hắn ngáp một cái: “Lúc nào cũng có thể bắt đầu.”
Tht hít sâu một hơi, chuẩn bị để nhận lấy sự phản phệ của trụ phong ấn, sau đó hai mươi bàn tay tóc + hai tay của hắn + hai tay của linh quỷ đồng thời ấn lên trụ phong ấn.
Dưỡng Đao thuật x24!
Hào quang sáng chói ngập tràn toàn bộ đại điện.
“A a a á ~” Tống Thư Hàng kêu lên thảm thiết vì giật điện. Diện tích tiếp xúc của thân thể với trụ phong ấn càng rộng thì phản phệ giật điện lại càng khủng bố.
Chỉ số đau đớn từ phản phệ lập tức lên tới tiêu chuẩn “khiến Tống Thư Hàng cảm thấy đau”.
Chỉ có thể nói không hổ là tác phẩm của đại lão quả cầu béo.
“Chít chít chít chít!” Số Hamster đang dí sát vào mặt Tống Thư Hàng để đâm da mặt hắn cũng kêu la thảm thiết. Vì đâm hăng quá, nên khi Tống Thư Hàng ấn tay lên trụ phong ấn thì nó không kịp thoát đi.
Ai ngờ sức mạnh phản phệ của cái trụ phong ấn chết tiệt này lại còn dẫn điện, truyền thẳng từ Tống Thư Hàng qua người nó.
Thế là nó cũng bị điện giật, mức độ đau đớn phải chịu chí ít cũng bằng một phần mười của Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng hoàn toàn có thể xem nhẹ mức độ đau đớn chỉ bằng một phần mười này, nhưng với số Hamster thì đó lại là mức độ không thể nào chịu nổi.
Nhất thời, số Hamster còn gào to hơn cả Tống Thư Hàng.
“Ơ? Sao Nhiễm Chân đạo hữu còn chưa xuống khỏi mặt ta vậy?” Sau khi kêu thảm một hồi thì Tống Thư Hàng đã bắt đầu thích nghi với đau đớn, thậm chí còn có sức lực để giao lưu với số Hamster.
“Chít chít chít chít!” Số Hamster lườm trắng mắt.
Tống Thư Hàng cười ha hả: “Vì lúc ngươi đâm mặt ta chẳng có cảm giác gì cả, nên ta cứ tưởng là ngươi đã xuống rồi kia.”
Lần này số Hamster chán chả buồn kêu nữa luôn.
Tống Thư Hàng hơi động niệm lực, cẩn thận nâng số Hamster lên rồi kéo nó xuống khỏi mặt mình, đặt sang bên cạnh.
Ngay sau đó, hai mươi bàn tay tóc + hai tay + hai tay linh quỷ điên cuồng hoạt động. Ánh hào quang của Dưỡng Đao thuật x24 bùng nổ rực rỡ.
Chỉ cần hắn không buông tay thì hiệu quả Dưỡng Đao thuật tác dụng lên trụ phong ấn sẽ không giảm đi.
Độ thiện cảm của phong ấn của đại lão quả cầu béo đối với Tống Thư Hàng không ngừng +1.
Sau hơn hai trăm phát Dưỡng Đao thuật liên tiếp, Tống Thư Hàng cảm nhận được một cách rõ ràng là nỗi đau đớn từ đòn phản phệ của trụ phong ấn đã bắt đầu giảm xuống.
Sau năm trăm phát Dưỡng Đao thuật, hắn đã không còn cảm nhận được đau đớn nữa.
Tuy ánh sáng mang lực sát thương của phản phệ thi thoảng lại lóe lên trên người Tống Thư Hàng, nhưng với hắn thì loại đau đớn này chẳng khác gì gãi ngứa, chẳng những không khó chịu mà còn hơi thoải mái nữa kia.
Thế là Tống Thư Hàng tranh thủ thời gian, dùng niệm lực lấy cuốn “Ngôn ngữ viễn cổ căn bản” ra đọc.
Hắn không vội vàng gì. Lần này hắn có cả đêm để nhây với trụ phong ấn của đại lão quả cầu béo cơ mà.
Hắn có thể thực hiện động tác điên cuồng thi triển Dưỡng Đao thuật bằng bản năng, chẳng cần tiêu hao chút tinh thần nào cả.
Nhân thời gian này, hắn còn có thể học hỏi Bạch tiền bối two về cách phát âm ngôn ngữ viễn cổ nữa chứ.
Khi tự học ngôn ngữ viễn cổ, vì thiếu người giảng giải cách đọc, nên Tống Thư Hàng có thể đọc hiểu ý nghĩa nhưng không thể phát âm ra được.
Chẳng khác gì một thằng câm.
“Bạch tiền bối, từ này đọc thế nào vậy ạ?” Giữa ánh sáng của Dưỡng Đao thuật, Tống Thư Hàng lật sách ra, học hỏi cực kì khiêm tốn.
“Từ nào?” Bạch tiền bối two ba chìm bảy nổi trong trụ phong ấn, lộn ngược lơ lửng bên cạnh Tống Thư Hàng.
“Hàng thứ sáu trang bên trái ấy.” Tống Thư Hàng đáp.
“Để ta xem thử.” Bạch tiền bối two liếc một cái rồi phát âm lại bằng ngôn ngữ viễn cổ tiêu chuẩn, chỉ dạy cho Tống Thư Hàng đầy đủ từ cách uốn lưỡi, cách phát âm cuống họng đến âm mũi phụ trợ.
Tuy không có ánh trăng, nhưng lại có ánh sáng của Dưỡng Đao thuật.
Tuy không có Hamster, nhưng lại có Bạch tiền bối two bầu bạn cạnh bên.
Hiệu quả học tập tăng lên vùn vụt.
Hiệu suất học tập +10.
Hắn không ngừng học được thêm từ mới, đồng thời có thể miễn cưỡng đọc chúng thành lời.

Học tập khiến người ta vui vẻ, tri thức khiến người ta quên đi thời gian.
Tống Thư Hàng chìm đắm trong trạng thái học tập say mê, trừ thi triển Dưỡng Đao thuật theo bản năng thì đã hoàn toàn quên đi khái niệm thời gian.
Mãi đến khi chuông báo thức của điện thoại di động vang lên, kéo hắn ra từ biển rộng vô bờ của tri thức.
Đó là tiếng chuông báo bảy giờ sáng.
Một đêm đã trôi qua.
“Nhanh như vậy sao?” Tống Thư Hàng vẫn chưa thỏa mãn.
Hắn nhìn vào trụ phong ấn.
Sau một đêm cố gắng không ngừng nghỉ, trụ phong ấn đã bắt đầu tỏa ra hào quang bảy màu, hệt như hiệu ứng khi trang bị trong game online sắp tiến hóa thành thần khí.
“Hình như có hiệu quả.” Tống Thư Hàng nói.
“Ừm, không uổng công cố gắng cả đêm.” Bạch tiền bối two bơi lội uyển chuyển trong trụ phong ấn như một con cá.
“Vậy thì thử một lần cuối cùng, nếu không được thì lúc nào mình lại thử lại.” Tống Thư Hàng dùng niệm lực thu hồi sách dạy ngôn ngữ viễn cổ.
Sau đó hắn điên cuồng thôi động linh lực trong cơ thể.
Hai mươi bốn cánh tay tạo thành lực ma sát cực mạnh, vuốt lên trụ phong ấn đến tóe lửa.
Nhận lấy đợt Dưỡng Đao thuật cuối cùng của ta đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận