Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 3030: Đám người mới hiển thánh năm nay đều là quái vật sao?

Chương 3030: Đám người mới hiển thánh năm nay đều là quái vật sao?
“Các đạo hữu à, các ngươi không cảm thấy vẻ ngoài của vị Kình Thánh này giống kim đan sao? Nhìn ánh sáng kia đi, nhìn đường vân trên mình nó đi, có giống long văn trên kim đan không? Ta còn thấy lờ mờ hình ảnh của một bức diễn đồ kim đan trên mình nó kia kìa.” Có người tu luyện vừa nhìn trời xem nhân tiền hiển thánh, vừa mở hệ thống mạng chat Tu Chân, nói nỗi nghi ngờ trong nội tâm mình ra trong nhóm bạn bè.
Sau khi Bá Tống phát triển hệ thống mạng chat Tu Chân, người tu luyện trong Chư Thiên Vạn Giới đã thích ứng với sự tồn tại của nó và sử dụng rất rộng rãi.
Thực ra trong Chư Thiên Vạn Giới cũng có pháp khí và sản phẩm khoa học kĩ thuật để trò chuyện phiếm.
Nhưng món đồ có thể vượt qua hạn chế của Chư Thiên Vạn Giới, tập trung toàn bộ người tu luyện trong Chư Thiên Vạn Giới lại với nhau như hệ thống mạng chat Tu Chân của Tống Thư Hàng thì xưa nay chưa từng có.
Đây là khoảng cách giữa mạng quèn nhà quê với mạng lưới chân chính nối liền Chư Thiên Vạn Giới.
“Làm sao có thể là kim đan được? Kim đan nhà ngươi biến được thành hình con cá voi à?” Có bạn tốt trong nhóm gạt đi ngay.
Trên thế gian này, làm gì có ai tu luyện ra kim đan mang hình con cá voi cơ chứ?
“Đây nhất định là một vị kình thánh yêu tộc… gần đây có vị kình thánh nào độ kiếp không?”
“Có, theo nguồn tin đáng tin cậy thì kình thánh Cật Qua Thánh Quân đang độ kiếp. Nhưng nó độ thiên kiếp cửu phẩm chứ chẳng liên quan gì đến bát phẩm cả.”
Người tu luyện trong Chư Thiên Vạn Giới nhao nhao suy đoán lai lịch của vị kình thánh có pháp khí là hai quả cầu này. Đây là đại lão nào vậy?
Kình thánh này toàn thân vàng óng, nó tu luyện một bí pháp kim thân nào đó ư?
“Cuối cùng không phải là đại lão Bá Tống độ kiếp rồi.”
“Tâm trạng phức tạp quá. Bây giờ cứ mỗi lần có người hiển thánh, ta đều lo lắng đó là đại lão Bá Tống, chỉ muốn nhìn thấy một vị Huyền Thánh mới lên sàn thôi… nhưng khi đợi được Huyền Thánh mới rồi, ta lại hơi nhơ nhớ đại lão Bá Tống.”
“Ta hoàn toàn có thể hiểu được tâm trạng của ngươi. Ăn quen những món ăn ngon do tiên trù chế biến rồi lại phải quay về ăn món thông thường thì sẽ cảm thấy nhạt nhẽo vô vị. Tình trạng của chúng ta chính là như vậy.”
Sau khi quen với thao tác của đại lão Bá Tống, quen với những màn giảng pháp vượt xa cấp bậc Huyền Thánh bát phẩm thông thường của hắn, rồi lại phải đi nghe một bài giảng pháp bình thường, thì sẽ cảm thấy đẳng cấp của người mới hơi bị thấp.
Nhưng suy nghĩ kĩ ra thì Huyền Thánh giảng pháp vốn có đẳng cấp rất cao. Dưới tình huống bình thường, ở tông môn nhà mình mà muốn nghe một bài Huyền Thánh giảng pháp thì cũng là chuyện trăm năm khó gặp.
Dù có VIP hệ thống mạng chat Tu Chân của Bá Tống để nghe Huyền Thánh giảng pháp online, cũng phải một năm, nửa năm mới gặp một lần, còn mất linh thạch nữa đó!
“Đừng nói leo nữa, sắp tiến vào giai đoạn Huyền Thánh giảng pháp rồi kia kìa. Lát nữa giảng pháp xong, nhớ phải khen ngợi Huyền Thánh mới đấy nhé. Đừng vì kình thánh giảng pháp kém đại lão Bá Tống mà kỳ thị người ta.” Trong Chư Thiên Vạn Giới, có rất nhiều trưởng bối dặn dò đệ tử nhà mình.
Vô hình trung, đại lão Bá Tống đã đẩy tiêu chuẩn Huyền Thánh giảng pháp lên mức độ cao nhất, nhưng mọi người cũng không được ghét bỏ Huyền Thánh bình thường giảng không tốt. Đừng có để bị đại lão Bá Tống dắt mũi như vậy.
Dù sao… tương lai mọi người cũng phải chứng đạo Huyền Thánh. Chuẩn bị tâm lý cho con cháu sớm thì mình đỡ nhục mặt chứ sao.

Khi những người tu luyện bình thường đang đua nhau suy đoán thì các đại lão đỉnh tiêm trong Chư Thiên Vạn Giới cũng khiếp sợ ngồi bật dậy, nhìn chằm chằm vào hình ảnh Huyền Thánh giảng pháp trước mặt.
“Khí tức bất hủ?” Ma nữ Nguyên Sơ trừng to mắt. Cô vừa nhận được phần thưởng nhiệm vụ tết âm lịch, cho nên đặc biệt nhạy cảm với bất hủ.
Trên thân kình thành vàng kim này tiềm ẩn khí tức bất hủ, mà hai viên cầu nhỏ cạnh nó cũng như thế.
Đám người hiển thánh năm nay đều là quái vật sao?
Không chỉ ma nữ Nguyên Sơn, mà các đại lão Trường Sinh Giả đỉnh tiêm khác cũng nghiêm túc vểnh tai lên.
Bọn họ có dự cảm…
Màn Huyền Thánh giảng pháp của kình thánh vàng kim này sẽ không thua kém gì đại lão Bá Tống.

Nhóm Cửu Châu số 1.
Hoàng Sơn mệt tim quá muốn về hưu online, lẳng lặng gõ mọt chuỗi chấm lửng.
“Con cá voi vàng này nhìn quen quá.” Diệt Phượng Công Tử chậm rãi nói: “Hơn nữa trông có vẻ rất ngon mồm.”
Mèo nào cũng thích cá, cá voi không phải là cá nhưng trong tên nó có chữ “cá”, Diệt Phượng Công Tử thích tuốt.
Đông Phương Lục Tiên Tử trả lời: “Không quen làm sao được. Ngươi nhìn kĩ là thấy cả đám chúng ta trên thân con cá voi kia mà.”
Trên thân con cá voi mập kia có một bức vẽ lờ mờ.
Trên bức vẽ là một đường tinh lộ.
Mà tất cả thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 đều có tên trên đó.
“Là kim đan cá voi mập của Tống tiền bối ~ nà ~” Vũ Nhu Tử vui vẻ nói: “Có đến hai “ta” trên diễn đồ kim đan đó luôn.”
Thất Sinh Phù Phủ Chủ cảm thán: “Quả nhiên, đám đàn ông rặt một lũ lừa đảo. Đã bảo lần trước là lần nhân tiền hiển thánh cuối cùng rồi cơ mà? Xem ra loại đàn ông nghiêm túc ghi lời thề vào sổ rồi đi thực hiện từng cái một như ta đã sắp tuyệt chủng rồi.”
Ngư Nhị Cư Sĩ không nhịn được phải nói: “…”
“Đã là Trường Sinh Giả rồi mà còn không buông tha cho nhân tiền hiển thánh là thế nào? Thư Hàng thích nhân tiền hiển thánh đến mức nào kia chứ?” Bắc Hà Tán Nhân nói mà lòng nhói đau.
Đông Phương Tĩnh Tuyết Tiên Tử: “Đúng đó, đã là Trường Sinh Giả… cạn lời…”
Vào thời điểm ấy, cuộc trò chuyện của nhóm Cửu Châu số 1 rơi vào bế tắc.
Một lúc lâu sau.
Lại là Vũ Nhu Tử bắt đầu câu chuyện: “Thực ra ta rất muốn biết kim đan cá voi mập của Tống tiền bối sẽ giảng pháp thế nào.”
Kim đan không biết nói thì giảng cái gì được?
“Ta cảm thấy hai viên cầu nhỏ kia mang đến cho ta cảm giác rất nặng nề. Ta vô thức muốn né tránh chúng… Có lẽ lát nữa, màn Huyền Thánh giảng pháp của Thư Hàng phải dựa vào hai viên cầu ấy đấy.” Thất Tu tiền bối trầm giọng nói.
Lệ Chi Tiên Tử: “Này Thất Tu tiền bối, ta mới nhận được tin từ tỷ tỷ, hai viên cầu nhỏ kia chính là… cả đôi mắt của Thánh Nhân Nho Gia.”
Thất Tu Thánh Quân: “!!!”
“Nếu đó quả thực là cả đôi mắt của Thánh Nhân Nho Gia thì cần gì phải giảng pháp nữa.” Bắc Hà Tán Nhân lập tức muốn chuồn khỏi trạng thái xem giảng pháp.
Mắt của Thánh Nhân, lại còn đủ bộ!
Đây là thứ mà chỉ cần mở ra nhìn nhẹ một cái thôi, đã khiến người tu luyện trong Chư Thiên Vạn Giới ngoan ngoãn cống nộp công đức lên rồi.
Bắc Hà Tán Nhân đã tưởng tượng xong cảnh ấy trong đầu rồi kia.

Các thành viên trong nhóm Cửu Châu số 1 đã đoán ra thân phận của kim đan cá voi mập, nhưng người tu luyện trong Chư Thiên Vạn Giới không liên quan thì không thể nhìn thấy diễn đồ kim đan trên mình nó, vẫn coi nó là một con yêu cá voi chứng đạo Huyền Thánh.
Ống kính nhân tiền hiển thánh dạo một vòng quanh kim đan cá voi mập và kim đan con mắt của Thánh Nhân Nho Gia rồi vào bước kế tiếp.
Huyền Thánh giảng pháp.
Thời gian phúc lợi của Chư Thiên Vạn Giới.
Cá voi mập thảnh thơi bơi lội. Nó không biết giảng pháp.
Cho nên nó đang chuẩn bị kéo bản thể đến cấp cứu.
Mà đúng lúc này, Đạo Tử đã chuẩn bị từ lâu cuối cùng cũng ra tay. Hắn lấy bản thảo Thiên Đạo giảng pháp mà mình mãi mới vất vả viết xong ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận