Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 1157: Muốn Biết Nhiều Tin Tức Hơn, Mời Trưng Cầu Ý Kiến…

Chương 1157: Muốn Biết Nhiều Tin Tức Hơn, Mời Trưng Cầu Ý Kiến…
“Nói thật, ta cũng không biết phải nhờ Bá Tống đạo hữu giúp ta thế nào nữa.”
Cật Qua Thánh Quân ngửa mặt nhìn lên bầu trời, nói một cách buồn bã.
Bản thân Cật Qua cũng không có manh mối gì về quẻ [chính là bây giờ!] kia. Chỉ biết quẻ kia chắc chắn có quan hệ với Tống Thư Hàng hoặc là ánh sáng công đức của hắn, thậm chí nói không chừng có thể giúp hắn tìm được cách đột phá cảnh giới, trùng kích vào cảnh giới Kiếp Tiên cửu phẩm. Nhưng phải làm thế nào thì hắn hoàn toàn không biết.
Tống Thư Hàng xoa huyệt thái dương:
“Vậy Cật Qua đạo hữu, ngươi tới tìm ta thì hẳn là đã có ý tưởng gì đó đúng không?”
Đừng để ta biết là do ngươi nóng đầu nên đã tìm ngay tới cửa nhé?
“Kỳ thực ta cũng không có ý tưởng gì, chỉ là nóng đầu nên trực tiếp tìm tới các ngươi.”
Cật Qua Thánh Quân nói với vẻ chân thành.
Tống Thư Hàng:
“...”
Ta còn có thể đậu xanh rau má cái gì đây? Ta cũng rất tuyệt vọng đây này.
“Vì vậy, ta có một suy nghĩ.”
Cật Qua Thánh Quân nói:
“Nếu như Bá Tống đạo hữu không chê, ta muốn ở cùng một chỗ với Bá Tống đạo hữu trong khoảng thời gian này. Ta cam đoan sẽ không quấy rầy cuộc sống của Bá Tống đạo hữu, ta chỉ yên lặng nán lại bên cạnh ngươi, làm một kẻ vô hình. Nếu thật sự không được, vậy ngươi cứ xem như bắt được một con cá lớn đi nha?”
Tống Thư Hàng:
“...”
Với hình thể cỡ đảo nhỏ này của ngài thì sao có thể làm kẻ vô hình được đây?
Hơn nữa, một vị Huyền Thánh mạnh mẽ nán lại bên cạnh mình, đây là muốn trở thành đèn lân với độ sáng bao nhiêu đây hả?
Còn nữa, trên người Tống Thư Hàng có rất nhiều thứ không muốn để người ngoài biết. Một vị Huyền Thánh ở bên cạnh hắn một tấc không rời thì không được riêng tư chút nào.
“Không được ư?”
Cật Qua Thánh Quân ra vẻ đáng thương.
Tống Thư Hàng:
“Nói sao đây nhỉ… Cật Qua đạo hữu, đây mới là lần thứ hai ngươi và ta gặp mặt. Quan hệ giữa ta và ngươi cũng không tốt đến độ có thể ở cùng nhau đâu.
Cật Qua Thánh Quân cười khổ, thực ra thì hắn cũng biết điểm này. Thế nhưng quẻ thăm kia liên quan đến việc hắn có thể bước vào cảnh giới Kiếp Tiên cửu phẩm hay không, vì vậy… dù là mặt dày mày dạn thì hắn vẫn tìm đến Tống Thư Hàng.
Thậm chí trong lòng hắn đã đưa ra dự tính xấu nhất, dù cho Tống Thư Hàng cự tuyệt để hắn bên cạnh thì hắn cũng phải mặt dày bám theo. Đến lúc đó, hắn bị mắng thì nghe, đánh thì chịu, Bá Tống đạo hữu cũng không thể đuổi hắn đi được.
So với cơ hội tấn chức Kiếp Tiên cửu phẩm, da mặt tính là cái đếch gì!
Tống Thư Hàng thấy ánh mắt kiên định của Cật Qua Thánh Quân thì đau hết cả đầu. Hắn có thể đoán được dự định của Cật Qua Thánh Quân, chắc là tên này định bám riết lấy hắn đây mà.
Nếu như không muốn để tên này dính lấy mình thì tốt nhất là nghĩ cách giải quyết phiền phức của đối phương trước đã, ít nhất thì cũng phải giải được ý nghĩa của quẻ bói kia.
Sau khi suy tư một lát, Tống Thư Hàng hỏi:
“Cật Qua đạo hữu, trì dữ thuật của ngươi có trình độ như thế nào?”
“Ha ha, đây là sở trường của ta đó. Hơn nữa trong tay ta còn có đan dược chữa trị với hiệu quả đặc biệt mạnh, tên là Long Kình đan, hiểu quả khôi phục siêu tốt.”
Cật Qua Thánh Quân vội vã tự chào hàng bản thân.
Hắn cho rằng Tống Thư Hàng đang muốn bàn điều kiện với hắn.
Long Kình đan kia có lai lịch không nhỏ, là Cật Qua Thánh Quân dùng thánh huyết của chính mình để luyện chế. Trên người hắn mang huyết thống thần thú, sau khi chiến đấu với kẻ khác thường khó tránh khỏi việc bị thương. Hắn cũng không lãng phí máu tươi sau khi bị thương. Dứt khoát đem về mở lò luyện đan, đan dược luyện ra có hiệu quả rất tốt.
“Đã vậy thì ta có một bí pháp, có thể thử một lần xem sao, nói không chừng sẽ giải mã được quẻ bói kia của ngươi.”
Tống Thư Hàng nói.
Cật Qua Thánh Quân:
“Dùng bí pháp giải mã quẻ bói ư?”
Không phải Bá Tống đạo hữu muốn hù ta đó chứ? Trên đời này làm gì có loại bí pháp này.
“Tóm lại là cứ để ta thử một lần đi. Cật Qua đạo hữu ngươi chuẩn bị sẵn trì dũ thuật và Long Kình đan để đề phòng bất trắc đi nhé.”
Tống Thư Hàng nói.
Cật Qua Thánh Quân gật đầu.
“Ngươi lại muốn sử dụng bí pháp kia à?”
Tô Thị A Thập Lục hỏi, cô biết bí pháp giám định của Tống Thư Hàng, lúc sử dụng sẽ phun ra rất nhiều máu.
“Cứ thử xem sao, trình bây giờ khả năng khống chế của ta đối với bí pháp này đã mạnh hơn trước kia rồi, nếu như cái giá cần trả quá lớn thì ta sẽ ngừng bí pháp ngay lập tức.”
Tống Thư Hàng đáp.
Cùng với việc hắn càng ngày càng hiểu rõ bí pháp giám định, giờ hắn đã không cần lo về chuyện bàn tay bất cẩn đập lên mặt đất rồi phun máu đến chết vì giám định cả Trái Đất nữa.
Tống Thư Hàng thu hồi găng tay trên tay phải, sau đó vươn tay đặt trên thân thể của Cật Qua Thánh Quân.
Hắn cũng không biết quẻ thăm kia của Cật Qua Thánh Quân vẫn còn, hắn còn tưởng rằng quẻ thăm đã bị mỹ nhân rắn công đức nhai hết nên không giám định quẻ thăm kia mà trực tiếp giám định bản thể của Cật Qua Thánh Quân luôn.
Phát động bí pháp giám định.
Trên cánh tay của Tống Thư Hàng đột nhiên xuất hiện mấy vết thương, lượng máu chảy ra cực lớn, từng dòng máu bắn ra ngoài
Đồng thời trong mắt hắn có phù văn màu vàng tuôn ra, rơi xuống thân thể của Cật Qua Thánh Quân.
Phù văn màu vàng trên người Cật Qua Thánh Quân hóa thành một chiếc đồng hồ, kim đồng hồ quay ngược…
Một lát sau, phù văn màu vàng trở về trong con ngươi của Tống Thư Hàng. Mà trên người Tống Thư Hàng bắt đầu xuất hiện nhiều vết thương hơn, sâu cạn đầu đủ, trong nháy mắt đã nhuộm hắn thành huyết nhân.
Cật Qua Thánh Quân trừng to hai mắt ra nhìn, hắn chưa từng nhìn thấy bí pháp nào tà môn như vậy. Lượng máu chảy ra của Bá Tống đạo hữu khiến hắn cảm thấy đặc biệt ngại ngùng, bởi vì đám máu tươi này toàn là vì hắn mà chảy ra.
“Hộc hộc, trì dũ thuật.”
Tống Thư Hàng thu tay về, kêu lên.
Cật Qua Thánh Quân đã chuẩn bị sẵn sang từ lâu, bảy tám trì dũ thuật điên cuồng hạ xuống người Tống Thư Hàng liên tiếp, trị hết vết thương của hắn. Đồng thời Cật Qua Thánh Quân lại lấy ra một viên đan dược màu đỏ thẫm nhét vào trong tay Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng nhận lấy đan dược nhưng không lập tức nuốt vào. Vết thương trên người hắn thoạt nhìn thì nghiêm trọng, nhưng thực tế đều là bị thương ngoài da. Bảy tám trì dũ thuật rơi xuống đã khiến chúng lành hẳn rồi.
Chỉ là vẫn còn đau đớn, đau muốn chết luôn.
Đồng thời, tin tức thuộc về Cật Qua Thánh Quân bắt đầu tràn vào trong đầu hắn.
[Cá voi Cật Qua, thánh hào Cật Qua Thánh Quân, đạo hiệu Song Toàn Đạo Nhân, cảnh giới Huyền Thánh bát phẩm đỉnh phong. Có được huyết thống thần thú cá voi biến dị, tu luyện ‘Thế Gian Song Toàn Pháp Công Đức thuật’ (bản chưa hoàn thành) từ công pháp ‘tít tít tít tít’ còn sót lại, hiện bị vây hãm ở cảnh giới bát phẩm, mãi mà không thể đột phá.]
Từ kết quả giám định thì thánh hào của Cật Qua Thánh Quân lại không phải đạo hào của hắn, thật thú vị.
‘Thế Gian Song Toàn Pháp Công Đức thuật’, lần đầu tiên Tống Thư Hàng nghe đến bí pháp này.
Nhưng người sáng tạo môn công pháp này nhất định rất trâu bò. Đến bây giờ, lúc Tống Thư Hàng sử dụng bí pháp giám định, gặp phải tình huống ngay cả tin tức đều không thể giám định ra được thì thông thường đều dính đến Trường Sinh Giả cả, hơn nữa phần lớn là loại đại năng Trường Sinh Giả vẫn còn sống.
Có điều dường như môn công pháp này vẫn chưa hoàn thành thì phải?
Đây chính là nguyên nhân Cật Qua Thánh Quân vẫn luôn bị vây ở cảnh giới bát phẩm, không thể tiến thêm được ư? Thế nhưng có thể tấn chức tu sĩ Huyền Thánh, mỗi một người đều là kẻ thiên tư tung hoành trong cùng thế hệ, nếu ‘Thế Gian Song Toàn Pháp Công Đức thuật’ còn chưa hoàn thành, lấy thực lực của Cật Qua Thánh Quân thì hoàn toàn có thể tự mình ra tay, bổ sung bộ công pháp này. Dù bộ phận mình bổ sung vào không bằng trình độ của người tạo ra nó, nhưng dù sao cũng tốt hơn là kẹt mãi ở cảnh giới Huyền Thánh bát phẩm chứ nhỉ?
Thậm chí lùi một bước mà nói, Cật Qua Thánh Quân hoàn toàn có thể chuyển sang tu luyện những công pháp khác, chọn công pháp đến thẳng Kiếp Tiên khác cũng được.
Tống Thư Hàng tò mò nhìn Cật Qua Thánh Quân, chẳng lẽ Cật Qua Thánh Quân không cân nhắc đến việc hoàn thiện môn công pháp này ư?
Cật Qua Thánh Quân:
“Bá Tống đạo hữu có kết quả chưa?”
“Cật Qua đạo hữu, ngươi không nghĩ đến chuyện hoàn thiện công pháp của mình, hoặc là chuyển sang tu luyện những công pháp khác ư?”
Tống Thư Hàng trực tiếp hòi.
Thân hình của Cật Qua Thánh Quân khựng lại, bí pháp của Bá Tống Huyền Thánh đúng là lợi hại, thậm chí ngay cả chuyện công pháp của hắn không hoàn chỉnh cũng cảm ứng ra được ư? Lại nói, quả thực trong nháy mắt vừa rồi, hắn có cảm giác như mình bị lột sạch, không còn chút bí mật gì.
Bí pháp này đúng là lưu manh, về sau tuyệt đối không thể để tay Bá Tống Huyền Thánh sờ đến thân thể thuần khiết của mình nữa, Cật Qua Thánh Quân thầm nghĩ trong lòng.
Sau đó hắn đáp:
“Bá Tống đạo hữu không biết rồi, không phải ta không muốn chuyển qua tu luyện công pháp khác, mà căn bản là ta không có cách nào chuyển được.”
Thở dài, Cật Qua tiếp tục nói:
“Công pháp ta tu luyện cực kỳ mạnh, người sáng tạo kia quả thật là lấy góc độ từ trên nhìn xuống toàn bộ tu luyện giả của chư thiên vạn giới để sáng tạo ra bộ công pháp này. Công pháp này cường đại mà lại bá đạo, lúc ta tu luyện đến cảnh giới Huyền Thánh, cơ thể của ta bị biến đổi chỉ thích hợp với bộ công pháp này, không cách nào chuyển sang tu luyện công pháp khác được. Về phần bổ sung cho nó ấy à, ta căn bản không có bản lĩnh này. Vị trí của người sáng tạo công pháp quá cao, thậm chí đến việc chắp vá tạm bợ ta cũng không làm được.”
Có đôi khi, người sáng tạo công pháp quá trâu cũng là một chuyện rất trời đánh.
Tống Thư Hàng xoa huyệt thái dương, xem ra muốn giải quyết vấn đề của Cật Qua Thánh Quân thì còn cần nhiều tin tức hơn nữa. Quan trọng nhất là… hắn cần tin tức liên quan đến quẻ thăm kia.
Vì vậy, Tống Thư Hàng tiếp tục yên lặng thúc giục bí pháp giám định, đồng thời trong đầu nghĩ đến hình dáng của quẻ thăm kia, còn có kết quả của quẻ [chính là bây giờ].
Chẳng mấy chốc lại có một phần tin tức hiện lên trong đầu Tống Thư Hàng.
[‘Chính là bây giờ - nên hãy thành thật hỏi ra vấn đề của ngươi! Công pháp ‘Thế Gian Song Toàn Pháp Công Đức thuật’ dừng bước ở cảnh giới bát phẩm, nếu muốn thu được nhiều tin tức hơn, mời trưng cầu ý kiến từ đóa hoa của thiên đình viễn cổ: @#%× Tiên Tử .]
Tống Thư Hàng:
“...”
Chính là lúc này, nên hãy hỏi ra vấn đề của ngươi? Đây chính là kết quả của quẻ thăm kia ư?
Ngoài ra, hắn cũng nhớ đến một việc, @#%× Tiên Tử cũng tu luyện bí pháp công đức. Bắc Phương Đại Đế đã từng lỡ lời nói rằng: ‘Tiểu hữu, tại sao hình thái ánh sáng công đức của @#%× lại xuất hiện trên người ngươi thế?’
Lúc đó, Bắc Phương Đại Đế ngộ nhận mỹ nhân rắn công đức thực thể hóa sau lưng Tống Thư Hàng là hình thái ánh sáng công đức của @#%×.
Nhưng hiện tại, vấn đề tới rồi.
Mỹ nhân rắn công đức bây giờ vẫn là hình thái thực thể hóa của ánh sáng công đức.
Kỳ thật trong lòng Tống Thư Hàng hoài nghi, không biết ánh sáng công đức của mình có phải thủ đoạn phục sinh của @#%× tiên tử hay không?
Nhưng ít ra trước mắt thì mỹ nhân rắn công đức còn không có đủ năng lực giao lưu trao đổi hoàn chỉnh với người khác.
Giờ cô ấy biết giả chết, biết nuốt kiếm, trong thời gian giả chết sẽ phát ra một đoạn ngắn của mấy bộ phim truyền hình, nhưng chính bản thân cô chưa từng tiến hành giao lưu thật sự với Tống Thư Hàng.
Trưng cầu ý kiến của cô ấy thì có thể hỏi ra được cái gì chứ?
Quên đi, còn nước còn tát, cứ thử xem sao, dù sao thì cũng không tốn đồng nào.
Tống Thư Hàng suy tư, ý niệm khẽ động, triệu hoán mỹ nhân rắn công đức ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận