Tu Chân Liêu Thiên Quần

Chương 2761: Nhát búa dịu dàng nhất lịch sử

Chương 2761: Nhát búa dịu dàng nhất lịch sử
“Chuẩn rồi.” Nhìn vẻ mặt không còn gì lưu luyến của Tinh Tinh bảnh tỏn, bia đá đạo hữu nói chắc như đinh đóng cột.
Đây chắc chắn là hiệu quả của một trong top 3 tà thuật Dưỡng Đao thuật của Tống Thư Hàng.
Song nó không xác định được Bá Tống dùng thủ đoạn gì mà thi triển Dưỡng Đao thuật từ xa với Tinh Tinh bảnh tỏn. Bia đá đạo hữu đi theo Tống Thư Hàng hơi muộn, cho nên nó không biết trong pháp khí tổ hợp tam thập tam thú của Tống Thư Hàng có một món mà nguyên liệu liên quan đến Tinh Tinh tướng quân.
“Có lẽ là Bá Tống phát minh ra thủ đoạn thi triển Dưỡng Đao thuật từ xa chăng?” Nghĩ đến đây, bia đá đạo hữu không khỏi hơi động lòng.
Thi triển Dưỡng Đao thuật từ xa, Bá Tống đúng là thiên tài thật.
Lát nữa nó phải khích lệ Bá Tống đạo hữu cho tốt mới được.
“Rốt cuộc là thứ gì?” Số hamster hỏi với vẻ hồ nghi.
“Tà thuật Dưỡng Đao thuật chứ còn cái gì trồng khoai đất này.” Bia đá đạo hữu nói chắc nịch.
Số hamster suy nghĩ một lát, kết hợp với chủ đề “nhóm lửa” trước đó, bèn đoán ra tiền căn hậu quả: “Số Bá Tống đang thăng cấp pháp khí chăng?”
Tinh Tinh tướng quân ngẩng đầu, hai mắt dần dần mất đi thần thái.
“Nhưng trong hai bộ pháp khí của Tống Thư Hàng, có một bộ là của chủ nhân ta mà.” Số hamster lẩm bẩm nói.
Nó vừa dứt lời, cái chân của Bạch tiền bối two ở bên cạnh đột nhiên nhảy dựng lên, đá một cước vào hư không. Một cánh cổng không gian mở ra.
“Bảnh trai, chủ nhân ta cử động kìa!” Số hamster gào to.
Chân của Bạch tiền bối two đá tung cánh cửa nối với thế giới Tà Liên rồi nhảy vào trong đó.
Số hamster vội vàng đi theo.
Vẻ mặt của Tinh Tinh tướng quân vẫn chẳng còn gì luyến tiếc cuộc đời, xem ra không thể hồi phục trong thời gian ngắn.
Sau khi vào thế giới Tà Liên, chân của Bạch tiền bối two lại đi theo lối thông giữa thế giới Tà Liên với thế giới hạch tâm để vào thế giới hạch tâm.
Trong thế giới hạch tâm.
Bạch Cốt Tiên Cơ nhẹ nhàng ôm Vũ Nhu Tử da đen.
Sau khi uống nước suối nguồn sự sống, trạng thái của Vũ Nhu Tử da đen ổn định hơn một chút, song cô vẫn cau mày thật chặt trong nỗi đau khôn cùng.
“Đi tìm Thư Hàng đi, tách ~” Sở Các Chủ thổi bong bóng, nói.
Đồng thời, sợi tóc ngố của cô vươn đến cuốn lấy đỉnh đầu Bạch Cốt Tiên Cơ. Nhân tiện cho tóc ngố sang chỗ Tống Thư Hàng với ~
“Bá Tống có cách nào làm dịu nỗi đau không?” Bạch Cốt Tiên Cơ hỏi.
“Không biết… nhưng ít ra kinh nghiệm của nó phong phú.” Sở Các Chủ nói.
“Có lý.” Bạch Cốt Tiên Cơ gật đầu nói: “Để ta liên hệ với Bá Tống rồi sang chỗ hắn một chuyến.”

Trong tiểu thế giới vụn vỡ.
Đông Phương Đại Đế ngưng tụ ra tám cánh tay, hóa thân thành dây chuyền sản xuất, vắt chính mình đến cực hạn.
Bốn bức tường Vương Giả, trụ Thánh Tượng Thống Soái, thần môn Miêu Yêu Tiên Cơ… pháp khí tổ hợp tam thập tam thú hoàn thành tiến hóa với tốc độ cực cao trong tay hắn, sau đó được hắn chuyển dời đến chỗ Tống Thư Hàng.
Vì theo đuổi tốc độ và hiệu suất cực hạn nên Đông Phương Đại Đế chẳng đoái hoài gì đến độ mạnh yếu của đường búa nữa, nhanh nhanh chóng chóng cho xong!
Bên cạnh hắn, Tống Thư Hàng yên lặng nhóm lửa rồi tiếp tục tăng cường độ thân mật giữa mình và pháp khí.
[Sao tự nhiên Đông Phương Đại Đế có vẻ vội vàng thế nhỉ? Cứ như có thứ gì đang dồn đuổi làm hắn phải liều mạng tăng nhanh tốc độ luyện khí vậy.] Tống Thư Hàng vừa tăng độ thân mật với pháp khí, vừa nghĩ trong lòng.
Đúng lúc này, giọng nói của Bạch Cốt Tiên Cơ vang lên: “Thư Hàng, mở thế giới hạch tâm ra. Ta đưa Vũ Nhu Tử da đen đến tìm ngươi đây. Cô ấy uống nước suối nguồn sự sống rồi mà vẫn chưa khôi phục được.”
“Được rồi, để ta mở cửa ngay bên cạnh Bạch Cốt Tiên Cơ nhé.” Tống Thư Hàng trả lời.
Hắn hơi chuyển động ý niệm, thế giới hạch tâm mở một lối nhỏ ra.
Bạch Cốt Tiên Cơ đội cọng tóc ngố của Sở các chủ, ôm Vũ Nhu Tử da đen trong tay, bước ra từ thế giới hạch tâm.
Cọng tóc ngố của Sở các chủ lúc la lúc lắc, chạy từ chỗ Bạch Cốt Tiên Cơ lên đầu Tống Thư Hàng.
Bạch Cốt Tiên Cơ đặt Vũ Nhu Tử da đen xuống bên cạnh Tống Thư Hàng ròi nói: “Giao Vũ Nhu Tử da đen cho ngươi đấy.”
“Ừm, để ta thử xem có thể làm dịu nỗi đau cho cô ấy được không.” Một bím tóc trên đầu Tống Thư Hàng vươn ra, đáp xuống cánh tay Vũ Nhu Tử da đen, thận trọng điều chỉnh độ nặng nhẹ của Dưỡng Đao thuật rồi chích cho cô một phát.
Hình như thật sự có tác dụng!
Sau khi Dưỡng Đao thuật được thi triển xong, đôi lông mày nhíu chặt của Vũ Nhu Tử da đen hơi giãn ra một chút, rõ ràng là nỗi đau đã giảm đi.
“Đúng là một tà thuật vạn năng…” Tóc ngố của Sở các chủ không nhịn được thốt lên.
Nghe thấy vậy, Bạch Cốt Tiên Cơ cũng thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó cô quay sang nhìn Đông Phương Đại Đế đang liều mạng vung búa: “Đông Phương tiền bối, lâu rồi không gặp.”
“Tiểu Bạch Cốt, ngươi cũng biết Bá Tống à?” Đông Phương Đại Đế sững sờ.
Sao ta lại có cảm giác tất cả thành viên của Thiên Đình Viễn Cổ đều có quan hệ với Bá Tống vậy?
Thiên Đế, @#%x Tiên Tử, bây giờ còn cả Tiểu Bạch Cốt nữa.
“Quen cách đây không lâu, hắn cứu ta một mạng.” Bạch Cốt Tiên Cơ trả lời.
Đông Phương Đại Đế: “…”
“Mặt khác, bên cạnh Bá Tống có nhiều người quen cũ của chúng ta lắm, Thủy Tổ Kim Long nè, rùa nhà Bắc Phương tiền bối nữa nè.” Bạch Cốt Tiên Cơ lại bổ sung thêm một câu.
Đông Phương Đại Đế suy nghĩ một lát, cảm thấy chuyện này không hề đơn giản.
Khi Đông Phương Đại Đế bị Bạch Cốt Tiên Cơ thu hút lực chú ý, không một ai phát hiện từ lối vào thế giới hạch tâm có một sợi rễ nhỏ xíu lén lút thò ra, lặng lẽ chích một cái trong Đông Chi Xuân các Luyện Khí điện.
Chỉ chích nhẹ một cái, không gây chú ý chút nào.
Chích xong, sợi rễ nhỏ này nhanh chóng rụt về lối vào thế giới hạch tâm, lẳng lặng ẩn núp.
Chỉ có chủ nhân Tống Thư Hàng mới nhận ra việc đó: “…”
Thế giới hạch tâm lại lặng lẽ chấm mút Thiên Đế chi đạo trong mảnh vỡ của Thiên Đình.
Không xảy ra vấn đề gì đó chứ?
Khi Tống Thư Hàng đang phân vân không biết có nên ngăn cản hành vi chấm mút đạo của thế giới hạch tâm hay không, thì hai cái bóng đã lần lượt xuất hiện trong thế giới hạch tâm.
Một con hamster, và một cái chân kim cương mạnh nhất lịch sử.
Tống Thư Hàng nghi hoặc hỏi: “Số hamster, sao ngươi lại tới đây?”
“Ta đến theo chân của chủ nhân.” Số hamster đáp: “Trước đó ta nói có lẽ ngươi đang thăng cấp pháp khí bản mệnh, sau thì chủ nhân phản ứng và đến tìm ngươi.”
Tống Thư Hàng nghe xong bèn ngộ ngay ra chân lý: “Cũng đúng, dù sao trong hai bộ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú của ta cũng có một bộ của Bạch tiền bối two mà. Ngài ấy mới là chủ nhân đích thực của bộ pháp khí kia, nghe thấy ta muốn thăng cấp pháp khí tổ hợp tam thập tam thú, chắc là ngài ấy nổi hứng nên muốn đến xem thử.”
Đông Phương Đại Đế đang vung búa nơi xa đột nhiên lạnh ngắt cõi lòng.
Hắn nhìn “Bạch tiền bối two”, đúng hơn là nhìn “chân của Bạch tiền bối two” mà Tống Thư Hàng vừa nhắc đến.
[Đậu má! Chúa tể Cửu U!]
Chúa tể Cửu U này khác hẳn với chúa tể Cửu U ban nãy. Vị này đáng sợ hơn nhiều!
Chúa tể Cửu U ban nãy có vẻ chỉ là một phân thân, mà khí tức kinh khủng cũng chỉ tỏa ra có một sợi.
Mà khí tức đáng sợ trên cái chân này thì tuôn ra ào ạt như tận thế. Tuy rằng khí tức ấy bị nó thu lại rất nhanh, nhưng vẫn không thoát khỏi trực giác nhạy bén của Đông Phương Đại Đế.
Đừng nói cái chân này là bản thể của chúa tể Cửu U thật đấy nhé?
Chúa tể Cửu U bản thể vào thẳng hiện thế? Hơn nữa còn không dẫn thiên phạt xuống?
Thế giới này bị làm sao vậy?
Thế giới bị điên? Hay là mắt ta bị mù?!
Quan trọng hơn là… ban nãy Bá Tống vừa nói… một trong hai bộ pháp khí tổ hợp tam thập tam thú là của Bạch tiền bối two kia?
Sau một giây cứng đơ người, cây búa thiên hạ đệ nhất trong tay Đông Phương Đại Đế giáng xuống Dã Trư Bá Giả chàng giác với cường độ dịu dàng nhất từng thấy trong lịch sử.
Đông Phương Đại Đế xin thề, cả đời mình chưa từng nhẹ nhàng như vậy bao giờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận